Không nỡ mất của nên tự trói mình vào cuộc hôn nhân đổ nát
Tôi tưởng chị cố níu kéo chồng vì chị nghĩ đến sự thiệt thòi của con, thể diện của gia đình, chứ không ngờ vì cái đống của treo trước mắt.
ảnh minh họa
Chị gọi điện cho tôi vừa khóc vừa kể: “Chị bị chồng đánh chỉ vì chị dám gọi điện cảnh cáo nhân tình của chồng”. Vừa thương vừa giận, tôi hỏi: “Thế chị định chịu đựng cuộc sống địa ngục này đến bao giờ?”. Chị buồn bã đáp: “Lần này chị quyết định li hôn. Chị cũng đang nhờ người tư vấn thủ tục và phân chia tài sản sau li hôn”.
Tôi mừng vì chị đã có một quyết định sáng suốt. Đây không phải là lần đầu tiên chồng chị ngoại tình cũng không phải chỉ với một cô gái. Trước đây là cô người yêu cũ, rồi đồng nghiệp ở cơ quan; lần này là một cô nhân viên phục vụ ở tiệm cắt tóc, gội đầu. Quen nhau trong một lần cơ quan anh đi biển, lúc đó cô ta đang phục vụ ở nhà hàng hải sản dưới Quảng Ninh.
Cũng không hiểu dây dưa thế nào mà rồi không dứt được nhau. Cô gái đó cũng vì muốn dễ dàng qua lại với anh nên đã lên Hà Nội xin việc làm. Từ đó, hai người lén lút gặp gỡ. Khi mới nghe phong phanh, chị hỏi anh, anh chối bay chối biến. Nhưng khi chị bắt quả tang hai người hẹn hò đi ăn trưa với nhau, anh mới chịu nhận nhưng không phải là để hối cải mà là công khai đi lại với nhau và thách thức chị: “Chịu được thì ở, không chịu được thì ly hôn”.
Nhiều lần người đàn ông ấy xúc phạm chị – nỗi đau và căm hận vón thành cục nhưng chị đành ngậm đắng nuốt cay. Ngay cả khi đơn li hôn đã viết sẵn nhưng chị ngần ngại không kí vì còn nhiều thứ ràng buộc.
Chị cũng đã cố thay đổi bản thân để níu kéo chồng nhưng vô ích. Từ đó, dù có danh phận nhưng chị sống bên anh như một người vợ hờ. Anh thích làm gì, đi đâu, gặp ai – chị không được can thiệp, không được biết và cũng không được hỏi. Vài người bạn thân biết chuyện, họ xót cho chị và khuyên chị bỏ quách chồng cho nhẹ nợ nhưng chị vẫn không làm được. Có lẽ chị cứ chịu đựng như thế nếu không có giọt nước làm tràn li.
Video đang HOT
Tối đó, con chị bị sốt cao phải vào bệnh viện, chị bấm máy gọi cho anh về nhưng bất ngờ nhân tình của anh bắt máy rồi giở giọng trâng tráo với chị: “Anh ấy đang tắm rồi còn ăn tối với tôi nữa chưa về được đâu. Con của chị thì chị đi mà lo chứ chờ gì chồng!”. Lúc đó, chị cay sộc sống mũi nhưng vì sự an nguy của con nên chị cố kìm nén để lo cho con. Hôm sau, con xuất viện mà chồng chị cũng không về nhà, chị gọi thì máy không liên lạc được nên đành gọi thẳng vào máy của cô nhân tình. Uất ức, lần đầu tiên trong đời, chị thóa mạ người khác bằng những lời chợ búa như vậy. Và kết quả là chị lĩnh được một cái tát như trời giáng từ chồng. Ai cũng nghĩ chị sẽ chọn giải pháp li hôn để thoát khỏi cuộc sống tồi tệ, bức bách.
Nhưng lâu không thấy tin tức của chị nên tôi chủ động gọi điện hỏi thăm. Chị cất giọng buồn buồn: “Chắc là chị không buông tay được đâu em ạ?”. Tôi hỏi: “Vì cái gì vậy chị?”. Chị thật thà thú nhận: “Cái nhà chị đang ở, sổ đỏ vẫn đứng tên ông bà nội chưa sang tên cho vợ chồng chị. Giờ bỏ nhau mà ra tòa phân chia tài sản, chắc gì chị đã có phần. Của chìm, của nổi, quỹ đen của anh ấy có những thứ chị vẫn chưa nắm được chẳng lẽ lại đi dâng cả chồng và của cho người ta?”. Tôi hụt hẫng cả người. Tôi vẫn tưởng chị cố níu kéo chồng vì chị nghĩ đến sự mất mát, thiệt thòi của con, thể diện của gia đình, cả bố mẹ chị nữa, họ sẽ ra sao khi con gái mang tiếng bỏ chồng chứ không phải vì cái đống của treo trước mắt.
