Không nhịn nổi cười với trò chơi nhún nhảy tập thể trên cầu, Việt Nam bao giờ có
Trong các dịp tết, lễ hội, những trò chơi dân gian là điều không thể thiếu bởi nó mang những giá trị tinh thần giúp con người vui vẻ, hòa nhập và gần gũi hơn với nhau.Tết nguyên đán được xem là lễ hội lớn nhất của người Trung Quốc, vào dịp này, người Trung Quốc có rất nhiều trò chơi độc đáo và hài hước. Đoạn video dưới đây là ví dụ về một trò chơi tập thể độc lạ tại Nhữ Châu, Hà Nam.
Blue
Gửi em người con gái không thuộc về Đà Lạt
Anh vẫn nhớ đến em, nhớ tất cả những gì đã từng thuộc về em.
Họ và tên người dự thi: Mai Tuấn Anh
Địa chỉ: Huyện Cát Tiên - Tỉnh Lâm Đồng
Email: maituananhtnkxxx@gmail.com
Đà Lạt những ngày mưa, hai ta đi bộ trên từng con phố dưới chiếc ô nhỏ, anh vẫn nhớ đi qua hàng tùng trên đường Bùi Thị Xuân, nhiều lần giật cành cây làm em ướt một cách bất ngờ.
Cứ mỗi cơn mưa qua những giọt mưa lại đọng lại trên từng lá tùng, nhìn nó thật long lanh,thật đẹp còn em thật là ngốc. Biết bao lần anh giựt cành tùng để nước rơi ướt em mà em chẳng bao giờ né tránh cả, những lần đi học dưới hàng tùng A25 cũng vậy, bao nhiêu lần em bị ướt, chỉ có duy nhất một hôm em giữ anh lại để cả hai cùng ướt, đó cũng là lần cuối cùng anh chơi trò này.
Cho đến bây giờ anh vẫn không thể hiểu nổi tại sao em lại nói lời chia tay, chẳng thể cố tìm ra cho chính anh lí do tại sao em lại rời xa anh, rời xa Đà Lạt.
Anh đi tìm em, đi để níu giữ tình yêu, vì với anh lúc đó chẳng cần phải biết lí do chia tay, chỉ cần được gặp em là tất cả. Nhưng số phận thật trớ trêu, ngày anh về quê em cũng là ngày em cưới, thật sự là nhanh quá, bốn năm yêu nhau bên nhau không bằng một tháng mình không ở cạnh nhau.
Nhìn trước cổng hoa có em mặc váy cưới đang cùng anh sánh vai tiến vào lễ đường mà lòng anh đau thắt lại. Anh không dám tin đó là sự thật, quay trở lại Đà Lạt mà trong suy nghĩ vẫn nghĩ mình đang mơ.
Ảnh minh họa
Em đi lấy chồng rồi vẫn để lại cho anh những hụt hẫng, những nhớ thương da diết đến tận sâu đáy lòng, chính vì vậy nên anh chọn rời xa Đà Lạt, chọn một cuộc sống mới, ở một thành phố mới.
Những tưởng khi thay đổi cuộc sống ở thành phố xa lạ thì anh có thể quên em đi một cách dễ dàng. Thế nhưng không, mọi điều càng tồi tệ hơn, những nỗi nhớ ấy cứ đeo bám cho dù có đi tận cũng chân trời.
Anh vẫn ngày ngày đi làm, vẫn cố tỏ ra mạnh mẽ, vẫn tươi cười với mọi người, vẫn cố để hòa nhập với môi trường mới, nhưng đó chỉ là ban ngày thôi. Mỗi đêm về lại chìm trong nhớ thương, anh tìm đến rượu để quên đi tất cả, không biết từ bao giờ anh lại say đắm cái thứ cay cay, đắng đắng ấy.
Hôm nay anh lại say, về tới phòng cũng đã nửa đêm, vứt vội chiếc cặp qua một bên, lao nhanh đến bên giường để ngủ. Chỉ có như vậy mọi thứ mới không hiện về, kí ức không thể len lỏi vào trong mỗi giác mơ.
Ở cái thành phố này lạ lắm, có hôm say quá anh không kịp khóa cửa phòng vậy mà sáng dậy chẳng mất cái gì cả, có hôm để quên xe ngoài sân, sáng mai ra vẫn còn y nguyên.
Ở cái thành phố này lạ lắm, cữ mỗi khi anh say,về nhà lại có người âm thầm khóa cửa giúp anh, mỗi khi quên dắt xe vào lại có người dắt xe về phòng họ rồi sớm mai lại dắt xe ra.
Cô gái ấy đã bước vào cuộc đời anh như vậy đấy, âm thầm, lặng lẽ nhưng vấn khiến anh nhận ra được cô gái phòng bên có nụ cười tỏa nắng, nụ cười mang cả đất trời, cả những nỗi thân quen, và nụ cười đó giống em.
Người ta nói cách quên đi một cuộc tình là dành hết tâm trí, sứ lực, dành hết yêu thương để yêu người mới hơn, và điều đó đúng.
Cuộc sống là một chuỗi sắp đặt mà tạo hóa đã đặt ra, gặp được nhau là duyên, nhưng đến được với nhau hay không là ở phận. Anh tin người đến sau sẽ bù đắp được những gì người trước không làm được.
Định mệnh đưa ta đến với nhau thì định mệnh sẽ giúp ta hạnh phúc, và anh tin với cô ấy anh sẽ nỗ lực, cố gắng nhiều hơn để vun đắp và giữ gìn hạnh phúc.
Cô ấy là một cô gái mang đậm chất Đà Lạt, chắc có lẽ Đà Lạt là điểm chung và là cầu nối đưa anh đến với cô ấy. Những kì nghỉ ngoài Đà Lạt ra anh chẳng biết phải đi đâu, mỗi lần lên Đà Lạt là mỗi lần anh lại đưa cô ấy đi trên những con đường đôi ta từng đi, ghé những quán chúng ta thường hay tới, vẫn cùng nhau đi bộ loanh quanh chợ đêm, vẫn hay đạp xe vòng quanh bờ hồ.
Nơi đồi thông ta trao nụ hôn đầu tiên cũng chính là nơi cô ấy trao anh nụ hôn đầu. Nhiều lắm những kỉ niệm giữa hai ta anh vẫn luôn giữ gìn và thực hiện lại lần nữa với cô ấy, đơn giản vì với cô ấy thuộc về anh.
Tình yêu anh dành cho cô ấy không thể so sánh với tình yêu anh dành cho em, nhưng có một điều là hiện tại những gì tuyệt vời của cuộc sống anh luôn dành cho cô ấy. Cô ấy khác em, vì em là cô gái không còn thuộc về Đà Lạt nữa.
Theo Đất Việt
2 thời điểm "vàng" giúp trẻ học giỏi tiếng Anh bố mẹ không nên bỏ lỡ Nếu bố mẹ biết quan tâm đúng cách đến 2 thời điểm "vàng" này, việc trẻ giỏi tiếng Anh, sử dụng được 2 ngôn ngữ thành thạo là rất dễ dàng. Ngày nay giao tiếp tiếng Anh tốt là một trong những kĩ năng cần thiết để gia tăng cơ hội phát triển và hòa nhập với thế giới. Nhiều cha mẹ quan...