Không thể để anh về bên chị ấy!
Giờ đây, em sững sờ, đau khổ và khóc hết nước mắt khi nghĩ tới những lời lẽ cay độc mà chị ấy nói.
Anh!
Nếu như sự thật anh có vợ được phơi bày từ trước thì em đã là người rút lui. Không phải lúc này em mới nói ra điều đó để biện minh cho hành động của mình. Thật lòng em đang nghĩ như vậy và em biết, mình sẽ không bao giờ hành động nông nổi, yêu anh rồi có con với anh khi biết anh có gia đình.
Người ta nói kẻ thứ ba hay biện minh. Nhưng anh đâu cho em biết em là người thứ ba, là kẻ chen ngang và hạnh phúc của anh chị. Anh đã lừa dối tấm chân tình của em, anh nói với em rằng anh chưa có gia đình, anh quan tâm, lo lắng, chăm sóc cho em và rồi em đã ngã vào lòng anh như một con thiêu thân, mê muội và đắm chìm trong tình yêu hạnh phúc!
Giờ đây, em sững sờ, đau khổ và khóc hết nước mắt khi nghĩ tới những lời lẽ cay độc mà chị ấy nói. Chị ấy cho rằng em là kẻ cướp chồng, em dụ dỗ anh. Tại sao người ta luôn trách kẻ thứ ba, sao không trách người chồng, trách anh đã lừa dối chị.
Video đang HOT
Chị ấy cho rằng em là kẻ cướp chồng, em dụ dỗ anh. (ảnh minh họa)
Anh nhu nhược và im lặng trước mọi lời lẽ của chị, mặc kệ cho em khóc. Vậy đứa con trong bụng, đứa con của chúng ta anh sẽ tính ra sao? Hay anh tính em phải bỏ nó đi. Anh đã hứa cưới em, em có bầu rồi mới cưới. Nhưng tại sao anh lại hành hạ em, để đứa con gái như em phải chịu gánh nặng này?
Nhất định em không thể để anh về bên chị ấy. Anh phải chịu trách nhiệm với những gì mình đã làm. Em không đủ cao thượng, không đủ dũng cảm, không đủ bản lĩnh để nuôi con một mình và chịu điều tiếng của thiên hạ. Nếu anh từ chối em, anh bỏ rơi mẹ con em, em sẽ hủy hoại bản thân mình. Em không nói dối, cũng không đe dọa anh, chỉ vì, em thấy mình đã khổ quá rồi, đã chịu thiệt thòi nhiều quá. Tưởng rằng, anh sẽ là bến đỗ cuộc đời, tưởng rằng anh là niềm an ủi cho em, nhưng giờ đây, em lại chiu áp lực lớn, lại đau khổ thế này!
Đừng bỏ rơi em, đừng về bên chị ấy, đừng làm việc tàn nhẫn như thế. Trong chuyện này, anh là người có lỗi. Anh hãy chịu trách nhiệm và giải quyết ổn thỏa. Em không muốn làm kẻ thứ ba tội lỗi, làm người cướp chồng của người khác!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tình yêu và số 0 tròn trĩnh
Vẫn cảm thấy nhớ anh, vẫn cảm thấy sự chân thật trong con người anh mặc dù mình biết anh từng có vợ, từng chơi bời, từng nông nổi trước đấy.
Lại một mùa đông lạnh giá sắp trôi qua, đón chào một mùa xuân sắp đến. Chỉ còn vài ngày nữa là đến Tết rồi. Năm nào mình cũng cảm thấy tẻ nhạt, buồn và cô đơn lắm ấy.
Bốn năm đại học cũng trôi qua trong sự tẻ nhạt như thế. Mình tự nhủ con số nào mình thích nhất nhưng có lẽ giờ mình ấn tượng với con số 0 tròn trịa. Khởi đầu là con số 0 và kết thúc cũng là con số 0?
Tình yêu chưa chạm đến tay mình hay anh quá khắt khe với mình? (Ảnh minh họa).
Phải chăng chỉ là trống vắng trong lòng hay thiếu vắng một người con trai bên mình? Năm thứ nhất có anh chàng đã bất ngờ nhắn tin làm quen với mình. Nhưng năm thứ nhất mà, kiêu và đòi hỏi người ấy của mình khắt khe lắm nên mình đã từ chối anh. Ít lâu sau thì có một anh khác quen qua anh trai mình. Tết năm đó anh cũng đến nhà mình chơi. Anh phải đi học xa nên mình gặp anh rất ít chỉ một hai lần gì đó. Thời gian xa cách hay nói đúng hơn xa mặt cách lòng, mình để anh hiểu lầm nên tình cảm hai đứa đã dừng lại một cách hời hợt nhạt nhẽo.
