Không dám tin vào người yêu phản bội
Tôi hiện đang là sinh viên năm thứ 2 của một trường đại học ở Hà Nội. Có thể nói, cuộc sống trước đây của tôi rất bình yên, hạnh phúc.
Nhưng một cú sốc đã đến với cuộc đời tôi khi tôi biết rằng, người yêu mình đã phản bội lại tình yêu bao năm gắn bó,
Tôi và cô ấy yêu nhau từ ngày còn là những cô cậu học sinh lớn 12. Cả hai đứa đã hứa với nhau sẽ cố gắng để thi vào trường đại học mình mơ ước. Và chúng tôi đã thành công khi hai đứa đều đỗ đại học với số điểm khá cao, tuy nhiên, trường của tôi và cô ấy đang theo học lại cách nhau khá xa.
Cũng vì ở xa nhau nên một tháng, tôi mới có cơ hội gặp người yêu một lần. Mặc dù tôi rất nhớ cô ấy nhưng tôi không có cơ hội và thời gian để được ở bên người mình yêu thường xuyên hơn. Tuy vậy nhưng tôi và cô ấy vẫn cảm thấy rất hạnh phúc vì những phút giây gặp gỡ ngắn ngủi ấy.
Người yêu tôi là một cô gái khá xinh đẹp, hiền lành và trong sáng. Cô ấy luôn hứa với tôi rằng, dù cuộc sống đổi thay thế nào thì cô ấy cũng sẽ vì tôi mà vượt qua mọi khó khăn trong cuộc sống. Nghe những điều đó, tôi càng thấy thương và tin tưởng người yêu mình nhiều hơn.
Video đang HOT
Sau khi cô ấy công khai chuyện yêu người khác, tôi cũng chấp nhận chia tay để giải thoát cho mối tình suốt 3 năm của mình (Ảnh minh họa)
Nhưng bỗng một ngày, người bạn của tôi đã đăng status trên facebook nói bóng gió về sự lẳng lơ của người yêu tôi. Ban đầu tôi không tin nên đã hỏi cô ấy… nhưng cô ấy một mực từ chối: “Không bao giờ có chuyện đó đâu”. Tôi đã rất vui mừng và tin tưởng rằng, người yêu mình vẫn luôn chân thành với tình yêu của tôi.
Thế nhưng, hai ngày sau, cô ấy đã thú nhận với tôi rằng: “Em đã yêu người khác và phản bội anh!”. Lúc đó, trời đất như sập đổ dưới chân tôi… Cô ấy nói những điều đó sao mà bình thản quá vậy?
Sau khi cô ấy công khai chuyện yêu người khác, tôi cũng chấp nhận chia tay để giải thoát cho mối tình suốt 3 năm của mình. Thế nhưng khi chia tay rồi, cứ mỗi lúc ngồi một mình, tôi lại nhớ đến cô ấy, lại nhớ lại những kỷ niệm xưa… những hình ảnh yêu thương ngày nào lại ùa về khiến tôi không thể nào dứt bỏ được!
Tôi biết mình không thể quên được cô ấy… dù biết cô ấy là kẻ phản bội! Tôi phải làm sao để chấm dứt được tình trạng dày vò, đa.u đớ.n này?
Theo VNE
Em phải làm sao khi nhớ anh?
Sau một buổi tối đi chơi cùng bạn bè và em trở về nhà trong trạng thái mệt mỏi vô cùng. Em nhớ anh!
Thời gian gần đây trời cứ mưa suốt, buổi sáng ngủ dậy chỉ nghe tiếng mưa vậy mà hôm nay em nghe tiếng cuộc sống ngoài kia náo nhiệt lắm, trời xanh và nắng nhẹ nhưng lòng em rượi buồn. Đã lâu rồi em không có một ngày vui, đêm qua đi chơi với bạn bè em đã tưởng mình vui lắm, nhẹ nhàng lắm... em uống một chút, nhưng không, thứ nước uống đó trong tiếng nhạc ồn ào chỉ chỉ như một liều thuố.c gây ảo giác, khiến em nhớ anh hơn, và làm chính bản thân mình tổn thương thêm anh ạ.
Đã lâu rồi em không biết chia sẻ chuyện của mình cùng ai, từ ngày anh đi, những người bạn thân của em đã không còn muốn nghe em nhắc về anh nữa. Em chịu đựng một mình tất cả, lúc nhớ anh em viết vào điện thoại, vào máy tính, vào sổ tay... tất cả mọi thứ trong cuộc sống của em vẫn còn vương vấn hình ảnh của anh nhiều lắm. 2 năm qua cứ đều đặn như vậy, để em có thể vượt qua nỗi nhớ anh hàng ngày...
Em đã cố quên anh bằng tất cả sự cố gắng của mình, từ việc lao vào công việc từ sáng tới tối, thậm chí chuyển công ty và sau đó là chuyển tới một thành phố khác để bắt đầu công việc lại từ đầu. Nhưng em thất bại với chính mình anh ạ, nên em không cố nữa, cứ để nó mặc nhiên như vậy thôi.
