Không có sự lựa chọn
Sống trong sự trì kéo, hằn học, hẹp hòi của các con, đôi vợ chồng già rổ rá cặp lại thật sự mỏi mệt. Hai ngôi nhà và vòng vây của các con trở thành chốn ngục tù. Họ quyết định ra riêng, tìm sự bình yên cho mình trong căn phòng trọ nhỏ nhưng rồi cũng đường ai nấy đi.
Tuần rồi, đôi vợ chồng già chính thức trả phòng sau nửa năm kể từ ngày dọn đến ở trọ. Suốt thời gian ở trọ, có ai hỏi thăm ông bà luôn cười buồn trả lời: “Chưa biết ở bao lâu, có thể sẽ dọn đi bất ngờ”.
Họ đi rồi, người tỏ ra tiếc nuối lại là chị chủ nhà. Cả khu trọ ai gặp chị cũng nghe than: “Tiếc quá, họ yêu nhau lắm mà không thể vượt qua”.
Chuyện ông Thuận, bà Lan – đôi vợ chồng già ấy yêu nhau thế nào gần như ai cũng biết, qua cái cách hai người chăm sóc cho nhau. Nhưng, điều gi khiến họ không thể vượt qua? Ngồi tỉ tê với chị chủ nhà mới vỡ lẽ, hai mái đầu bạc trắng ấy tuần sau sẽ đến tòa ly hôn, lý do là ông muốn trả bà về cho cô con gái, bà cũng muốn trả lại ông cho các con riêng, để đổi lấy bình yên trong mỗi gia đình.
Cuộc hôn nhân giữa ông Thuận – bà Lan kéo dài được mười năm. Đến với nhau ở tuổi 50, ông đã qua một đời vợ, bà thì chồng mất đã lâu. Con gái riêng của bà, năm đó mới học lớp 10; ngày học một buổi, buổi còn lại phụ mẹ bán quán nước trước cổng trường đại học. Kết hôn xong, ông chuyển về Thủ Đức sống với mẹ con bà. Lương mỗi tháng của ông dù ít nhưng vẫn đủ lo cho hai mẹ con nên bà thôi bán quán.
Tằn tiện, chắp vá, cuối cùng ông cũng hoàn thành trách nhiệm nuôi con gái bà học thành tài. Năm cô tốt nghiệp cũng là năm ông nghỉ hưu. An tâm cô đã trưởng thành, có công việc ổn định, ông đưa bà trở lại quận 7 sống với vợ chồng con trai ông. Sóng gió nổi lên từ dạo ấy.
Cô ghé thăm mẹ, thấy cảnh bà vừa phải chăm cháu nội của ông, vừa tất bật lo toan chợ búa cho cả nhà sáu thành viên liền nổi cơn tam bành, một hai gói hành lý đưa me về Thủ Đức. Ông đi theo, bị các con cản trở quyết liệt, nói ông… mê mẹ con bà mà bỏ con bỏ cháu. Ông vẫn đi. Hôm trở về thăm cháu nội, ông bị con trai nặng nhẹ “phang” ngang: “Bị người ta bỏ phải không?”.
Bà theo ông về, bị con gái đay nghiến: “Mẹ đi được thi đi luôn”. Nói thì nói vậy nhưng hễ ông đến với bà chừng nửa ngày, con trai lại điện thoại nhờ ông về chăm cháu đang bệnh; bà sang ông chừng hai giờ đồng hồ, con gái gọi hăm dọa: “Mẹ không về, con bỏ nhà đi”. Nghiệt ngã hơn, con gái tuyên bố bà có muốn về thăm ông, thì chính ông là người sang rước; ngược lại, con trai ông lớn giọng, bà đi được về được, không cho ông đón đưa.
Video đang HOT
Sống trong sự trì kéo, hằn học, hẹp hòi của các con, ông bà thật sự mỏi mệt. Hai ngôi nhà và vòng vây của các con trở thành chốn ngục tù, họ quyết định ra riêng, tìm sự bình yên cho mình trong căn phòng trọ nhỏ.
Nhưng, cuộc chiến giành cha giành mẹ vẫn chưa kết thúc. Cứ mười bữa nửa tháng, viện cớ sợ bạn bè, đồng nghiệp chê cười không làm tròn chữ hiếu chăm sóc cho cha mẹ, hết con gái của bà đến tìm ông nhiếc móc, đề nghị “buông tha” cho mẹ mình để bà có cuộc sống an nhàn, đầy đủ.