Thất vọng nhưng tôi vẫn cố hỏi chị một câu: “Chẳng lẽ ngần ấy năm chị bị đọa đày và cả tương lai của chị không đáng giá hơn khối tài sản ấy sao?”
Chị đã không trả lời. Và tôi biết chẳng có gì ràng buộc chị, chỉ là chị đang tự mua dây buộc mình. Cũng chẳng ai có thể giúp chị giải thoát cuộc sống ngột ngạt , bức bối hiện tại ngoại trừ việc chị tự mình cởi trói.
Theo blogtamsu
Đêm đó, chồng hậm hực bỏ về phòng chứ nhất quyết không chịu rút 200 ngàn ra
Tối hôm đó anh mò sang phòng, tôi bảo: "Muốn làm thì đưa tiền đây, 200 ngàn một lần". Chồng tôi giãy nảy lên mắng tôi đừng quên đang sống trong nhà của ai.
Lấy chồng 5 năm, nhưng chưa bao giờ tôi được sống vui vẻ một ngày. Gia đình chồng 3 thế hệ sống trong một căn nhà 2 tầng cũ kỹ chật chội. Ông bà nội đã già, sống lủi thủi ở căn phòng dưới tầng một, chẳng cho ai đụng vào dọn dẹp. Bố mẹ chồng thì khó tính, lúc nào cũng xét nét con dâu. Còn chồng tôi, có lẽ cũng lây nhiễm tính khí của bề trên nên mắc bệnh keo kiệt hà tiện.
Đi làm về, tôi thường phải tự tay xách nước từ vòi nước máy ngoài sân vào phòng tắm tầng 2 để tắm. Vì phòng tắm trên đó bị hỏng đường ống nước từ lâu nhưng cả nhà không ai muốn sửa vì sợ tốn tiền và đục đẽo làm tường yếu và bẩn thêm. Chồng tôi dù nằm trên ghế sô pha xem ti vi, cũng không bao giờ xách nước cho vợ.
Mùa đông, nếu thích tắm nước ấm, tôi phải đun 2 ấm nước bằng bếp than tổ ong. Còn bình nóng lạnh chỉ khi nào có khách hoặc ông bà bố mẹ chồng dùng thì mới bật và lúc đó tôi được ké chút nước nóng sót lại.
Bữa ăn cũng quanh năm là rau nấu nát và thịt đun mặn đắng. Hôm nào "sang trọng" thì có thêm đĩa cá kho hoặc đĩa tôm khô rang cũng mặn không kém. Thức ăn ít ỏi là thế, nhưng tôi cũng chẳng được ăn nhiều cơm. Bữa nào người ngồi xới cơm cũng là mẹ chồng và bà nội. Mỗi lần, cứ tôi đưa bát ra lần thứ 2 là bị bóng gió rằng con gái nên ăn ít giữ dáng, ăn như lợn thì ai nuôi nổi. Đi làm về mệt mà cơm không được ăn no, lại vất vả xách nước. Vì vậy, hồi đầu mới về nhà chồng, đêm nào tôi cũng bị đói và nhanh chóng sụt mất 4kg.
Sống khổ sở như thế được 3 năm thì vợ chồng tôi được ra ở riêng. Nhà mới là một căn chung cư giá rẻ được mua lại từ một người bạn của bố chồng. Không phải sống chung với bố mẹ chồng, tôi cảm thấy thoải mái hơn nhiều. Thế nhưng, chồng tôi vẫn mang theo cả cái tính hà tiện. Thời gian đó, tôi đang mang bầu và sắp sinh. Song anh chưa bao giờ mua cho tôi một thứ gì để tôi ăn, bồi dưỡng cho con. Chưa bao giờ sắm cho tôi cái quần, cái áo, hay đôi giày. Thậm chí, mọi đồ dùng của con, từ bình sữa tới quần áo, cái tất, cái mũ, đều là tôi tự bỏ tiền túi ra mua.
Vừa đầy tháng, tôi phải vay tiền mẹ đẻ, trả cho chồng 1,5 triệu tiền viện phí và 2 triệu tiền ăn uống trong tháng ở cữ. (Ảnh minh họa)
Chồng tôi nói, tiền anh còn phải để trả nốt tiền nhà cho bố mẹ, với lại đã là vợ chồng thì tôi mua cũng giống anh mua. Nhưng thực tế, căn nhà đứng tên hoàn toàn của anh, không hề có một dòng nào chứng nhận tôi đồng sở hữu. Trong khi các khoản khác, từ ăn uống, đóng tiền vệ sinh, tiền điện nước sinh hoạt... đều là tôi bỏ ra. Tháng nào, đồng lương của tôi cũng cạn sạch.
