Không muốn lấy chồng
Vì thực sự lúc này tôi không muốn lấy chồng, không muốn khép lại cánh cửa độc thân và tự do.
29 tuổi, công việc đã ổn định, cuộc sống như thế là &’hòm hòm’. Bạn bè cũng có đủ cả mọi lứa, từ lớn tới nhỏ, cả nam cả nữ, bạn thân có, bạn hơi thân cũng nhiều… Cũng đi nhiều nơi, cũng đã biết nhiều vùng đất lạ, ấy vậy mà vẫn chưa muốn dừng lại. Vẫn muốn tiếp tục bước trên con đường này, tự do và phóng khoáng, vui chơi và bay lượn.
Ai bảo con gái thì không được như thế, ai bảo cứ con gái thì phải lấy chồng, phải biết dừng lại khi còn độ xuân? Tạo hóa quy định con gái là phải như vậy sao, con gái đến tuổi là phải lấy chồng. Con gái ngoài 30 chưa chồng thì khó mà có người rước. 29 rồi, cũng nên tính chuyện chồng con? Thế liệu tôi không lấy chồng có được không?
Áp lực gia đình, gánh nặng bản thân cứ đè nặng lên vai tôi. Tôi chán ngấy với câu hỏi: “Bao giờ cho tao ăn cỗ, bao giờ lấy chồng, có anh nào rước chưa, có mối nào chưa?”. Cũng không buồn nghe khi bố mẹ nói chuyện lập gia đình, mặc bố mẹ cho rằng con gái láo, con gái hư. Chỉ vì tôi quá sợ hai từ &’lấy chồng’.
Áp lực gia đình, gánh nặng bản thân cứ đè nặng lên vai tôi. Tôi chán ngấy với câu hỏi: “Bao giờ cho tao ăn cỗ, bao giờ lấy chồng, có anh nào trước chưa, có mối nào chưa?”. (ảnh minh họa)
Tính tôi ưa phóng khoáng, thích tự do, biết là rồi cũng có ngày mỏi chân, chùn bước, nhưng khi còn đi được, tại sao lại không đi, sao lại phải dừng lại? Bây giờ, ai cũng bảo &’mày chẳng thiếu cái gì hết, cái gì cũng đủ, chỉ kiếm cho mình một anh chàng ngon ngon một tí mà cưới là ok, cứ như vậy đến bao giờ nữa, chơi thế đủ rồi!”. Biết thế nào là anh chàng ngon ngon, thế nào là đủ. Với họ đủ nhưng mình chưa thấy đủ thì sao?
Vậy nên, cái chuyện lấy chồng với tôi giống như một ác mộng. Tuần nào cũng nghe cô bạn thân từ bé gọi điện lên ca ngợi: “Chúng nó bằng tuổi mày con cái lớn hết rồi đấy, liệu liệu cái thân đi!”. Ơ hay, có gì mà phải liệu, đang sống vui, sống khỏe, sống có ích, có làm gì đâu mà phải liệu với bề? Mình làm được quá nhiều điều, đi quá nhiều nơi, cũng đã có một công việc quá tốt, thế mà chẳng ai công nhận mình là người phụ nữ tốt, thành đạt. Có phải vì mình chưa chồng?
Video đang HOT
Lấy chồng, tức là cuộc đời tự do từ đây chấm dứt. Phải xác định sẽ là một người vợ ngoan hiền, đảm đang tháo vát với những bữa cơm ngon chờ chồng về ăn. Sẽ là một cô con dâu hiếu thảo, biết vâng lời bố mẹ chồng, biết đối nhân xử thế với nhà chồng, các bà cô bên chồng. Và sẽ là một người mẹ tốt, chăm con, dỗ con khi con khóc, cho con ăn mỗi khi con đói. Và bắt đầu, sẽ là những ngày đi chẳng dám đi, chỉ ngồi ở nhà trực con, sợ con đói, sợ con khóc mà không có mẹ bên cạnh. Nghĩ đến là đã rùng mình.
Kêu ca như thế, bố mẹ bảo &’mày bị thần kinh không đấy? Nhìn con ông L kia kìa, cứ chê bai cho lắm vào rồi giờ 30 không ai thèm rước. Mày sắp ngấp nghé rồi đấy, liệu cái thân đi không thì mẹ mày ê mặt!”. Hóa ra, lấy chồng còn vì trách nhiệm với gia đình, vì sợ bố mẹ ê mặt nữa.