Con trai ông gặp bà lớn tiếng tuyên bố, hễ ông có chuyện gì, dù đau bệnh cũng không để bà yên. Chỉ có những người trong xóm trọ nhìn thấy sự hạnh phúc trong nỗi phập phồng của đôi vợ chồng già qua cách bà tỉ mẩn nhặt từng lá trà xanh nấu cho ông mỗi sáng; còn ông ân cần bóp tay chân cho bà mỗi khi bà đau nhức… Đỉnh điểm khiến họ rời bỏ nhau là hôm bà đổ bệnh, con gái đến khóc lóc, đổ lỗi ông đã không chăm sóc bà chu đáo…
Hôm họ quyết định trả phòng, chị chủ nhà sang chơi, thấy hai người đang trấn an nhau: “Con cái giận hờn cha mẹ, chứ mẹ cha nào trách hờn con cái. Tôi với bà không còn được các con tác hợp, sống mệt mỏi vậy thì nên chia tay, ai về nhà nấy”. Bà gật đầu, mắt ngấn nước sau câu nói của ông.
Hôm đó đang trưa, xóm trọ giật mình nghe giọng chị chủ… la ầm lên: “Mắc mớ gì phải thua con thua cháu. Ông bà thương yêu thì cứ sống với nhau. Con chăm cha không bằng bà chăm ông, thời gian sẽ khiến các con thông cảm. Tuổi này, phải biết sống cho mình chứ. Miễn mình thấy hạnh phúc là được. Bỏ cuộc bây giờ là tự thua. Lỗi đâu phải các con mà tất cả ở mình. Còn thương mà không quyết liệt đến cùng, mai mốt sẽ hối hận”. Rồi chị sụt sùi kể chuyện của mình, ngẫu nhiên có phần tương tự, như bày tỏ sự cảm thông, chia sẻ.
Chuyện của chị chủ nhà, xóm trọ nhiều người biết. Chị thường nói chân tình là chính chị chứ không ai khác đã tự chôn vùi hạnh phúc của mình. Chị là người đến sau, khi chồng đã có một đời vợ và hai đứa con riêng. Những ngày sống bên nhau, chị không chịu nổi cảm giác hờn ghen khi chồng chị dành nhiều ưu ái, tình thương cho các con riêng; cả những lần chị nép mình buồn tủi khi người phụ nữ kia đến thăm con, nhận được lời hỏi han, quan tâm và giúp đỡ hết mình từ chồng cũ. Quẫy đạp trong những cảm xúc ghen tuông ấy, tình yêu dành cho anh của chị không đủ mạnh để vượt qua nên hai người quyết định chia tay. Sau này, mỗi khi nhắc lại, chị thường tự trách mình đã sớm tự bỏ cuộc, thay vì tìm cách hóa giải…
Tiếc thay, câu chuyện của chị vẫn không thay đổi được quyết định của ông Thuận – bà Lan.
Theo VNE
Có con đã 5 tuổi, tôi vẫn "mây mưa" với trai tân
Tôi 27, có chồng và con gái 5 tuổi. Chàng 21 và vẫn là trai tân khi đến với tôi. "Anh" rất chu đáo, biết chăm sóc và quan trọng anh đem cho tôi sự thăng hoa mỗi lần "yêu", điều mà chồng tôi không làm được.
Tôi và chồng kết hôn đã 5 năm. Anh là tình yêu đầu của tôi. Chúng tôi có một bé gái 5 tuổi. Nhưng con gái tôi bao nhiêu tuổi là cũng chừng ấy năm tôi và chồng sống trong cảnh chăn gối lạnh nhạt. Bởi từ lúc tôi mang thai ở tháng thứ 8 và sau khi sinh con, chồng tôi đã có người đàn bà khác bên ngoài. Anh không còn quan tâm đến tôi và con nữa.
Ảnh minh họa
Vì gia đình và vì con, tôi đã chịu đựng suốt 5 năm qua. Đôi khi nhìn lại khoảng thời gian này, tôi chẳng biết bằng cách nào mình có thể sống và vượt qua được. Ngày phát hiện anh lăng nhăng bên ngoài, tôi luôn nghĩ rằng, khi con gái sinh ra anh ấy sẽ thay đổi và chấm dứt mối quan hệ ngoài luồng với người đàn bà kia. Nhưng ba rồi đến 4 năm, anh vẫn xem căn nhà mà hai vợ chồng thường tự hào xây dựng được khi mới cưới như cái nhà trọ. Trong chừng ấy thời gian, anh chẳng buồn ngó ngàng đến con, mặc cho tôi một thân xoay xở.
