Không còn anh, Hà Nội này vắng hơn…
Những tưởng em sẽ tự mình bước qua được mọi thứ, vậy mà vẫn hoài niệm nhớ nhung giữa ngày đông lạnh lẽo. Qua rồi, sẽ chẳng bao giờ trở lại. Đi rồi, sẽ chẳng bao giờ quay về.
Ký ức là một chiều Mười hai nhiều gió, nắng hanh hao hong khô từng phiến lá, xạc xào kể cho nhau câu chuyện về một cô gái đan len bên cửa sổ. Đan cho thứ tình yêu nguội tắt, đan cho lòng mình một nỗi nhớ chênh chao.
Phố một chiều Mười hai năm nào, nhạt nhòa nước mắt. Biết là tình yêu không phải lúc nào cũng đẹp, vậy mà hai chữ chia tay vẫn cứ cào rách trái tim người ra đi, vẫn cứ cứa sâu vết thương người đứng lại. Biết là đau mà vẫn làm tổn thương nhau.
Em hiểu rằng nếu chẳng thể tiếp tục thì nên dừng lại. Em không níu kéo, không ràng buộc, không trách móc. Chia tay, mỗi người ngược về một hướng, thôi dõi theo, thôi quan tâm, thôi gặp gỡ.
Anh biết không, bàn tay em vẫn lạnh. Hoa cúc góc ban công cứ lụi tàn theo từng đợt gió. Cuộc tình này vỡ rồi, hoa chết lặng, ngủ vùi trong đất lạnh. Mọi thứ bước sang một trang mới, trắng tinh. Ký ức chỉ còn cựa mình mỗi khi đêm xuống, tiếng mèo vọng vang ngoài cửa sổ, tiếng radio thầm thì những câu chuyện xa xôi.
Em vẫn nhớ mỗi sớm lạnh mùa đông cùng anh lang thang phố. Em cười cái sở thích lạ lùng của anh, để rồi nhiễm lúc nào không hay. Sớm lạnh mùa đông bây giờ cô đơn lắm, chênh vênh lắm, mà em thương.
Em thương từng đoạn đường bây giờ có cố tìm mệt nhoài cũng không thấy bóng anh.
Em thương từng góc quán vắng bây giờ chỉ còn cốc capuchino nguội lạnh, không có cà phê đen cạnh bên.
Video đang HOT
Em thương từng sớm mùa đông, bàn tay lạnh ngắt tự nép mình vào túi áo, cô đơn.
Em thương cả những tháng năm dài, chùng chình một nỗi niềm quên nhớ cuốn vào nhau, như cuộn len rối không thể nào cắt gỡ.
Không còn anh, Hà Nội này vắng hơn, buồn hơn, cô độc. Những tưởng em sẽ tự mình bước qua được mọi thứ, vậy mà vẫn hoài niệm nhớ nhung giữa ngày đông lạnh lẽo. Qua rồi, sẽ chẳng bao giờ trở lại. Đi rồi, sẽ chẳng bao giờ quay về.
Năm ấy, anh đi, với tất cả những hẹn thề sẽ bên em mãi mãi. Năm ấy em đứng lại, trong nức nở một chiều đông thật lạnh, thật xót xa. Ừ, chia tay, chỉ đơn giản là sẽ chẳng còn nhìn thấy nhau nữa…
Theo VNE
Anh muốn tôi qua đêm với sếp để anh được thăng chức
Tôi không hiểu anh nghĩ gì, anh định "bán" tôi để lấy danh lợi sao? Anh còn nói, dù thế nào anh cũng sẽ lấy tôi, vì anh cũng yêu tôi thật lòng...
Tôi và anh yêu nhau được gần 1 năm. Chúng tôi quen nhau trong lần cùng đi dự đám cưới một cô bạn. Tôi và anh ngồi chung bàn tiệc, và vô tình khi tàn cuộc vui, anh bị say và bạn tôi nhờ tôi đưa anh về nhà, vì hai chúng tôi ở gần xóm trọ.
Tôi và anh yêu nhay cũng đã gần một năm.
Rồi những lần sau vô tình gặp gỡ, anh bắt đầu theo đuổi tôi. Mối quan hệ của chúng tôi tương đối tốt đẹp, vì đều là người trưởng thành, nên tôi và anh luôn xác định sẽ yên ổn công việc rồi mới cưới.
Hai chúng tôi đều về nhà ra mắt hai bên gia đình và thật may vì cả gia đình tôi và gia đình anh đều chấp nhận. Công việc của tôi là nhân viên văn phòng, còn anh là trưởng phòng nhân sự của một công ty nước ngoài. Nói chung công việc của tôi và anh được coi là tạm ổn. Chúng tôi đã bàn tới chuyện hôn nhân và dự tính cuối năm sẽ cưới.
