Không muốn cưới vì yêu nhau 4 năm, anh “đòi hỏi” được chục lần
Yêu anh, chưa bao giờ tôi nghĩ có ngày mình lại muốn từ hôn chỉ vì chuyện này. Nhưng tôi sợ, cuộc sống vợ chồng sẽ không hạnh phúc khi có vẻ như anh chẳng mặn mà chăn gối.
Vì đã trưởng thành, đi làm, lại được bố mẹ vun vén nên chúng tôi quyết định chuyển về sống chung. (ảnh minh họa)
Tới giờ, chúng tôi đã có 4 năm gắn bó bên nhau với tư cách là người yêu. Thực ra, 2 năm đầu tôi không nghĩ ngợi gì. Thời điểm đó, tôi và anh mới quen nhau, tình yêu tồn tại ở dạng hẹn hò, cà phê, xem phim… Tôi ở cùng với bạn nên cũng hạn chế chuyện để anh qua chơi. Trong 2 năm đó, chúng tôi đã đi quá giới hạn với nhau. Nhưng tất cả vỏn vẹn chỉ có 3 lần, bởi vì công việc của anh bận rộn, tôi cũng không muốn lần nào đi chơi cũng phải đưa nhau vào nhà nghỉ.
Sau khi tôi chính thức đi làm, tình cảm của hai đứa phát triển lên một bậc. Anh đưa tôi về giới thiệu gia đình, tôi cũng cùng anh về gặp bố mẹ mình. Cả hai nhà đều rất ủng hộ mối quan hệ. Bố mẹ đôi bên để chúng tôi tự quyết chuyện cưới xin, khi nào cảm thấy thích hợp thì thông báo. Vì đã trưởng thành, đi làm, lại được bố mẹ vun vén nên chúng tôi quyết định chuyển về sống chung.Tôi giấu bố mẹ hai bên chuyện này, vì tôi biết dù các cụ có dễ tính đến đâu cũng thấy hơi khó chấp nhận. Nói ra, bố mẹ chắc chắn sẽ bảo như thế thì cưới luôn đi rồi làm ăn chứ sao phải về sống không danh phận như thế mang điều tiếng. Nhưng tôi lại nghĩ khác, yêu lâu là một chuyện, còn nhiều vấn đề cần phải xem xét có hơp nhau hay không. Vì thế, tôi quyết định sống thử cùng anh.
Đúng như tôi hình dung, cuộc sống chung đụng đã cho tôi nhận ra nhiều vấn đề. Tôi và anh khá hợp nhau, sống thử nhưng anh không khắt khe, lười biếng, chịu khó làm việc nhà, đảm đang, giúp tôi bao nhiêu việc. Thậm chí nhiều lúc tôi thấy ở với anh còn nhàn và sướng hơn ở với cô bạn gái ngày xưa vì được anh đỡ đần nhiều việc. Nhưng, duy chỉ có một chuyện làm tôi phải suy nghĩ…
Chúng tôi sống với nhau đến giờ cũng được hơn 2 năm rồi, vậy mà, số lần anh “đòi hỏi chuyện ấy” chỉ đếm trên đầu ngón tay. Tôi thật sự không hiểu vì nhu cầu của anh ít, hay yếu hay vì anh lo sợ điều gì. Đàn ông ở tuổi này, bạn gái sống kè kè bên cạnh (mà tôi không phải người xấu xí, kém hấp dẫn) nhưng lại không có đòi hỏi nhiều thì thật sự là kì lạ.
Video đang HOT
Chúng tôi sống với nhau đến giờ cũng được hơn 2 năm rồi, vậy mà, số lần anh “đòi hỏi chuyện ấy” chỉ đếm trên đầu ngón tay. (Ảnh minh họa)
Tôi là người phóng khoáng, hiện đại, nghe bạn bè kể chuyện chăn gối của chúng nó với bạn trai, tôi thấy rõ ràng mối quan hệ của mình có vấn đề. Tôi từng hỏi anh vì sao anh lại ít khao khát như thế, anh chỉ ậm ừ bảo vì công việc bận, hơn nữa chưa cưới, anh sợ làm nhiều có bầu lại rách việc. Tôi thấy đó chỉ là ngụy biện. Chúng tôi nếu có bầu thì hoàn toàn có thể cưới, chẳng có gì phải sợ cả. Tôi chỉ thấy rõ ràng, anh không có ham muốn nhiều.
Năm nay tôi được tuổi cưới, hai gia đình càng giục giã nhưng tôi cảm thấy băn khoăn lắm. Thực sự với tôi, cuộc sống vợ chồng sẽ rất tẻ nhạt và chán ngắt nếu đời sống chăn gối không mặn nồng. Nhất là khi còn trẻ mà đã chán như thế này thì làm sao giữ lửa được dài lâu. Nhưng giờ chẳng lẽ lại bỏ nhau chỉ vì nghi anh “yếu”? Tôi phải làm sao đây? Có phải tôi cả nghĩ quá? Là anhyếu sinh lý, hay là vì tôi nghiêm trọng hóa vấn đề lên?
Theo Eva
Tôi tự hỏi, anh giữ gìn cho tôi nhưng lại luôn mang bao cao su vì sao?
Yêu nhau hơn 2 năm, tôi yêu cầu anh đợi tới ngày cưới và anh đồng ý. Nhưng giờ tôi phát hiện ra, ở nhà anh, cặp đi làm của anh lúc nào cũng tràn ngập bao cao su.
