Không lấy chồng vì thương mẹ già
Dù mẹ có nói thế nào, có khuyên con trăm nghìn lần đi nữa, con vẫn quyết định không lấy chồng.
ảnh minh họa
Tôi sinh ra phận cô đơn, chỉ có một mình mẹ. Ngày lớn lên, khi biết mình không có ba, lòng tôi nghẹn đắng. Nhiều lần tôi cố hỏi mẹ &’ba con đâu hả mẹ, ba con là ai?’ nhưng mẹ đều không trả lời. Mẹ chỉ bảo, khi nào con lớn, mẹ sẽ co con biết. Tôi lại cãi mẹ &’con bây giờ còn chưa đủ lớn hay sao hả mẹ?, con có quyền biết ba con là ai chứ?’. Nhìn tôi, mẹ buồn lắm, mắt mẹ trĩu nặng. Lúc đó, đúng là tôi chưa hiểu chuyện thật nên đã cố tình chạm vào nỗi đau đớn của mẹ. Thật thương mẹ!
Sau đó, có những đêm, tôi thấy mẹ nằm khóc một mình, không cho tôi biết, tôi mới hiểu mình đã vô tâm biết nhường nào. Chính tôi đã làm tổn thương mẹ, thật đáng trách. Một người con không hiểu mẹ, lại khơi lại nỗi đau bấy lâu nay trong lòng mẹ. Ba tôi quan trọng vậy sao? Tôi đâu cần nhớ một người mà bao năm nay, tôi không hề biết mặt, không hề hỏi han mẹ con tôi. Dù là ba còn sống hay đã mất, cũng không còn quan trọng với tôi nữa. Vì tôi chưa từng nhìn mặt ba, tôi cũng không quan tâm tới ba nữa, tôi phải sống và kính yêu mẹ.
Tôi đi học, mẹ nai lưng kiếm tiền và nuôi nấng tôi, tôi càng quý trọng mẹ vô vàn. Khi đó, mẹ mới ôm tôi vào lòng và kể: “Ba con bỏ mẹ mà đi khi con còn đang ở trong bụng mẹ. Mẹ chưa từng được mặc váy cô dâu, chưa từng được một lần làm đám cưới. Con ạ, mẹ chọn con, chọn gia đình này, mẹ hi vọng con hiểu mẹ mà cố gắng học hành thành tài. Mẹ chỉ có con là niềm hi vọng lớn nhất. Ba con đã có gia đình riêng, đang sống vui vẻ hạnh phúc, mẹ không muốn con biết thêm gì nữa, để con phải đau lòng’.
hững người khác với con không thể nào quan trọng hơn mẹ. Hạnh phúc của con không bằng hạnh phúc bên mẹ. Con vui vẻ, còn mẹ cô đơn, sao con có thể yên lòng mẹ ơi!
Video đang HOT
Nghe những điều mẹ nói, nước mắt tôi tuôn rơi. Chưa bao giờ tôi lại thấy tự hào về mẹ như vậy. Một người phụ nữ vĩ đại, vì tôi, vì đứa con bé bỏng của mình mà chấp nhận làm mẹ đơn thân, không lấy chồng. Nhiều lần người ta mai mối, mẹ vẫn không bao giờ từ bỏ ý định một mình nuôi con. Mẹ biết, khi mẹ đi lấy chồng là đời con gái mẹ sẽ khổ.
…Đến bây giờ, khi tôi đã ra trường, đi làm, hàng tháng biếu tiền mẹ nhưng lòng tôi vẫn cảm thấy vô cùng bất an. 30 tuổi, tôi chưa có ý định lấy chồng. Mẹ ngày đêm thúc giục, mong con gái yên bề gia thất, còn tôi cứ tưng tửng mà rằng &’con sẽ ở với mẹ, chăm sóc mẹ, cả đời này sống với mẹ, không lấy chồng’. Mẹ ôm tôi và nói &’con đừng giống như mẹ rồi người ta sẽ dị nghị, mẹ nào con nấy, tại mẹ làm hư con.’. Hư gì hả mẹ, con không lấy chồng tức là con hư sao, con không lấy chồng tức là con sai sao? Con chỉ muốn ở bên cạnh mẹ, chăm sóc mẹ đến già, bầu bạn với mẹ.
Con gái đi lấy chồng, mẹ sẽ cô đơn một mình, không ai nương tựa. Rồi đây, khi trái gió trở trời, ai sẽ là người ở bên mẹ, chăm sóc mẹ. Con không đành lòng bỏ mẹ như thế. Lấy được người chồng tử tế không sao, lấy người không ra gì, con còn khổ trăm lần. Con thà là cứ ở vậy, cứ ở mãi bên mẹ còn hơn là đi lấy chồng rồi ngày ngày sống trong nơm nớp và lo lắng, không biết giờ này mẹ con có khỏe không?
Dù mẹ có nói thế nào, có khuyên con trăm nghìn lần đi nữa, con vẫn quyết định không đi lấy chồng. Con là con gái của mẹ, không giống mẹ thì giống ai. Ở đời này, chỉ có mẹ là người quan trọng nhất với con, không được ở bên mẹ, con coi như sống vô nghĩa. Những người khác với con không thể nào quan trọng hơn mẹ. Hạnh phúc của con không bằng hạnh phúc bên mẹ. Con vui vẻ, còn mẹ cô đơn, sao con có thể yên lòng mẹ ơi!
