Không chỉ nợ vài tỷ, còn nhiều chuyện ghê gớm hơn sau hôn nhân chớp nhoáng
Giữa đêm khuya, Loan lẳng lặng ra khỏi nhà, không mang theo bất cứ thứ gì. Cô chạy bạt mạng hướng ra đường quốc lộ để đón xe về quê.
Đã gần một năm trôi qua nhưng mỗi khi nhớ lại khoảnh khắc trốn chạy khỏi nhà chồng, Loan vẫn không khỏi rùng mình. Cô co người lại, trùm kín chăn để thoát ra khỏi cảm giác sợ hãi luôn bủa vây, hành hạ cô trong suốt thời gian qua. May mắn là cô đã sớm nhận ra bản chất của người chồng và kiên quyết dứt áo ra đi, nếu không bây giờ chắc cô đã thân tàn ma dại. Cô tự trách mình quá nông nổi, vội vàng, trót yêu nhầm người.
Cách đây ba năm, khi Loan đang là sinh viên năm cuối, trong một lần sinh nhật của người bạn, cô đã gặp Thiên. Theo lời giới thiệu, anh ta đang kinh doanh bất động sản. Với mẽ ngoài đẹp trai, giọng nói dẻo quẹo, ánh mắt đa tình, Thiên nhanh chóng chiếm được cảm tình của nhiều người. Lần đầu tiên bắt gặp ánh mắt đắm đuối, khiêu khích của Thiên, Loan đỏ mặt quay đi. Dường như nhận ra sự bối rối của cô, Thiên bắt đầu tán tỉnh và quan tâm hết mực. Mọi việc sau đó diễn ra khá nhanh, chỉ sau một tuần, hai người công khai chuyện yêu đương. Càng bất ngờ hơn, chỉ sau mấy tháng, họ đã phát thiệp mời đám cưới trước sự ngỡ ngàng của bạn bè.
Thật sự đối với Loan, cô cũng chưa có sự chuẩn bị kỹ lưỡng cho cuộc hôn nhân này nhưng vì lỡ mang bầu nên Loan nhận lời kết hôn, sinh con rồi mới tính tiếp chuyện xin việc. Loan cũng không thể lường trước được điều gì đang chờ đợi mình. Cô hồn nhiên bước vào cuộc hôn nhân một cách chóng vánh để rồi lập tức vỡ mộng khi mới bước chân về nhà chồng.
Loan ân hận, hối tiếc vì đã không tìm hiểu kỹ càng, cô đã quá vội vàng khi quyết định kết hôn. Ảnh minh hoạ
Trước đó, khi biết Loan có bầu, gia đình Thiên đã có phản ứng không bằng lòng. Ngày cưới, cô không được đi vào cửa chính mà phải vòng ra cửa sau để vào nhà. Loan cũng có một chút tủi thân nhưng mọi người động viên rằng, lâu nay tục lệ cô dâu có bầu trước không được vào cửa trước, thôi thì mình cứ theo, coi như đó là việc phải làm. Điều đó mới chỉ là điểm khởi đầu cho nhiều việc bất ổn khác.
Video đang HOT
Ngay trong đêm tân hôn, vì phải tiếp khách, lại bầu bì nên Loan chỉ muốn nghỉ ngơi, chuyện kiểm phong bì để mai. Nhưng bố mẹ chồng và em chồng đã xông vào phòng, bắt kiểm ngay. Kiểm xong đống phong bì, mẹ chồng tuyên bố là sẽ lấy hết toàn bộ số tiền mừng đám cưới, cùng với số nữ trang mà gia đình chồng đã tặng cho cô trong tiệc cưới. Lý do là để trả nợ cho Thiên, chồng cô đang nợ một số tiền rất lớn. Loan thật sự kinh ngạc khi nghe mẹ chồng nói. Từ trước đến nay cô chưa bao giờ thấy Thiên nhắc đến chuyện nợ nần. Quay sang hỏi chồng, Thiên thản nhiên đáp:
- Ừ, mình có thì trả cho xong, chứ để làm gì.
