Không phải thực dụng mà là thực tế
Tôi học cùng lớp với cô bạn người Hà Nội. Thời gian đầu tôi rất quý cô ấy và muốn ngỏ lời để trở thành người yêu của nhau. Nhưng khi biết tôi là dân ngoại tỉnh, cô ấy hoàn toàn thờ ơ.
Sau này, tìm hiểu qua bạn bè, biết gia đình tôi, dù là ngoại tỉnh nhưng rất khá giả, cô ấy lại tỏ ra quan tâm hơn hẳn. Tôi có nên kết thân và chọn cô ấy là người yêu nữa không khi cô ấy đã bộc lộ vẻ thực dụng của mình. ( Hoàng Hải)
Thoạt đầu, ai nghe câu chuyện này có lẽ cũng trách cô bạn vì thói sống ích kỷ, thực dụng, thấy nhà giàu thì chơi, nhà nghèo thì thờ ơ.
Nhưng nếu bạn ngẫm nghĩ kỹ thì câu chuyện không đến nỗi nặng nề. Bởi mỗi người sinh ra đều mong muốn, thậm chí hoàn toàn có quyền mưu cầu và lựa chọn cho mình con đường đi “thuận buồm, xuôi gió” nhất. Vì thế bạn đừng trách bạn gái của mình (nếu có con gái đến tuổi yêu đương, được lựa chọn con rể, bạn cũng sẽ nhắc con về những điều này, phải không?).
Lúc này, khi hai bạn mới chỉ quen nhau, chưa hiểu hết về nhau thì nên dành thời gian tìm hiểu thật kỹ. Những biểu hiện mà bạn vừa cho là thực dụng chưa chắc đã hẳn là như thế. Bạn cần quan sát và lắng nghe về cô ấy nhiều hơn để phân biệt rõ giữa tính thực tế với thực dụng.
Nếu cô ấy chỉ đơn giản là cần chọn một bạn trai có gia đình dư dả đủ khả năng để bảo toàn hạnh phúc là câu chuyện không đáng trách. Nhưng nếu cô ấy lúc nào cũng chỉ chơi với nhà giàu, coi thường, miệt thị nhà nghèo lại là chuyện khác.
Video đang HOT
Còn nếu chẳng may cô gái đó lại là một kẻ lười làm, thích ăn ngon, mặc diện nên chỉ chăm chăm “tính cửa” vào nhà giàu để “bòn mót”, trưng diện lại càng phải đáng bàn…
Bạn hãy suy xét thật kỹ nhé. Điều quan trọng nhất lúc này là phải phân biệt cho rõ, đừng “đánh đồng” thực tế và thực dụng. Cuộc sống bộn bề ngày hôm nay hoàn toàn cho phép chúng ta có quyền chọn con đường nào thuận tiện nhất.
Tiền bạc không mang lại hạnh phúc, nhưng cuộc sống không thể tồn tại nếu chúng ta chỉ có “một túp lều tranh hai trái tim vàng”…
Theo VNE
Mất người tình đại gia, cô gái như kẻ điên
Đứa con gái họ tin tưởng và hi vọng giờ trở thành người điên điên, dại dại vì tình yêu với gã đàn ông có vợ.
Tình yêu của kẻ thứ ba
Nguyễn Thị Hoa sinh năm 1979 bị tâm thần đã 3 năm nay. Hoa là con gái thứ 4 trong 5 anh chị em ở Hậu Lộc, Thanh Hóa. So với hai người chị gái, Hoa xinh xắn hơn hẳn với gương mặt trái xoan, dáng người cao ráo, nước da trắng hồng. Theo lời bà Đinh Thị Vân, mẹ Hoa thì cô rất thích tiêu tiền và ăn diện.
Sau khi học xong trung cấp, Hoa được anh cả xin cho vào làm kế toán ở một công ty vật tư ngành mỏ ở Cẩm Phả, thu nhập tuy không cao nhưng ổn định. Nhờ công việc này, Hoa quen Vũ Sỹ Phương. Dù biết Phương có gia đình, Hoa vẫn không ngăn được con tim của mình. Cô mê muội đem tình yêu trao cho người đàn ông có vợ.
Đổi lại, Phương lo cho Hoa mọi thứ và lấy lòng người đẹp rất chu đáo. Ngoài vẻ đẹp của Hoa, Phương còn cần cô "trợ giúp" chuyện làm ăn bởi thầy bói phán nếu có quan hệ với phụ nữ tuổi Kỷ Mùi sẽ giúp anh ta kinh doanh phát đạt. Từ khi gặp Hoa, anh ta thấy điều đó nghiệm. Nhờ thế Hoa vừa có tiền, vừa có mọi thứ cô muốn.
Phương và Hoa sống với nhau như vợ chồng. Anh ta mua cho Hoa một căn nhà ở thành phố Hạ Long, đây cũng là chốn đi về thứ 2 của Phương. Phương cho Hoa tiền đi cắt mí, nâng mũi và cô còn có tiền gửi về cho bố mẹ.
