“Không phải lần đầu tiên của em đâu nên anh cứ mạnh dạn cho cái đó vào đi”
“Yên tâm, Không phải lần đầu tiên của em đâu nên anh cứ mạnh dạn cho cái đó vào đi” – Nàng nháy mắt đầy tinh nghịch.
“Không phải lần đầu tiên của em đâu nên anh cứ mạnh dạn cho cái đó vào đi”. (Ảnh minh họa)
Nàng vừa đón sinh nhật tròn 25 tuổi vào thứ 5 tuần trước. Và cũng như những năm trước, nàng đón sinh nhật cùng bạn bè vì cái kẻ gọi là người yêu của nàng ấy, hắn vẫn chưa chịu xuất hiện để cứu rỗi cuộc đời nàng thoát khỏi kiếp cô đơn. Nhưng hình như chỉ có những người xung quanh nàng mới thấy sốt sắng, lo cho tương lai của nàng. Còn nàng, nàng tỉnh bơ lắm. Nàng thấy cuộc sống hiện tại của nàng vô cùng ổn và nàng vẫn chưa có ý định phá vỡ quy luật ổn định của nó.
Nàng không phải là một cô gái tệ. Thông minh, xinh đẹp, vui vẻ, hòa nhã. Nàng còn được mọi người dành tặng cho cái biệt hiệu “thiên thần mang đến nụ cười”. Đúng, nàng luôn biết cách tạo ra nụ cười, mang lại niềm vui cho người khác nên nàng được lòng mọi người lắm. Mấy bà mấy cô trong khu phố suốt ngày qua nhà nàng mai mối cho nàng anh này chàng nọ vì tưởng nàng ế. Nàng vui vẻ cảm ơn tấm lòng của mọi người mà cứ tủm tỉm mãi. Nàng không ế, nàng chẳng thiếu người theo đuổi, chỉ là nàng thấy nàng chưa sẵn sàng cho một mối quan hệ gọi là tình yêu. Hay nói đúng hơn, nàng chưa tìm được chàng trai có thể làm cho nàng cười từ trong trái tim.
Công ty nàng đang làm rất hay tổ chức các hoạt động tình nguyện. Nàng là một người năng nổ, nhiệt tình nên tất nhiên những chuyện này, nàng sẽ hết mình với nó. Lâu lắm rồi, công ty nàng mới có đợt hiến máu đồng loạt như thế này. Nàng đến từ sớm vì nàng thuộc thành phần trong ban tổ chức. Tới lượt nàng nằm lên ghế. Đây không phải lần đầu tiên nàng đi hiến máu kiểu này mà chẳng hiểu sao hôm nay, nàng lại thấy nàng hồi hộp nhiều đến như vậy. Đưa tay lên trán, nàng còn thấy nàng đổ mồ hôi lạnh nữa cơ. Đúng lúc ấy thì anh chàng bác sĩ đó đến gần nàng. Nhìn bộ dạng của nàng, anh ta có vẻ lúng túng:
- Cô thật sự sẵn sàng để làm chuyện này chưa? – Anh chàng ngập ngừng
- Yên tâm, Không phải lần đầu tiên của em đâu nên anh cứ mạnh dạn cho cái đó vào đi – Nàng nháy mắt đầy tinh nghịch
Video đang HOT
Câu nói của nàng đã phá vỡ không gian có phần căng thẳng ở đây. Mọi người phá lên cười. Một anh chàng đồng nghiệp còn hùa theo:
- Đúng rồi, đây là lần thứ nhiều lắm của em ấy rồi nên em ấy chẳng còn sợ đau nữa đâu. Bác sĩ cứ mạnh dạn lên đi nhé! Mọi người đang ở đây cổ vũ cho bác sĩ đấy!
Trao cho nhau ánh mắt đầy cảm tình kia, cả nàng và chàng đều hiểu mình đã bị trúng phải tiếng sét ái tình của nhau rồi. (Ảnh minh họa)
Những tràng cười cứ không ngừng phát ra. Lúc này nàng mới ngớ người, câu nói vừa rồi của nàng thực sự dễ gây hiểu lầm vô cùng. Ngượng ngùng quay ra nhìn chàng, nàng bối rối khi thấy chàng mặt mũi đỏ tưng bừng, tay chân thì lóng nga lóng ngóng. Không hiểu sao, nàng lại ôm bụng cười lăn lộn ngay sau đó. Nụ cười sảng khoái nhất mà một người con trai mang lại cho nàng. Và bất giác, tim nàng như loạn nhịp khi chàng nhìn nàng bằng ánh mắt đầy trìu mến ấy:
- Có đau như lần đầu tiên không em? – Chàng có vẻ như muốn tiếp tục câu chuyện hài hước kia
Và lần này thì người đỏ mặt lại là nàng. Có lẽ vì mất một lượng máu khá tương đối, mà cả ngày cũng khá vất vả với việc chạy đi chạy lại nên nàng hơi choáng khi đứng dậy. Loạng choạng, nàng chới với thế nào lại vồ ngay vào người chàng. Cả hai đè lên nhau dưới con mắt kinh ngạc của mọi người và những tràng cười lại rộ lên không ngớt.