Nhưng tất cả đã thay đổi, mà nói chính xác hơn là anh thay đổi tới mức tôi không còn nhận ra anh nữa.
Một lần cùng anh tới dự buổi liên hoan của công ty anh, mọi người đều nhiệt tình và vui vẻ, duy chỉ có ánh mắt ông giám đốc của anh làm tôi khó chịu vô cùng. Tan tiệc, khi đi về tôi có nói với anh cảm nhận của mình đối với mọi người, trong đó có nhắc tới sếp của anh.
Anh cười bảo, sếp anh tuy không được tốt đối với vợ con, vì hay bồ bịch, nhưng lại là người biết nhìn xa trông rộng, nhất là nhận ra tài năng thật sự của anh.
Tôi cũng không ý kiến gì về điều đó. Mọi chuyện không có gì để nói nếu như không có buổi anh mời sếp đến phòng trọ của tôi ăn cơm.
Cơm nước xong, tôi dọn dẹp còn anh trò chuyện với sếp của mình. Sau đó, anh bảo ông ấy đánh giá rất tốt về tôi, nói tôi là người phụ nữ đẹp, dịu dàng và anh thật may mắn khi có tôi. Nói thật, tôi không có thiện cảm với giám đốc của anh, nhưng vì anh luôn khen ông ấy nên tôi cũng chẳng bàn gì nhiều.
Cho tới hôm, anh gọi cho tôi nói muốn cùng tôi đi ăn cơm chiều, tôi vui mừng và chuẩn bị cho buổi hẹn hò lãng mạn. Tôi trang điểm tử tế, đi tới nhà hàng anh hẹn, nhưng không chỉ có mình anh, còn có cả sếp của anh nữa. Dù khó chịu nhưng tôi cũng không ý kiến gì, vẫn vui vẻ chuyện trò.
Nhưng khi chúc rượu với giám đốc, ông ta cố tình chạm vào tay tôi, tôi ngồi vội về chỗ, người yêu của tôi cũng không phải không thấy, vậy mà anh như không tỏ thái độ gì. Tôi giận lắm, sau khi về tôi và anh có to tiếng với nhau, anh bảo như thế thì mất gì, ông ta là người quyết định thăng chức cho anh, tôi thân thiện với ông ta cũng có sao. Tôi thật không hiểu anh nghĩ gì mà nói thế, chúng tôi giận nhau, nhưng rồi lại làm lành sau đó.
Anh định "bán" tôi để lấy danh lợi sao?
Cuối cùng tôi chết lặng khi anh nói, ông sếp của anh muốn tôi qua đêm cùng ông ta, đó là cái giá để anh lên chức.Nhưng đỉnh điểm là khi anh nói chuyện với tôi về vấn đề thăng chức, anh cứ hỏi mãi tôi có yêu anh không, có vì anh hay không, có lo cho cuộc sống của chúng tôi sau này hay không, tôi hỏi mãi vì sao anh lại nói thế.
Tôi nhìn và hỏi anh nghĩ thế nào, anh bảo dù sao anh và tôi cũng lấy nhau. Anh sẽ chấp nhận "hy sinh" cho tương lai của hai đứa, còn hỏi tôi có đồng ý không. Tôi đau đớn vô cùng, lúc đó, tôi như muốn tát vào anh, tôi muốn anh ra khỏi cuộc đời tôi ngay lập tức.
Tôi không hiểu anh nghĩ gì, anh định "bán" tôi để lấy danh lợi sao? Anh còn nói, dù thế nào anh cũng sẽ lấy tôi, vì anh cũng yêu tôi thật lòng... Nhưng làm sao tôi chấp nhận được một người như thế đây, tôi nên làm thế nào?
Sau hôm đó, đã gần một tuần tôi không nói chuyện gì với anh, tôi không biết nên thế nào, khi anh nhắn tin nói xin lỗi , mong tôi bỏ qua, vì anh đã suy nghĩ nông cạn...
Tôi nên quay lại với anh, vì tôi vẫn còn yêu, hay chia tay anh để tìm người khác tốt hơn anh?
Theo VNE
Kinh hãi vì bố chồng thường sai con dâu massage Lấy chồng mới chỉ được gần 2 năm nhưng mình đã thấy cuộc sống của mình bao thấp thỏm lo âu với người bố chồng "dê già" không mấy đàng hoàng. Yêu chồng 2 năm mới cưới, mình rất hạnh phúc khi một ngày cô gái sinh ra trong gia đình thuần nông lại có cơ may bước vào gia đình trí thức....