Nghe chồng nói, Loan như người rơi xuống vực. Linh cảm mọi chuyện có thể còn tồi tệ hơn, đêm đầu tiên ở nhà chồng, ngoài nỗi buồn xa bố mẹ, có một nỗi thất vọng không hề nhỏ đối với Loan. Nhìn thấy vợ tủi thân nằm khóc, không những không có một lời động viên, Thiên trợn mắt quát:
- Cô khóc cái gì, hay thấy tôi thiếu thốn, nợ nần nên khóc à. Thích thì cút đi cho khuất mắt. Còn không cứ đợi đấy, nhiều chuyện còn ghê gớm hơn, nợ nần là bình thường nhé.
Đúng như lời anh ta nói, chuỗi ngày tiếp theo thật sự là nỗi kinh hoàng đối với Loan. Đối với gia đình chồng, cô không được đón nhận, nên việc họ đối xử lạnh nhạt với cô, cô đành phải chịu. Loan chỉ hy vọng vào chồng mình. Nhưng với Thiên, anh ta đã bộc lộ bản chất là người đàn ông vũ phu, cờ bạc, nghiện hút. Mang tiếng kinh doanh gỗ nhưng làm được đồng nào, anh ta hút hít, nướng hết vào trò đỏ đen. Số nợ mấy tỷ đồng chưa trả nhưng anh ta vẫn chứng nào tật đó. Sau khi đã vơ vét đến đồng xu cuối cùng trong tay vợ, Thiên lấy hết điện thoại và đồ dùng của hai vợ chồng đi cầm cố.
Khi không có tiền, Thiên bắt đầu giở trò vũ phu với Loan và làm cô sảy thai. Cuộc sống hôn nhân chỉ còn là địa ngục khi vợ chồng không còn tình cảm, sự tôn trọng. Loan ân hận, hối tiếc vì đã không tìm hiểu kỹ càng, cô đã quá vội vàng khi quyết định kết hôn. Không còn gì để ràng buộc, Loan đã quyết định ra đi để tự giải thoát mình. Giữa đêm khuya, Loan lẳng lặng ra khỏi nhà, không mang theo bất cứ thứ gì. Cô chạy bạt mạng hướng ra đường quốc lộ để đón xe về quê. May mắn có người lái xe tốt bụng đã cho cô đi nhờ về nhà bố mẹ. Sau đó, Loan đã gửi đơn ly hôn ra tòa, chính thức chia tay Thiên, chấm dứt cuộc hôn nhân ngắn ngủi nhưng chất chứa nhiều bất hạnh, tủi nhục.
Chị dâu sành điệu đòi về quê chăm mẹ chồng ốm, nghe tiếng cười giữa đêm tôi đuổi đi ngay
Không nói không rằng, tôi lao vào vứt hết đồ đạc của chị ta ra ngoài sân, đuổi chị ta đi ngay lập tức giữa lúc đêm khuya.
Nhà tôi có hai anh em, tôi là út còn anh trai cả. Tôi không học cao nên sớm đi làm công nhân một xí nghiệp ở gần nhà. Anh tôi lên thành phố học đại học, ra trường đi làm rồi kết hôn, cùng chị dâu ở lại thành phố sinh sống.
Hiện tại ở nhà chỉ còn tôi và mẹ, tôi chưa lấy chồng. Hôm vừa rồi mẹ bị ốm, không phải bệnh nguy kịch nhưng sức khỏe bà giảm sút nhiều. Bà gần như phải nằm trên giường nghỉ ngơi và cần có người bên cạnh chăm sóc.
Mẹ tôi trước đó không có thu nhập, tôi đi làm nuôi mẹ, bây giờ tôi không thể nghỉ làm để ở nhà chăm bà được. Gọi lên thành phố bảo với anh trai chuyện mẹ ốm, anh ấy ậm ừ đã biết. Thực ra tôi chỉ báo để anh ấy biết vậy thôi chứ chẳng hy vọng anh chị có thể về trông nom.
