Không đủ can đảm giữ lại con
Tôi đã nói với anh là sẽ bỏ đứa con này đi vì tôi không đủ dũng cảm để giữ lại nó.
Tôi năm nay 24 tuổi. Tôi và anh yêu nhau đã được 4 năm nay. Nhưng thực sự thời gian chúng tôi được ở gần nhau chỉ tính trên đầu ngón tay vì trước đây tôi sống và học tập ở Hà Nội còn anh ở và học tại Sài Gòn (Chúng tôi cùng quê và quen nhau qua em họ của anh).
Mỗi năm chúng tôi chỉ được gặp nhau một lần. Đó là vào dịp Tết, anh về quê chơi Tết mấy hôm rồi lại quay trở vào Sài Gòn vì anh vừa đi học, đi làm nên rất bận rộn.
Nhưng vì tình yêu dành cho anh quá lớn nên tôi đã bỏ qua hết những can ngăn của mọi người để vào Sài Gòn theo anh.
Tuy ở cách xa nhau nhưng ngày nào chúng tôi cũng nói chuyện, nhắn tin với nhau qua điện thoại. Thế nên tình cảm của chúng tôi lúc nào cũng như ngày mới yêu. Thời gian đó tôi thấy mình thật hạnh phúc vì anh luôn quan tâm, chia sẻ với tôi mọi chuyện. Tuy cũng có lúc cãi rồi giận nhau nhưng chỉ thoáng qua rồi lại thôi.
Mọi chuyện cứ thế trôi qua cho đến tháng 7 vừa rồi tôi tốt nghiệp xong. Anh bảo muốn tôi vào Sài Gòn làm việc để hai đứa được gần nhau hơn bù lại những tháng ngày xa cách.
Video đang HOT
Thực ra trong lòng tôi cũng rất muốn như thế nhưng tôi gặp sự ngăn cản của mọi người trong gia đình. Không một ai muốn tôi vào Sài Gòn theo anh. Tôi đã suy nghĩ rất nhiều và đúng một tuần trời không ngủ được chỉ vì suy nghĩ làm sao cho vẹn cả đôi đường.
Nhưng tôi bế tắc không tìm ra được cách nào. Tôi rất sợ bố mẹ sẽ giận nếu như tôi đi theo anh. Nhưng vì tình yêu dành cho anh quá lớn nên tôi đã bỏ qua hết những can ngăn của mọi người để vào Sài Gòn theo anh. Tôi biết mình đã có lỗi rất lớn với bố mẹ nhưng tôi không còn cách nào khác.
Anh cương quyết không đồng ý bỏ đứa con này, anh giận khi tôi nói bỏ con (Ảnh minh họa)
Vào Sài Gòn rồi tôi mới thấy cuộc sống không dễ dàng như tôi đã nghĩ. Tôi đang sống ở Hà Nội quen nên vào đây tôi phải mất một thời gian mới làm quen được với cuộc sống trong này.
Thời gian đầu mới vào, cuộc sống của tôi và anh thật hanh phúc. Ngày ngày anh chở tôi đi làm rồi mới đi làm, chiều về lại đón tôi (Tôi ở trọ cùng các bạn thân còn anh ở nhà chú) và chở tôi đi ăn uống đi chơi. Anh quan tâm tôi rất nhiều, mọi người trong gia đình anh cũng rất quý tôi.
Nhưng chỉ có một điều tôi không hài lòng ở anh đó là anh rất hay giận dỗi. Mỗi lần giận nhau anh lại nói chia tay. Tôi rất chán vì điều đó.
Vì yêu anh nhiều nên tôi đã không giữ được mình. Chúng tôi đã đi quá giới hạn và giờ tôi đang mang trong mình đứa con của anh. Từ lúc biết có thai tôi đã khóc rất nhiều, tôi không biết mình phải làm gì và làm như thế nào.
Tôi đã nói với anh là sẽ bỏ đứa con này đi vì tôi không đủ dũng cảm cũng như đủ tự tin để giữ lại nó.
Tôi đã nói với anh là sẽ bỏ đứa con này đi vì tôi không đủ dũng cảm cũng như đủ tự tin để giữ lại nó. Tôi biết bỏ con đi sẽ mang tội rất lớn và thực lòng tôi cũng không muốn bỏ con. Nhưng tôi sợ khi biết được điều này bố mẹ tôi sẽ không chịu nổi và sẽ xấu hổ vì tôi.
Anh cương quyết không đồng ý bỏ đứa con này, anh giận khi tôi nói bỏ con… Nhưng nhiều khi anh giận tôi quá thì lại nói chuyện này không liên quan đến anh và để tôi thích làm gì thì tùy.
Tôi không biết giờ mình phải làm sao nữa khi đứa con càng ngày càng lớn dần lên trong bụng tôi còn anh thì vẫn đang giận tôi.
