Không ngờ chỉ hai câu nói của cô bé 10 tuổi đã khiến người đàn bà 30 tuổi như tôi phải xấu hổ nhục nhã
Tôi nhớ mãi buổi tối ngày hôm ấy và vĩnh viễn không bao giờ quên những câu nói xé ruột gan ấy.
Năm 27 tuổi, tôi gặp anh, một người đàn ông thành đạt đã có gia đình. Anh là sếp trực tiếp của tôi. Với anh, tôi choáng ngợp bởi mùi hương nam tính, đôi mắt đen sâu thẳm và vẻ đĩnh đạc hơn người. Chất giọng trầm ấm và từng cử chỉ của anh khiến tôi mê đắm.
Tôi không thể làm chủ được con tim mình. Khi biết vợ chồng anh hay cãi nhau vì chị mải mê công việc để anh cơm nước bên ngoài, con thì gửi về bà ngoại. Tôi cố tình nán lại cơ quan muộn và rủ sếp đi ăn tối. Lâu dần, tôi rủ anh về ăn tối ở phòng trọ của tôi. Mọi việc lúc đầu rất trong sáng, tôi cố gắng không để anh phát hiện ra sự bối rối trong mắt tôi.
Hôm ấy anh say, anh bảo vợ anh có tình nhân bên ngoài. Hai người cãi nhau và anh muốn ly hôn. Tôi kéo anh về căn phòng nhỏ của mình ăn tối, tôi trao cho anh đời con gái trong sự ngạc nhiên của anh. Từ đó chúng tôi âm thầm qua lại, tôi không đòi hỏi gì ở anh, từ danh phận tới tiền bạc, chỉ chia sẻ cảm xúc cho vơi nỗi buồn.
Tôi trao cho anh đời con gái và tình nguyện làm kẻ thứ ba. (Ảnh minh họa)
Chúng tôi ở bên nhau gần 2 năm, dường như chúng tôi ngày càng yêu nhau mãnh liệt hơn và không e dè bày tỏ cảm xúc nơi công cộng. Vợ anh, lúc này đã nguội lạnh gối chăn với anh. Chị ta đi còn nhiều hơn anh. Hai đứa con thường được gửi về bà ngoại vì bố mẹ thường xuyên vắng nhà.
Tối hôm ấy, trước cửa phòng trọ của tôi, anh đang dịu dàng hôn lên tóc tôi thì có tiếng nói vang lên: “Bố, bố làm gì với cô ta vậy? Sao bố lại ở đây”. Anh giật mình quay lại, con gái anh đi cùng hai người bạn. Cô bé xin phép anh đi sinh nhật bạn, không ngờ lại vô tình đi qua đây. Cô bé òa khóc rồi bỏ chạy khiến anh cuống cuồng chạy theo. Một chiếc xe máy chạy ngang đã va phải con gái anh. Khi chúng tôi lao đến nơi thì con bé đã ngất lịm.
Anh và tôi đưa con bé đi cấp cứu, con bé bị gãy tay. Lúc tỉnh lại nó nhìn tôi rồi lại nhìn anh: “Mẹ có nhân tình thì bố cũng có nhân tình à? Vậy chị em con để cho ai? Em Bi mới 3 tuổi thôi, con không muốn xa em. Con xin cô, cô tha cho chị em con đi”.
Dù tình yêu của tôi có lớn đến mức nào, tôi cũng không thể cướp bố của hai đứa trẻ được. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Tôi choáng váng, xấu hổ và nhục nhã. Dù tình yêu của tôi có lớn đến mức nào, tôi cũng không thể cướp bố của hai đứa trẻ được. Tôi chạm vào con bé muốn xin lỗi nó nhưng nó đẩy tôi ra. Nó gào lên đòi mẹ nó đến. Anh bất lực nhìn tôi.
Sau ngày hôm ấy, tôi nộp đơn nghỉ việc. Tôi đã mất hơn 3 năm để rời xa anh và tự sỉ vả chính mình. Đến nay, người đàn bà tuổi 32 như tôi vẫn chưa thể yêu ai khác. Nhưng vì tôi ra đi, con bé cũng đã bằng sức mạnh của mình, kéo được mẹ nó trở về. Một gia đình đã được giữ lại để hai đứa trẻ có thể bên nhau.
Bố mẹ tôi thở dài mỗi dịp Tết đến mà tôi vẫn lẻ loi. Mỗi năm, tôi luôn trốn tránh không muốn về nhà. Riêng năm nay, cả năm tôi không về thăm mẹ để tránh nghe bố mẹ ca thán.
Tết sắp đến rồi, mẹ tôi vừa gọi điện nhắc: “Về đi con, con về nhà không đi chúc Tết cũng được. Bố mẹ không giục con chuyện lấy chồng nữa. Về với mẹ”. Tôi tắt điện thoại và khóc. Tôi cảm thấy buồn và trống trải quá!
Theo afamily.vn
Thời thanh xuân của chúng ta
Thanh xuân của chúng ta thì sao? Chúng ta đã, đang và sẽ làm được gì trong thời gian sung sức nhất của đời người? Tất cả chỉ là câu hỏi mở để đó, câu trả lời thế nào là phụ thuộc vào mỗi người.