Gọi lên thành phố bảo với anh trai chuyện mẹ ốm, anh ấy ậm ừ đã biết. (Ảnh minh họa)
Hôm sau nghe anh trai nói chị dâu sẽ xin nghỉ làm về chăm mẹ chồng mà tôi không khỏi ngạc nhiên. Chị ấy gia cảnh không giàu có nhưng là con gái út nên được bố mẹ nuông chiều, tính tình khá tiểu thư và vụng về. Dẫu không yên tâm khi để chị dâu chăm mẹ nhưng chị ấy có lòng tôi cũng không tiện từ chối, hơn nữa thật sự là chẳng tìm được ai khác.
Khi chị dâu về quê, vậy mà lần này chị lại khiến tôi phải nhìn với con mắt khác. Chị ấy rất cởi mở, thân thiện với mọi người, không ngại vào bếp nấu nướng, chẳng quản bò ra lau dọn nhà cửa và chăm sóc mẹ tôi khá chu đáo tỉ mỉ.
Mẹ tôi mừng lắm khi con dâu thay đổi tính nết, tôi cũng thầm thở phào nhẹ nhõm vì có vẻ như chị dâu đã nghĩ thông suốt nhiều điều.
Khi chị dâu về được 3 ngày, hôm ấy nhà máy tôi tăng ca về muộn. Lúc về đến nhà thì mẹ và chị dâu đã đi ngủ rồi. Tôi cố gắng nhẹ nhàng để không đánh thức mọi người dậy, ai ngờ khi đi ngang qua phòng chị dâu, tôi giật mình khi nghe được tiếng cười khanh khách của chị vọng ra:
- Đời nào tao chịu phục vụ bà ấy không công, mày không biết ở đây khổ sở, thiếu thốn, bẩn thỉu thế nào đâu. Cố gắng lấy lòng để bà ấy còn bán đất đi mua nhà cho vợ chồng tao trên thành phố chứ. Lúc nào mua nhà xong đừng mơ tao chấp nhận làm những chuyện kinh khủng thế này nữa...
Chị dâu đang thao thao bất tuyệt với bạn thì giật nảy mình khi cánh cửa phòng bật mở, tôi xuất hiện nhìn chị ra với ánh mắt đầy phẫn nộ. Không nói không rằng, tôi lao vào vứt hết đồ đạc của chị ta ra ngoài sân, đuổi chị ta đi ngay lập tức giữa lúc đêm khuya.
Khi chị dâu về quê, vậy mà lần này chị lại khiến tôi phải nhìn với con mắt khác. (Ảnh minh họa)
Tôi thật sự ghê sợ con người chị ta, không muốn giữ chị ta ở trong nhà mình thêm một phút giây nào nữa. Chị dâu âm mưu thâm hiểm, lừa lọc dối trá, vô liêm sỉ không còn từ nào để diễn tả.
Đuổi chị dâu đi xong, tôi lập tức gọi điện cho anh trai nói rõ mọi chuyện. Hôm sau anh tôi gọi về bảo rằng chị dâu đã biết lỗi rồi, mong tôi và mẹ tha thứ cho chị ta. Rồi anh còn bảo chuyện mua nhà chẳng có gì đáng nói, anh là con trai thì mẹ bán đất mua nhà cho anh cũng là điều nên làm. Còn chị dâu nói vậy vì trước nay chị quen thói phổi bò chứ thật tâm chị không phải người ác.
Thú thật tôi không hài lòng với câu trả lời đó của anh trai. Lại còn mua nhà là đương nhiên? Vậy sau khi bà bán đất, liệu mẹ tôi có trông cậy được vào cô con dâu và cậu con trai kiểu này không? Tôi phải làm thế nào đây? Vẫn chưa dám cho mẹ biết vì sợ bà buồn, hôm đó đuổi chị dâu đi tôi vẫn phải nói dối là hai chị em cãi nhau...
Về ra mắt được nhà anh xởi lởi đón tiếp, tôi tức giận muốn bỏ về ngay Hôm về nhà anh ra mắt, em chuẩn bị kỹ lưỡng lắm, từ ăn mặc, đầu tóc rồi đến quà cáp mang đến. Nhưng mọi sự háo hức, vui mừng của em lập tức tắt ngấm khi em nhìn thấy người phụ nữ đó đang ngồi trong phòng khách đầy tự nhiên. Em chào các chị, Cho tới lúc này mỗi lần nhớ...