Không dám cưới người từng muốn chết vì mình?
Anh yêu em tới mức từng tự tử vì em. Dù yêu anh nhưng em không dám lấy vì sợ bệnh ghen tuông của anh.
Em đang vô cùng bế tắc với cuộc sống của mình. Mong chị hãy cho em một lời khuyên!
Em năm nay 27 tuổi, độ tuổi mà bạn bè em đều đã lấy chồng và sinh con. Riêng em em cũng đã được người mình yêu ngỏ lời cưới nhưng em lại không dám gật đồng đầu ý.
Em và N yêu nhau năm em học lớp 11. Anh là mối tình đầu của em. Chúng em đã có những tháng ngày rất hạnh phúc. Anh quan tâm và yêu em hết lòng. Anh là người cho em biết thế nào là ngọt ngào tình yêu, từ sự run rẩy của nụ hôn đầu đời, cái nắm tay…à cả “chuyện ấy”.
Vào đại học, chúng em đã sống với nhau như vợ chồng. Anh không hề chán ghét hay có ý trăng hoa như bao người đàn ông khác. Tuy nhiên, vì yêu em, anh ghen. Ghen một cách bệnh hoạn. Ngoài việc đi học có anh đưa đón, anh không cho em đi đâu, không cho em tham gia bất kỳ hoạt động nào của xã hội mà em là con người năng nổ, con người của xã hội. Anh ghen đến nỗi chỉ cần đến đón em thấy em cười nói với bạn trong lớp là về đánh em. Anh đánh em thành một căn bệnh, bực là đánh, không làm gì cũng đánh.
Em yêu anh nhưng rồi em không thể chịu nổi, em quyết định ra đi. Em nhờ bạn bè và thầy cô giúp đỡ để em thoát khỏi anh. Thời gian đó anh rất tội. Anh như điên lên, từ đe dọa đến năn nỉ để em quay về. Em rất đau lòng nhưng em vẫn quyết tâm rời xa anh. Dù anh cắt tay lấy máu viết thư cho em, dù anh đứng đợi em cả ngày trước nhà, dù anh say xỉn, dù anh viết tên em đầy trên vách, dù anh xăm tên em trên cánh tay, dù anh nhảy lầu vì em…Em vẫn lạnh lùng dù tim đau nhói.
Rồi anh bảo lưu học tập để về quê. Anh về quê, nhờ bạn bè, gia đình vực anh dậy. Một năm sau ngày anh và em chia tay, em quen và thương một anh cùng trường. Anh ấy biết tất cả về chuyện của em. L vẫn yêu và muốn lấy em làm vợ. Dù em cũng thương anh nhưng em cảm giác rằng mình không hề yêu. Cảm giác hoàn toàn khác với lúc em yêu N.
Anh ghen tới mức đánh đập em vô cớ, trở thành một thói quen (Ảnh minh họa)
Suốt thời gian quen L, em vẫn không thể quên N. N vẫn ở đâu đó trong trái tim em. L là người đúng mẫu đàn ông của gia đình, dịu dàng ân cần và chu đáo. Ra trường, có việc làm, anh muốn cưới em nhưng rồi gia đình anh biết quá khứ của em vì đọc được lá thư em viết cho L. Gia đình ra sức phản đối. Anh là người con hiếu thảo nhưng vì em, anh chống đối gia đình, ra sức bảo vệ em.
Video đang HOT
Nhiều lúc em thấy anh mệt mỏi vì đứng giữa hai bên. Khi gia đình anh dung nhiều thủ đoạn để em xa anh dù đã cố gắng nhưng cuối cùng em bỏ cuộc. Em không muốn vì em anh mang tội bất hiếu. L đau đơn, vật vã khi em xa anh. Nhưng vì gia đình, anh cũng lấy vợ, em chúc phúc cho L.
Mọi chuyện diễn ra trong đời em, N âm thầm lặng lẽ quan sát và biết tất cả. Khi biết em chia tay L, N đã mong em quay lại nhưng em không thể. Sau tất cả mọi chuyện, em không thể, dù em vẫn còn yêu anh. Một năm sau, em gặp một người với tính cách có gì đó giống N và cũng yêu em rất nhiều. Nhưng sau đó em nhận ra mình yêu cái bóng của N chứ không phải yêu người này. Em chia tay rất nhanh sau 2 tháng yêu nhau. Người ta cũng đau khổ vì em, đi tìm em khắp nơi, đến bây giờ vẫn còn chưa nguôi ngoai.
