Không chồng không con vì quá tham tiền
7 năm chồng vợ, một ngày anh đưa cho tôi tờ đơn ly hôn. Anh nói tôi có thể giữ 2/3 số tài sản hiện tại. Anh chỉ có một điều kiện: Tôi chấp nhận ly hôn nhanh.
Khi đọc tâm sự của anh trên Afamily, tôi nghiệm ra: Anh đã giẫm lên vết xe đổ mà tôi đã từng qua. Đã có thời, tôi coi đồng tiền là vạn năng. Tiền trong mắt tôi là mục đích sống duy nhất. Khi ấy, tôi không hiểu được tiền chỉ là phương tiện để sống. Chính vì vậy, tôi đang phải sống cảnh không chồng không con vì tham tiền.
Thuở yêu đương, tôi và anh đều nghèo. Chúng tôi tốt nghiệp đại học rồi cố trụ lại làm việc ở Hà Nội. Phải thuê phòng trọ 15m2 chật chội nhưng tôi và anh vẫn vun vén giấc mơ hạnh phúc. Chúng tôi cưới nhau khi cả hai đều chỉ có hai bàn tay trắng. Hai bên gia đình cũng khó khăn nên không giúp được nhiều. Nói chung, vợ chồng tôi phải tự thân vận động hết.
Chồng tôi là nhân viên kinh doanh trong công ty bất động sản. Thời buổi đất đai ế ẩm, đồng lương eo hẹp không đủ nuôi thân. Tôi liên tiếp càu nhàu bắt anh đi làm thêm để kiếm tiền. Nghe theo lời vợ, buổi tối anh cũng đi buôn bán hàng điện tử để tăng thu nhập. Tôi làm nhân viên văn phòng cho một công ty mỹ phẩm. Tối đến tôi cũng đi gia sư dạy văn cho mấy em học sinh. Cuộc sống tất bật, hai đứa chỉ gặp nhau lúc 10 giờ tối mỗi ngày. Sáng ra, hai đứa lại lao đi làm 2 ngả.
Ảnh minh họa
Video đang HOT
Chồng tôi bảo hai vợ chồng cố gắng làm lụng 2 năm để dành chút tiền vừa lấy vốn làm ăn vừa sau này còn sinh con. Nhưng tôi không muốn chuyện con cái làm vướng bận việc kiếm tiền của vợ chồng. Tôi động viên chồng làm việc để gom góp tiền mua căn nhà chung cư ở Thủ đô.
Nhìn mấy đứa bạn lấy được chồng Hà Nội có nhà sẵn nên sung sướng khiến tôi ghen tị lắm. Tôi nói với anh 5 năm nữa mới sinh con vì hai vợ chồng còn trẻ. Tôi dùng thuốc tránh thai hàng tháng nhưng do bận rộn nên tôi thường xuyên quên uống thuốc. Hậu quả là 4 lần liền tôi đã phải đến phòng khám sản tư nhân để nạo hút thai.
Sau 4 năm cật lực làm ăn, vợ chồng tôi đã mua được một căn nhà chung cư nho nhỏ như tôi mơ ước. Trong nhà, chúng tôi đã sắm đầy đủ tiện nghi. Được như ngày hôm nay cũng là do chồng tôi may mắn trúng quả làm môi giới thành công hai lô đất vàng cho khách.
Kinh tế đủ đầy, anh giục tôi chuyện sinh con vì bố mẹ 2 bên đã mong cháu bế bồng. Tôi đến viện để khám và tư vấn có con theo ý muốn nhưng bác sĩ kết luận tôi bị tắc vòi trứng và rối loạn nội tiết. Đây là trái đắng của việc trước đây tôi đã 4 lần phá thai không an toàn.
Quá sốc và bất ngờ, tôi đã không dám nói chuyện bị vô sinh này với chồng. Tôi biết, anh đang ao ước có con đến chừng nào. Cũng từ đó trở đi, tôi như người bị trầm cảm, sống lặng lẽ.
Cứ thế, tình cảm vợ chồng của chúng tôi bị ảnh hưởng. Tôi và chồng đều không còn mặn nồng ân ái. Giờ chúng tôi đã có kinh tế dư dả. Thậm chí anh còn mua thêm được một lô đất nữa. Nhưng cũng từ đây, tôi thấy anh có vẻ khang khác.
Tôi thuê thám tử theo dõi chồng. Sự thật khiến tôi bàng hoàng: Chồng tôi có bồ ở ngoài. Cô ấy đang mang thai với anh được 3 tháng. Tôi giận sôi người lên và bắt anh phải chấm dứt mối quan hệ bất chính này.
