Không có gì là không thể, nếu bạn tin vào chính mình
Nếu bạn nghĩ mình không làm được, có nghĩa bạn đã dừng lại trước khi bắt đầu. Bạn sẽ làm được rất nhiều điều nếu bạn biết rằng khả năng của bản thân là vô hạn
Cố gắng, không phải vì muốn khiến ai cảm động, cũng không phải là làm cho ai xem, mà là để bản thân có thể thoát ra khỏi vòng luẩn quẩn mà mình ghét bất cứ khi nào, và để có được quyền lợi của bản thân mình, sống một đời theo cách mình muốn.
Mỗi ngày mà hiện tại bạn đang sống, đều là một ngày mà bạn trẻ nhất trong cuộc đời phía sau, xin đừng lúc nào cũng hành động quá nhanh, nhưng đến khi hiểu lại quá chậm. Mỗi ngày hãy cho bản thân mình một hy vọng, hãy thử không buồn phiền vì ngày mai, không than thở vì ngày hôm qua, chỉ đơn giản là để ngày hôm nay tốt đẹp hơn.
Đôi khi sự đấu tranh luôn cần phải có trong cuộc sống. Nếu cuộc sống trôi qua thật suôn sẻ, chúng ta sẽ không hiểu được cuộc sống, không có được bản lĩnh, nghị lực như chúng ta cần phải có, cuộc sống thật công bằng, không phải vô cớ mà mọi điều xảy đến với ta
Bạn cần sức mạnh, nghị lực nên cuộc sống đã đặt ra những khó khăn nghịch cảnh để bạn vượt qua và trở nên mạnh mẽ hơn
Đừng bao giờ cau mày hay nhăn mặt thậm chí khi bạn đang buồn, chắc chắn sẽ có ai đó yêu bạn chỉ vì nụ cười của bạn thôi. Với thế giới bạn chỉ là một cá nhân nhưng đối với một ai đó, bạn là cả thế giới
Có những lúc bạn sẽ thất vọng vì đặt niềm tin không đúng chỗ. Dẫu thế, đừng bao giờ tỏ ra bi quan hay chán nản, cuộc sống thà bị lừa dối còn hơn không một lần dám tin
Cuộc đời không phải là một cuộc đua. Nó là một hành trình để chúng ta từng bước chiêm nghiệm ý nghĩa cuộc sống. điều quan trọng không phải là phần thưởng khi bạn đến đích mà chính là những gì bạn cảm nhận được trên từng chặn đường đi
Khi ta còn trẻ, ngay cả đa sầu đa cảm cũng thổi phồng đến kinh thiên động địa. Nhưng khi trưởng thành ta lại học được rằng, càng đau, lại càng lặng lẽ. Trưởng thành chẳng qua là giỏi che giấu cảm xúc, trưởng thành chính là điều chỉnh tiếng khóc của bạn sang chế độ im lặng.
Bất luận hôm nay bạn phải đối mặt với điều gì, dù sao cũng đi đến bước này rồi, vậy hãy kiên trì bước tiếp, cho bản thân mình chút khẳng định, đợi đến khi bạn thực sự không thể kiên trì được nữa, bạn mới biết thì ra mình đã kiên cường nhường nào, trên thực tế, chúng ta đều kiên cường hơn những gì mình có thể tưởng tượng.
Video đang HOT
Ai rồi cũng sẽ mệt, không ai có thể gánh giúp bạn tất cả đau thương và mệt mỏi, thế nên con người luôn cần một quãng thời gian để học cách trưởng thành.
Thật ra xinh đẹp hay không cũng chẳng sao cả, tôi luôn cảm thấy nếu một cô gái có thể giữ thái độ bình thản không âu lo không nóng vội với bất cứ việc gì, và có một trái tim chịu được cảm giác cô đơn, vốn đã là một sức hấp dẫn quá lớn và một sức mạnh có từ trong xương tủy.