Liệu em có phải một kẻ tồi tệ lắm không? Em chỉ thấy mình thật gian truân trong tình cảm, muốn tìm bến đỗ mà khó quá. Cách đây 2 năm, N tìm đến em và muốn quay lại với nhau. Anh nói anh biết hết và chấp nhận hết. Suốt thời gian chia tay em, anh chưa bao giờ hết yêu em.
Em biết mình còn yêu anh nhưng em vẫn sợ. Sợ cảnh địa ngục trước đây. Anh nói hãy cho anh thời gian để anh chứng minh anh đã thay đổi. Anh có thay đổi nhưng em cảm giác rằng bản tính ghen tuông anh vẫn không đổi, bạo lực anh vẫn không bỏ. Giờ em có nên lấy N hay không? Em đã gặp nhiều trắc trở trong tình duyên, giờ làm sao để biết đâu là bến dừng? Mong chị cho em lời khuyên. Em cảm ơn chị nhiều lắm . (Em gái)
Trả lời:
Em gái thân mến! Cảm ơn em đã gửi những tâm sự của mình về cho chuyên mục. Qua thư chị hiểu rằng sau những cuộc tình đi qua đời em, em nhận ra rằng em vẫn luôn yêu người đàn ông đầu tiên của mình nhưng lại không dám tiến tới hôn nhân vì lo sợ bản tính ghen tuông trong con người anh ấy sẽ đẩy cuộc sống vào bi kịch.
Thông thường tâm sự của những cô gái gửi về cho chuyên mục phần lớn là đau khổ vì không được yêu nhiều như cách mà cô ấy cho đi. Nhưng đọc câu chuyện của em, chị lại có cảm giác rằng, em mới là người làm cho nhiều chàng trai phải bi lụy về mình dù bản thân em không hề muốn thế.
Có lẽ đúng là mối tình đầu bao giờ cũng ám ảnh chúng ta nhiều nhất. Điều đó dường như cũng đúng với em. Sau một vài mối tình, thậm chí sau cả những nỗi đau của mối tình đầu em vẫn nhận ra rằng, người yêu đầu tiên của mình không thể bị xóa nhòa trong tim em. Giá mà anh ấy không giữ trong mình bản tính ghen tuông ấy có lẽ mọi chuyện đã không rẽ đi một con đường khác như ngày hôm nay.
Anh cầu hôn và hứa sẽ thay đổi nhưng em không dám chấp nhận vì sợ anh vẫn ghen tuông (Ảnh minh họa)
Hiện giờ, sau những truân chuyên của vài mối tình, tuổi đời lại không còn cho em nhiều cơ hội để dạo bước, em đang bị đặt vào một sự thúc bách khiến em không thể bình chân nhưng đừng vì những yếu tố khách quan ấy mà em vội vàng đưa ra cho mình một quyết định thiếu suy nghĩ để rồi phải hối hận về sau.
Về tình cảm, chị tin rằng N yêu em thật lòng. Với bản tính ghen tuông tới mức gần như bệnh hoạn vậy mà khi biết em đã yêu người khác trong khoảng thời gian hai người xa cách N vẫn chấp nhận tất cả mong được lấy em đã chứng minh tình cảm ấy là chân thành. Nhưng tình cảm chân thành ấy cần phải biến thành hành động để thay đổi và khắc phục những cái xấu của bản thân để có thể sống hạnh phúc bên nhau. Nếu như N không sửa đổi, bước với cuộc hôn nhân với anh ấy sẽ chỉ là tự tạo ra đau khổ và bi kịch cho em thêm một lần nữa mà thôi. N sẽ lại ghen tuông, thậm chí lại còn “ác liệt” hơn và sẽ dày vò em bởi những cuộc tình mà em có sau khi hai người chia tay. Tất cả những điều đó hẳn sẽ còn đáng sợ hơn trước đây rất nhiều.
Nếu như em vẫn còn tình cảm sâu đậm với N, cách tốt nhất là hai người nên ngồi lại và nói chuyện rõ ràng, thẳng thắn với nhau một lần về mọi chuyện. Hãy chỉ ra cho anh ấy thấy rằng, chỉ vì sự ghen tuông mù quáng, vì những hành động thiếu kiểm soát của anh ấy mà tình cảm của hai người đã phải gián đoạn như vậy nên giờ đây muốn xây đắp lại tình yêu này anh ấy phải thực sự thay đổi. Em cũng cầ phải nói rõ rằng, em cho anh ấy cơ hội cuối cùng nhưng nếu anh ấy không thể sửa đổi mọi chuyện sẽ mãi phải dừng lại. Hãy đưa ra một khoảng thời gian để kiểm chứng sự thay đổi đó của anh ấy. Trong khoảng thời gian đó, nếu em thấy anh ấy đã thực sự đổi khác, em có cân nhắc tới việc kết hôn.