Trong thời gian yêu nhau, nhiều lần Hoa có bầu, Phương đều đưa tiền để cô đi giải quyết. Sau này, Phương bắt Hoa đi đặt vòng tránh thai để quan hệ tình dục an toàn, không lo để lại hậu quả. Gần chục năm làm bồ nhí, khi nhận thấy vị trí của mình mong manh, Hoa đòi một danh phận. Lúc ấy Phương nói anh ta không muốn mất gia đình. Mỗi lần gặp nhau, Hoa và Phương lại cãi cọ chuyện con cái. Hoa muốn có con để giữ chân người tình nên cô đã âm thầm đi tháo vòng để lừa Phương vào tròng. Nhưng Hoa không ngờ Phương đã giáng cho cô cái tát nảy lửa và tuyên bố không lo cho cô và con. Thấy Phương làm căng, Hoa vừa sợ Phương bỏ, vừa sợ mất tất cả nên một lần nữa cô lại đi phá thai.
Hơn 3 năm nay ngày nào Hoa cũng sống trong trạng thái mộng mị (Ảnh minh họa)
Phát điên vì đại gia dứt áo ra đi
Sau lần phá thai đó, tình cảm của Phương và Hoa bắt đầu xuống dốc. Phương luôn đề phòng Hoa, anh ta cũng ít gặp cô hơn và không ở qua đêm với cô như trước. Phương chuyển tên căn nhà đứng tên anh ta và Hoa cho riêng Hoa. Cô không biết rằng đây là những thứ mà Phương muốn bù đắp cho gần chục năm sống như vợ chồng.
Khi căn nhà sang tên cho Hoa xong cũng là lúc vợ Phương biết chuyện và thuê người dằn mặt Hoa vì tội cướp chồng. Hoa bị đánh thâm tím mặt mày, bị cắt tóc như đàn ông... Bà Vân chỉ nhớ khi từ quê ra thì con gái đã thân tàn ma dại, còn Phương thì "quất ngựa truy phong".
Từ đó Hoa chưa bao giờ gặp lại Phương. Anh ta cũng thay đổi luôn số điện thoại liên lạc. Mất người tình đại gia, Hoa như kẻ điên. Những ngày đầu Hoa bán hết tài sản, trong đó căn nhà được 2,3 tỷ đồng. Có tiền, Hoa đi mua sắm không tiếc tay, cô mua rất nhiều rồi sau đó lại đập phá. Hàng đêm cô khóc lóc vật vã khiến bố mẹ phải bỏ quê ra Quảng Ninh, mua một căn nhà cấp 4 ở tạm để giữ con. Có hôm hai vợ chồng già nuốt nước mắt trói con gái lại.
Chỉ tay vào mấy chiếc đồng hồ bị đập vỡ, bà Vân kể: "Có ngày nó mua cả chục cái. Con bé có sở thích đeo đồng hồ". Chỉ sau 3 tháng, Hoa đốt sạch số tiền cô bán căn nhà. Hết tiền, Hoa lại mang những đồ trang sức Phương tặng ra bán. Bà Vân chỉ mong con về quê nhưng Hoa kiên quyết ở lại, đòi đi tìm Phương. Gần một tháng, cả gia đình không biết Hoa đi đâu. Khi đưa được con gái về nhà, Hoa đã bị hoang tưởng nặng.
Hơn 3 năm nay ngày nào Hoa cũng sống trong trạng thái mộng mị. Cứ về đêm, Hoa lấy điện thoại, điện lung tung rồi gọi tên người yêu. Không gọi được, cô cười rồi khóc, quay ra chửi tục tĩu. Bà Vân nói: "Đưa nó về quê vài hôm nó lại trốn ra đây nên vợ chồng tôi phải ở lại với con. Khổ nhất là bố nó, 72 tuổi giờ vẫn phải đi mua cây tre, cây dùng về đan rổ rá bán cho người ta kiếm tiền".
Bố Hoa là bộ đội về hưu. Ông bảo ngày ở chiến trường, bom đạn không làm ông khổ mà giờ hòa bình, ông vật lộn với con vì điên tình. Hàng tháng ông vẫn đi xe buýt đến bệnh viện lấy thuốc cho con với hi vọng con gái tỉnh táo hơn để bố mẹ già bớt khổ.
Theo VNE
Choáng váng với lối sống quá Tây của mẹ chồng Sau khi làm con dâu bà, tôi đi hết ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Ngày tôi theo anh về nhà ra mắt mẹ, bà nhìn tôi từ đầu đến chân, nheo nheo mày rồi "phán": "Thời đại gì rồi còn quần bò, áo sơ mi cắm thùng. Ngày mai mặc váy đi cháu, chân dài thế kia mà không mặc váy...