- Hai cô cậu này, ít nhất cũng phải tìm chỗ nào kín đáo mà thể hiện tình cảm chứ! – Mọi người không ngừng trệu trọc
Lần đầu tiên nàng thấy mình ra dáng một thiếu nữ. Biết lúng túng, ngượng ngùng trước một người con trai. Bất ngờ hơn nữa khi ngay sau đó, chàng tới ngỏ ý xin số điện thoại của nàng. Trao cho nhau ánh mắt đầy cảm tình kia, cả nàng và chàng đều hiểu mình đã bị trúng phải tiếng sét ái tình của nhau rồi.
Theo blogtamsu
Tôi vẫn không quên được mối tình đầu
Nhớ về anh, em thường cho rằng đó là kỷ niệm đẹp của mối tình đầu. Em cất giữ tình yêu ấy trong tim, mãi mãi không quên...
Ngày xưa, anh hay đàn cho tôi hát. Ảnh minh họa
Hoàng ơi!!!
Những khi buồn, em thường gọi tên anh, người đầu tiên em đã yêu. Nhiều lúc em chợt hỏi: sao anh không để lại cho em những nỗi đau, sự buồn tủi để khiến em quên anh đi mà ngược lại anh chỉ cho em hạnh phúc ngọt ngào để rồi anh bay đi nơi khác?
Em ghét anh, ghét như ngày đầu em gặp anh tại sân khấu nơi em biểu diễn văn nghệ. Em ghét đôi mắt anh nhìn như muốn thiêu đốt thân thể em. Đáp trả lại ánh mắt ấy, em đã lườm anh và cuối cùng anh phải chào thua. Khi chương trình văn nghệ kết thúc, anh thì thầm với chị trưởng đoàn: "Cô bé đó là ai?"
Lần thứ hai em gặp lại anh tại chương trình văn nghệ của trường. Lần này, anh thôi không nhìn em với ánh mắt khó chịu. Sau buổi trình diễn, anh nói nhỏ vào tai em: "Cô bé đi ăn kem với anh nhá". Em gật đầu đồng ý.
Em kéo theo gần hết bạn bè cùng lớp. Báo hại lần đó, anh đã tiêu tốn hết cả tháng lương. Em nghĩ sau lần gặp gỡ ấy, anh sẽ không còn ý định gặp em, cô bé lém lỉnh làm anh hao tài, tốn của. Nhưng em đã sai. Mỗi ngày, sau những buổi đi học về, em thường được người nhà trao cho những chiếc phong bì mà bên trong là những tấm thiệp thật dễ thương với dòng chữ: "Dễ thương phải không bé"; "Đáng yêu bé nhỉ"... Những lần như thế, em chỉ ầm ừ, dối mẹ đó là thiệp của cô bạn phương xa. Em đã có một suy nghĩ khác về anh.
Lần đầu tiên em chấp nhận lời mời đi chơi riêng với anh đó là ngày Thành lập Đoàn, trường tổ chức cắm trại cho toàn thể học sinh. Sau buổi văn nghệ mà chính tay anh đàn cho lớp em hát, anh đã đưa ra lời mời ấy. Ngồi nói chuyện với anh, em càng hiểu hơn về anh, một người đàn ông từng trải, đã bước qua những nỗi đau. Anh nói lời yêu khi trái tim em đập thình thịch. Trở về trường, em vẫn chưa hết bàng hoàng với những lời tỏ tình của anh.
Những cánh thiệp, những lời chúc mừng vẫn đến với em. Mùa xuân năm ấy cũng là lúc em biết yêu anh. Anh sống một mình trong khu nhà tập thể. Sau giờ làm việc, anh vẫn hay đến nhà đón em đi chơi. Loanh quanh khắp nơi, anh lại đưa em về phòng, anh đàn, em hát... Những đêm mưa, tiếng đàn anh vang vọng càng khiến em nao lòng. Anh ngồi đàn, ngắm em như một báu vật. Anh yêu emnhưng không dám sở hữu em. Mùa hè năm ấy, em đã trúng tuyển vào đại học.
Em ghét nước Mỹ, ghét cái xứ sở văn minh đã lôi kéo anh đi. Đêm cuối cùng ở Việt Nam, anh đã lên Sài Gòn đưa em dạo khắp nơi nào là bến Bạch Đằng, xem văn nghệ ở sân khấu Trống Đồng. Khi chia tay, em hỏi: "Ngày mai, anh có muốn em tiễn không?". Im lặng hồi lâu, anh đáp: "Anh sẽ không thể đi nếu gặp em". Em quay đi mà mắt em ngấn lệ, em biết em sẽ mãi mãi mất anh.
Mãi đến bây giờ, dù đã hơn 20 năm trôi qua, em vẫn còn yêu anh. Nhớ về anh em thường cho rằng đó là kỷ niệm đẹp của mối tình đầu. Em cất giữ tình yêu ấy trong tim, mãi mãi không quên...
Theo VNE
Chỉ với 5 mẹo nhỏ này, chồng sẽ 'trúng tiếng sét ái tình' với vợ suốt đời! Đàn ông yêu bằng mắt chẳng bao giờ sai. Muốn quyến rũ chồng/người yêu của bạn để anh ấy chết đứ đừ suốt đời với bạn ư? Chuyện nhỏ. Chỉ cần bỏ túi 5 mẹo sau, bạn sẽ "đốn gục" bất cứ anh chàng nào... ảnh minh họa Chồng đi mua nước cho vợ. Quay về thì thấy có gã đàn ông đỏm...