Không còn đường lui khi đã trót ngủ với bồ
Tôi coi thường những người phụ nữ ngoại tình, và không bao giờ nghĩ mình sẽ ngoại tình. Đó là những suy nghĩ của tôi trong quá khứ. Giờ đây, sự thật là tôi đã ngoại tình…
Tôi và chồng tôi cưới nhau sau 3 năm yêu nhau, lúc ấy chúng tôi chỉ vừa tốt nghiệp đại học và là những người còn rất trẻ. Tuy nhiên, lúc ấy chúng tôi chỉ nghĩ đơn giản rằng, chúng tôi yêu nhau và muốn được sống bên nhau quãng đời còn lại của đời mình, rồi chúng tôi đã kết hôn.
Thời gian đầu chung sống với nhau, giữa chúng tôi cũng nảy sinh những khúc mắc, nhưng chúng tôi đều giải quyết tốt và ngày càng yêu nhau hơn. Cuộc sống khó khăn, do thu nhập thấp, lại con cái, lại phải thuê nhà, nhưng bằng tình yêu và sự cố gắng của cả hai, chúng tôi đã dần khắc phục và cũng mua được một ngôi nhà nhỏ ở Thủ đô Hà Nội.
Cuộc sống vợ chồng tôi càng vui hơn khi tôi mang bầu đứa con thứ 2, thế là cuộc sống gia đình đã có đủ nếp- tẻ. Cứ tưởng, tình yêu, hạnh phúc như vậy là đã đủ đầy, viên mãn, vợ chồng tôi những ngày còn lại của cuộc đời chỉ cần sống và yêu nhau, tận hưởng những giây phút bên nhau đến hết cuộc đời,… vậy mà sự đời thật trớ trêu, kể từ khi tôi vô tình quen và “ say nắng” một người đàn ông khác.
Người đàn ông ấy và tôi vô tình quen nhau trên một chuyến công tác ngắn ngày tại TP. Hồ Chí Minh. Anh hơn tôi hơn 10 tuổi và là một người đàn ông thành đạt, lịch thiệp. Theo như anh ta kể, anh đã có vợ và một đứa con gái nhưng hai vợ chồng anh ta đã chia tay, con gái đang ở với anh ta.
Mới đầu, tôi cũng chỉ nghĩ đơn giản rằng chúng tôi là bạn bè, thi thoảng chuyện trò để hiểu về nhau hơn, nhưng rồi không hiểu sao những câu chuyện về anh cứ ám ảnh tôi, theo tôi vào giấc ngủ hằng đêm. Tôi bắt đầu nghĩ về anh nhiều hơn, và mong đợi những cuộc điện thoại gọi đến của anh.
Video đang HOT
Anh cũng vậy, anh thường hay điện thoại nhắn với tôi rằng anh rất nhớ tôi, và chỉ mong được thường xuyên gặp tôi để tâm sự nhiều hơn về cuộc sống. Tất nhiên là tôi đã từ chối vì tôi biết mình là gái đã có chồng. Nhưng rồi đến một ngày, không hiểu sao tôi lại không cưỡng nổi nỗi nhớ ấy và đã chủ động hẹn gặp anh vào buổi trưa. Chúng tôi gặp nhau ở một quán cà phê xa trung tâm, nơi không có nhiều người qua lại, và tiếp đến là một nhà nghỉ. Tôi đã phản bội chồng từ đó.
Chồng tôi là một người đàn ông hiền lành và vô cùng tin tưởng vợ. Nhưng sau một thời gian, chứng kiến những biểu hiện lạ của vợ, anh ấy bắt đầu nghi ngờ và phát hiện ra tôi đang có quan hệ tình ái với một người đàn ông khác. Niềm tin bị phản bội, chồng tôi lồng lộn lên như một con thú, anh quyết tâm bắt tôi ly dị cho bằng được vì không bao giờ chấp nhận sự phản bội. Lỗi do tôi, tôi đã ngoại tình phản bội lại anh ấy, nhưng đó chỉ là một phút yếu lòng của người đàn bà chứ chưa bao giờ tôi nghĩ mình sẽ ly dị với anh để đi cưới một người đàn ông khác.
