Không dám về vì vợ ham muốn quá cao
Không đến nỗi yếu sinh lý, nhưng đáp ứng đủ yêu cầu về chuyện đó của vợ quả là một việc vô cùng khó khăn đối với tôi, nhiều khi tôi rất lo lắng và sợ hãi.
Vợ chồng tôi cưới sau khi yêu được ba năm. Chúng tôi thật lòng yêu thương và luôn giữ gìn cho nhau, trước khi cưới chỉ dừng lại ở những vòng tay ôm và những nụ hôn mãnh liệt và nồng nàn. Trước khi cưới, tôi rất hăm hở chuẩn bị cho việc thể hiện bản lĩnh đàn ông của mình. Có mấy thằng bạn của tôi đùa rằng những người con gái có chân mày rậm, tay chân nhiều lông và con ngươi đen lay láy như vợ tôi thì ham muốn tình dục rất cao, coi chừng tôi chịu không nổi. Tôi chỉ cười xòa, tôi đâu phải thằng đàn ông bất lực.
Hơn nữa, tôi cũng rất hào hứng đến ngày được làm chồng, được thỏa nguyện bên người mình yêu. Tôi tìm đọc thông tin trên sách báo, xem những bộ phim cấp ba và hỏi thăm vài thằng bạn đã cưới vợ để lấy kinh nghiệm. Nhưng đám cưới rồi, sự háo hức của tôi dần bị lụi tàn theo ngày tháng. Không phải vì vợ không chiều tôi, mà vì tôi không đủ sức để… chiều cô ấy.
Đêm tân hôn, tôi say xỉn bét nhè nhưng vẫn không mất đi sự hào hứng với vợ, dù sao tôi cũng đã chuẩn bị tinh thần rồi. Mãnh liệt và mãn nguyện. Nhưng đến giữa đêm cô ấy lại choàng qua tôi vòi vĩnh thêm hai lần nữa. Dĩ nhiên là tôi chiều vợ. Vợ chồng nào mới cưới ai chẳng thế, cứ đụng vào nhau là rạo rực. Nhưng liền sau đó, đêm nào vợ cũng muốn đến hai ba lần. Tôi nghĩ chắc qua tuần trăng mật thì mọi sự sẽ dịu lại và đi vào… nề nếp. Hỡi ôi, cuộc sống vợ chồng tôi luôn sôi sục trong sự ham muốn của vợ.
Quả thật, tất cả mọi thứ của vợ đều tốt, tôi vẫn rất yêu thương và tôn trọng cô ấy, nhưng tôi vô cùng đuối sức trước nhu cầu tình dục quá cao của vợ. (ảnh minh họa)
Video đang HOT
Cứ chiều đi làm về, tắm rửa ăn cơm, dọn dẹp xong, lên giường là vợ lại lăn xả vào tôi. Nhiều lúc công việc căng thẳng, tôi chỉ muốn về đến nhà là ngủ một giấc cho khỏe, nhưng lại không thể được. Nửa đêm đang ngủ thì lại bị vợ đánh thức để vui cùng. Vài lần tôi từ chối thì vợ lại khóc rấm rứt nói rằng tôi không yêu vợ. Vợ tôi nói rằng bạn bè của cô ai cũng vậy, vợ chồng nhà nào chẳng thế, tình yêu là phải đi liền với tình dục, càng gần gũi nhiều thì sẽ càng gắn bó với nhau hơn.
Quả thật, tất cả mọi thứ của vợ đều tốt, tôi vẫn rất yêu thương và tôn trọng cô ấy, nhưng tôi vô cùng đuối sức trước nhu cầu tình dục quá cao của vợ. Không biết giải quyết bằng cách nào, nhiều khi tôi kiếm cớ đi ăn nhậu cùng bạn bè, rồi về nhà giả xỉn ngủ lăn quay. Vợ đụng vào là tôi lại giở giọng lè nhè hất tay vợ ra. Được vài lần thì tôi bị mấy thằng bạn bắt bài, đâm ra tôi trở thành đề tài mua vui trên bàn nhậu. Thật là muối mặt. Nhưng cũng chẳng biết làm sao hơn.