Năm thứ hai thì cả năm cô đơn rồi, không có ai bên cạnh cũng không có tin nhắn hỏi thăm chia sẻ của chàng trai nào cả.
Rồi năm học thứ ba đã đến mình đã đi hẹn hò với một anh chàng do đứa bạn gái giới thiệu. Anh tỏ ra quý mến mình ngay cái nhìn đầu tiên nhưng rồi cái thói nhõng nhẽo của mình cũng làm anh cách xa. Thế là cô đơn vẫn hoàn cô đơn cho đến năm học cuối rồi ra trường.
Đó là một chuỗi tháng ngày dài lẻ loi tưởng chừng vô tận. Rồi mình gặp anh, một cách tình cờ với mình nhưng lại là sự sắp đặt của anh mà mình không hề hay biết. Anh cao ráo, không đẹp trai nhưng có giọng nói ấm áp của người Hà Nội và nụ cười đáng yêu lắm. Tưởng chừng anh trẻ con, yếu đuối và công tử, nhưng bên trong lại là sự chín chắn của người từng trải. Anh mến và muốn gặp mình bởi sự trong sáng của mình, bởi nụ cười mà theo anh đó là nụ cười thật không hề giả tạo.
Mình đã thấy cách anh nhìn mình thật trìu mến. Ngỡ tưởng sắp chạm đến hạnh phúc thì anh lại kết thúc nó bằng một tin nhắn tưởng như là sự trách yêu: "Nếu anh không nhắn tin hay gọi điện cho em thì em cũng không hả". Mình nhắn tin lại và gọi điện cho anh thì anh không bắt máy nữa. Anh sợ mình tự ái hay sao mà anh không nói thẳng ra? Có lẽ là thế đấy, anh muốn giãn dần mình ra. Anh bảo "Anh thấy quá phức tạp, không muốn ảnh hưởng đến công việc cũng như không muốn yêu em mà lại không chăm sóc được cho em. Anh thực tế lắm". Mình cảm thấy buồn chứ, biết là chuyện của anh và mình chưa được bao lâu nhưng trong mình vẫn cảm thấy tự ái thế nào ý. Mình không đáng yêu như anh từng nghĩ chăng? Vẫn cảm thấy nhớ anh, vẫn cảm thấy sự chân thật trong con người anh mặc dù mình biết anh từng có vợ, từng chơi bời, từng nông nổi trước đấy. Có lần anh định kể với mình rồi nhưng mình đã ngắt lời anh. Với mình quá khứ không quan trọng, quan trọng là anh bây giờ. Con người anh như chính khuôn mặt anh vậy, không biết nói dối.
Và anh đã kể cho mình nghe chuyện quá khứ của anh mà ngoài mẹ anh, mình là người biết đầu tiên. Nghe xong, mình thấy anh thật tội nghiệp và đáng thương hơn những gì mình đã biết. Anh còn có con nhưng đó không phải là giọt máu của anh. Anh đã trả đứa bé về nhà ngoại nhưng hai năm, khoảng thời gian không dài cũng không phải ngắn ngủi để anh cảm nhận thấy tình cảm anh dành cho bé, nhận bé làm con nuôi và hàng ngày chăm sóc nuôi nấng dạy dỗ.
Mình có thể yêu thương tất cả những gì thuộc về anh và những gì anh yêu quý. Mặc dù mình biết, mình sẽ phải đối mặt với rào cản gia đình, họ hàng. Nhưng rồi anh lại bảo mình thay đổi vì những ngày không có tin nhắn của anh, không có cuộc gọi của anh mình đã tỏ thái độ và đi chơi muộn hơn hay tỏ thái độ không tin tưởng ai cả, không tin tưởng cuộc sống, cách ứng xử, cách nghĩ gì nói nấy làm anh nghĩ mình thay đổi: "Nếu để làm vợ anh sẽ chọn em, để yêu anh sẽ không chọn em". "Em đã thay đổi, trước anh có tình cảm với em, nếu em là bây giờ thì không".
Tình yêu chưa chạm đến tay mình hay anh quá khắt khe với mình?
Nhớ anh chứ, lúc nào cũng nghĩ đến anh. Nhưng giờ với mình im lặng, giữ khoảng cách, tự mình vượt qua là cách khôn ngoan nhất. Cố lên nhé!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Ai cũng có phút yếu lòng trước tình cũ? Có thể ở 1 khía cạnh khác người ta xét chị không xứng đáng với chồng chị, rằng hãy nói rồi quyền quyết định thuộc về anh ấy, nhưng... Nếu lúc đó bạn biết nghĩ cho gia đình thì giờ không có chuyện để nói. Nhưng cuộc sống mà, ai mà không có phút giây nông nổi. Giờ bạn phải tìm cách giải...