Tôi vẫn rất yêu chồng mình, thương con mình, và muốn tiếp tục sống cùng chồng con ở ngôi nhà nhỏ được xây dựng bằng những đồng tiền từ mồ hôi công sức của 2 vợ chồng tôi làm nên. Tôi đã cầu xin chồng tha thứ, nhưng anh ấy không chấp nhận mà nhất quyết bắt tôi phải ký vào đơn ly hôn. Đến lúc này tôi mới nhận ra rằng, hạnh phúc mà mình đang có đã không còn, và tôi chính là người đã đạp đổ hạnh phúc ấy. Tôi muốn níu kéo nó, nhưng hình như đã quá muộn màng…!
Theo Phunutoday
Không chốn dung thân thì trở đi mắc núi, trở về mắc sông
Tôi bỏ cô vợ đầu để lấy một cô gái trẻ và giỏi giang. Nhưng giờ tôi lại hối hận và muốn quay về nhưng không ai chấp nhận. Tôi không biết làm thế nào, lựa chọn ra sao trong hoàn cảnh này...
Ngoài 40 tuổi, nhìn cảnh người ta vợ con đuề huề tôi lại thấy mình cô độc quá. Họ có vợ, có con cái, có một gia đình hạnh phúc. Còn tôi... Tôi cũng có đấy, thậm chí còn nhiều hơn người ta là đằng khác. Nhưng đúng như người ta vẫn nói "lắm mối tối nằm không". Tôi có hai vợ. Vợ nào cũng xinh, cũng tốt mà cuối cùng chẳng ai chấp nhận tôi, chẳng có nơi nào, chẳng có ai thuộc về tôi thực sự.
Tôi lấy vợ lần đầu năm 25 tuổi. So với mọi người cũng là tương đối sớm. Nhưng lúc đó tôi nghĩ lấy vợ sớm để mong ổn định gia đình, lo sự nghiệp cũng là cái tốt. Người vợ này của tôi hơn tôi 2 tuổi, mặt có phần già hơn một chút nhưng cô ấy xinh và đặc biệt là cực kỳ đảm đang, tháo vát. Mới lấy nhau về cuộc sống có khó khăn, nhưng cô ấy luôn biết cách cân bằng mọi thứ. Tôi gần như chỉ đi làm, tiền về đưa vợ nhưng tôi biết là thiếu. Cô ấy phải khéo léo lắm mới co kéo được cho vừa. Vợ đầu của tôi là người phụ nữ đảm đang lắm, cơm nước, mọi việc trong nhà cô ấy làm cứ nhoay nhoáy là xong.
Ảnh minh họa.
Nhưng cô ấy có một hạn chế đó là không giỏi giang trong việc xã hội. Cô ấy chỉ bán hàng bình thường ở nhà, trong khi tôi là người đi làm kinh tế. Nhiều lúc ra ngoài, tôi rất thích những cô gái năng động, hoạt bát, có tài ăn nói, mang về được những hợp đồng nhiều tiền, còn vợ tôi thì chỉ quanh quẩn ở nhà mà thôi.
Thế rồi sau hơn 10 năm chung sống, tôi trở thành người đàn ông thành đạt. Tôi được cất nhắc lên làm giám đốc chi nhánh, thu nhập cao, cuộc sống sung sướng lắm. Tôi bắt đầu chán ăn cơm nhà, cơm vợ nấu. Tôi thích ra ngoài, đến nhà hàng, quán xá, gặp gỡ toàn người sành điệu, giỏi làm ăn. Cuộc sống đó mang lại cho tôi sự thích thú vô cùng.
Và rồi tôi yêu. Tôi cảm thấy mình như sống lại những năm tháng của tuổi 20. Cô gái ấy kém tôi 22 tuổi. Cô ấy trẻ trung, quyến rũ, có tài ăn nói, đi giao dịch khách hàng khiến ai cũng phải mê đắm. Tôi thấy mình cần phải làm một cuộc cách mạng cho cuộc đời mình, phải lấy một cô gái tân thời như vậy chứ không thể chấp nhận cuộc sống nhàm chán bên người vợ chỉ tối ngày quanh quẩn trong 4 góc nhà. Vậy là tôi ly hôn. Vợ tôi là người phụ nữ có lòng tự trọng. Khi ly hôn, ai cũng nói là cô ấy phải đấu tranh giành quyền lợi nọ kia vì bao năm vất vả hy sinh vì tôi, giờ tôi giàu có thì chạy theo gái nhưng cô ấy không bận tâm. Cô ấy chấp nhận ly hôn mà không đòi hỏi gì, ngoại trừ việc nuôi 2 đứa con. Tôi thương cô ấy, biết cô ấy khổ vì mình nên để lại cho vợ toàn bộ ngôi nhà, đưa cho cô ấy một khoản tiền kha khá để nuôi con.