Anh nói rằng cô ấy chỉ là máy đẻ, còn tôi mới là vợ của anh. Cố nguôi giận, tôi bắt anh phải đưa tất cả tiền mỗi tháng làm ra. Tôi tin, đàn ông chỉ điều khiển được gái bằng tiền. Không có tiền, ả kia chỉ là máy đẻ miễn phí không hơn không kém.
7 năm chồng vợ, một ngày gần đây, anh đưa cho tôi tờ đơn ly hôn. Anh nói tôi có thể giữ 2/3 số tài sản của hai đứa hiện tại (mặc dù, phần lớn của cải trong nhà đều do anh làm ra). Anh chỉ có một điều kiện: Tôi chấp nhận ly hôn nhanh để anh về sống danh chính ngôn thuận với mẹ con cô bồ. Anh bảo tôi tham tiền, coi tiền trên tất cả. Con người làm ra tiền chứ tiền không tạo nên nhân cách người con người, không tạo nên những đứa con, tạo nên một gia đình hạnh phúc. Dù tôi cố gắng hoà giải, anh vẫn dứt bước ra đi.
Ngồi viết những dòng tâm sự này mà nước mắt tôi cứ tự nhiên chảy. Tôi luôn muốn chôn vùi những bất hạnh của đời mình. Nhưng tôi thấy có nhiều người khác đang bước lại con đường sai lầm phía trước của tôi. Mọi thứ trên đời đều có giá của nó. Bạn sẽ ngã rất đau nếu coi thường tất cả để trèo cao. Hạnh phúc gia đình là thứ quý giá mà bao nhiêu tiền cũng không thể mua được
Theo Bưu Điện Việt Nam
Vợ thờ ơ với tôi, ngọt ngào với người lạ
Cách đây 3 tháng, vợ đòi chia tay rồi đêm nào cũng buôn điện thoại rất vui. Tôi buồn và không còn hồn nhiên như xưa. Tôi năm nay gần 50 tuổi.
Tôi đã lập gia đình được 10 năm. Tôi và vợ làm công chức nhà nước. Vợ hơn tôi một tuổi, có một người con riêng, năm nay đã vào đại học. Con chung của chúng tôi đang học tiểu học. Chúng tôi cưới nhau sau khi vợ ly dị với chồng cũ. Tôi nghĩ quá khứ là dĩ vãng và hãy sống với nhau bằng tấm lòng của cuộc sống thực tại. Nhưng sau thời gian sống chung, tôi bị bệnh ngủ ngáy, thế là vợ yêu cầu ngủ riêng.
Từ đây, cuộc sống vợ chồng có những biến đổi như: vợ thường xuyên kiếm chuyện này nọ để cãi vã trong gia đình, từ việc nhỏ nhất như rửa chén bẩn, lau nhà dơ hơn khi chưa lau... Tôi là người hiền lành, lo cho gia đình, lo cho hai con chu tất, công việc ổn định nhưng thường xuyên bị chê bai thua người này người kia. Tôi chán nản, ít quan hệ với đồng nghiệp và có cảm giác mọi người ngày một xa lánh đi.
Dạo này, vợ tôi "buôn" điện thoại tới nửa đêm
Trong đời sống vợ chồng, tôi làm tốt nghĩa vụ của người đàn ông, cho nên tôi nghĩ sẽ không có chuyện gì xảy ra với tôi. Nhưng cách đây khoảng ba tháng, vợ tôi đề nghị chia tay, tài sản trong nhà cái gì do tôi mua sắm thì tự đem đi. Trong đơn ly hôn thì xác định chúng tôi không có tài sản chung, con chung do vợ tôi nuôi dưỡng.
Tôi chưa tìm ra lý do vì sao phải chia tay nên tôi chưa ký đơn ly dị. Trong khoảng thời gian ba tháng ấy, tôi theo dõi thì thấy tối nào vợ cũng nói chuyện điện thoại cùng ai đó. Có khi từ 22 giờ đến tận 24 giờ, nói chuyện thì thào, cười nói vui vẻ. Còn nói chuyện với tôi thì cáu gắt. Tôi hỏi thì ít trả lời, gọi điện thì không nghe. Tôi rất buồn, bản thân không còn hồn nhiên như xưa. Tôi không biết làm sao nên cần một sự chia sẻ, động viên. Rất mong những chia sẻ để tôi hoàn thiện mình hơn. Tôi năm nay cũng gần 50 tuổi.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tôi đã từng muốn chết vì mình không còn xinh đẹp! Từ một cô bé xinh xắn, hồn nhiên bỗng khuôn mặt tôi biến dạng, méo mó và trở nên xấu xí khiến tôi không còn tự tin vào mình, không biết gia đình người yêu có chấp nhận... Tôi sinh ra và lớn lên ở một vùng quê thanh bình yên ả, được sống trong tình yêu thương của gia đình. Cứ như...