Không mặc gì khi đi ngủ, chồng không thích đâu
Có lần khi vợ chồng gần gũi, anh xã thì thầm vào tai em: “Trước sau gì cũng cởi ra, hay là em đừng mặc vào…”. Nghĩ rằng anh thích nên từ đó em có thói quen lên giường là tự giác cởi bỏ…
Hồi đầu, em thấy anh rất cuồng nhiệt và luôn miệng nói rằng thật thú vị và rất nhiều cảm xúc khi hai cơ thể không bị giới hạn bới bất cứ rào cản nào. Hơn nữa, làm như vậy rất thuận tiện vì mỗi khi vợ chồng muốn gần gũi thì mọi thứ đã như mâm cổ dọn sẵn, cứ ngồi vào bàn và thưởng thức, chẳng phải mất công sức gì.
Thế nhưng em chẳng hiểu sao khoảng 1 tháng trở lại đây, mọi chuyện lại thay đổi rất kỳ cục. Ngày trước, cứ chạm vào nhau là mọi thứ bị đốt cháy rần rần, mỗi đêm có khi chúng em làm việc quần quật 3-4 lần mà vẫn thấy phơi phới, vui vẻ; còn bây giờ, tự dưng anh ấy bảo không còn cảm giác nữa; thậm chí khi em chạm vào, anh còn bảo nhột nhạt, khó chịu.
Buồn nhất là mới đây, em vừa cởi ra để lên giường chuẩn bị ngủ thì anh xã bảo “mặc vào” một cách cộc lốc. Có phải anh ấy đã “no xôi, chán chè” hay có ai khác bên ngoài nên chê vợ nhà? Chúng em cưới nhau mới 8 tháng; anh xã 32 tuổi, còn em 25. Khi hỏi bạn bè thì có người cho rằng tại vì trước đây “máy móc” của anh xã em bị sử dụng bừa bãi nên bây giờ hỏng hóc; thêm vào đó, cái gì quen thuộc quá thì sẽ dễ nhàm chán.
Không mặc gì đi ngủ, chồng không thích đâu! – 1
Buồn nhất là mới đây, em vừa cởi ra để lên giường chuẩn bị ngủ thì anh xã bảo “mặc vào” một cách cộc lốc. (ảnh minh họa)
Sự thật có đúng như vậy không? Nếu vậy thì làm sao vợ chồng có thể ăn ở với nhau đến “đầu bạc răng long” khi ngày nào cũng thấy mặt nhau?
longhuynh…@yahoo.com
Video đang HOT
Bạn thân mến,
Cuộc sống vợ chồng là một chuỗi những sáng tạo không ngừng. Chỉ riêng chuyện ái ân đã có trăm phương cách để mấy ngàn ngày bên nhau không nhàm chán. Do vậy, sáng tạo là một trong những điều quan trọng làm nên hương vị nồng nàn của cuộc sống gối chăn.
Mà nói đến sáng tạo tức là nói đến sự thay đổi, cải tiến; hôm nay phải khác hôm qua, ngày mai phải khác hôm nay. Cũng giống như nấu ăn, thêm cái này, bớt cái kia một chút sẽ làm bữa ăn thêm ngon miệng chứ còn cứ ăn hoài một thứ thì dù là cao lương mỹ vị, giỏi lắm cũng chỉ được 1 tuần là ngán. Một khi đã ngán thì rất khó thèm lại.
Trở lại vấn đề của các bạn và nhiều bạn trẻ khác, sự nhàm chán là thuốc độc giết chết tình cảm, cuộc sống lứa đôi. Hơn nữa, cái chuyện “phòng the” là rất tế nhị, đòi hỏi đôi bên cư xử phải hết sức tinh tế, nếu không điều kỳ diệu ấy sẽ trở thành… thô tục, phản cảm.
Trong chuyện vợ chồng, đa phần đàn ông thích ở người phụ nữ sự e ấp, dịu dàng, mờ mờ ảo ảo chứ không phải phô bày hết mọi thứ giữa thanh thiên bạch nhật. Các chị nên để cho trí tưởng tượng của các anh bay bổng chứ đừng “trần trụi hóa” chuyện ái ân như vậy. Lâu lâu “không mặc gì” khi lên giường sẽ tạo cảm giác thú vị; nhưng ngày nào, đêm nào cũng cho mấy anh nhìn ngắm thì dù cái “tòa thiên nhiên” ấy hấp dẫn cỡ nào cũng khiến nó trở thành bình thường, trần trụi. Chị em đừng nhầm lẫn chỗ này. Những lời nói được thầm thì vào tai khi đang bay bổng trong động thiên thai của các đấng nam nhi hoàn toàn không phải “trăm phần trăm sự thật”, chị em nên cảnh giác, chớ có toàn tâm, toàn ý nghe theo.
Vấn đề của bạn là hãy “mặc vào” như lời anh ấy nói mới đây. Đó mới chính là lời chân thật. Vì bạn cho anh xã thưởng thức một món ăn quá lâu nên anh ấy ngán chứ mới cưới nhau 8 tháng, chắc là không có chuyện “tò tí” bên ngoài đâu, đừng ngờ vực mà sứt mẻ tình cảm vợ chồng.