Nhưng em cũng nên biết rằng, bản tính ghen tuông là rất khó để khắc phục. Vì vậy, nếu quyết tâm của N không đủ lớn, nếu lòng tin không đủ mạnh, nếu N vẫn giữ những tính xấu đó, em cần phải kiên quyết rời xa để không đẩy mình vào sự nguy hiểm thêm một lần nữa. Khi đã quyết định quên, em cũng cần phải loại bỏ hình ảnh của N ra khỏi đầu để không bị ám ảnh và tìm cho mình một người đàn ông khác phù hợp hơn. Đừng vì sự thúc giục của tuổi tác mà vội vã kiếm lấy cho mình một người khác khi không tìm hiểu kĩ càng. Tuổi 27 không phải là sớm nhưng cũng không quá muộn, cơ hội hạnh phúc vẫn còn chờ đợi em ở phía trước.
Chúc em may mắn và tìm được bến đỗ của cuộc đời mình!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tôi đã từng muốn chết vì mình không còn xinh đẹp!
Từ một cô bé xinh xắn, hồn nhiên bỗng khuôn mặt tôi biến dạng, méo mó và trở nên xấu xí khiến tôi không còn tự tin vào mình, không biết gia đình người yêu có chấp nhận...
Tôi sinh ra và lớn lên ở một vùng quê thanh bình yên ả, được sống trong tình yêu thương của gia đình. Cứ như thế, tuổi thơ của tôi trôi qua trong êm đềm như bao đứa trẻ khác. Vì ở nông thôn, cuộc sống khó khăn nhưng được sự động viên của bố mẹ nên tôi có ý thức học từ nhỏ. Năm nào, tôi cũng đạt danh hiệu học sinh khá giỏi. Tôi ấp ủ ước mơ được đặt chân vào giảng đường đại học.
Tôi đã cố gắng rất nhiều để thực hiện mơ ước của mình. Tốt nghiệp cấp 3, tôi hăm hở lên Hà Nội để thi đại học. Nào ngờ, tai họa ập xuống đầu tôi. Đến Hà Nội buổi sáng thì chiều tôi bị tai nạn giao thông. Dù được người đi đường kịp thời đưa đến bệnh viện nên may mắn thoát chết nhưng tôi bị gãy hết xương vùng mặt. Từ một cô bé xinh xắn, hồn nhiên bỗng khuôn mặt tôi biến dạng, méo mó và trở nên xấu xí. Một mắt của tôi đã không còn nhìn thấy nữa.
Tôi không hiểu điều gì đang xảy đến với mình. Tôi đau đớn và tuyệt vọng vô cùng! Ở cái tuổi đang căng tràn nhựa sống, bỗng dưng biến thành như vậy nên tôi đã nhiều lần nghĩ tới cái chết để giải thoát. Nhưng lần nào, tôi cũng bị bố mẹ bắt gặp và ngăn chặn. Mỗi lần như vậy, bố mẹ đều khóc rất nhiều. Nhìn bố mẹ đau khổ, tôi lại thấy mình có lỗi.
Sau 2 tháng nằm viện, tôi được về nhà trong vòng tay của bố mẹ và gia đình. Rồi mọi chuyện nguôi đi, nhưng tôi không biết mình sống vì cái gì nữa. Mơ ước vào giảng đường Đại học không thực hiện được bản thân lại thành tàn tật, xấu xí bố mẹ phải nai lưng ra làm để trả nợ số tiền chạy chữa cho tôi lên đến cả trăm triệu đồng. Đau đớn và tuyệt vọng vô cùng, tôi như người điên không xác định được phương hướng để bước tiếp. Những tháng ngày đó, tôi chỉ biết khóc, lấy nước mắt để xoa dịu nỗi đau. Tim tôi càng quặn thắt khi nhìn bạn bè khỏe mạnh, đi học và có người yêu...
Sau một năm, tôi trải qua 3 lần phẫu thuật và sức khỏe cũng đã ổn định hơn. Tôi muốn đi học trở lại nên bố xin cho tôi vào học kế toán ở một trường cao đẳng nghề. Thời gian ấy cũng thật khó khăn vì tôi vẫn tủi thân và tự ti về ngoại hình của mình. Tôi không tiếp xúc với bất kỳ ai. Đến môi trường mới không quen biết ai, không ai hiểu hoàn cảnh của tôi nên bao nhiêu ánh mắt và những lời bàn tán của mọi người khiến tôi suy sụp. Tôi gần như rơi vào tình trạng trầm cảm nặng. Tôi định bỏ về quê không học nữa nhưng những lúc như vậy, nghĩ đến dáng khắc khổ và sự kì vọng của bố mẹ nên tôi cố gắng vượt qua.