Chúng ta không thể có những thanh xuân như cha và mẹ ở quá khứ nhưng lại có được thanh xuân hiện đại của xã hội hôm nay. Tuổi trẻ ấy hoặc có ích hoặc không, hoặc mĩ mãn hoặc nuối tiếc, hoặc là những ngày vui vẻ hoặc không là gì cả.
***
Thời thanh xuân, là cả một tuổi trẻ và là yếu tố quyết định những thành công bạn sẽ đạt được trong tương lai.
Thanh xuân của mỗi người mỗi khác nhưng đều giống nhau về thời gian, một đời người chỉ có một thanh xuân vì "tuổi trẻ chẳng hai lần thắm lại".
Thanh xuân là những chuỗi ngày trôi qua trong độ tuổi đẹp nhất của con người.
Thanh xuân của cha là những tháng ngày dài trên chiến tuyến ác liệt nối lại hai miền Tổ quốc.
Thanh xuân của mẹ là cả một thời gian lao động góp sức, làm hậu phương vững chắc nơi tiền tuyến xa xôi.
Còn thanh xuân của chúng ta thì sao? Chúng ta đã, đang và sẽ làm được gì trong thời gian sung sức nhất của đời người? Tất cả chỉ là câu hỏi mở để đó, câu trả lời thế nào là phụ thuộc vào mỗi người. Chúng ta không thể có những thanh xuân như cha và mẹ ở quá khứ nhưng lại có được thanh xuân hiện đại của xã hội hôm nay. Tuổi trẻ ấy hoặc có ích hoặc không, hoặc mĩ mãn hoặc nuối tiếc, hoặc là những ngày vui vẻ hoặc không là gì cả.
Thanh xuân của chúng ta là những ngày tháng vui đùa cùng bạn bè ở tuổi 18.
Thanh xuân của chúng ta là những buồn vui giận hờn thưở còn chưa thật sự vào đời, còn quá non nớt những trải nhiệm.
Thanh xuân của chúng ta là những lần vô tình "say nắng" ai đó, vì một nụ cười mà vu vơ cả ngày, vì một ánh mắt mà nhung nhớ dài lâu. Đó là khi ta thật sự cảm thấy thật sự có một đôi lần hay nhiều hơn thế những trải nghiệm về tình cảm thời tuổi trẻ mà khi nhớ lại thấy mình thật trẻ con.
Thanh xuân của chúng ta là những lần cảm thấy cô đơn khi xung quanh người khác cùng đi với người thương của họ mà ta lại chỉ lạc bước một mình. Lúc đó ta đã tự trách hay buồn phiền vì số phận của mình.
Thanh xuân của chúng ta là những bài học kinh nhiệm sau nhiều lần vấp ngã. Từ đó ta trưởng thành hơn rất nhiều, đủ khả năng đối mặt với giông bão ngoài kia.
Thanh xuân của chúng ta là cách mạnh mẽ, trực tiếp đương đầu với mọi thách thức trước mặt mà không hề nghĩ đến kết quả phía sau, một thời tuổi trẻ cuồng nhiệt.
Thanh xuân của chúng ta là khi học được cách kiềm chế bản thân, không để cảm xúc quyết định mọi thứ.
Thanh xuân của chúng ta là khi trưởng thành hơn trong mọi suy nghĩ cũng như việc làm của mình.
Thanh xuân của chúng ta là khi cảm thấy hạnh phúc ngay cả trong cô đơn, khi chúng ta biết rằng không có tình yêu ta vẫn có thể sống những tháng ngày vui vẻ, tự do thoải mái.
Thanh xuân của chúng ta là lúc ta vô tình làm tổn thương ai đó mà không hề hay biết, để đến khi nhận ra mọi chuyện đã đi quá xa không thể quay lại nữa.
Thanh xuân của chúng ta là khi ta ngồi thu mình trong góc căn phòng nhỏ để rồi bật khóc sau bao ngày cố gắng gồng mình chịu đựng mọi thứ. Chúng ta cảm thấy mình thật mỏi mệt và không thể tiếp tục được nữa, chúng ta cần một ai đó bên cạnh và cho ta sức mạnh để tiếp tục tiến bước.
Thanh xuân của chúng ta là những lúc quậy phá, lao vào những cuộc chơi thâu đêm suốt sáng để tìm kiếm thứ mà ta gọi là niềm vui. Để rồi khi giật mình nhìn lại chặng đường đã qua ta thấy lãng phí cho quãng thời gian đó, ta hối hận.
Và thanh xuân của chúng ta là một bữa tiệc chỉ diễn ra duy nhất một lần trong đời, để lại trong ta thật nhiều cảm xúc, thật nhiều kỉ niệm khó mà quên đi trong đời.
Xin chào và tạm biệt, thanh xuân đang đến và đã qua!
Phạm Quỳnh Liên
Theo blogradio.vn
Cố gắng chạy chữa bao năm vẫn không có con, vợ đau đớn phát hiện nguyên nhân khi được bà giúp việc rỉ tai Hôm ấy, cô giúp việc chuẩn bị nghỉ làm, Hà nhìn cái dáng gầy gò thấy thương nên rút tiền cho. Cô ấy chối đây đẩy, cuối cùng cũng nhận nhưng sau đó, có lẽ vì tội lỗi nên đã tiết lộ cho cô một bí mật. Hà lấy Huy tròn 7 năm, trai tài, gái sắc, gia đình danh giá, hai vợ...