Ngoài ra, cũng có lời khuyên với bạn, cỡ tuổi anh ấy (ngoài ba mươi), tuần 3-4 lần thôi để còn đi đường dài chứ nếu mỗi đêm 3-4 lần thì “ngày vui ngắn chẳng tày gang”, bị lột dên, mòn sú pắp là nguy cơ khó tránh.
Vợ chồng là chuyện trăm năm, phải chăm chút hằng giờ, hằng ngày. Quan trọng là đôi bên thương yêu, quan tâm, cùng nhau vun đắp cho tổ ấm của mình. Có như vậy thì mới có thể sống bên nhau đến đầu bạc răng long. Bạn đừng quá lo lắng, trước mắt chỉ cần điều chỉnh “chuyện trên cái giường” một chút thì mọi thứ sẽ ổn.
Vậy đi nghen bạn trẻ.
Theo Afamily
Hạnh phúc bắt nguồn từ sự ràng buộc
Khi đến tuổi trưởng thành, mỗi người đều tìm cho mình một người bạn đời để mưu cầu hạnh phúc, cùng nhau vui sống cho đến ngày đầu bạc răng long. Không ít người còn nguyện sống chung, không chỉ đời này mà những kiếp về sau vẫn tiếp tục đồng hành.
ảnh minh họa
Trong kinh Tăng nhất A-hàm, phẩm Chín nơi cư trú của chúng sinh, Phật dạy cần phải thấy biết rõ ràng về những phương diện hấp dẫn của phái nữ để tránh duyên, không bị ràng buộc.
Tuy nhiên, đó là đối với người xuất gia, còn người tại gia, nhất là nữ giới, cũng cần biết rõ những thế mạnh của mình để "ràng buộc" người bạn đời chặt chẽ hơn.
"Một thời Phật ở tại nước Xá-vệ, rừng Kỳ-đà, vườn Cấp Cô Độc.
Bấy giờ, Thế Tôn bảo các Tỳ-kheo:
- Người nữ thành tựu chín pháp ràng buộc người nam. Thế nào là chín? Là ca, múa, đàn, hát, cười, khóc, thường tìm cách thích hợp, tự dùng nhan sắc hình dung, ràng buộc người nam chặt chẽ; trăm lần ngàn lần không thể so sánh.
Nay Ta quán sát các việc như vậy, người nữ thích ràng buộc người nam chặt chẽ, không cho thoát khỏi là như thế. Theo đó, người nam bị ràng buộc trong lao ngục.
Rõ ràng, người nữ có chín bí quyết "ca, múa, đàn, hát, cười, khóc, thường tìm cách thích hợp, tự dùng nhan sắc hình dung, huyễn thuật mê hoặc" để ràng buộc người nam. Lắm khi, chỉ cần thành tựu một trong chín pháp này thôi, người nữ đã có thẩm quyền ràng buộc người nam suốt cả cuộc đời.
Lịch sử nhân loại đã ghi nhận, chỉ vì một nụ cười hay tiếng khóc của người đẹp mà khiến cho nghiêng nước nghiêng thành, không ít anh hùng trở nên thân bại danh liệt. Mới hay "anh hùng khó vượt ải mỹ nhân".
Ấy vậy, với đời sống tại gia, sự ràng buộc này lại là điều hay. Để người bạn đời luôn thủy chung, dẫu có đi đâu người chồng cũng mong muốn sớm trở về mái ấm gia đình, người vợ cần phát huy chín pháp lợi thế của mình.
Một người vợ thông minh thì hãy chăm sóc bản thân, hãy ca-múa-đàn-hát-khóc-cười đúng lúc, hãy tìm mọi cách thích hợp... để mình luôn là số một trong mắt người chồng. Có được một người vợ như thế thì bất cứ người chồng nào cũng tự nguyện "ràng buộc" suốt cả cuộc đời.
Pháp thoại này Thế Tôn dạy cho các Tỳ-kheo pháp tránh xa sự ràng buộc của ái dục nam nữ, để sống tự tại thong dong nhằm giữ gìn phạm hạnh. Nhưng thật thú vị, chúng ta lại có thể vận dụng pháp này theo một hướng khác để thiết lập hạnh phúc hôn nhân.
Phát huy chín pháp kể trên thì có thể "ràng buộc" được người chồng, kỳ diệu hơn nữa là người chồng tự nguyện "ràng buộc" với người vợ. Trong đời sống thế tục, đây cũng là một trong những bí quyết để thiết lập hạnh phúc hôn nhân.
Theo SKGĐ
"Đừng chúc nhau đầu bạc răng long" Giá của chần chừ là mất mát. Giá của một người tử tế là chính những thử thách họ phải trả lời suốt đời bằng bản thân. Bạn kể với mình, hôm nhận được tin bị sếp sa thải, bạn vẫn đi làm về đúng giờ, tươi cười. Cả tháng sau vẫn đóng bộ đi ra đường đúng 7h30 sáng, giả vờ là...