Mấy hôm nay tôi đi nhậu với bạn riết, toàn ăn ngoài, thật lòng rất thèm những bữa cơm vợ nấu, thèm cảm giác được vợ chuẩn bị khăn, bỏ sẵn áo quần trong phòng tắm và cả những cái nũng nịu dễ thương khi tôi bước vào phòng ngủ, nhưng tôi thực sự rất lo lắng trước nhu cầu về chuyện đó của vợ.
Vợ cũng đang buồn tôi nhiều, có khi cô ấy còn hiểu lầm là tôi có bồ bịch bên ngoài nên mới hay đi nhậu như vậy. Tôi biết, chuyện trốn vợ đi nhậu cũng chỉ là một giải pháp tạm thời, nhưng thực sự tôi chưa biết phải làm gì tiếp theo để vừa làm hài lòng vợ, vừa đảm bảo hạnh phúc gia đình mà bản thân tôi cũng được thoải mái.
Theo VNE
Hai nửa hy sinh
Khi cô giật mình tỉnh dậy giữa đêm vì lạnh, anh thường ôm chặt cô vào lòng, dùng hơi ấm của cơ thể sưởi cho cô.
Cô vốn là một người con gái xinh đẹp. "Vệ tinh" xung quanh cô nhiều không kể xiết, nhưng cô bỏ ngoài tai tất cả để chọn anh - một công nhân làm việc ở nhà máy, thu nhập còn không đủ cho 3 bữa ăn hàng ngày. Cô chấp nhận từ bỏ cả gia đình, thậm chí là công việc đầy tương lai của mình để cưới anh.
Sau khi kết hôn, anh và cô mượn được nhà kho của một người bạn, họ sắp xếp lại thành một tổ ấm giản dị. Mùa đông đến, căn nhà kho trống trải hút gió lại càng trở nên lạnh giá. Khi ấy chưa đủ tiền mua chăn, cô thường bị giật mình tỉnh dậy giữa đêm vì lạnh. Những lúc đó, anh chỉ biết ôm chặt cô vào lòng, dùng hơi ấm của cơ thể sưởi ấm cho cô.
Một ngày cô trở về nhà với vẻ mặt thất thần nhợt nhạt, anh lo lắng hỏi cô có phải bị bệnh rồi không? Cô chỉ mỉm cười nói: "Em hơi mệt thôi!" rồi hân hoan rút từ trong túi ra một tờ bạc nhét vào tay anh: "Chúng mình có tiền rồi anh ạ, mình đi mua một chiếc chăn thật ấm để đắp nhé." Anh sững người ngạc nhiên nhìn tờ tiền trong tay cô, giọng run run: "Làm sao em lại có nhiều tiền vậy?" Cô vui vẻ kể lại cho anh tiền là do cô kiếm được khi đi phát tờ rơi. Cô phải đứng từ sáng đến tối mới được trả ngần ấy tiền. Nói rồi cô vội vàng kéo anh ra khỏi nhà, không cho anh hỏi thêm điều gì nữa. Họ mua môt cái chăn vừa tầm tiền. Từ đó, giữa đêm cô không còn bị giật mình thức giấc nữa.
Vài năm sau, anh tìm được công việc tốt hơn, rồi kiếm được nhiều tiền, tự mở công ty. Không bao lâu anh đã xây cho cô một ngôi nhà khang trang, mua ô tô cùng rất nhiều đồ dùng đắt tiền khác. Anh nói muốn dành cho cô một cuộc sống ấm no đầy đủ bù đắp lại những tháng ngày khó khăn vất vả trước đây. Cuộc sống bỗng vụt thay đổi khiến cô có phần bàng hoàng chưa kịp thích nghi với điều kiện mới.
Ngày chuyển nhà, anh bảo những đồ đạc cũ trong căn nhà kho của họ trước đây anh đều muốn vứt đi không giữ lại bất cứ cái gì. Nhưng cô khăng khăng nói muốn giữ lại cái chăn để đắp. Và rồi một thời gian dài nữa họ vẫn dùng cái chăn cũ ấy, giờ đây nó đã trở nên xù xì cũ kĩ, còn bị rách khá nhiều chỗ. Anh không ngừng phàn nàn với cô: "Thôi bỏ cái chăn cũ này đi em, mình có thể mua một cái chăn mới ấm áp và tốt hơn rất nhiều. Em xem cả nhà mình toàn những đồ đắt tiền, nhìn cái chăn cũ này trong nhà trông thật chướng mắt". Nhưng cô vẫn cố chấp nhất quyết giữ lại cái chăn cũ ấy, vì chỉ khi đắp nó cô mới cảm thấy ấm áp và được che chở.
