Không nói lời yêu, đâu phải là không yêu?
Một tin nhắn yêu đương, một câu nói ngọt ngào chưa chắc đã thể hiện tình yêu thực sự.
Nhưng những câu nói dạng đùa vui, hài hước, trêu chọc lại có thể chính là câu nói chân thành, thể hiện tình yêu vô bờ bến của người chồng dành cho người vợ.
Tôi vốn xưa nay nghĩ, chuyện đàn ông ngại nói lời yêu là chuyện phổ biến, ít đàn ông có thể hay nói lời ngọt ngào. Vì căn bản, họ không thích thể hiện quá bản thân mình, hoặc không thích người phụ nữ của mình suốt ngày huyễn hoặc vào tình yêu. Bởi thực chất, đâu cần phải nói ra liên tục mới là yêu. Nhiều người còn bị mang tiếng là hoa mỹ, bóng bẩy, bay bướm khi chỉ suốt ngày tâm sự ngọt ngào với vợ. Rồi có người còn bị gán cho tội lăng nhăng, nịnh hót vì suốt ngày chỉ biết nói lời yêu.
Tôi là đàn ông, suốt ngày bị vợ trách vô tâm vì không hay nói lời yêu thương vợ. Vợ tôi là người ưa lãng mạn nên mỗi lần đi làm, vợ đều hôn lên má tôi chào tạm biệt. Tôi cũng cười đáp lại và hôn chào tạm biệt vợ. Tôi thường hay tỏ ra vô tư, thờ ơ trước lời nói ngọt ngào của vợ. Ví như vợ bảo &’anh có yêu em không?’, tôi chỉ cười và đáp &’để anh xem đã’. Hay khi vợ nói &’chồng ơi, em yêu anh nhất trên đời’, tôi chỉ cười và bảo &’thật không, còn yêu ai nhất trên đời nữa không? Chắc gì đã yêu đến thế?’. Những câu nói như vậy so với nhiều người có vẻ hơi khác. Ví như, tôi có thể đáp lại vợ rằng &’anh cũng yêu vợ của anh nhiều lắm!’, nhưng tôi lại thấy điều đó có phần sến súa, thấy khó chịu và không đúng với mình lắm.
Tính tôi không thích nói thẳng ra, cứ thích vòng vo, hài hước kiểu đó thì mới thấy vui. Tôi luôn nghĩ, chuyện vợ chồng yêu nhau chỉ cần bằng hành động là hiểu. Lời nói yêu đương đôi khi lại nhàm chán nếu cứ nói suốt ngày, nói liên tục. Nó sẽ thành thời nói vô giá trị giống như một câu hỏi thăm nếu như lúc nào bạn cũng muốn dùng nó.
Đôi khi câu nói &’anh yêu em’ hay &’em yêu anh’ chỉ nên dùng vào lúc nào thực sự hợp lý, giống như một sự biết ơn, một sự cảm kích. Đó mới là lời nói có giá trị.
Vợ chồng tôi sống với nhau mấy năm nay, có với nhau một cô con gái đã 4 tuổ.i nhưng chưa lần nào cãi vã. Tôi cũng không hay thể hiện bằng lời nói, vợ tôi lúc nào cũng bảo tôi vô tâm. Vợ bảo, hỏi gì chồng cũng làm ngơ, cũng cười cười, chẳng biết là chồng yêu vợ được bao nhiêu. Không lẽ, tôi lại phải nói, anh yêu vợ nhiều lắm, yêu suốt đời à? Chẳng phải người ta thường bảo &’hãy nói yêu thôi, đừng nói yêu mãi mãi’ sao.
Tôi luôn nghĩ, hứa hẹn là điều tốt nhưng chỉ hứa hẹn với những điều có kế hoạch, chắc chắn làm được chứ đừng thề thốt hứa hẹn rằng, cả đời này anh chỉ yêu mình em, hay cả đời này anh sẽ chăm sóc cho em và con. Vì có những chuyện, ngày hôm nay không bao giờ có thể nói trước và sẽ thay đổi mà ta không thể nào ngờ tới.