Tức là vẫn phải lấy chồng, không thì người đời sẽ cười chê là &’con nhà ấy kén cá chọn canh, rồi chẳng ma nào nó rước’. Không thì bố mẹ sẽ nhục vì &’ôi, con nhà ấy chắc kiêu sa quá, nên giờ chẳng lấy được ai, đúng là quả báo!’. Hay lấy để có một người chồng, để không mang tiếng là gái ế. Để sau này người ta đỡ bảo, &’con bé ấy xinh thế mà không lấy được chồng’.
Tức là vẫn phải lấy chồng, không thì người đời sẽ cười chê là &’con nhà ấy kén cá chọn canh, rồi chẳng ma nào nó rước’. (ảnh minh họa)
Suy đi tính lại vẫn là phải lấy chồng? Thế thì lấy quách cho xong. Nhưng lấy chồng mà không yêu chồng, hay lấy chồng mà không muốn làm vợ, không muốn có trách nhiệm làm vợ thì phải tính sao đây? Liệu như thế gia đình có hạnh phúc hay không? Muốn có đứa con gọi mẹ ấy, cũng muốn nghe tiếng khóc trẻ thơ nhưng mà chưa phải lúc này.
29 tuổi, có phải quá già không? Hay cứ từ từ đã nhỉ? Nhưng sao ai cũng bảo không lấy thì ế, ai cũng tạo áp lực cho mình như vậy? Giả sử nếu có một ngày, tôi quyết định không lấy chồng mà đi xin một đứa con để nuôi, thế thì có được không nhỉ? Tôi có thể tự làm, tự nuôi sống bản thân và đôi ba người khác, vậy cớ gì phải lấy chồng, phải kìm kẹp vào đàn ông. Tôi đâu cần dựa vào họ, tôi thích tự lực cánh sinh, tự sống là chính mình? Vậy, tôi không lấy chồng, có được không?
Theo VNE
Ế sưng vì vừa xinh, vừa giỏi, vừa giàu
Chẳng bao giờ Phương Linh nhận mình thuộc hàng ngũ gái ế sưng ế sỉa. Chị luôn tự tin vào bản thân và đây chính là nguyên nhân chưa có anh nào dám "chốt hạ" với chị dù chị rất hoàn hảo.
Phương Linh (Hàng Đào, Hà Nội) sinh ra và lớn lên trong sự giàu có, đầy đủ, sung túc. Vì là dân kinh doanh "nhà nòi" nên ngay từ khi mới ngồi trên giảng đường đại học chị đã thể hiện tố chất của mình. Dù được chiều chuộng song Linh có tính tự lập tốt, khi kiếm được đồng tiền đầu tiên nhờ buôn bán nhỏ lẻ cặp tóc cho các bạn sinh viên, chị đã không phụ thuộc kinh tế vào bố mẹ.
Sau khi ra trường, chị nhanh chóng xin được 1 chân vào một công ty nước ngoài về xuất nhập khẩu. Trong đầu óc nhanh nhạy của mình, Linh định hướng rõ ràng cho từng bước đi của bản thân: bao giờ có được từng này tiền? Bằng cách nào? Bao giờ sẽ có những mối quan hệ làm ăn lâu dài? Bao giờ có xe cộ, nhà riêng?
Chỉ trong một thời gian ngắn, chị đã khẳng định bản thân bằng những hợp đồng kếch xù mang về cho công ty. Chị mở rộng mối quan hệ của bản thân, từng bước từng bước chị nhanh chóng kiếm được rất nhiều tiền. Ngoài công việc, chị làm thêm, lên kế hoạch vận hành một tổ chức về xuất nhập khẩu. Dường như ông trời quá ưu ái khi cho chị sắc đẹp và tài năng như vậy. Mọi thứ đi đúng lộ trình chị định ra.
Chị luôn tự tin vào bản thân và đây chính là nguyên nhân chưa có anh nào dám "chốt hạ" với chị dù chị rất hoàn hảo
Tuổi trẻ chị dành hầu hết thời gian tâm sức vào công việc và chỉ công việc. Hiện tại chị đã hơn 30 tuổi và nhìn chị không khác gì một doanh nhân thành đạt. Lái siêu xe, có vài căn chung cư cao cấp, đi nước ngoài như đi chợ, mọi phụ kiện chị dùng toàn đồ hạng sang.
Trên Facebook, chị liên tục cập nhật những chuyến công tác hết Hy Lạp lại tới Ý, Pháp, Anh. Chị khiến ai tiếp xúc cũng phải phát ghen khi mới tậu một căn biệt thự ở Anh. Chị còn có khả năng giao tiếp khiến người khác khó có thể dứt chuyện bởi sự hiểu biết rộng và cách ăn nói có duyên. Vẻ thông minh, xinh đẹp, óc hài hước tuyệt vời và không hề kệch cỡm khiến chị gây ấn tượng mạnh với bất kỳ ai từ đàn ông tới đàn bà.