Một hôm, anh về nhà mang theo một cái chăn mới và nhất quyết bảo cô bỏ cái chăn cũ đi. Lần này dù không nỡ nhưng cô vẫn nghe theo lời anh. Từ đó, hàng đêm cô ngủ không còn ngon giấc nữa, trong lòng cô lúc nào cũng cảm thấy thấp thỏm lo lắng khiến cô lại không ngừng giật mình giữa đêm. Và mỗi lần tỉnh dậy như thế, hai mắt cô lại đầm đìa nước. Anh vốn không biết rằng để mua được cái chăn đó cô đã phải đi bán máu lấy tiền chứ không phải đi phát tờ rơi như cô nói với anh. Lần đầu tiên bán máu, biết bao đau đớn, cũng chỉ vì muốn có cái chăn này. Vậy mà anh lại nỡ vất bỏ nó. Cô dần cảm thấy anh không còn yêu cô như xưa nữa.
Một ngày anh có việc gấp phải ra ngoài, quên mang theo máy tính xách tay quen thuộc. Trên màn hình của anh vẫn hiện lên trang blog anh viết hàng ngày. Và cô bất chợt đọc được dòng chữ anh hình như mới viết không lâu.
"Ngày hôm ấy em từ đâu về khuôn mặt tái xanh nhợt nhạt khiến cho tôi lo lắng vô cùng. Rồi em nói em đi phát tờ rơi để mua chăn cho hai đứa. Tối hôm đó chúng tôi nằm ngủ ấm áp trong chiếc chăn mới, thấy em nằm cuộn tròn trong lòng tôi say trong giấc ngủ, tôi thương em biết bao. Đã bao đêm rồi em không được ngủ ngon đến vậy. Và rồi tình cờ tôi nhìn thấy trên tay em có một vết sưng nhỏ, dường như bị kim tiêm đâm vậy. Tôi bỗng hiểu ra tất cả. Hóa ra em nói dối tôi em đi phát tờ rơi, thực ra em đã đi bán máu để có tiền mua chăn, chỉ vì một cái chăn mà em đã phải khổ sở đau đớn đến vậy. Đêm đó tôi đã khóc vì thương em và cũng thầm hứa sẽ cố gắng làm việc, phấn đấu trở thành một người thành đạt, để có thể bù đắp lại những ngày tháng khốn khó này cho em. Và giờ đây tôi đã thực hiện được lời thề đó. Hôm qua tôi quyết định đến trạm hiến máu, tôi chỉ muốn cảm nhận một chút nỗi đau em từng trải qua. Khi chiếc kim tiêm đâm vào mạch máu, một cảm giác nhói buốt lan dọc khắp cơ thể. Nhưng tôi không thấy đau, ngược lại, rất hạnh phúc. Tôi lấy tiền bán máu và đi mua chiếc chăn mới này. Tôi muốn nó là món quà bất ngờ dành cho em..."
Nước mắt cô đã ướt đẫm tự độ nào. Hóa ra tình yêu của anh dành cho cô vẫn sâu đậm và lớn lao đến vậy. Mùa đông năm nay anh đã đổi máu của mình tặng cho cô chiếc chăn ấm, có lẽ đó cũng sẽ là chiếc chăn ấm áp nhất cô có trong đời...
Theo VNE
Cà phê kem Sáng thức dậy, việc đầu tiên là nó gửi một tin nhắn cho anh. Đã ba ngày nay tin nhắn cứ đều đặn gửi đi, nhưng đợi mãi nó cũng không nhận được một tín hiệu trả lời. Nó hiểu cảm giác hiện tại của anh, biết rằng mình đã làm anh buồn nhiều lắm. Nhưng quá khứ có lúc giống như một...