Vợ thường trách cứ tôi, tôi cũng hay nói với vợ rằng, không phải cứ nói yêu thì mới là yêu, và không phải không nói yêu là không yêu. Nên chị em phụ nữ, đừng bao giờ đòi hỏi chồng mình nói lời yêu thương ngọt ngào suốt ngày. Tôi là đàn ông, tôi nghĩ, những gã chỉ giỏi nói yêu, chỉ giỏi nịnh vợ thì chẳng làm được mấy công trạng đâu. Nếu họ chăm sóc vợ con, quan tâm vợ con, đó đã là một thứ tình yêu vĩ đại rồi, đâu cần nói ra bằng lời. Tin tôi đi, đàn ông kiệm lời, làm nhiều mới tốt. Còn những gã hay nói, chẳng hay làm thì nên suy tính lại, nhé chị em. Đừng bị những lời mụ mị làm cho mờ mắt, đừng chỉ yêu bằng tai như vậy nha chị em!
Theo Guu
Anh ơi.. tạm tha cho em.. khi nào mình cưới thì tính sau, được không?
Cô đã ngồi co rúm lại, tay bấm nút điều khiển ti vi vô định. Cô hồi hộp và lo sợ chuyện sắp xảy ra. Trời lạnh mà người cô bắt đầu đổ mồ hôi, cứ như sợ bị ai ăn thịt vậy.
Nghĩ lại những ngày đầu anh gặp cô, cô vẫn còn là 1 cô gái ngây thơ trong sáng. Dù là sinh viên năm tư nhưng cô vẫn chưa từng yêu ai, có lẽ vì cô còn bận rộn với việc học, việc tham gia hoạt động từ thiện nên hai chữ tình yêu với cô nó quá xa xỉ.
Video đang HOT
Bạn bè cứ bảo: "Bao thằng nó trồng cây si mày, sao mày không gật đầu đồng ý 1 ai đi, cứ để phí hoài tuổ.i xuân thế". Cô cười toe toét rồi nói: "Hiện tại tao chưa muốn yêu".
Năm cuối cô được phân công đi thực tập ở 1 công ty lớn vì điểm số của cô rất cao. Tại đây cô gặp anh - Một người đàn ông giỏi giang, cởi mở và cũng rất điển trai. Ngày ngày cô chăm chỉ đến công ty và luôn cố học hỏi thật nhiều điều. Cô được anh trực tiếp hướng dẫn nên ngày nào cô cũng lẻo đẻo theo anh hỏi đủ các thứ.
Sau chuyến thực tập đó, cô quay lại trường còn anh vẫn tiếp tục công việc của mình. Thiếu vắng cô anh thấy nhớ, hình như anh nhận ra mình đang yêu. Anh gặp cô, mời cô đi ăn quan tâm cô như 1 người con trai quan tâm 1 người con gái.
Cô cũng quí mến anh, nói đúng hơn là rung động và rồi họ yêu nhau. Tình yêu của họ trong trẻo như con người cô vậy. Khi cô nói anh là mối tình đầu của mình thì anh cười ngặt nghẽo và không tin, nhưng khi cô nghiêm mặt hét lên thì nụ cười anh tắt ngấm:
- Em... em nói thật hả? Anh là mối tình đầu của em sao?
- Chứ còn gì nữa.
Nghe xong anh lại lăn ra cười vì quá bất ngờ. Anh không thể tin người con gái xinh đẹp như cô lại chưa từng yêu ai, còn cô thì muốn tức điên lên vì thái độ "lồi lõm" đó của anh. Họ bên nhau và được bạn bè hết sức ủng hộ. Cô ra trường với tấm bằng giỏi trên tay, anh giới thiệu cô vào làm 1 công ty của người bạn.
