Không cưới thì chỉ còn cách “úp sọt”
Tôi biết khả năng thành công của việc “úp sọt” này khá cao.
Năm lần bảy lượt tôi gợi ý chuyện cưới nhưng đều bị anh “đánh trống lảng”. Thế nên tôi quyết định “giăng bẫy” để có thể hợp thức hóa mối quan hệ đã kéo dài 6 năm này.
Chúng tôi yêu nhau từ những năm đầu học đại học, những ngày đó tuy còn nghèo nhưng cả hai đứa đều yêu thương, đùm bọc nhau. Cùng quê, lại trưởng thành trong những gia đình trung lưu nên cả anh và tôi đều có được sự đồng cảm mà không phải ai yêu nhau cũng có được.
Cuộc tình của chúng tôi khá êm đẹp. Nhưng có thể vì yêu nhau quá lâu nên sau khi đi làm, dù đã hứa hẹn tiến hành đám cưới nhưng mãi tôi vẫn chưa nhận được lời cầu hôn từ anh.
Anh làm marketing cho một công ty liên doanh với nước ngoài, tôi làm giảng viên của một trường đại học khá có tiếng. Về kinh tế, chúng tôi được xem là đã ổn định. Hai bên bố mẹ cũng giục cưới mấy lần nhưng yêu nhau đã 6 năm mà tôi vẫn chưa được làm cô dâu.
Thế nên tôi quyết định “giăng bẫy” để có thể hợp thức hóa mối quan hệ đã kéo dài 6 năm này. (ảnh minh họa)
Video đang HOT
Chúng tôi cũng đã chung sống với nhau như vợ chồng, giờ chỉ cần một đám cưới để hợp thức hóa mọi chuyện. Tôi đã năm lần bảy lượt gợi ý anh ấy. Ngồi xem ti vi, thấy họ cưới nhau tôi cũng “đánh tiếng”: “Em cũng muốn được làm cô dâu để mặc áo cưới đẹp như thế” nhưng anh chỉ cười rồi nói bâng quơ: “Cưới nhau về thì lấy gì mà ăn?”.
Tôi cho rằng, có thể anh đã chán vì chúng tôi yêu nhau đã quá lâu, chuyện gì cũng đã biết hết về nhau nên anh dễ sinh nhàm chán. Anh là đàn ông thành đạt, anh chán tôi thì còn có thể đi tìm người khác, chứ tôi đã là phụ nữ 30, cũng đã dành tình yêu quá nhiều cho một người nên nếu như chúng tôi kết thúc bây giờ, tôi sẽ là người phải chịu thiệt thòi nhất.
Nghĩ thế nên tôi không thèm để ý gì đến lòng tự trọng của một cô gái. Trước đây tôi cũng từng nghĩ rằng, nếu như một ngày nào đó anh không còn yêu tôi nữa, tôi sẽ không níu kéo mà sẽ ra đi để cho anh tìm được hạnh phúc mới. Nhưng bây giờ, khi ở trong hoàn cảnh này, tôi mới thấy khó khăn. Con gái 30 tuổi, đã chung sống với người yêu như vợ chồng mà không cưới người ấy thì chỉ còn cách ở giá.
Tôi bắt đầu kế hoạch “gài bẫy” của mình. Bình thường, anh cũng ít khi đến chỗ tôi vì khi nào cũng kêu bận công chuyện. Thế nên khi xong việc, tôi thường đến luôn nhà anh, dọn dẹp rồi nấu ăn cho anh. Dạo này tôi cũng chăm và chiều chuộng anh hơn hẳn. Anh có nói gì tôi cũng không “lý sự” lại. Và điều quan trọng nhất là tôi luôn gợi ý với anh về “chuyện ấy”.
Dạo này tôi cũng chăm và chiều chuộng anh hơn hẳn. Anh có nói gì tôi cũng không “lý sự” lại. (ảnh minh họa)
Anh tỏ ra rất ngạc nhiên trước sự thay đổi của tôi. Vì từ trước đến giờ, tôi chưa bao giờ chủ động trong chuyện yêu đương, ân ái. Cuối cùng, tôi cũng “lừa” được anh lên giường sau mấy tháng trời “ăn chay”. Trước khi chuyện này xảy ra, tôi cũng đã học lỏm được một vài bí quyết phòng the để khiến anh “không biết trời đất” gì và mất hẳn lí trí.
Âm mưu của tôi đã thành công, sau lần ân ái không dùng biện pháp gì, tôi đã có thai. Khỏi phải nói, cầm tờ giấy khám thai mà tôi mừng rớt nước mắt. Tôi thông báo tin này cho anh với gương mặt lo lắng. Anh tỏ ra rất buồn thảm và còn hỏi: “Em cố tình “úp sọt” anh phải không?”. Tôi đã phải đóng kịch với anh bằng một màn khóc lóc thảm thiết.
Tôi biết khả năng thành công của việc “úp sọt” này khá cao. Bởi anh rất sợ bố mẹ mình mà tôi thì lại được ông bà xem như con đẻ. Nếu tôi có con, đời nào ông bà để cho cháu mình phải bơ vơ? Ngay sau đó, tôi cũng không quên đánh tiếng cho “ông bà nội” của con biết về tình hình mang thai để các cụ tiện bề lo liệu. Kết quả, sau 6 năm đợi chờ đằng đẵng, tôi đã được mặc áo cô dâu.
Ngày cưới, mặt anh không được tươi cho lắm nhưng tôi mặc kệ. Tôi biết, anh không thích kiểu “bác sỹ bảo cưới” thế này nhưng tôi chẳng còn cách nào khác. Giờ thì tôi có thể yên tâm vì đã trói được chân anh. Thậm chí, khi được bước chân về nhà anh với tư cách là con dâu, tôi còn cảm thấy tiếc nuối, bởi nếu tôi “gài bẫy” sớm hơn thì chắc chắn, tôi đã không phải chờ đợi lâu như thế.
