Không thể chịu nổi cô em chồng tương lai
Em gần 20 tuổi, nhìn mặt không đến nỗi nào nhưng làm biếng và ở bẩn. Đến việc đi tắm còn phải đợi nhắc thì tôi nghĩ chẳng còn gì để nói.
Tôi 26 tuổi, chồng sắp cưới 25 tuổi, dù nhỏ tuổi hơn nhưng suy nghĩ và quan điểm sống của anh có thể nói già trước tuổi. Chúng tôi yêu nhau tới nay được hơn bốn năm, mới tổ chức đính hôn được hai tháng, dự định qua năm sẽ cưới. Tôi là dân tỉnh, gia đình thuộc hàng khá giả, gia đình anh ở TP HCM. Hiện tại tôi đã chuyển lên ở trọ nhà người quen, gần nhà anh. Nói chung, nhìn bề ngoài gia đình anh không có điểm nào chê, chỉ có vài chuyện tới nay tôi chưa thể nào thích nghi được.
Ảnh minh họa: Internet
Ba anh đang làm việc tại Đà Nẵng, hàng tháng về quê thăm nhà. Theo tôi được biết ông là người siêng năng, chăm chỉ, đôi khi suy nghĩ của ông được cho là thoáng đối với thời đại này, có điều ông hay nhậu và tính cách hay “nổ” mà tôi đang tập thích nghi. Ông có thể nhậu cả tuần, nhậu từ sáng tới chiều. Những lúc như vậy vợ con là người phục vụ. Tôi rất phục mẹ anh, suốt ngày quần quật trong bếp làm đồ nhậu, có khi nửa đêm đang ngủ ngon mà ông đói bụng cũng phải dậy lục đục nấu ăn trong bếp dù quanh nhà bán đầy đồ ăn khuya.
Video đang HOT
Nhà anh còn có cô em gái sinh năm 1995, nhìn mặt không đến nỗi nào nhưng làm biếng và ở bẩn, chẳng thể chấp nhận được. Em gần 20 tuổi đầu mà chẳng biết làm gì, việc gì cũng phải đợi nhắc mới làm, có khi nhắc xong để đó rồi quên khỏi làm luôn. Mỗi việc ăn xong dọn dẹp rửa bát thôi cũng không làm, vừa ăn xong là lo kiếm chỗ ngủ, nhà cửa chẳng bao giờ quét chỉ được cái hay bày. Đồ không chịu giặt mà ngày nào nhắc thì em quăng hết vào máy giặt rồi bấm nút. Đến việc đi tắm còn phải đợi nhắc thì tôi nghĩ chẳng còn gì để nói.
Phải chi lười biếng việc nhà để dành thời gian học hành cũng còn được, đằng này học em cũng chẳng học, chỉ thích xem phim cả ngày. Tôi có trao đổi với anh để anh nói với bố mẹ xem sao nhưng không có gì thay đổi, lúc nào ba về thì ra vẻ siêng năng lắm.
Khi cưới, tôi có thể hầu hạ chồng, chăm sóc và phục vụ cha mẹ chồng cũng là nghĩa vụ của con dâu nhưng về phía cô em chồng thì tôi không thể chấp nhận chuyện một người bày còn một người nai lưng dọn. Tôi ở trọ cách nhà anh hơn một km nhưng mỗi lần ông xã rủ qua nhà chơi hay ăn cơm tôi toàn tìm cách từ chối, cũng muốn qua lắm mà nhìn mặt em gái anh tôi bực mình chẳng thể chịu được. Mong các bạn cho tôi lời khuyên để trị được cô em chồng lười biếng, ở bẩn này.
Theo Ngoisao
Đau đầu vì bạn gái 'đã lười biếng, lại mê còn game'
Con trai mê game đã đành, con gái lại nghiện đến mức bỏ bê việc nhà thế này tôi càng ngày càng thấy khó chịu.
ảnh minh họa
Ngày xưa khi còn mê chơi Dota, tôi và đám bạn hay đùa rằng nếu quen một cô gái cũng mê game như mình thì chắc chắn sẽ xin mẹ cưới cô ấy. Đùa thế mà cuối cùng nó vận vào người thật.
Cách đây hơn sáu tháng, tôi gặp gỡ và có cảm tình với em sinh viên cùng trường, học sau tôi một khóa. Em không nổi bật về thành tích học tập, cũng không quá xinh, có điều khá hiền lành, chẳng bao giờ thấy tụ tập chơi bời hay đi chơi khuya như những sinh viên khác.
Quen nhau được ba tháng, tôi ngỏ ý muốn qua nhà chào ba mẹ em, chủ yếu để sau này đến chơi thường xuyên và thỉnh thoảng chở em đi chơi cũng dễ hơn. Nghe tôi nói, em vui vẻ đồng ý, về nhà nói với gia đình thì ba mẹ em cũng đồng ý cho tôi qua gặp.
