Không lấy chồng mà có con, có được không?
Phụ nữ ai mà chẳng muốn có một đứa con nên nhiều người dù không lấy chồng vẫn chọn làm mẹ đơn thân. Liệu đây có phải một lựa chọn đúng đắn?
ảnh minh họa
Không biết từ bao giờ chuyện lấy chồng đã trở thành một điều bắt buộc với mọi phụ nữ. Dường như lấy chồng, sinh con, gia đình đuề huề chính là mục tiêu cao cả nhất của cuộc đời phụ nữ. Dù thời đại có thay đổi bao nhiêu thì quan điểm thành gia rồi mới lập nghiệp vẫn bám rễ vững chắc trong quand điểm của mọi người.
Thế nhưng, có rất nhiều người phụ nữ hiện nay không cảm thấy mình sẽ hạnh phúc khi cuộc sống cùng một người đàn ông khác. Họ thích cuộc sống độc thân, tự do tự tại hơn rất nhiều. Không kết hôn cho họ thời gian để tập trung sự nghiệp, phát triển bản thân, theo đuổi những điều mình yêu thích. Cũng có những cô gái do trải qua nhiều mối tình tan vỡ, không còn niềm tin vào tình yêu nên không muốn yêu đương nữa.
Tuy nhiên, đã là phụ nữ thì hầu như ai cũng chẳng một lần khao khát được làm mẹ, được tự tay mình chăm bẵm, nuôi dưỡng một đứa con bé bỏng. Có con cuộc sống độc thân cũng bớt phần cô quạnh khi về già. Vì thế rất nhiều phụ nữ dù không lấy chồng nhưng vẫn quyết định trở thành mẹ đơn thân.
Video đang HOT
Tôi có một người chị đã ngoài 33 tuổi. Chị có cuộc sống tự lập tài chính đủ để không phụ thuộc vào ai. Sau khi không tìm thấy người đàn ông nào xứng đáng để gửi gắm cả đời thì chị quyết định làm mẹ đơn thân. Bây giờ chị đã có một bé trai 5 tuổi thông minh, đáng yêu. Nhìn vào cuộc sống của chị, người ta sẽ phải kinh ngạc rằng một bà mẹ đơn thân có thể hạnh phúc và vui vẻ như vậy. Con của chị cũng rất ngoan ngoãn, đáng yêu vâng lời mẹ. Không chỉ chị mà còn rất nhiều bà mẹ nuôi con một mình nữa cũng đang sống rất hạnh phúc, thoải mái.
Ảnh sưu tầm trên Internet.
Từ những sự thật đó, tôi thấy rằng quan điểm làm mẹ đơn thân thì vất vả, con cái thiệt thòi không hẳn đúng lắm. Khi một người phụ nữ tự chủ được tài chính thì họ hoàn toàn đủ khả năng nuôi con một mình. Đứa trẻ chỉ có mẹ quả thật có thiệt thòi về mặt tình cảm người cha nhưng nếu dạy dỗ cẩn thận nó cũng vẫn sẽ ngoan ngoãn. Trong khi đó trong những gia đình đủ hai vợ chồng mà vợ chồng hay cãi vã, đánh chửi nhau thì con cái còn khổ sở hơn nhiều.
Suy cho cùng, lấy chồng hay không lấy chồng, làm mẹ đơn thân hay ở vậy một mình hoàn toàn là quyết định riêng của mỗi người. Tất cả những định kiến rằng buộc phụ nữ đều nên bị xóa bỏ. Dù phụ nữ chọn gì chỉ cần họ hạnh phúc, mãn nguyện là đã đủ rồi.
Theo Thegioitre
Mừng thầm vì gái già như tôi có thể tóm được một người yêu tuyệt vời thế cho đến ngày...
Anh ăn nói càng không chê vào đâu được. Lịch sự, lễ phép hơn hẳn mấy chàng trai quê tôi. Chính tôi cũng không ngờ một gái già như mình mà còn kiếm được một anh chàng tốt thế.
Tôi phân vân với đề nghị của anh quá. (Ảnh minh họa)
32 tuổi tôi mới dẫn được một người con trai về nhà ra mắt. Bố mẹ rất mừng và vun vào nhiều lắm. Ở quê tôi, 32 tuổi chưa lấy chồng cũng như bom nổ chậm. Mỗi năm, tôi luôn phải đau đầu với hàng loạt câu hỏi: "Khi nào cháu lấy chồng?", "Ối dào, mày cứ kén chọn thế thì đến bao giờ mới lấy được chồng?"... Rồi hàng tá lời khuyên tôi nên sớm yên bề gia thất để còn lo chuyện sinh con sinh cháu.