Trưởng thành là cho dù bạn có buồn đến chết được, ngày hôm sau vẫn có thể làm việc này bận việc kia như bình thường. Hoặc là, không ai biết đã có chuyện gì xảy ra với bạn, về mai này, tương lai dài lắm, bạn không bao giờ có thể biết được sẽ gặp được gì ở ngã rẽ tiếp theo, con đường tối tăm nhất ấy dù thế nào cũng phải tự mình đi hết.
Theo Phunutoday
Đừng ngưỡng mộ những mối tình dài lâu, đừng chê bai những mối tình ngắn ngủi...
Dài lâu cũng có thể không thật lòng, dài lâu cũng có thể không đến với nhau, dài lâu cũng có thể chỉ là một tấm bình phong che lấp. Nhưng ngắn thôi, biết đâu lại đậm sâu, lại nên duyên, thành phận.
Anh đã mệt mỏi chưa? Em chỉ muốn hỏi một câu như thế thôi, vì bản thân em, đã cảm thấy mệt lắm rồi! Em không còn cảm thấy háo hức mỗi lần chúng ta nói chuyện, không còn bật cười trước những câu nói của anh.
Và anh cũng không còn quan tâm em đang nghĩ gì? Bản thân em thấy ra sao khi những ngày anh không bên cạnh? Em thèm cái cảm giác mà những người yêu nhau, chỉ đơn giản với những cái nắm tay đi ngang trên phố.
Yêu xa cần biết bao nhiêu cố gắng? Cần rất nhiều!
Thành phố này, có mấy người yêu nhau mà thấy cô đơn như em, cô đơn trong chính tình yêu mà em từng hy vọng? Mỗi lần em mệt mỏi, muốn được nói chuyện, thì ở bên đó anh đã ngủ. Mỗi lần em khóc, phải luôn tự trấn an mình: "Mạnh mẽ mà, đừng như thế, được không?".
Nhưng thực ra, là vì bản thân em không mạnh mẽ, là vì em luôn thấy cô đơn trong chính tình yêu của mình. Là vì chúng ta đã không còn yêu thương nhau như lúc trước. Hay đơn thuần, em là kẻ đã phản bội tình yêu?
Cách nhau hơn 14.000km, chênh lệch tới 12 tiếng, xa nhau đã rất nhiều năm. Bao lâu rồi chúng ta không có những cuộc trò chuyện thâu đêm suốt sáng? Là vì chúng ta bận với cuộc sống riêng của mình. Hay chúng ta cố gắng kiếm một cái cớ để "chẳng cần nói với nhau điều gì thêm nữa"?
Khoảng cách là thứ khiến tình yêu dễ rơi vào đổ vỡ. Ảnh minh họa
Em không chắc chắn, nhưng vì em biết, anh đã có một người con gái khác ở bên. Là cô gái chúng ta đã cùng gặp trên chuyến tàu, trước lúc anh rời Việt Nam tới Mỹ. Cô ấy bay cùng chuyến với anh, cùng tới trường học mà anh đăng ký.
Phải chăng em đã quá vô duyên khi tìm hiểu cuộc sống của anh? Em xin lỗi, nhưng em nghĩ đó là những thứ anh nên cho em biết. Rằng mối quan hệ của anh và cô ấy đều đã vượt trên mức tình bạn từ cách đây rất lâu rồi.
Anh không muốn nói với em chỉ vì để giữ trọn vẹn lời hứa giữa hai ta. Rằng: "Anh sẽ không bao giờ nói lời chia tay với em trước".
Vậy em sẽ giúp anh! Sẽ là người nói ra câu chia tay trước. Hãy chờ lá thư tay của em, ngày hôm qua em đã gửi đi rồi.
Đừng thắc mắc thêm bất cứ điều gì, cũng đừng hỏi em thêm bất cứ điều gì. Càng không nên níu kéo tình yêu của cả hai chỉ vì sự thương hại. Em không muốn đơn phương người mình yêu, càng không muốn đơn phương trong một mối tình mà bản thân vẽ ra toàn một màu hồng rực rỡ.
