Không đẹp mà được yêu mới hay
“Đẹp mà được yêu, đó mới chỉ là phụ nữ. Không đẹp mà được yêu, đó mới là nữ hoàng”. Bạn nghe câu ấy rồi phải không? Nó hoàn toàn đúng đấy.
Mãi sau này tôi mới tin câu “Không đẹp mà vẫn được yêu, đó mới là nữ hoàng” sau khi tận mắt chứng kiến thực tế từ những người bạn, người thân trong nhà. Đọc bài mở đầu Diễn dàn “Phụ nữ đẹp mới có quà?”, tôi chỉ cười thầm. Bài viết tuy không sai, nhưng khá phiến diện.
Các bạn nữ chung nhóm bạn học của tôi vẫn kháo nhau rằng “thằng Vĩnh ngon lành thế mà lấy vợ không xứng tí nào”. Tôi hiểu cái chuyện “không xứng” theo tiêu chuẩn “trai tài gái sắc” nói chung, nghĩa là vợ Vĩnh không được về mặt ngoại hình, trong khi một người đàn ông hào hoa, thành đạt từ rất sớm như Vĩnh được mặc định là phải lấy một cô hoa khôi, hoa hậu này kia mới xứng tầm.
Thế rồi nhóm chúng tôi đến nhà Vĩnh chơi và đã tự giải thích được lý do Vĩnh cưới người phụ nữ ấy.
Nhiều người bảo “ vợ đẹp là vợ người ta”, lấy vợ đẹp về mất công lo giữ vì nhiều người dòm ngó (ảnh minh hoạ)
Cùng tuổi nhau, nhưng cứ chồng gọi là vợ Vĩnh một dạ hai vâng, ngọt hơn mía lùi. Vợ Vĩnh nấu ăn “ngon thần sầu”, lại chiều chồng hết mức, nên bạn Vĩnh rất thích tới nhà Vĩnh nhậu, thay vì lôi nhau ra quán.
Nghe đâu vợ Vĩnh cũng là trưởng bộ phận trong một công ty lớn của nước ngoài, cũng bận rộn lắm, nhưng nhà cửa vẫn được cô ấy chăm chút rất gọn gàng, tinh tế. Hai con do một tay vợ kèm cặp, nên học hành đâu ra đó. Chúng tôi càng choáng hơn khi việc nhà lâu nay chỉ một tay vợ Vĩnh thu xếp chứ không cần đến người giúp việc. Nhờ có vợ làm hậu phương vững chắc nên Vĩnh toàn tâm toàn ý tập trung cho sự nghiệp.
Công bằng mà nói, tôi thấy bạn mình chỉ thành đạt, lừng lẫy bên ngoài, chứ về nhà chẳng khác một đứa trẻ to xác được vợ chăm sóc, “bao cấp” mọi bề. Vì vậy, vợ Vĩnh “hơi bị ngon” chứ chẳng hề dưới cơ Vĩnh. Dù nhan sắc của chị có phần “xấu lạ”, nhưng tôi lại thấy ẩn sâu bên trong chị ấy một nét đẹp khác đằm thắm mà mạnh mẽ, dung dị nhưng có sức lôi cuốn. Hoá ra anh bạn tôi không hề “dại” như mọi người hời hợt nhận xét.
Video đang HOT
Tôi có người anh họ cưới được vợ đẹp, tuy công việc của chị làng nhàng chẳng bận rộn gì, nhưng ngoài việc chăm sóc sắc đẹp chị chẳng quan tâm gì khác, con cái thì giao cho gia sư, việc nhà đã có người giúp việc.
Có khách khứa hay giỗ kỵ lễ lạt gì là chị đưa cả nhà ra quán “cho tiện”. Ngoài lúc đi làm, thời gian còn lại của chị dành cho spa, tiệm làm móng, tóc, các shop thời trang và mỹ phẩm, phòng tập gym. Chẳng mấy khi nhà chị có khách, phần mọi người ngại, nhưng có lẽ cũng không ngoài mong muốn của chị: không muốn hầu hạ, phục vụ ai!
Ông anh họ tôi hãnh diện vì cưới được vợ đẹp trong thời gian đầu, nghe đâu sau này cũng lục đục thường xuyên vì chị vợ đanh đá, đốp chát sẵn sàng hơn thua với chồng, hở chút là doạ ly dị vì đi đâu ai cũng khen chị trẻ đẹp hơn nhiều so với tuổi, có gia đình mà vẫn còn nhiều đàn ông nhòm ngó, lăm le.
Dĩ nhiên phụ nữ vừa “tốt gỗ” vừa đẹp cả “nước sơn” thì còn gì bằng, nhưng tạo hoá cũng công bằng chứ hiếm khi cho ai hết mọi thứ. Tôi cho rằng phụ nữ đẹp thì tốt thôi, nhưng nếu chỉ thoả mãn phần “nhìn” của đối phương mà không lo trau dồi, gìn giữ những mặt khác, thì cuộc sống cũng khó bề hạnh phúc, hôn nhân cũng bấp bênh.