Vậy mà lúc đi đẻ, 3 triệu đồng tiền viện phí chồng cũng bắt tôi chia đôi. Anh nói, anh cho con một nửa, còn một nửa nữa thì tôi phải lo cho tròn trách nhiệm người mẹ. Vừa đầy tháng, tôi phải vay tiền mẹ đẻ, trả cho chồng 1,5 triệu tiền viện phí và 2 triệu tiền ăn uống trong tháng ở cữ.
Vì không nhờ được ai trông con, (mẹ chồng tôi tuy ở gần nhưng bà vụng về và nóng tính nên không trông được trẻ), tôi đành bỏ việc cũ, nhận đánh máy, dịch tài liệu và làm những việc linh tinh qua internet ở nhà. Trong thời gian nuôi con, vì con uống sữa mẹ hoàn toàn, nên chủ yếu là mẹ ăn con bú. Nhưng chồng tôi quy đó là tôi hưởng nên anh không đóng góp đồng nào. Tôi thích ăn gì thì tự đi mà mua. Anh không bao giờ quan tâm xem tôi sống như thế nào. Anh chỉ để ý xem con tháng này có lên cân không? Lên cân ít thì anh mắng tôi là biết đẻ mà không biết nuôi. Suốt quãng thời gian đó chúng tôi cãi cọ lạnh nhạt với nhau cũng chỉ vì những khoản chia chác nhỏ lẻ.
Đêm đó, chồng tôi hậm hực bỏ về phòng chứ nhất quyết không chịu rút 200 ngàn ra. (Ảnh minh họa)
Con được 1 tuổi, tôi không thể chịu đựng được cuộc sống như thế nữa nên đòi ly hôn. Song anh không đồng ý. Chúng tôi sống với nhau mà cứ như trọ cùng một nhà. Ai làm việc nấy, không dính dáng gì tới nhau, chỉ cách vài hôm thì anh lại mò sang phòng tôi để quan hệ. Xong việc lại về phòng anh ngủ cho sạch sẽ. Hôm nào tôi khóa cửa, thì anh đập cửa rầm rầm khiến con thức giấc, buộc lòng tôi phải mở cửa cho chồng vào.
Cách đây mấy hôm, con ốm nên tôi không thể mang con cùng đi chợ được. Tôi đành nhắn tin nhờ anh mua cho tôi một gói muối và hai bìa đậu phụ. Buổi chiều, chồng xách một túi rau củ thịt thà về, nhưng đưa lại cho tôi đúng gói muối và 2 bìa đậu. Anh nói: "Muối 4 ngàn, đậu 8 ngàn". Tôi lại lủi thủi vào phòng lấy trả anh 12 ngàn, anh nghiễm nhiên cầm nhét vào ví.
Vì bực bội chồng hà tiện tính toán chi li, tối hôm đó anh mò sang phòng, tôi bảo: "Muốn làm thì đưa tiền đây, 200 ngàn một lần". Chồng tôi giãy nảy lên mắng tôi đừng quên đang sống trong nhà của ai. Anh không lấy tiền thuê nhà đã là nhân nhượng lớn rồi. Huống chi tôi là vợ, trách nhiệm phục vụ chuyện giường chiếu cho chồng là điều đương nhiên. Tôi đòi tiền như vậy thì có khác gì gái bán hoa đâu, sao phải hạ thấp nhân phẩm của mình. Tôi cũng nóng giận cãi anh rằng giờ tôi chẳng cần cái nhân phẩm ấy, bán được nó, tôi bán liền. Nếu anh đưa tiền thì tôi phục vụ, còn không thì ra ngoài mà tìm cô khác. Đêm đó, chồng tôi hậm hực bỏ về phòng chứ nhất quyết không chịu rút 200 ngàn ra.
Cuộc sống hôn nhân này khiến tôi mệt mỏi và cảm thấy ngột ngạt quá! Tôi phải làm gì đây? Ly hôn thì tôi có thể không được quyền nuôi con vì nghề nghiệp không ổn định, lại không nhà cửa. Mà để con cho ông bố hà tiện đó chăm sóc, thì có khi người làm mẹ như tôi còn đau khổ hơn. Cứ nín nhịn đến bao giờ đây hả mọi người?
Theo Afamily
Ngột ngạt với ba ngày trăng mật tại gia ở nhà chồng Ngay sáng hôm vợ chồng chuẩn bị nốt chút đồ bỏ vào vali để đi cho kịp chuyến tàu thì mẹ chồng vào phòng. Bà thẽ thọt nói: "Bày vẽ đi trăng mật trăng miếc làm gì cho tốn kém ra. Hai đứa có 30 triệu cho mẹ vay mẹ trả nốt tiền đám cưới". Tôi về làm dâu nhà anh trong sự...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Mỗi tháng chỉ góp 2 triệu đồng, mẹ chồng tôi vẫn đòi hỏi như bà hoàng

