Không dứt được người tình vì nghiện sex
Tôi biết ngoại tình là sai trái nhưng tôi không dứt được vì quá nghiện sex. Tôi phải làm sao?
Không biết bao lần tôi tự xỉ vả chính bản thân mình nhưng tôi vẫn không làm được. Tôi khinh bỉ chính mình khi ngoại tình, phản bội chồng nhưng tôi lại không thể dứt ra được anh ta dù tôi biết điều đó là ngàn lần sai trái. Tôi có cảm giác mình như một con robot bị sai khiến bởi nhục dục và không làm sao thoát ra khỏi cái mê cung tình ái lầm lạc ấy.
Chồng tôi là người hiền lành, hiền tới mức nhiều khi thành nhu nhược. Anh chiều chuộng và yêu thương tôi. Tôi biết ơn chồng rất nhiều vì không phải ai cũng có may mắn được chồng chăm sóc như vậy. Mọi người nhìn vào, ai cũng khen tôi tốt số được chồng chiều như “bà hoàng”. Nhưng từ sâu trong tâm khảm của một người đàn bà, vẫn có những nỗi niềm riêng không thể tỏ cùng ai.
Tôi là người có ham muốn mạnh mẽ trong chuyện phòng the. Xin mọi người đừng vội hiểu tôi là người đàn bà dâm đãng hay bệnh hoạn. Tôi chỉ nghĩ mình có khao khát yêu đương nhiều hơn những người phụ nữ khác một chút thôi. Mọi chuyện có lẽ sẽ không thành vấn đề nếu như chồng tôi cũng “bình thường” như bao người đàn ông khác. Nhưng anh ấy với chuyện tình dục lại quá yếu.
Tôi ngoại tình vì chuyện ân ái với chồng nguội lạnh (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Hai vợ chồng mời ngoài 30 tuổi nhưng nhu cầu củ anh ấy trong “chuyện đó” rất thấp. Sinh xong hai đứa con, có thơi gian chăm sóc bản thân mình, tôi ngày càng trở nên đẹp mặn mà. Ấy vậy mà trong mắt chồng tôi, sự đẹp len từng ngày của tôi không hề khiến anh ấy rung động hay nảy sinh ham muốn. Nếu như tôi không đòi hỏi, có khi cả tháng trời chồng tôi đêm nào cũng gối đầu lên tay ngủ ngon lành. Thử hỏi có một người vợ nào đang thời kì trẻ trung lại có thể cảm thấy hài lòng với hôn nhân khi mà lửa tình nguội lạnh như vậy không?
Tôi đã từng gợi ý, nhắc khéo anh nhưng anh vì thế mà làm mọi chuyện cho “xong nghĩ vụ”. Tôi cảm nhận được rõ sự hời hợt của chồng trong những lần ân ái. Tôi biết anh không phải là có người khác bên ngoài nên lạnh nhạt với tôi mà vì nhu cầu trong “chuyện đó” của chồng tôi không nhiều. Tôi cũng đã tự mình xóa tan đi những suy nghĩ chán chồng để cố gắng giữ một gia đình hạnh phúc nhưng tôi đã thất bại.
Tôi ngoại tình với một người đàn ông đã có gia đình. Tôi cũng không thể lí giải nổi vì sao mình lại làm thế. Tôi chỉ nhớ đó là một lần tôi và anh ta cùng say rượu (chúng tôi là đối tác làm ăn) và rồi khi tỉnh dậy tôi đã thấy mình nằm trong nhà nghỉ với anh ta. Lẽ ra sau lần đó tôi phải răn bản thân mình, phải chấm dứt cả để quay về với gia đình thì tôi lại càng lúc càng lún sâu vào mối quan hệ bất chính đó vìnghiện sex.
Tôi sợ chuyện này không sớm thì muộn cũng sẽ bại lộ, nếu tôi không dừng sớm thì sẽ khó mà có đường quay về. Tôi phải làm gì lúc này đây để có thể chấm dứt tất cả với người tình? (Ảnh minh họa)
Lần nào ngoại tình về nhìn chồng tôi cũng xấu hổ vô cùng. Nhưng cứ mỗi khi cái ham muốn dục vọng trỗi dậy tôi lại không thể nào kiểm soát bản thân mình được. Tôi lại vồ lấy chiếc điện thoại, điện cho người tình. Kết thúc cuộc gặp gỡ chóng vánh để thỏa mãn bản thân đó, tôi trở về nhà với một nỗi nhục nhã, ê chề, cảm giác tội lỗi với chồng và với người vợ vô tội của nhân tình.
Hiện tại, tôi đã ngoại tình gần 1 năm nay nhưng chồng tôi chưa biết. Chồng tôi không nhận ra được những khác thường bởi vì anh không thấy lạ khi tôi không còn “đòi hỏi” nữa. Có lẽ chính điều đó cũng làm tôi thêm chán nản và tiếp tục sa lầy. Tôi sẽ không bao giờ bỏ chồng để đến bên người tình vì tôi biết cái tồn tại giữa chúng tôi không phải là tình yêu mà là tình dục. Anh ta cũng không dại gì đánh đổi gia đình để lấy tôi làm vợ. Nhưng tôi không biết phải làm sao để quên đi anh ta, để chấm dứt tất cả và quay về với chồng. Tôi sợ chuyện này không sớm thì muộn cũng sẽ bại lộ, nếu tôi không dừng sớm thì sẽ khó mà có đường quay về. Tôi phải làm gì lúc này đây để có thể chấm dứt tất cả với người tình?
Theo VNE
Bị kẻ điên tình làm nhục
Tôi bị cưỡng hiếp trong sự ê chề, nhục nhã, rồi bỏ đi trong sự đau đớn.