Theo 24h
Yêu chỉ là yêu thôi!
Tình yêu giản dị như "xe đạp ơi" rồi đến tình yêu thương mại theo kiểu "Dylan ơi".
Tình yêu - giống như ăn cơm. Ăn một mình thì chán, không đổi món cũng chán, nhưng thiếu thì không thể sống được...
Tình yêu - giống như một ly café sữa, có vị ngọt của sữa, vị đắng của cà phê và nếu để lâu thì đá tan ra sẽ không uống được...
Tình yêu - giống như là một giọt sương. Khi chúng ta lại gần thì nó là một viên kim cương và khi chúng ta cầm vào nó thì nó là những giọt nước mắt.
Tình yêu - giống như chiếc điên thoại di đông, có người chỉ thích đơn giản, nhìn được và có đủ "chức năng cơ bản" như mấy cục gạch; có người lại thích máy tâm trung, đa dạng mâu mã và chức năng hơn; còn môt bây giờ lại phải là điên thoại thông minh, mâu mã đẹp và cho phép "cảm ứng đa điêm" (chạm và cảm nhân).
Cái cục gạch đơn giản nhưng bên. Smart phone đẹp và "hot" nhưng cũng đắt giá và khó gìn giữ. Nhưng vân đê là điên thoại luôn là người bạn bên cạnh ta, kêt nôi ta với thê giới tươi đẹp bên ngoài. Ai chẳng gọi điên thoại là "dê yêu" phải không nào?
Tình yêu - giống như một que kẹo mút. Kẹo mút thì có nhiều chủng loại: kẹo trái cây, golia, starburst, chupachup hay topitop... Tình yêu cũng vậy, muôn màu muôn vẻ. Tình yêu trong sáng cũng có, mà tình yêu trong "tối " cũng có. Tình yêu giản dị như "xe đạp ơi" rồi đến tình yêu thương mại theo kiểu "Dylan ơi"...
Yêu mà chẳng có lý do gì cả, tại sao không nhỉ? (Ảnh minh họa)
"Muốn mút kẹo" tất nhiên bạn phải cầm cái que, không thì làm sao bạn có thể nghỉ... mút khi đã mỏi miệng. Tình yêu cũng thế. Cần phải có khoảng trống để bạn có thể là mình khi bạn cảm thấy hơi mệt mỏi. Có như vậy bạn mới thích tiếp tục... yêu nữa chứ. Thế nhưng có một điều ở kẹo mút mà tình yêu không có. Kẹo mút có mút hoài vẫn ngọt ngào như ban đầu nhưng tình yêu thì có đắng cay, chua xót cho dù ban đầu có "ngọt" như thế nào. Đó là lý do tại sao mình vẫn thích kẹo mút hơn tình yêu.
Tình yêu - giống như ai đó đang chờ xe buýt. Khi xe vừa tới, bạn nhìn lên và tự nói: "xe đầy rồi... chẳng còn chỗ, thôi mình đợi chiếc sau vậy". Thế là bạn bỏ qua chiếc hiện tại, ngồi chờ chiếc thứ hai. Khi chiếc xe thứ hai tới, bạn nhìn lên và lại tự lẩm bẩm: "Xe này sao cũ thế nhỉ, tồi tàn quá!", và bạn cũng chẳng bước lên xe, ngồi đợi chiếc tiếp theo.
Một lát sau, chiếc xe thứ ba chạy tới. Chiếc xe này không cũ, không có đông khách nhưng bạn vẫn không hài lòng: " Cái xe này không có điều hoà, thôi mình cố đợi chiếc sau". Một lần nữa, bạn lại bỏ qua chiếc xe hiện tại và ngồi chờ chiếc kế tiếp. Trời thì tối dần và cũng có vẻ muộn rồi. Bạn tặc lưỡi nhảy đại lên chiếc xe buýt tiếp theo và chẳng mấy chốc bạn phát hiện ra rằng mình chọn nhầm xe mất rồi. Và...
Tình yêu - giống như trò chơi đuổi bắt, người ta cứ mải miết theo đuổi một bóng hình ở phía trước mà không một lần ngoái lại để thấy có một bóng hình hiện hữu luôn ở bên và sẵn sàng nâng bước khi mình vấp ngã.
Vậy đấy, tìm một định nghĩa lý tưởng cho tình yêu, yêu đơn giản là yêu và được yêu. Yêu mà chẳng có lý do gì cả, tại sao không nhỉ? Người ta không tìm cho mình một câu trả lời về tình yêu vì thực ra chẳng có gì quá cao siêu như người ta vẫn nghĩ, chỉ đơn giản yêu là yêu mà thôi.
Bạn có thêm định nghĩa gì nữa không?
Theo 24h