Mẹ chồng tôi đam mê xem bói đến mức về nhà bắt cháu nội không được ăn thịt

Bố mẹ chia tài sản bất công khiến tôi giận, tìm cách trả đũa chị gái, kết quả khiến cả nhà mất ăn mất ngủ

Khi tôi đang bất lực nhìn chồng chiếm lấy căn nhà, mẹ chồng ra trước tòa nói một câu khiến ai nấy kinh ngạc

Mở quán trà sữa kinh doanh, ngày nào cũng có đơn cả chục ly, tôi tò mò đi giao vừa thấy người đặt thì lập tức bỏ về

Em họ chồng tương lai từ quê lên ở nhờ nửa tháng, để rồi tôi choáng váng phát hiện một sự thật bất ngờ

Bạn thân vừa sinh con, tôi hào phóng gửi tặng 10 triệu rồi 'hóa đá' trước tin trả lời sốc của cô ấy

Quen bạn trai qua ứng dụng hẹn hò, tôi choáng váng khi lần đầu anh đưa đi ăn lại đưa ra lời đề nghị cực sốc

Bỏ vợ chạy theo nhân tình, tôi về thăm nhà bất chợt thì chết lặng trước hành động của anh hàng xóm với vợ mình

Thấy vợ cũ hối hả xách đồ ăn vào viện, tôi lặng lẽ tìm hiểu thì đau lòng với cảnh tượng diễn ra trước mắt

Cô dâu trốn chạy trong đêm tân hôn sau lời đề nghị của bố chồng

Vừa đi làm về, con gái đã chạy lại nói "bà nội đang khóc thút thít trong phòng", biết nguyên nhân tôi cũng đau lòng
Có thể bạn quan tâm

Kia Carnival 2026: Đẹp hơn, thông minh hơn
Ôtô
13:27:24 25/05/2025
Đại úy Lương Nguyệt Anh và Bảo Thanh làm rạng danh quê hương Bắc Giang
Sao việt
13:12:37 25/05/2025
Doãn Hải My khoe chân dài, visual "bạch nguyệt quang", nhưng spotlight thuộc về "đôi giày thị phi" khiến Văn Hậu bị đồn sa sút
Sao thể thao
13:01:30 25/05/2025
Chàng trai 1m68 bị gia đình phản đối kịch liệt vì yêu cô gái 'khổng lồ' cao 2m2
Netizen
12:59:24 25/05/2025
Justin Bieber lộ diện giữa tin phá sản: Mặt biến dạng nghi dùng chất cấm, bị tẩy chay vì 1 lý do
Nhạc quốc tế
12:56:51 25/05/2025
3 góc thường bị bỏ quên trong nhà đặt đúng một chậu cây là ngăn được thất thoát tiền bạc
Sáng tạo
12:12:11 25/05/2025
6 thói quen hằng ngày giúp giảm nếp nhăn quanh miệng
Làm đẹp
11:49:41 25/05/2025
Dayang VRS125 2025 Xe tay ga giá dưới 40 triệu với trang bị 'vượt phân khúc'
Xe máy
11:43:21 25/05/2025
Xôn xao clip xe máy "kẹp 3", lạng lách thách thức cảnh sát
Tin nổi bật
11:37:45 25/05/2025
Chọn 1 lá bài Tarot để biết tuần mới, cơ hội nào sẽ gõ cửa bạn: Công việc, tiền bạc hay tình yêu viên mãn?
Trắc nghiệm
11:37:08 25/05/2025