Sau khi ly hôn 2 tháng, tôi cưới vợ mới. Tôi hãnh diện với đời vì mình giàu có, lại cưới được vợ trẻ, xinh, giỏi giang... Tôi sung sướng lắm. Nhưng những thứ sau đó tôi không thể nào lường trước được. Chuyện đầu tiên chính là cô ấy đểnh đoảng không biết nấu nướng. Gian bếp nhà tôi lúc nào cũng lạnh tanh, nguội ngắt. Hai vợ chồng đi làm về cô ấy chỉ thích ra hàng ăn uống. Không phải tôi không có tiền để đi ăn hàng nhưng cảnh vợ chồng cũng mong muốn căn nhà thêm ấm áp. Còn bây giờ, vợ chồng tôi về nhà như về cái phòng trọ. Thay quần áo xong là cô ấy đòi ra ngoài đi ăn, đi xem phim, đi nhảy nhót. Tối về lại lăn ra ngủ, sáng dậy thì đi làm...
Tôi bỗng nhớ cái cảm giác ngày xưa, đi làm về cơm ngon, canh ngọt bày biện chờ sẵn. Món nào cô ấy nấu cũng ngon. Các con thì ríu rít hát hò xung quanh... Cảnh tượng đó sao mà hạnh phúc đến vô ngần. Tôi đề nghị vợ mình sinh con thì cô ấy gạt đi. Cô ấy nói vẫn còn trẻ, chưa muốn chửa đẻ gì lúc này, vì như thế xấu lắm. Cô ấy không chịu hiểu là tôi đã có tuổi, tôi muốn trong nhà có tiếng nói cười của trẻ con. Nhưng vợ tôi còn ham vui lắm, cô ấy muốn tận hưởng những thú chơi mà cô ấy thích.
Cưới nhau được tháng, tôi bắt đầu thấy chán nản. Tôi hay về thăm con để vơi nỗi nhớ và sự chán chường khi ở nhà với người vợ trẻ. Thế rồi tình cũ không rủ cũng đến, tôi với vợ cũ quan hệ với nhau. Tôi thấy tình cảm vợ chồng như mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Tôi chỉ muốn quay về bên vợ mà thôi. Cô ấy cũng nhớ tôi nên không bao giờ từ chối mỗi lần tôi đến chơi. Nhưng khi tôi hỏi là hay tôi ly hôn để quay về thì cô ấy không chịu. Cô ấy nói làm thế chẳng khác nào làm trò cười cho thiên hạ. Tôi hỏi cô ấy muốn gì thì cô ấy cũng không thể trả lời. Cô ấy thấy vui, hạnh phúc khi tôi ở bên nhưng bảo quay về thì lại không muốn.
Vợ trẻ của tôi thì sinh nghi, bắt đầu cấm đoán tôi đủ đường. Có vẻ như sợ mất tôi nên cô ấy đã có thai. Cái thai ngày một lớn nhưng mà tôi không thích gần vợ, tôi chỉ thích sang nhà vợ cũ ăn cơm rồi ngủ lại. Tôi không dám nói ly hôn vì sợ vợ trẻ ảnh hưởng thai nhi, hơn nữa vợ cũ cũng đâu có đón nhận tôi. Giờ tôi phải làm sao đây, tôi chán vợ mới này đến tận cổ rồi.
Theo VNE
Những giọt nước mắt sám hối muộn màng của bố mẹ chồng Những lời nói chì chiết, đay nghiến của mẹ chồng tôi vào ngày đầu tiên về ra mắt họ hàng rồi đến những năm tháng làm dâu sau đó giờ vẫn còn văng vẳng bên tai. Nhưng giờ đây tôi lại không đủ tàn nhẫn để quay lưng lại khi nhìn bà run run, móm mém ăn bát cơm do tôi nấu và...