Hết năm đầu quen với môi trường học tập, tôi xin đi làm thêm. Thu nhập không đáng là bao nhưng cũng đỡ được bố mẹ phần nào. Tôi làm cho mình bận rộn để khỏi nghĩ tới nỗi đau kia.
Gương mặt biến dạng, xấu xí luôn khiến tôi tự ti (Ảnh minh họa)
Rồi mọi chuyện cứ như vậy trôi qua. Đến năm thứ 3 về quê thực tập, tôi gặp và thích anh ngay từ lần đầu tiên - điều mà chưa bao giờ xảy ra với tôi trong suốt 4 năm qua. Trước kia, khi còn là cô bé xinh xắn, tôi cũng có mối tình học trò với anh khóa trên. Nhưng khi biết tin tôi bị tai nạn và trở nên xấu xí, người ấy đã bỏ rơi tôi mà không có lấy một lời thăm hỏi. Từ đó, tôi đóng cửa trái tim lại. Tôi cứ nghĩ, mình không thể có tình yêu nữa. Nhưng đến bây giờ gặp anh, tôi mới cảm nhận được tình yêu là như thế nào. Anh dành tình cảm cho tôi rất nhiều và tôi cũng vậy, tôi yêu anh như chưa bao giờ được yêu.
Anh không quan tâm tới vẻ ngoài của tôi. Anh nói rằng anh yêu tôi thì anh không để ý đến điều đó, chỉ cần tôi khỏe mạnh là tốt rồi. Chúng tôi có những tháng ngày bên nhau rất hạnh phúc và cũng đã tính chuyện sang năm tổ chức đám cưới. Khỏi phải nói, tôi đã hạnh phúc biết nhường nào và thấy cuộc sống có ý nghĩa hơn. Tôi đã tìm thấy mục tiêu sống của đời mình và lại một lần nữa cố gắng.
Anh động viên tôi đi phẫu thuật tháo nẹp trên mặt vì để như vậy không tốt cho sức khỏe và tôi đã làm phẫu thuật lần thứ 4. Những ngày đau đớn đó có anh bên cạnh động viên và chăm sóc nên tôi đã vượt qua. Được 2 tháng thì thời gian thực tập cũng hết, tôi xuống trường để ôn thi tốt nghiệp.
Đời tôi thật không may, tôi lại bị tai nạn lần nữa. Lần này, tôi bị gãy xương đòn. Đau đớn và tuyệt vọng vô cùng, tôi đã nghĩ tới cái chết để giải thoát cho mình và cho bố mẹ. Tôi không muốn ai phải khổ vì mình thêm nữa. Nhưng một lần nữa, tôi lại tự tử không thành. Bố mẹ và anh đã đưa tôi đi mổ để cố định xương. Một tuần ở viện, anh chăm sóc tôi rất chu đáo.
Tôi thực sự rất cảm động vì tình yêu anh dành cho tôi - một đứa con gái thiếu sót đủ thứ, mặt mũi toàn sẹo, giờ lại có thêm vết mổ to trên cổ. Tôi còn chẳng có nghề nghiệp, sức khỏe cũng không vậy mà, anh vẫn luôn bên tôi và yêu tôi. Nhưng bây giờ, tôi không đủ tự tin để bên anh nữa. Tôi sợ, khi ra trường, tôi sẽ không xin được việc làm với tấm bằng cao đẳng nghề. Tôi sợ không thể lo cho bản thân và không thể chăm sóc anh được. Và điều tôi sợ hơn cả là gia đình anh. Liệu họ có chấp nhận tôi không? Những lúc như thế này tôi chỉ nghĩ đến cái chết cho đỡ khổ. Giờ tôi rất hoang mang không biết nên làm như thế nào?
**Tình yêu và hạnh phúc đang đến rất gần nhưng hoàn cảnh buộc cô không cho phép mình được đón nhận những điều hạnh phúc đó. Các bạn có đồng tình với cô gái rằng: người như cô không thể có hạnh phúc? Hay theo bạn, cô phải làm thế nào để có thể vượt qua mặc cảm bản thân?/.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Anh đã sống thử trong thế giới của riêng em Mỗi tối anh đều dành ra chút thời gian để nghe thứ âm nhạc của em. Bất kì bài hát nào em chia sẻ trên facebook, trên yahoo...anh đều thử nghe... Và tất nhiên mỗi lần anh nghe nó,anh phải đóng thật chặt các cửa phòng hoặc anh chỉ dám đeo tai nghe mà thôi ...vì đơn giản những bài hát đó là...