Tôi đang là sinh viên năm 4, vào năm thứ 3 tôi có nói chuyện phiếm với một người trên mạng để xả tress, tôi và người đó chưa từng gặp nhau bởi không xác định với người ta và cũng chỉ coi đó như một người bạn ảo, chẳng có ý nghĩa gì cả. Sau một thời gian người đó thích tôi, tôi từ chối, cũng không liên lạc lại vì bận việc học hành. Trong khoảng thời gian gần đây tôi gặp chuyện buồn, người yêu đi xa, chúng tôi phải chia tay nhau mãi mãi. Tôi rất chán nản và thất vọng, lại vào yahoo, thấy người đó vẫn nói nhớ tôi. Trong lúc buồn chán tôi đã chia sẻ cho anh chuyện của mình và người yêu, anh an ủi tôi.
Những ngày tiếp theo anh xin số điện thoại, mong muốn có thể nói chuyện như những người bạn, tôi đồng ý. Nhắn tin qua lại nhưng tôi không hề có tình cảm gì, chỉ coi như một người bạn. Sau một thời gian anh hẹn gặp, ban đầu tôi không muốn vì thực sự không có ý định tiến xa, cùng lúc đó tôi biết sự thật người yêu không hề ra đi mà chỉ nói dối vì đã yêu một người khác. Quá buồn phiền và thất vọng, tôi quyết định gặp anh bạn kia để cho thoải mái về tâm lý.
Buổi đầu tiên và thứ 2 chúng tôi chỉ gặp nhau trong công viên, nói chuyện lịch sự. Tôi cũng nghe anh kể về gia đình, cảm thấy anh gặp nhiều khó khăn trong cuộc sống. Anh cũng có một quá khứ không được tươi đẹp nhưng tôi chấp nhận và mong muốn có thể giúp anh có niềm tin vào cuộc sống. Qua nói chuyện tôi biết anh có nhiều tính xấu như nghiện thuốc lá, khi uống rượu vào không thể kiểm soát được mình, thêm nữa, thấy anh cũng yếu đuối và hết lòng với bạn bè.
Có một lần anh rủ tôi đi uống rượu cùng bạn, đó là lần đầu tiên tôi sợ hãi khi chứng kiến cơn say của anh. Anh không thể kiểm soát mình, liên tục nói yêu tôi và còn quỳ xuống để cầu xin tình yêu nữa. Tôi đưa anh vào nhà nghỉ, đợi lúc anh ngủ rồi bỏ về, để lại 250 nghìn tiền phòng. Sau lần đó anh nói rất yêu tôi, tôi nói nếu anh hứa bỏ được rượu và thuốc lá, tu chí làm ăn, tôi sẽ cố gắng mở lòng.
Anh đồng ý, hứa sẽ nghe lời. Tôi cố gắng quan tâm và lắng nghe anh nhiều hơn. Được vài ba ngày anh cũng làm việc rất chăm chỉ và vui vẻ, rồi mọi chuyện lại xảy ra. Một người bạn cũ rủ anh đi nhậu, sau buổi nhậu, anh nói dối tôi ra gặp để trả tiền. Nhìn thấy anh say lè nhè, lại còn nói dối, tôi rất tức giận, mắng anh và đòi chia tay.
Lúc này anh như một người khác, đập các quán bên đường, ném đồ vào người đi đường và chửi tục. Tôi rất sợ hãi, liền kéo anh đến một vỉa hè vắng người, ngồi ở đó cho anh đỡ say, tôi hỏi địa chỉ nhà để gọi xe đưa anh về nhưng anh không chịu. Anh cầu xin, khóc lóc, bảo tôi đừng chia tay và nếu chia tay anh sẽ tự vẫn, anh còn đi ra giữa đường như muốn chết vậy.
Sau đó kinh khủng hơn, anh kéo tôi đến một nhà nghỉ, lôi tôi lên phòng, trên đó có một mảnh kính bị vỡ, anh liền đập ra và bảo sẽ cùng chết. Tôi xin anh để về nhưng không được, anh bắt tôi phải ở qua đêm nhưng tôi không đồng ý. Tôi nói rõ ràng với anh về mọi chuyện, còn nói dối yêu anh ta chỉ vì tiền nhưng anh vẫn không hề thay đổi, từ khóc lóc cầu xin đến dọa nạt.
Anh bảo nếu không yêu được tôi sẽ giết tôi rồi tự sát. Tôi lấy tay giằng mảnh thủy tinh nên bị đứt tay, sau đó cầu xin anh hãy tha cho tôi. Lúc đó anh như một con người khác vậy, rồi anh bắt đầu đòi quan hệ, dùng sức mạnh để trấn áp tôi. Tôi bảo nếu như tôi đồng ý thì từ nay sẽ chia tay và hãy cho tôi về nhà, anh đồng ý. Tôi bị cưỡng hiếp trong sự ê chề, nhục nhã, rồi bỏ đi trong sự đau đớn, mấy hôm nay anh liên tục gọi điện nhắn tin nhưng tôi không nghe máy. Tôi rất sợ bị trả thù, giờ nên phải làm sao đây. Các bạn hãy cho tôi lời khuyên.
Theo VNE
Chồng bạo dâm, tôi lĩnh đủ Tôi nhìn vào mắt anh mà nói trong nước mắt: "Em xin anh, đừng hành em thêm nữa, dù gì em cũng là vợ của anh!". Nhưng có vẻ như anh không nghe thấy gì, hay tất cả những lời tôi nói với anh giờ trở thành vô nghĩa. Anh coi tôi là vợ hay chỉ là nô lệ tình dục, là người...