Tôi thấy, những phụ nữ có nhan sắc khiêm tốn thường có ý thức rõ về phần thua thiệt của mình và chịu khó bổ sung bằng kiến thức, cách đối nhân xử thế, năng lực chuyên môn. Phụ nữ đẹp dễ vin vào cái câu “hồng nhan bạc… tỷ” để phó thác đời mình cho số phận, họ ít nỗ lực gìn giữ các mối quan hệ và có xu hướng đề cao quá mức cái tôi của mình.
Phụ nữ đẹp thì tốt thôi nhưng nếu chỉ thoả mãn phần “nhìn” của đối phương mà không lo trau dồi, gìn giữ những mặt khác thì cuộc sống cũng khó bề hạnh phúc (ảnh minh hoạ)
Bạn thấy đấy, vợ của Mark Zuckerberg đâu phải sắc nước hương trời, nhưng cô ấy vẫn đường đường là phu nhân của ông “trùm” mạng xã hội Facebook. Bà Michelle Obama sở hữu ngoại hình khiêm tốn, nhưng vẫn trở thành đệ nhất phu nhân của nước Mỹ. Đẹp mà được yêu thực ra cũng là thường. Không đẹp mà được nâng niu, trân trọng, được người đàn ông đáng giá yêu chiều, gọi họ là nữ hoàng đâu có quá lời, phải vậy không?
Nhân tình bầu con trai thách thức đòi căn nhà 3 tỷ, vợ cười khẩy nói 1 câu khiến mặt ả biến sắc, cái uy của "chính cung" càng được nâng tầm
Oanh cố tỏ ra khệ nệ khi bước vào nhà Minh. Vừa thấy cô bước ra, cô ta liền xoa xoa cái bụng to tròn rồi cà khịa: "Khôn hồn thì chị mau khăn gói về mẹ đẻ, đừng để tôi đuổi".
Cuộc sống hôn nhân 10 năm của Minh và Tú rất ít cãi vã nhưng có phần nhàn nhạt khiến Tú nhanh chóng lao vào vòng tay của Oanh - một người phụ nữ nóng bỏng, sôi động, lời nói luôn "dẻo như kẹo, ngọt ngào hơn cả socola".
Rồi cô ta nhanh chóng có con với Tú. Đứa bé trong bụng được xác định là con trai. Điều này thì Minh không làm được cho anh và gia đình anh, nên bao năm qua cô thường nuốt nước mắt vào trong trước những lời cay đắng của mẹ chồng, lời gièm pha của họ hàng nhà chồng.
Từ ngày có nhân tình bên ngoài, Tú bỏ bê vợ con. Anh thường đi sớm về muộn, chuyện chăn gối với vợ cũng vì thế mà không mặn mà nữa. Hai người còn thường xuyên cãi vã. Tú trở nên cộc cằn, thô lỗ với vợ.
Đỉnh điểm có 1 hôm, anh vung tay tát Minh, sau đó bỏ nhà đi 3 ngày không về. Lựa lúc Minh đi làm, Tú về nhà thu dọn hết tất cả quần áo, đồ dùng cá nhân, máy tính mang đi. Thậm chí số tiền hơn 20 triệu Minh để trong két sắt, Tú cũng lấy đem đi tiêu xài với cô bồ.
Minh bực lắm nhưng chẳng thèm đi đánh ghen ầm ĩ. Bởi cô cho rằng, kẻ thứ 3 không thể nào bước chân vào hạnh phúc của gia đình cô nếu chồng cô không đồng ý. Người phản bội Minh không tiếc. Cô chỉ thương con nên đã không làm đơn li dị anh ta.
Nhưng đúng là thời buổi con giáp thứ 13 lên ngôi, cô tình nhân kia không biết ăn gan hùm, gan cọp gì mà dám nhắn tin thách thức Minh. Cô ta gửi cho Minh rất nhiều hình ảnh tình tứ của bản thân mình với Tú, cùng những lời lẽ khiêu khích, cố tình chọc tức Minh: " Chồng chị tốt với em thật đấy nên em cứ không muốn rời xa. Anh ấy còn muốn em sinh nhiều bé trai rồi dọn về sống với nhau hạnh phúc ý...".
Minh đọc những lời lẽ đó mà tức anh ách, đúng là trơ trẽn. Đã đi cướp chồng người lại còn không biết xấu hổ. Nhưng Minh vẫn trả lời lại nhẹ nhàng: "Cảm ơn em đã chăm sóc chồng chị. Em cứ nuôi anh ấy bao lâu cũng được, để nhà khỏi tốn cơm cho kẻ ăn hại".
Minh nói thế vì lâu nay Tú thất nghiệp, ở nhà ăn bám vợ. Anh có nhận thêm 1 vài công việc làm thêm nhưng đồng lương cũng chẳng ra sao. Tất cả chi tiêu trong nhà đều dồn lên vai Minh phụ trách. May mắn cô có công việc ổn định, cộng với việc bán hàng bên ngoài có thu nhập tốt không thì cả nhà ra đứng đường lâu rồi.