Cô ngây ngất hạnh phúc với những gì mình có. Rồi 1 ngày anh và cô rủ nhau đi du lịch, khi hai người vừa bước vào phòng của khách sạn. Cô đã ngồi co rúm lại, cô bảo anh đi tắm trước đi. Anh ngoan ngoãn nghe lời, mặt cô tái mét, tay bấm nút điều khiển ti vi vô định. Cô hồi hộp và lo sợ chuyện sắp xảy ra. Trời lạnh mà người cô bắt đầu đổ mồ hôi. Nhìn thấy cô cứ ngồi như sợ bị ăn thịt vậy, anh cười:
- Em sao thế, không khỏe ở đâu à?
- Em... em không sao.
- Thế sao lại toát mồ hôi thế kia, hay là em bị sốt.
- À không phải đâu, tại vào đây nóng quá ấy mà.
Nói xong cô chạy tọt vào nhà vệ sinh, anh thì tròn mắt nhìn cái điều hòa rồi lẩm bẩm: "Rõ ràng mình thấy lạnh mà, có nóng đâu nhỉ". Nghĩ đến cô người yêu của mình, anh phì cười. Anh lên giường bật ti vi xem, 15 phút rồi 30 phút trôi qua cũng chưa thấy cô bước ra:
- Em tắm gì mà lâu thế? Em nhanh ra đây đi, em mà tắm như vậy sẽ bị cảm lạnh đó.
Không thấy tiếng cô trả lời, anh lại gõ cửa. Cô giật bắ.n mình rón rén lại mở:
- Trời đất, em tắm kiểu gì mà đồ vẫn nguyên thế kia còn sàn nhà thì ướt? Em ngủ trong đó đấy à?
Cô gãi đầu cười trừ, anh kéo cô lên giường ủ ấm.
- Đồ ngốc hôm nay em sao thế?
- Có sao đâu, mình đi ngủ đi anh.
- Mới 8 giờ thôi mà, em không muốn nói chuyện hay xem phim cùng anh à?
- Dạ thôi, em buồn ngủ lắm.
- Vậy em cởi đồ ra đi.
- Không được.
Cô hét lên làm anh giật bắ.n mình.
- Em sao vậy, đi ngủ ai lại mặc thế kia, lại đây anh ôm nào.
Anh ôm cô rồi hôn 1 nụ hôn cháy bỏng, tay anh kéo khóa chiếc áo ấm của cô xuống. Đang hôn bỗng cô hét toáng lên:
- Anh làm gì đấy, anh... anh tạm tha cho em, chờ đến khi mình cưới rồi tính có được không?
- Em không thích à?
- Em chưa sẵn sàng.
- Ừ vậy mình sẽ chỉ ôm nhau ngủ thôi, mà anh chỉ có ý định cởi chiếc áo ấm này cho em thôi mà, đồ đen tối.
Anh phá lên cười còn cô thì xấu hổ và cay cú. Đêm đó, họ ôm nhau ngủ thật bình yên, mấy tháng sau anh cầu hôn cô. Lúc này anh đùa:
- Thế giờ anh có thể "làm gì" em chưa?
- Làm gì là làm gì, còn lâu nhé, em đã bảo chờ đến bao giờ mình cưới rồi còn gì?
- Đồ khó tính, xấu xa.
- Kệ em, hehe.
Cô hạnh phúc vì mình đã tìm được 1 tình yêu thực sự. Tình yêu đến muộn nhưng cô hài lòng về nó. Còn anh, anh chưa bao giờ nghĩ hoặc mong mình sẽ lấy 1 cô vợ còn trinh này nọ. Nhưng việc anh là mối tình đầu cũng là người đàn ông đầu tiên của vợ khiến anh càng yêu thương và trân trọng cô nhiều hơn.
Theo Blogtamsu
Hãy cứ yêu dù ngày mai phải xa nhau… Anh à, có thể ngày mai, có thể ngày kia, hay tuần sau, tháng sau mình xa nhau. Nhưng bây giờ em đang rất hạnh phúc vì có anh, cảm ơn anh đã đến để em biết thế nào là một tình yêu thực sự. Anh à, gần đây em hay nhắc đến chia tay hẳn làm anh phiền lòng lắm nhỉ. (Ảnh...