Đau buồn và tuyệt vọng, khoảng gần một năm trở lại đây tôi bắt đầu có những buổi tối vui vẻ với bạn bè bên ngoài khi đã kiếm được cô ô sin trông con để tìm kiếm những mối quan hệ mới, người bạn mới nhằm khoả lấp nỗi trống vắng.
Và tôi đã gặp chàng thanh niên ấy. "Anh" 21 tuổi và tôi phát hiện anh vẫn là trai tân khi đến với tôi. Gần hai tháng nay, tôi và "anh" như hình với bóng, không khác gì một đôi mới yêu. "Anh" đối với tôi rất tốt: Chu đáo, rất biết vâng lời, chăm sóc cho tôi từng li từng tý và quan trọng tôi cũng nhìn thấy ở anh sự đam mê và mỗi lần gặp nhau chúng tôi đều như hai thỏi nam châm hút vào nhau. Chúng tôi quan hệ nồng nhiệt và bao giờ "anh" cũng mang lại cho tôi cảm giác thăng hoa tuyệt đỉnh, điều mà chồng tôi không làm được.
Rồi cách đây 1 tuần, "anh" đề nghị muốn kết hôn với tôi. Miễn là tôi luôn ở bên, không bỏ rơi "anh".
Còn về chồng, hình như hơn nửa năm nay mối quan hệ giữa anh và người đàn bà kia cũng chấm dứt. Tôi cũng chẳng buồn tìm hiểu lý do vì sao. Sao con tim tôi chẳng thấy vui và nó trở nên thờ ơ, lạnh nhạt. Cũng có thể vì tôi đã mất niềm tin hoàn toàn về chồng mình.
Hiện tôi đang băn khoăn quá. Đã một lần vấp ngã và bị lừa dối nên tôi như con chim mà sợ cành cong. Liệu lời cầu hôn của một chàng trai còn quá trẻ có đáng tin hay không? Có thể tình cảm của chàng trai này là thật nhưng lòng người sẽ thay đổi phải không? Bây giờ tôi đang rất mâu thuẫn: Gia đình, con cái và "anh". Lúc này tôi vẫn cần chàng người tình trẻ, tôi vẫn muốn đắm mình trong niềm đam mê với "anh" nhưng tôi chẳng thể vứt bỏ tất cả để đi theo cái gọi là tình yêu.
Tôi có thể làm gì bây giờ?
Vũ Thảo (Bắc Giang)
Trả lời:
Đã có nhiều lời khuyên rằng, là phụ nữ nếu cứ luẩn quẩn trong vòng xoay ái tình thì thường nhận nhiều đau khổ.
Nói chung, hầu hết phụ nữ khi đang trong thời kỳ thai nghén rồi sinh nở, thường cơ thể mệt mỏi, tâm sinh lý thay đổi, gần như mọi sự quan tâm đều dành cho đứa con nên bỏ qua cảm xúc của chồng. Không còn quan tâm, chăm sóc chồng như thời còn là vợ chồng son. Đây là nguyên nhân khiến khoảng cách giữa hai vợ chồng ngày càng xa. Tình trạng này kéo dài dễ đẩy người đàn ông tìm kiếm niềm vui khác bên ngoài.
Đầu tiên bạn nên tự hỏi lại mình xem, vì sao chồng bạn lại thay đổi và có người đàn bà khác. Chắc chắn điều anh ấy làm khiến bạn bị tổn thương nhưng việc bạn đi tìm mối quan hệ mới và quan hệ tình dục với người khác phải chăng chỉ là để trả đũa. Liệu bạn có chắc mình đang đi đúng đường và đây chính là cách để bạn giải thoát khỏi những đau khổ mà một mình bạn đã chịu đựng suốt 3-4 năm qua?!
Bạn đang đối mặt với nhiều sự lựa chọn, nhưng tất cả đều chẳng hoàn hảo và tất nhiên bạn sẽ không có kết quả tốt đẹp. Bạn có quyền chọn cho mình cách mà bạn muốn hay ít đau khổ hơn hoặc có thể giải thoát tâm trí bạn. Chỉ có mình mới hiểu bản thân mình nhất mà thôi. Tôi tin bạn sẽ biết cân nhắc và có cách giải quyết thích hợp.
Theo VNE
Cho nụ hôn đầu tiên của con Tim mẹ như ngừng đập khi nhận ra cặp thanh niên hôn nhau ngay dưới cây hoa sữa nhà mình là con và cậu bạn vẫn thường đến nhà rủ con đi sinh hoạt Đoàn! Vậy là con gái mẹ, 17 tuổi, đã yêu và đã hôn! Con gái yêu của mẹ, Mẹ có thể tự hào nói rằng mẹ con ta hiểu...