Không giảm án cho nghịch tử đánh cha gây thương tích
Nghịch tử ấn đầu nhọn của cây xuống ngực ông Định nhưng không trúng, sau đó gã dùng chân đạp vào sườn ông Định gây thương tích (16%).
Bị cáo tại tòa
Sáng 14/8, TAND tỉnh Khánh Hòa đã bác kháng cáo giữ nguyên án sơ thẩm phạt bị cáo Võ Quốc Vương (SN 1977, trú tổ dân phố Nghĩa Cam, phường Cam Nghĩa, Cam Ranh) 3 năm tù về tội cố ý gây thương tích, mà người bị hại chính là cha ruột của bị cáo.
Video đang HOT
Trước đó, khoảng 11h ngày 8/11/2011, Vương cùng cha ruột Võ Túc Định (76 tuổi), vợ Nguyễn Thị Lệ Thu, con Võ Quốc Trí và Nguyễn Thanh Sang, Vũ Cao Sơn, Bùi Văn Nam, Bùi Thị Xuân, Nguyễn Thị Minh ăn uống tại nhà Vương ở tổ dân phố Nghĩa Cam, phường Cam Nghĩa, Cam Ranh. Trong lức ngồi ăn, ông Định mở nhạc từ điện thoại di động nghe. Chị Minh nghe thích nên ông Định nói sẽ bán lại vì có hai cái. Ông định về nhà cạnh bên lấy điện thoại di động cho chị Minh xem. Khi ông Định cầm điện thoại di động qua thì Trí nói: “ điện thoại ông nội hư rồi” nên ông Định mắng Trí. Thấy vậy, Vương nói ông Định say rồi, về đi thì giữa Vương và ông Định cãi nhau nên mọi người đi về.
Ông Định về nhà mình lấy một cây gỗ vuông dài khoảng 1,2m, rộng 3cm qua nhà để đánh Vương. Lúc này, Vương cầm chậu bông nên ông Định cầm cây gỗ đập vỡ chậu bông làm cây bị gãy đôi rớt xuống đất, còn lại một đoạn ông Định cầm trên tay. Vương đi tới giằng co cây gẫy với ông Định làm ông Định té ngã. Vương ấn đầu nhọn của cây xuống ngực ông Định nhưng không trúng, Vương dùng chân đạp vào sườn ông Định gây thương tích (16%). Thấy vậy, chị Thu tới can ngăn, Vương bỏ đi. Sau đó bỏ trốn, đến ngày 8/2/2013 thì bị bắt theo lệnh truy nã.
Theo báo công lý
Tình người không bằng vài đồng bạc
Cái nghèo quấn lấy gia đình bà không biết chính xác từ bao giờ, chỉ biết từ rất lâu rồi. Chồng chết, mẹ con bà mưu sinh bằng đủ thứ nghề. Làm quần quật mà cái nghèo vẫn cứ bám lấy và rồi chính từ cái nghèo mà con bà bị tước đi mạng sống...
Giữa sân tòa nhạt nắng, bà kéo áo lau hai hàng nước mắt lã chã, kể về đứa con trai của bà: "T. mồ côi cha từ nhỏ, chỉ có bà nội và mẹ dạy dỗ, nuôi dưỡng nhưng mà có hiếu lắm, chẳng biết ăn chơi, hút sách chi cả. 12 tuổi, nó đã biết đi bán vé số phụ mẹ, phụ bà, rồi lớn chút thì đi làm thuê làm mướn đủ đường. Người ta thanh niên đàn đúm chơi bời, còn nó chỉ biết làm lụng quần quật từ bưng bê, giặt giũ, nấu nướng lo cho bà, cho mẹ".
Khoảng giữa năm 2011, xe hủ tiếu vỉa hè của bà thiếu vốn. T. hỏi mượn 2 triệu đồng của Tỵ để mẹ có vốn buôn bán. Tỵ là bạn T., gia đình khá giả, cho vay nhưng vẫn đòi mỗi ngày T. phải trả lãi 40.000 đồng (60%). Hôm đó, tìm Tỵ không gặp, T. đưa tiền lãi cho một người bạn nhờ chuyển giùm. Người này gọi điện thoại, nhắn tin cho Tỵ không được vì điện thoại của Tỵ hết pin.
Tối cùng ngày, Tỵ hùng hổ đến quán hủ tiếu đòi tiền lãi. Mặc cho mẹ của T. giải thích đã nhờ người chuyển tiền, Tỵ vẫn hung hăng đập vỡ tủ kính xe hủ tiếu. Thấy mẹ T. gọi công an phường can thiệp, Tỵ bỏ đi và rủ thêm 3 thanh niên quay lại đánh trả thù với lời lẽ kích động: "Nó mà cà chớn thì đập chết mẹ nó". Hậu quả, khi T. cùng mẹ đẩy xe hủ tiếu về nhà nghỉ bán, Tỵ và một thanh niên dùng dao đâm chết T.
Mẹ T. thở dài: "Tụi nó là bạn thân thiết lắm. Ai ngờ vì mấy đồng bạc mà nó phải chết thảm". Con trai chết thảm lòng dạ người mẹ nào mà không đau đớn như đứt từng đoạn ruột. Không ít người ra tòa vẫn còn đằng đằng sát khí đòi "giết người đền mạng". Lòng bà cũng đau như xát muối nhưng sự bao dung của bà làm nhiều người khâm phục. Bà kể, cách đây mấy ngày T. về báo mộng bảo bà, muốn bà tha thứ cho Tỵ! Khi tòa hỏi, bà bảo: "Dầu gì thì con tôi cũng chết rồi. Có hận có giận cũng đâu giúp nó sống lại. Một đứa chết rồi, xử tử hình thêm một đứa nữa thì có ích gì mà chỉ gieo thêm đau khổ mà thôi. Thằng Tỵ còn đứa con mới 9 tuổi đầu, bắt nó mồ côi cha tội nghiệp lắm".
Ấy vậy mà chẳng thấy Tỵ ăn năn. Tỵ vẫn cố chạy tội, đổ hết tội lỗi cho thằng bé mà hắn (lúc phạm tội mới 14 tuổi) rủ đi cùng rồi đẩy vào đánh T. Thằng bé ấy đứng cạnh Tỵ run rẩy đến tội, người nhà của nó khóc rưng rức...
Vì lòng tham, vì một sự hẹp hòi, hung hăng mà Tỵ phải trả giá 20 năm tù. Còn thằng bé bị Tỵ rủ rê cũng lãnh 11 năm tù. Những năm tháng tươi đẹp nhất trong cuộc đời của chúng cuối cùng lại bị chôn vùi sau song sắt nhà tù.
Theo TNO
Cha tù tội nhìn con gái buông thả ngoài song sắt Nghe tin con yêu sớm rồi phải nghỉ học bế bụng bầu về nhà chồng, Thuần chỉ biết khóc. Chỉ tại lòng tham, vị phó giám đốc đành bất lực nhìn con thất học. Tâm sự về hoàn cảnh của mình, phạm nhân Nguyễn Đức Thuần, sinh năm 1966, ở Hà Đông, Hà Nội, tỏ ra rất thành thật khi không hề giấu...