Sau bao nhiêu lần nhắn tin trêu người Minh không làm chị hề hấn gì, cô bồ nghĩ rằng chị sợ nên vác hẳn bụng bầu đến nhà chị thách thức. Oanh cố tỏ ra khệ nệ khi bước vào nhà Minh. Vừa thấy cô bước ra, Oanh liền xoa xoa cái bụng to tròn rồi cà khịa: "Khôn hồn thì chị mau khăn gói về mẹ đẻ, đừng để tôi đuổi".
Minh nhìn dáng vẻ của Oanh mà cảm thấy nực cười. Cái mặt Oanh đánh cả tạ phấn, đôi mắt xếch xong cứ câng câng lên. Dáng đi thì ưỡn ẹo. Thế này mà Tú cũng "sa lưới" được thì anh quá tầm thường. Và cô ta đang đắc thắng vì nắm trong tay con Át chủ bài là có con trai chăng?
Minh khoanh tay trước ngực, mỉm cười với Oanh: " Em gái nói gì thế chị không hiểu". Oanh liền ngồi xuống ghế 1 cách õng ẹo, đáp lại Minh: "Ủa chị còn không hiểu sao? Tôi bây giờ đang mang thai con của anh Tú, lại là con trai. Anh ấy đã hứa nếu tôi mang bầu được như ý thì sẽ thưởng. Và giờ tôi muốn căn nhà này. Đứa bé sinh ra cũng cần có mái nhà tử tế chứ. Nên chị đừng tỏ vẻ ngây thơ nữa, khăn gói về nhà mẹ đẻ đi. Đừng để đến lúc tôi đuổi thì lại bảo không có tình người".
Nghe những lời thách thức của Oanh, Minh phá lên cười. Chị cũng ngồi xuống, vắt chân chữ ngũ, khoan thai nói với ả: " Ồ anh Tú hứa với em như vậy sao? Dạo này anh ấy quên không uống thuốc bổ não nên có hoang tưởng chăng. Căn nhà này vốn đứng tên chị em ạ. Anh ấy làm gì có quyền. Bây giờ bước chân vào cái nhà này còn phải hỏi ý kiến chị nữa là. Bao lâu nay anh Tú là kẻ ăn bám, không hơn không kém em gái ạ. Tiền anh ta mang sang tiêu xài với em là ăn trộm từ két sắt của chị đấy. Camera nhà chị ghi lại hết rồi. Nhưng chị không buồn đi kiện, coi như là bố thí cho 2 người.
À em chị cũng nói rõ 1 chút nữa để em gái cũng bớt hoang tưởng. Khi mua căn nhà này chị đã ghi rất rõ: Nếu anh Tú là người chồng tốt, có trách nhiệm với con cái thì 1 nửa căn nhà là của anh ấy. Nhưng anh đã phản bội chị để đi với em còn gì. Bằng chứng chính là những tấm hình em gửi cho chị đó, thì anh ta đâu còn gì đâu. Nói thẳng là 2 bàn tay trắng.
Nếu em muốn mẹ con em sau này không khổ thì về bắt Tú đi xin việc rồi đi làm kiếm tiền đi. Nằm ườn ở nhà rồi mơ mộng hão huyền thì chết đói cả lũ. Mà lần sau em đừng có tự tiện xông vào nhà chị như vậy. Chị nuôi chó rất dữ, nó cực ghét những con vật mang tên "con giáp thứ 13". Em xông vào rồi nó lao ra cắn thì đừng trách chị không can ngăn từ trước".
Minh đứng lên chốt 1 lời cuối: " Em nhớ cho kĩ: Con giáp thứ 13 vẫn chỉ là con cướp chồng người khác. Đừng cố ngoi lên làm chính cung. Có muốn làm chính thất cũng phải đợi vợ người ta có đồng ý ly hôn hay không, không thì mãi mãi sống với thân phận cô bồ mà thôi. Em xinh đẹp đáng ra phải biết suy nghĩ chứ. Mà thôi... đó là chuyện của em. Em về được rồi. Đi thế nào ra thế đó, chị không tiễn nhé. Đừng cố ý xuất hiện trước mặt chị, lần này chị hiền, lần sau chị không chắc...".
Nói xong chị đứng dậy làm hành động tiễn khách ra khỏi cửa. Oanh tối mặt vì tức giận, không nói thêm được câu nào. Lúc đi ả ta hả hê bao nhiêu, bây giờ xấu hổ, nhục nhã bấy nhiêu.
Oanh hậm hực cầm túi bỏ ra khỏi nhà Minh. Còn Minh nhìn theo dáng ả cười nhạt, tưởng Tú tìm được người phụ nữ hoàn hảo thế nào, hóa ra cũng chỉ tầm thường như chính anh ta.
Tại sao đàn ông ngoại tình khi vợ đẹp và tài giỏi Tôi la ngươi thư ba môt cach bât đăc di, không lâu nưa co thê se thoat ra đươc. Có điều tôi không hiêu sao anh lại phản bội vợ khi chị ấy rât tuyêt vơi. Tôi biết chị vợ qua mạng xã hội. Vợ chồng anh chị độ tuổi 40, rất thành đạt. Chồng làm tổng giám đốc công ty lớn; vợ...