Hôm đến chào ba mẹ em, tâm trạng tôi rất vui vẻ, nhưng cuối cùng khi ra về thì vô cùng thất vọng. Ba mẹ em rất hiền lại hiếu khách, một mực đòi giữ tôi lại ăn trưa. Vì nghĩ sẽ thân thiết với gia đình em nên tôi cũng vui vẻ nhận lời. Đến khi chuẩn bị nấu bữa trưa, tôi lăng xăng vào bếp phụ giúp, còn em thì chẳng thấy bóng dáng đâu. Tôi hơi khó hiểu nhưng cũng không nghĩ nhiều, cùng mẹ em nấu nướng và trò chuyện vui vẻ.
Nấu xong, mẹ em bảo tôi lên phòng gọi em xuống ăn. Vừa đi lên phòng em tôi vừa thấy ngược đời. Ở nhà tôi, đến bữa là tôi với đứa em gái phụ nhau nấu nướng, xong đâu đó thì mời ba mẹ xuống. Khi tôi vào phòng, em đang ngồi bên bàn học chơi Audition, say mê đến nỗi không phát hiện ra sự có mặt của tôi. Tôi hơi khó chịu trong lòng nhưng không thể hiện ra ngoài mặt, chỉ bảo với em là cơm nước đã nấu xong rồi.
Nghe tôi nói, em không ngẩng lên nhìn, vừa thao tác tay vừa bảo đợi em nhảy hết ván, vì đang nhảy đôi với người bạn nên thoát ra sợ bạn trách. Tôi im lặng không trả lời, đi xuống nhà trước. Bữa ăn bắt đầu một lúc em mới đi xuống, ăn vội ăn vàng cho xong rồi lại lên phòng, không giúp mẹ dọn dẹp, không rửa chén. Thấy em như thế, tôi phụ mẹ em dọn dẹp rồi xin phép ra về. Khi đi lên phòng chào em, tôi lại thấy em đang say sưa chơi điện tử.
Dù trong lòng thất vọng, tôi cố an ủi mình rằng ít ra chơi điện tử thì an toàn hơn là tụ tập bạn bè chơi bời và những tệ nạn mà nhiều người khác mắc phải hiện nay. Thế nhưng càng về sau, khi càng thân nhau, em thường xuyên từ chối các cuộc hẹn vì hẹn nhảy với bạn chơi game, tôi qua nhà chơi thì chỉ tiếp qua loa rồi lại chúi mũi vào game. Tôi thậm chí còn chưa từng thấy em cầm cái chổi quét nhà hay phụ mẹ rửa rau, nấu cơm.
Con trai mê game đã đành, con gái lại nghiện đến mức bỏ bê việc nhà thế này thì tôi càng lúc càng không chấp nhận được. Có lúc tôi mỉa mai vài đứa con gái không phụ giúp gia đình, suốt ngày chỉ đi chơi, em liền bảo như em là quá tốt, "chỉ ở trong nhà chơi game". Khi chuẩn bị nghỉ hè, tôi cố ý hỏi em về việc đi làm thêm, em gạt phắt đi, còn nói được nghỉ thì phải tranh thủ chơi game chứ vào năm học chẳng chơi được nhiều. Hè không phải đi học, em thường xuyên thức chơi đến gần sáng, sau đó thì ngủ đến quá trưa mới dậy, thức ăn mẹ nấu sẵn, ăn xong liền chúi mắt vào game.
Bắt đầu vào năm học, vì đã quen với việc ngủ dậy muộn, em thường xuyên bỏ tiết, tôi càng lúc càng thấy em "hết thuốc chữa". Tôi góp ý nhiều lần, em quay ra bảo tôi yêu thì chỉ quản việc đi chơi với ai, nói chuyện với ai thôi chứ chơi game thì không có quyền quản. Càng ngày tình cảm trong lòng càng ít dần, tôi bắt đầu nghĩ đến chuyện chia tay. Nói ra thì bảo tính xa, nhưng mà yêu đương nhiên là để cưới, mà người như em thì tôi làm sao dám lấy về làm vợ đây?
Theo VNE
Người yêu "lười hủi" đòi chia tay sau khi sống thử Tôi cũng phải đi làm ở công ty để kiếm tiền như anh thế mà anh thì đi làm về vắt chân nằm khểnh, không chịu giúp làm việc nhà, khiến tôi chả khác gì ô sin. Chúng tôi chung sống với nhau từ thời con sinh viên. Cả hai đều đã có một công việc khá ổn định có thu nhập tốt....