Không đủ can đảm lấy chồng vì lỡ quan hệ với người khác
Một tuần trước anh bày tỏ ý nguyện về chuyện hôn nhân. Tôi rất muốn đồng ý ngay nhưng hiểu anh khá cổ hủ.
ảnh minh họa
Tôi 25 tuổ.i, đã quen anh được năm rưỡi, cả hai đều là nhân viên nhà nước, gia đình ở Hà Nội và hai đứa cũng hay qua lại nhà nhau nhiều. Anh là người đứng đắn, tử tế, quan tâm và chiều tôi. Vào năm tôi 20 tuổ.i, vì bồng bột nên đã quan hệ với người yêu lúc đó một số lần. Tôi giấu kín chuyện này với mọi người, kể cả anh cũng không có ý định kể.
Video đang HOT
Một tuần trước anh bày tỏ ý nguyện về chuyện hôn nhân. Tôi rất muốn đồng ý ngay nhưng hiểu anh khá cổ hủ. Chuyện yêu đương, lằng nhằng quan hệ,… anh đều rất ghét. Vào thời điểm này, khi anh đã bày tỏ rõ ràng quan điểm tôi rất băn khoăn, trăn trở, không biết có nên nói ra không. Liệu anh có chấp nhận không? Dẫu sao chúng tôi cũng yêu nhau, chia sẻ, quan tâm đến nhau và cũng xác định sẽ cưới. Mong các bạn tư vấn giúp.
Theo VNE
Biết em có người mới nhưng tôi vẫn chẳng chịu quên mọi chuyện
Điều quan trọng nhất khiến tôi không đủ can đảm xoá hết thông tin về em vì biết em còn yêu tôi.
Ảnh minh hoạ
Chúng tôi yêu nhau từ những năm cấp ba, tình yêu đầu trong sáng và đẹp đẽ. Có mơ mộng, có hẹn thề như bao nguời khác, hai đứa hợp nhau lắm, chẳng bao giờ cãi vã, to tiếng, từng nghĩ rằng cả hai là một cặp trời sinh. Hết lớp 12 tôi quyết định đi du học, không phải không yêu em nhưng tôi thấy mình còn trẻ, nên đi khám phá thế giới, tạo lập sự nghiệp cho bản thân. Em không cản được tôi nhưng hứa nhất định sẽ chờ tôi về.
Xa mặt cách lòng, đi du học tôi bị sốc văn hoá, ngập trong lo lắng về tuơng lai, tự thi vào đại học của một đất nuớc xa lạ bắt tôi phải cố gắng rất nhiều, cả đi làm thêm để trang trải cuộc sống đến nỗi ngày tôi ngủ đuợc 3-4 tiếng, cộng thêm chênh lệch múi giờ nên tôi chẳng còn tâm trí nào nghĩ đến em nữa. Tôi nghĩ đến chia tay. Còn em, em hơn tôi một tuổ.i, sẽ ra truờng sớm hơn tôi nhiều. Em dễ thuơng, hiền lành, quanh em lúc nào cũng hàng tá những anh chàng khác quan tâm, chia tay để giải thoát cho cả hai, để nguời khác quan tâm em hơn. Thế rồi chúng tôi chia tay sau 4 năm yêu nhau mà hết 2 năm là yêu xa.
2 năm trôi qua từ lúc ấy, tôi đã quen cuộc sống hơn, có học bổng, đậu vào trường đại học tốt, cuộc sống cũng tốt hơn nhưng vẫn nhớ em rất nhiều, nhiều lắm. Rồi một ngày tôi đọc đuợc những dòng nhật ký của em trong tài khoản mạng xã hội chung chúng tôi từng lập. Tôi biết đuợc suốt hai năm qua, dù em đã chấp nhận yêu một anh chàng sống gần phòng trọ nhưng vẫn yêu và nhớ tôi rất nhiều. Tôi biết rất nhiều lần em làm nguời ta buồn vì nhớ tôi, em cũng nói thẳng với nguời ta rằng vẫn yêu tôi. Gần đây, chúng tôi nhắn tin lại, những dòng tin nhắn truớc khi đi ngủ hay chào buổi sáng, cảm giác như chưa từng chia tay vậy. Tôi như sống lại những quá khứ đã ngủ quên 2 năm trời, như sự giải toả cho nỗi nhớ da diết bị dồn nén nhiều ngày tháng. Tôi nhận ra 2 năm không đủ để quên em, cũng cảm nhận rõ ràng em vẫn yêu tôi như xưa.
Giờ anh chàng kia vẫn là nguời sống gần em nhất, chăm sóc những lúc em đau ốm, quan tâm khi em buồn. Em nói nhiều lúc muốn chia tay nhưng anh chàng ấy cũng là nguời si tình, tốt bụng, anh ta nhất quyết không chịu, quyết đợi đến lúc em quên tôi. Tôi không dám nói với em hãy chia tay nguời kia đi, như thế chẳng khác nào tôi là kẻ phá đám nhưng cũng không dám can đảm cắt hết liên hệ với em, tôi biết mình nhớ em nhiều lắm. Điều quan trọng nhất khiến tôi không đủ can đảm xoá hết thông tin về em vì biết em còn yêu tôi.
Mấy hôm nay chúng tôi nói chuyện bình thuờng nhưng luôn tránh né đề cập đến anh chàng kia, cố đề cập đến tương lai sẽ như thế nào. Tôi thỉnh thoảng gợi cho em suy nghĩ, lựa chọn nhưng em bảo mệt mỏi lắm, cứ tạm thời như hiện tại đã. Tôi biết em cũng rất khổ tâm, chẳng dễ gì làm đau chàng trai ở gần, hiền lành, si tình, nhưng mặt khác em lại dành tình yêu cho tôi, một thằng con trai du học, ở xa tít. Giá như tôi ở gần em lúc này chắc mọi chuyện sẽ dễ hơn. Tôi cũng không chắc lời đề nghị quay lại của mình bây giờ có giá trị gì không khi tương lai của một du học sinh sẽ còn 4-5 năm nữa phiêu bạt. Tôi phải làm sao?
Theo VNE
Mẹ chỉ muốn ôm con một xíu thôi nhưng không dám Nhớ lắm, tôi nhớ lắm mùi tóc, mùi da thịt của con nhưng chẳng thể nào lại gần. Tất cả đã quá xa. Tôi không đủ can đảm để đối diện anh và con nữa... Chào mọi người, tôi biết nếu viết những dòng tâm sự này ra, chắc hẳn mọi người sẽ chử.i rủa tôi không tiếc lời. Thế nhưng tôi không...