Em nhớ rõ lắm, ngày chúng mình còn yêu nhau, đi đâu anh cũng dẫn em theo cùng, anh luôn tự hào khi ai đó hỏi về em và luôn nhắc đến em trong niềm hạnh phúc. Anh có nhớ ngày em mua cho anh cái áo mới không? Anh mặc ra sân bay và bạn anh chọc em rằng cẩn thận mất anh đó, hôm nay anh mặc đồ đẹp ai cũng nhìn cả. Rồi cũng ngày hôm đó anh đứng đó kể với đồng nghiệp về dự định đám cưới của chúng mình, anh nhắn tin cho em là anh hạnh phúc lắm khi nói về điều đó.
Những ngày anh đến công ty em làm việc, phải nhìn trước ngó sau chờ mọi người không để ý anh mới vội vàng nói nhớ em, và hai đứa mình cười thật hạnh phúc, thậm chí làm việc với nhau mà chỉ lén nhìn vì bạn bè em mà thấy là xúm vào chọc em không chống đỡ nổi. Rồi những khi anh đi làm về tiện ghé đón em, hai đứa ngồi sau xe anh cứ lén cầm tay em còn em thì rút lại vì sợ anh tài xế nhìn thấy, vậy là anh giả bộ giận hờn mà trong lòng hai đứa thì ngập tràn hạnh phúc.
2 năm đã qua rồi em vẫn chưa thể quên anh để yêu thương một người khác (Ảnh minh họa)
Rồi hai đứa mình lên kế hoạch cho đám cưới, mọi thứ cũng đâu vào đó rồi anh nhỉ, khi chúng mình chắc chắn sẽ thành vợ chồng rồi thì những chuyện không đâu lại xảy ra, và chúng mình xa nhau thật. Không có ngôn từ nào có thể diễn tả hết những đau khổ trong em cả. Em đã vượt qua 2 năm không có anh như thế, cho đến tận bây giờ, chưa ngày nào em thôi nghĩ về anh.
Anh bảo anh hài lòng về con người em nên em không cần thay đổi gì cả, chỉ cần cố gắng học nấu ăn, chỉ cần em nấu thì có dở mấy anh cũng ăn được. Rồi lần đầu tiên em nấu cho anh ăn, em chiên trứng và nấu món canh gì đó, anh bảo em làm như vậy là tốt lắm rồi chứ cứ tưởng em không biết làm gì cả. Em nghĩ lại những chuyện đó và bật cười một mình, em thật sự rất nhớ anh.
Em tự tin rằng mình có thể mang lại cho anh hạnh phúc, và anh cũng đã rất hài lòng về tình yêu của em đúng không anh? Nhưng em đã không có may mắn để được ở bên anh. Anh là sự ao ước của nhiều người nhưng anh chỉ biết đến em, chưa bao giờ em phải lo lắng về tình yêu của anh cả. Em cũng vậy, yêu anh tuyệt đối. Vậy mà một sự hiểu lầm đáng tiếc đã xảy ra kéo theo tất cả những sự việc khác, anh quyết định xa em, xa em mãi vì anh bảo anh cần một người vợ tạo cho anh sự tin tưởng để anh yên tâm làm việc, anh đã mất niềm tin ở em rồi. Anh hận em, vì anh đã yêu em đến vậy mà tại sao em...
Em đau lòng biết mấy, oan ức biết mấy biết không anh? Em yêu anh còn hơn yêu chính mình, luôn chỉ biết yêu anh và nghĩ về anh nhưng chúng mình xa nhau vì một tin nhắn. Nếu tình yêu của anh không đủ lớn để tìm hiểu kĩ vấn đề thì em phải chấp nhận để anh đi, nhưng việc khiến em đau khổ vô hạn là em chỉ biết yêu anh mà cả gia đình anh, bạn bè anh đều không còn coi em ra gì cả. Tại sao bỗng dưng em biến thành con người tồi tệ như thế hả anh?
Em không trách gì anh cả, chỉ thấy mình không có được may mắn để cùng anh đi đến cuối con đường, và một sự không may mắn nữa là 2 năm đã qua rồi em vẫn chưa thể quên anh để yêu thương một người khác. Giờ em sống ở thành phố này một mình, không có gia đình và không có cả anh. Em biết rằng anh sẽ chẳng bao giờ đến đây, vậy mà em vẫn không thôi tìm kiếm bóng hình anh trên phố. Em phải làm sao bây giờ...
Theo VNE
Thư gửi ba mẹ chồng Con đã làm tất cả vì anh, con chỉ đổi lấy sự thực phũ phàng của ngày hôm nay sao? Kính gửi "Ba Mẹ" của con! Con xin phép hai bác cho con gọi hai bác là ba mẹ, mong ba mẹ đừng buồn con vì sự bất ngờ này. Chắc ba mẹ không biết con là ai? Là người như thế nào?...