Theo Eva
Em có bầu với người khác, tôi vẫn cưới
Tôi chấp nhận nuôi con của người khác chỉ cần được bên em!
Người ta nói, khi yêu sẵn sàng hi sinh tất cả và chấp nhận mọi thứ thuộc về người mình yêu. Tôi đã can đảm, dũng cảm đón nhận tất cả mọi thứ thuộc về em. Vì em là người con gái tôi yêu tha thiết ngay từ những ngày đầu gặp gỡ. Người ta nói, tôi là gã ngu, khã ngờ vì cứ đeo bám mãi một ngườiphụ nữ không yêu mình, người đã có người yêu, nhưng tôi mặc kệ chỉ vì tôi yêu em, và em chưa là vợ của ai cả thì tôi vẫn có quyền đeo đuổi.
Khi gặp em, tôi biết, em đã trải qua vài mối tình và cũng đang yêu say đắm một người đàn ông. Tôi thích em, nhưng cũng không có ý định xen ngang hay chia cắt. Tôi tình nguyện là người chia sẻ, lắng nghe mọi tâm sự của em, chỉ cần em cảm thấy thoải mái. Chẳng ai viên mãn mãi được. Dù được yêu và em cũng yêu hết mình, nhưng con người có ai không có những nỗi lòng, những tâm sự đâu. Em cũng vậy và em cần có một người tri kỉ để sẻ chia. Và tôi chính là người đàn ông đó, dù rằng tôi luôn nuôi hi vọng, em sẽ đón nhận tình cảm của tôi.
Tình yêu những tưởng đơm hoa kết trái của em lại kết thúc bằng một bi kịch. Khi biết tin mình có bầu, em hớn hở thông báo với người yêu và có ý định cưới. Nhưng thật không ngờ, anh ta thoái thác, muốn em bỏ đi đứa trẻ vì anh ta muốn ra nước ngoài tu nghiệp vài năm. Tương lai không biết ra sao nên chưa muốn cưới xin gì lúc này. Nếu em ở nhà chờ đợi được thì hãy chờ đợi anh ta về rồi cưới.
Tình yêu những tưởng đơm hoa kết trái của em lại kết thúc bằng một bi kịch.
(ảnh minh họa)
Sự thật phũ phàng khiến em đau khổ vô cùng. Nếu thực sự yêu em, anh ta đã lấy em làm vợ và đi tu nghiệp sau đó. Có lý gì lại bắt em bỏ đi đứa con máu mủ ruột thịt của mình. Em sốc nặng, khóc lóc, kiên quyết giữ lại đứa con. Nhưng anh ta một mực không cho và nói, nếu em giữ lại thì chia tay, từ nay sẽ không liên quan gì nhau nữa. Em đau khổ nhưng biết người đàn ông này đã thay lòng, không còn yêu em nữa. Thế nên, em quyết định chia tay, mang theo dòng máu của mình, định là mẹ đơn thân.
Mấy ngày em không liên lạc, không gặp gỡ tôi. Biết sự thật, tôi càng thương em hơn, sợ em mệt mỏi, không ăn uống rồi sẽ ảnh hưởng tới đứa con trong bụng. Tôi tìm tới nhà em, động viên, chăm sóc em vì chỉ có tôi biết sự thật này. Nhìn em gầy đi tôi lo lắm. Em nói không muốn sống vì bây giờ đã mang trong mình giọt máu này. Em không thể nhẫn tâm phá bỏ nó cũng không biết phải làm thế nào. Tôi khóc khi thấy em buồn, tôi lau nước mắt cho em mà cảm thấy ti mình xót xa tới lạ. Tôi mạnh dạn đưa ra đề nghị cưới em và đón nhận đứa con riêng của em. Chúng tôi sẽ tới nơi khác để sinh sống nếu em muốn và nuôi dưỡng con em trưởng thành, tôi sẽ coi đó là con ruột của mình.
Tôi không nông nổi, không phải là kẻ ngu muội mà tôi thật lòng yêu, thật lòng muốn làm việc gì đó trong lúc em đau khổ cùng cực này. Tôi tin, chỉ cần tôi yêu em, em sẽ hiểu tất cả và sẽ vượt qua được giai đoạn khó khăn này khi tôi bên em. Con là con em, nhưng tôi sẽ không vì điều đó mà mặc cảm. Chúng tôi sẽ cùng nhau sinh thêm nhiều đứa nữa, như thế có gì đâu mà phải bận lòng.
Em khóc thật to, rồi ôm chầm lấy tôi. Có lẽ đó là giây phút hạnh phúc, giây phút em nhận ra ai là người đàn ông quan trọng, là người luôn bên em mọi lúc, mọi nơi. Tôi hiểu, lấy em, tôi sẽ phải đối diện với nhiều thứ khó khăn trước mắt, nhưng tôi không sợ chỉ vì, em đang ở trước mặt tôi rồi, tôi không thể để mất em một lần nữa.
Theo Eva
Bị bạn gái 'úp sọt' nên phải cưới Tôi dùng mọi lời lẽ để lăng mạ, sỉ nhục em. Tôi biêt đã bị &'úp sọt'. Yêu nhau được 3 tháng, tôi say em như điếu đổ bởi cái tính ân cần, quan tâm chăm sóc người khác của em. Nhiều lần yêu nhưng chưa khi nào tôi nhận được những lời ngọt ngào, yêu thương như thế. Tôi cảm nhận đây...