Theo Eva
Tôi bất tài, mỗi tháng chỉ gửi cho vợ 5 triệu
Mỗi tháng tôi kiếm được khoảng 14 triệu đồng, ngoài số tiền cho vợ, tôi còn phụ mẹ già 2 triệu, thuê nhà 1,5 triệu, còn lại một ít tôi xây được túp lều tranh cho 4 quả tim vàng ở quê.
Tôi luôn luôn tự giác phụ vợ về kinh tế, về việc nhà, chăm sóc, dạy dỗ con cái khi có điều kiện.
Tôi 51 tuổi, cưới vợ được 15 năm, 15 năm yêu đương, gặp biết bao nhiêu gian nan mới đến được với nhau. Vợ tôi sống ở Vĩnh Long cùng hai nhóc, tôi làm viên chức ở TP HCM.
Tôi bất tài nên mỗi tháng chỉ kiếm được khoảng 14 triệu đồng. Mỗi tháng phụ vợ 5 triệu, phụ mẹ già 2 triệu, thuê nhà 1,5 triệu, tiền xe về thăm vợ con hàng tháng hết một triệu, còn lại ăn uống, xoay xở để dành một ít xây được túp lều tranh cho 4 quả tim vàng ở dưới quê.
Vợ tôi buôn bán thức ăn gia súc và thuốc thú y ở một chợ xã. Những năm trước cuộc sống dễ thở, mấy năm nay heo, gà, vịt đều giảm số lượng nên cuộc sống cũng đắp đổi qua ngày. Tuy vậy, tôi thấy cuộc sống rất hạnh phúc.
Thứ nhất, vợ chồng tôi yêu nhau 15 năm mới cưới nên về ở chung rất hiểu tính nhau. Tiền làm ra có eo hẹp nhưng mọi việc đều có thể bàn bạc với nhau, không có gì phải giấu diếm.
Tôi khuyên các bạn trẻ, cho dù khi gặp nhau có trễ nhưng nên tìm hiểu nhau ít nhất 3 năm mới quyết định đi đến hôn nhân, đừng vì áp lực của dư luận xung quanh mà mới quen nhau chưa bao lâu đã kết hôn. Theo tôi, hai nửa không hợp nhau thì thà ở vậy mà thoải mái hơn.
Làm đàn ông, khi chưa lập gia đình thì ăn chơi thế nào cũng được, khi đã ký vào bản "hợp đồng ở đợ suốt đời" thì phải có trách nhiệm, phải bỏ bớt "cái tôi" đi để lo cho gia đình. Đó là tổ ấm của các bạn, là vợ con của các bạn.
Thấy tôi tính toán, cân đối chi tiêu như vậy các bạn đừng nghĩ rằng tên tôi lót chữ "thị" đâu nhé, tôi cũng ăn chơi như mọi người đàn ông bình thường khác. Chơi bóng đá, bóng chuyền, bóng bàn, tennis đều thuộc hàng khá, hút thuốc, nhậu, bài bạc, bida không tệ... nhưng ở mức độ vừa phải, tùy lúc, tùy nơi, tùy bạn, không sa đà.
Thứ hai, ông trời rất công bằng, không cho tôi tài giỏi nhưng lại cho tôi một bà xã thật tuyệt vời, không đẹp nhưng có duyên, không giàu có nhưng sống rất biết điều. Cô ấy không bao giờ hỏi tiền hay biết lương của tôi bao nhiêu, không bao giờ kể lể hay gây áp lực cho tôi về cơm áo, gạo tiền.
Đôi khi có khoản tiền thưởng, tôi đem về đưa cho vợ thì cô ấy cằn nhằn không lấy, sợ tôi quá tiết kiệm, nhịn ăn nhịn mặc đổ bệnh không ai lo, không ai đi với cô ấy hết nửa đoạn đường còn lại trên cõi đời này. Các bạn thấy cô ấy có phải quá tuyệt vời không?
Chính vì vậy mà về phía mình, tôi luôn luôn tự giác phụ vợ về kinh tế, về việc nhà, chăm sóc, dạy dỗ con cái khi có điều kiện, tuy rằng không nhiều vì cuối tuần tôi mới về Vĩnh Long.
Đó chính là bí quyết giữ hạnh phúc gia đình của tôi, 30 năm rồi mà tôi vẫn còn yêu cô ấy, yêu như cái thuở ban đầu và còn nhiều hơn nữa vì bây giờ không chỉ có tình mà có thêm "nghĩa vợ chồng", "nghĩa tào khang" nữa.
Theo blogtamsu
Giọt nước mắt ân hận của đứa con buông thả bên nấm mồ mẹ Giờ tôi mới thấu hiểu thì đã quá muộn rồi, mẹ thật sự đã không còn bên tôi nữa. Khi mẹ không còn nữa tôi mới thấm thía được nỗi đau đớn, cô đơn một mình. Giờ tôi mới thấu hiểu thì đã quá muộn rồi, mẹ thật sự đã không còn bên tôi nữa. Mẹ đã đi thật xa, khi mọi ước...