Và đương nhiên, chị nhận được vô vàn những lời tỏ tình có cánh của những người đàn ông xứng tầm hoặc kém hơn một chút, nhưng chị cũng không hiểu sao đến giờ chị vẫn phòng không. Chị hóm hỉnh giải thích cái sự "ế" của mình bằng lý do: chị quá hoàn hảo còn đàn ông thì yếu bóng vía, lo lắng những cái không đâu.
Trước đây, chị Linh đã từng nhận được lời tỏ tình lãng mạn, cháy bỏng từ một người đàn ông lịch lãm, giàu có. Bố mẹ bạn bè chị vui lắm, ai cũng chắc mẩm "sắp được ăn kẹo của Linh rồi đây", thế nhưng sau 3 tháng, chị tuyên bố ráo hoảnh cả hai đã đường ai nấy đi.
Chị Linh tâm sự: "Anh ấy cũng giống như bao người đàn ông khác, họ không đủ tự tin chinh phục một người phụ nữ hiểu biết. Có lẽ họ nghĩ họ đã thông minh, bên cạnh họ chỉ cần một người vợ đẹp, chẳng cần giỏi giang, đầu óc rỗng tuếch cũng được".
Không chỉ anh ta mà rất nhiều người đàn ông chết mê chết mệt vì chị - một người phụ nữ đẹp, biết cách yêu bản thân mình, tài giỏi, giàu có, thành công, nhưng dường như họ chỉ dừng lại ở ngưỡng cửa nhìn ngắm, tán tỉnh chứ không dám tiến tới hôn nhân.
Gần đây nhất, Linh có gặp lại người bạn trai thân thiết ngày trước, anh tên là Khánh. Giờ anh đã làm chủ một xí nghiệp may mặc nhỏ. Chị biết anh tan vỡ gia đình từ rất lâu rồi, vợ anh vì không hiểu công việc của anh, hai người nảy sinh mâu thuẫn vì những đợt đi công tác bất thường, rồi những bữa cơm không đúng hẹn của anh, đến khi đứa con chào đời cũng là lúc giọt nước tràn ly. Sau tất cả, hai người quyết định ly hôn.
Là người hiện đại, trọng tình cảm nên khi gặp lại Khánh, chị rất cảm thông với anh. Sau nhiều lần tiếp xúc, chị có tình cảm lớn dành cho anh. Anh chị yêu nhau say đắm. Bố mẹ chị dù không bằng lòng lắm cho cuộc hôn nhân này song vì tính chị rất độc lập nên họ không thể can thiệp vào sâu hơn.
Chỉ còn một thời gian ngắn nữa là đám cưới của anh chị diễn ra, ấy vậy mà đến phút chót chú rể lại "bỏ của chạy lấy người".
Mãi sau này, chị mới kể lại, đúng là Khánh rất yêu chị, nhưng anh mong muốn sau khi kết hôn chị sẽ là người phụ nữ của gia đình, chuyện tài chính, trụ cột gia đình sẽ là việc của anh. Anh muốn chị trở thành một người vợ ngoan đúng nghĩa, trong đó có việc ở chung với bố mẹ chồng, hàng ngày ăn cơm nhà, nấu nướng phục vụ bố mẹ chồng... Đương nhiên Linh đâu có chịu và đó chính là điều khiến Khánh "chuồn" nhanh chóng.
Nhiều người cho rằng Linh ế sưng vì đặt tiêu chuẩn cao quá và ở độ tuổi ế ẩm này rồi thì cao không tới thấp không thông, nhưng sự thật không hẳn vậy. Với chị, tiêu chí chọn chồng đó chỉ là chân thành, yêu thương chị. Càng ngày chị càng nhận ra sự hoàn hảo, mạnh mẽ mà người đàn bà có chính là nhược điểm của họ.
Theo VNE
Những quan niệm sai lầm của mình về tình yêu Cho rằng đã yêu là phải hy sinh hết mình, tình yêu là duyên phận... chỉ là một trong nhiều quan niệm sai lầm của chị em khi yêu. Chỉ cần yêu thôi là đủ "Phải nói rằng chẳng có tình yêu nào đủ sức nuôi dưỡng tình yêu. Hay nói khác đi, không có chuyện chỉ cần yêu thôi là đủ như...