ảnh minh họa
Từ trước đến nay, tôi vẫn luôn tự hào, thậm chí còn khoe khoang với bạn bè về người đàn ông của mình. Tôi luôn nói anh là "của hiếm còn xót lại" khi mà yêu nhau anh không bao giờ đòi hỏi hay bắt ép tôi làm " chuyện ấy". Bạn bè bảo tôi là đứa cổ hủ, làm thế chỉ mất người yêu thôi vì thời đại bây giờ chả ai còn đi giữ gìn trinh tiết đến ngày cưới. Nhưng tính tôi là vậy, cái gì đã quyết thì không thay đổi được. Và tôi thấy mình hạnh phúc khi tìm được người đàn ông yêu, hiểu và tôn trọng mình.
Nhìn chung khi yêu nhau, tôi thấy anh rất tốt: đàn ông, chính trực, ít nói, biết quan tâm. Vì thế mà tôi không có gì phàn nàn. Đám bạn cứ cười khúc khích, còn cá với tôi rằng, đàn ông ở tuổi 30 như thế, nếu không đòi hỏi bạn gái thì chắc chắn đi "xả" bên ngoài. Còn nếu không thì... giới tính có vấn đề. Tôi cảm thấy khó chịu vì cách nhìn nhận tiêu cực đó.
Từ trước đến nay, tôi vẫn luôn tự hào, thậm chí còn khoe khoang với bạn bè về người đàn ông của mình. Tôi luôn nói anh là "của hiếm còn xót lại" khi mà yêu nhau anh không bao giờ đòi hỏi hay bắt ép tôi làm "chuyện ấy". (Ảnh minh họa)
Chuyện tình cảm của chúng tôi diễn ra khá êm đẹp. Đám cưới sẽ được tiến hành vào cuối năm nay. Nhưng rồi một sự việc xảy ra làm tôi phải suy nghĩ mãi. Có lẽ tôi đã quá ngây thơ hoặc nhìn nhận mọi chuyện đơn giản quá.
Yêu nhau hơn 2 năm, vì không nghi ngờ anh nên tới chơi tôi cũng chẳng bao giờ lục lọi hay có ý kiểm soát gì anh cả. Cho tới khi anh nhờ tôi đến nhà thu dọn đồ đạc (vì sau khi cưới, anh sẽ chuyển qua căn nhà tôi thuê để ở), tôi mới tá hỏa phát hiện ra phòng của anh có rất nhiều... bao cao su. Điều đáng ngạc nhiên hơn nữa là trong cặp đi làm của anh, rồi trong ví cũng phải có vài chiếc.
Tôi sững sờ trước sự thật này. Chẳng có ai không dùng mà lại chuẩn bị nhiều đến thế? Anh chỉ sống một mình, anh không đòi hỏi tôi "chuyện ấy", vậy rốt cục, anh có bao nhiêu hộp bao cao su như thế để làm gì? Tôi đau đớn vô cùng vì hình dung ra cảnh mình bị dắt mũi suốt thời gian qua.
Anh chỉ sống một mình, anh không đòi hỏi tôi "chuyện ấy", vậy rốt cục, anh có bao nhiêu hộp bao cao su như thế để làm gì? (Ảnh minh họa)
Tôi tìm cô bạn thân tâm sự. Nó cười bảo thời này chỉ có tôi tin là đàn ông 30 tuổi chay tịnh đợi được vợ đến ngày cưới tôi. Tôi hoang mang không biết phải làm gì thì bạn tôi khuyên nên bỏ qua, coi như không biết. Đàn ông có nhu cầu sinh lí, mà tôi lại không đáp ứng, tất nhiên họ phải đi tìm người khác giải khuây. Đấy cũng là một phần lỗi của tôi. Lẽ ra tôi phải hiểu hơn và chiều chuộng anh ấy. Bạn tôi còn nói, đấy là người ta tốt, vẫn chiều theo ý mình rồi ra ngoài "vui vẻ" một mình chứ nhiều người có khi họ bỏ luôn.
Những ngày này tôi khó xử vô cùng. Tôi tránh mặt anh vì cảm thấy ghê tởm. Cứ nghĩ cảnh anh đi tìm gái để giải khuây tôi lại thấy anh vừa tầm thường, vừa hèn hạ. Cô bạn thân nói tôi cả nghĩ quá. Cái này tôi cũng sai, không thể trách một mình anh ấy được. Ở đời muốn hạnh phúc thì phải nhắm một mắt, mở một mắt mà sống.
Có lẽ nào là tôi sai. Có lẽ nào cứ không được bạn gái đáp ứng là đàn ông sẽ phải tìm người đàn bà khác để lên giường? Anh có xứng đáng với tình yêu và sự tin tưởng của tôi không hay tại tôi cổ hủ và ích kỉ quá? Mọi người cho tôi lời khuyên.
Theo Eva
Tái hôn đã 4 năm, tôi quyết không sinh con vì vẫn yêu vợ cũ, muốn được quay lại Lấy vợ mới đã gần 4 năm nhưng tôi vẫn chưa có con vì tôi không muốn. Hơn nữa, tôi vẫn còn rất yêu Mai. ảnh minh họa Tôi gặp Mai khi đang học năm thứ ba đại học. Cô là con gái nhà giàu, sướng từ trong trứng sướng ra. Điều này trái ngược hoàn toàn với tôi. Tôi là con trai...