Chúng ta đã xa nhau được hơn 5 năm. Từng đấy thời gian, không nhiều, không ít. Chúng ta đã yêu nhau được gần 10 năm, khoảng thời gian mà đám bạn lúc nào cũng phải thốt lên với em rằng họ ghen tỵ. Nhưng chia số thời gian ấy ra, chúng ta còn yêu nhau được mấy phần.
Yêu xa, chúng ta chẳng thể bên nhau mỗi lúc cần như trước. Ảnh minh họa
Đừng ngưỡng mộ những mối tình dài lâu, cũng đừng chê bai những mối tình ngắn ngủi. Dài lâu cũng có thể không thật lòng, dài lâu cũng có thể không đến với nhau, dài lâu cũng có thể chỉ là một tấm bình phong che lấp. Nhưng ngắn thôi, biết đâu lại đậm sâu, lại nên duyên, thành phận.
Yêu, chia tay, chưa bao giờ em thấy mình cảm thấy nhẹ lòng đến thế. Không phải là vì không yêu, là vì biết người mình yêu không còn yêu. Là vì biết, đây là lúc thích hợp để ra đi, để tự không biến mình thành một kẻ thứ ba ngu ngốc.
Quá trễ để chúng ta quay lại cái khoảnh khắc biệt ly. Em nên lựa chọn thông minh hơn bằng cách chia tay khi anh rời đi, bởi vì mấy ai xa nhau mà còn giữ nổi hình bóng của người kia trong tim mình trọn vẹn?
Em không thể, và anh cũng không thể! Đó vốn dĩ là một chuyện rất dễ hiểu trên đời.
Đừng nghĩ rằng ai đúng ai sai, bởi vì cả hai chúng ta, trong chuyện này không ai có lỗi. Có chăng vì chúng ta không thể sống thiếu tình yêu và không thể chịu đựng những cô đơn một mình.
Xa nhau như thế, làm sao chúng ta có thể không ngã lòng vì sự quan tâm, xiêu lòng vì những dịu dàng của một người bên cạnh. Nên em chưa bao giờ trách anh vì đã phản bội lại trái tim em. Em chỉ trách mình, vì bản thân đã nhận ra quá muộn.
Cuối cùng chúng ta chẳng thể đợi nhau sau những năm tháng yêu xa. Ảnh minh họa
Từ khi nào chúng ta trở nên cách xa hơn? Từ những cuộc gọi không bắt máy, từ những hôm ốm mệt, từ những ngày không thể nắm lấy tay nhau, cùng nhau san sẻ mọi áp lực từ cuộc sống. Từ cái ngày chúng ta phải đối diện với mọi thứ một mình, chúng ta đã xa nhau!
Tình yêu chúng ta đã không đẹp như chúng ta vẫn tưởng, cũng không viên mãn như những cặp đôi yêu xa khác. Không có cái kết đẹp đẽ. Không thể đợi nhau sau những năm tháng yêu xa...
Tình yêu của chúng ta không đủ lớn, nó thua khoảng cách, thua thời gian, thua thực tại, thua cả những cám dỗ tầm thường và những cô đơn mắc phải. Nên chúng ta hãy xa nhau.
Là vì hai chúng ta, khoảng cách quá xa nên không thể gần thêm được nữa. Nên chia tay và chúc phúc, có lẽ là lời nói sau cùng!
Theo Emdep
Không phải đám mây nào cũng mang theo mưa, không phải nỗi buồn nào cũng đều tồi tệ Nhưng cô gái à nếu em cũng đang buồn thì đừng tự giam mình vào những điều như vậy nữa. Cái gì tới sẽ phải tới, cái gì đi rồi cũng sẽ đi, hoa nở cũng chỉ để tàn và người gặp nhau rồi thì để rẽ ngang. Sau tất cả, chúng ta sẽ lại gặp được những con người mới ở những...