Nhìn bạn bè bằng tuổi đã có chồng hết, tôi cũng tủi thân lắm. Mấy bà hàng xóm còn lấy tôi ra làm hình mẫu cho việc "học cao vẫn ế" để dạy con gái. Tôi ngán ngẩm, buồn lòng lắm mà có ai thấu hiểu đâu. Không phải tôi kén chọn gì cho cam, mà tôi cũng không kém sắc gì cả.
Tất cả cũng vì tôi tuổi còn trẻ mà đã có địa vị xã hội, người kém hơn tôi thì họ nói chẳng dám với, người hơn tôi thì lại không muốn lấy vợ có chức quyền. Thành ra tôi cứ thế thành gái già.
Vậy nên hôm tôi dẫn bạn trai về ra mắt, cả làng trên xóm dưới đều ngó nghiêng xem "chồng cô giám đốc" như thế nào. Rồi họ soi anh từ đầu đến chân, từ cách ăn nói lẫn trang phục mà vẫn không tìm thấy điểm khuyết nào. Lúc đó họ mới chúc mừng tôi đã tìm được đúng người cần tìm.
Bạn trai tôi điển hình theo kiểu "chất men". Dù là trai thành phố nhưng anh sẵn sàng ngồi xuống làm gà, chặt dừa nấu món này món nọ, vẫn ngồi nhâm nhi mấy li nước trà và rượu thuốc ở quê. Anh ăn nói càng không chê vào đâu được. Lịch sự, lễ phép hơn hẳn mấy chàng trai quê tôi. Chính tôi cũng không ngờ một gái già như mình mà còn kiếm được một anh chàng tốt thế.
Sau hôm đó, mẹ tôi gọi điện luôn chỉ để hỏi tôi một chuyện: "Thằng T đã nói gì chuyện cưới xin chưa?". Tôi cười trừ cho qua. Thật ra, anh đã hỏi cưới tôi rồi nhưng tôi lại phân vân quá.
Ngay tối về quê, anh đã cầu hôn tôi trên xe ô tô với những lời lẽ mật ngọt. Tôi đã đồng ý. Nhưng rồi anh tiếp: "Anh không muốn sinh con đâu. Trẻ con phiền phức khó chịu. Có con rồi chúng ta cũng không còn hưởng những ngày tháng hạnh phúc nữa. Ngay cả chuyện đi du lịch cũng trở nên quá khó khăn. Rồi nuôi dạy một đứa trẻ trưởng thành là cả một vấn đề lớn lao. Anh không muốn bị vướng vào hàng tá rắc rối như thế. Mình cứ yêu và sống theo kiểu vợ chồng son em nhỉ?".
Tôi trợn mắt ngạc nhiên. Hèn chi anh luôn không thích trẻ con. Tôi hỏi rồi bố mẹ anh nếu không có cháu sẽ đối xử với tôi như thế nào? Anh cười nói chuyện gia đình anh, anh tự sắp xếp được.
Tôi yêu anh, sợ mất anh. Tuổi tôi cũng chẳng còn trẻ trung để yêu lại người khác. Mà tìm người khác cũng chưa chắc tốt bằng anh. Nhưng chuyện anh nói, tôi phân vân, đắn đo quá. Một cuộc hôn nhân sẽ nhàm chán nếu không có con. Khi đó, chắc gì anh đã có trách nhiệm với tôi. Tôi phải làm sao để cải thiện tư tưởng của anh đây?
Theo Afamily
Nhìn chồng và bạn thân vừa bước từ taxi xuống, tôi chết đứng thấy thứ nhơ nhớp đó vẫn còn dính trên môi anh Vừa lau cho chồng tôi vừa nhắc khéo anh ăn vụng phải biết chùi mép chứ nếu không thiên hạ lại nói tôi không biết cách chăm chồng. Tôi, Loan và Thắng chơi thân với nhau từ những ngày học cấp 3. Nếu tôi nhẹ nhàng bao nhiêu thì Loan cá tính bấy nhiêu. Còn Thắng, anh đúng chuẩn mẫu đàn ông soái...