Không cần là tình đầu, giờ em là cô dâu của anh thế là đủ!
Có nhất thiết phải là tình đầu rồi cưới nhau mới là hạnh phúc trọn vẹn, với em không cần là tình đầu, chỉ cần ngay giây phút này, em trở thành cô dâu của anh, người mà anh yêu trong hiện tại, thế là đủ.
Người ta nói tình đầu khó quên, nhưng thử hỏi mấy ai trên đời này được hạnh phúc mĩ mãn với tình đầu của mình? Đối với em, em không nhất thiết mình phải là tình đầu của anh, chúng ta chẳng cần phải là tình đầu của nhau. Đúng, nếu điều đó là hiện thực thì thật tuyệt vời nhưng không phải thì cũng chẳng sao cả. Quan trọng nhất chính là hiện tại, em yêu anh và anh cũng yêu em, em là cô dâu của anh, thế mới là tuyệt vời nhất!
Sao cứ phải ghen mãi với tình đầu trong lòng anh, sao cứ phải so đo xem em và cô ấy anh yêu ai hơn? Mặc dù có lúc em cũng nghĩ liệu anh có còn nhớ cô ấy, liệu dù tất cả qua đi thì cô ấy vẫn là người khiến anh dành nhiều tình yêu nhất, lưu tâm nhiều nhất? Bởi em biết anh đã từng yêu cô ấy rất lâu và rất sâu, tình yêu của hai người cứ ngỡ sẽ là tình đầu và là tình cuối. Chỉ là hai người đã dừng lại nhưng tình yêu dành cho nhau không thể vì thế mà mất đi một sớm một chiều.
Người ta nói đúng, tình đầu rất khó quên, bởi thường điều gì là đầu tiên, là lần đầu trải nghiệm đều khiến người ta nhớ mãi. Làm sao mà anh dễ dàng quên đi người con gái khiến anh có những rung động đầu đời? Đối với anh đó là những kỷ niệm đẹp, em cũng sẽ vì anh mà trân trọng, không bới móc, không so đo bởi so đo thì em thật chỉ là người cạn nghĩ.
Vượt trên tất cả, em chỉ cần hiện tại mà thôi bởi hiện tại này thuộc quyền sở hữu của em, hiện tại của riêng em và anh, còn cô ấy đã thuộc về quá khứ. Mặc cho cô ấy là tình đầu sâu sắc cũng chỉ là kỷ niệm, em là người mà anh yêu hiện tại, nắm chặt tay anh, giữ lấy anh để không phải vuột mất anh như cô ấy mới là điều em cần nghĩ đến. Em là hiện tại của anh, là người được anh yêu, đối với em thế là đủ.
Video đang HOT
Bước bên cạnh anh tiến vào lễ đường ngày hôm nay là em, cô dâu xinh đẹp hôm nay là em. Em không phải là người chiến thắng bởi suy cho cùng em chưa hề chiến đấu hay tranh giành anh khỏi cô ấy, đơn giản em chỉ là người phụ nữ hạnh phúc nhất trên đời này mà thôi, người được cùng anh đi hết cả cuộc đời này.
So với những kỷ niệm ngắn giữa anh và cô ấy, em đang có cả một cuộc đời hứa hẹn trước mắt để cùng anh dệt nên những kỷ niệm đẹp bất tận. Ai đó đã từng nói rằng “không mong là tình đầu, chỉ mong là tình cuối”, em cũng mong như thế, để ở cạnh anh suốt đời. Em mong mình được là mối tình cuối và là mối tình mãi mãi của anh…
Vì thế nếu bạn cũng giống như tôi, một cô dâu sắp bước vào lễ đường nhưng vẫn còn bị ám ảnh bởi tình đầu của anh ấy, bạn hãy trút bỏ hết đi. Cô ấy đã dừng lại rồi, người đi tiếp là bạn, cô dâu xinh đẹp đứng cạnh bên anh ấy là bạn. Đừng so đo với tình đầu, đừng tự ti với tình cũ. Anh ấy có lẽ yêu tình đầu nhiều thật nhưng bạn có nghĩ anh ấy cũng yêu bạn đến thế nào mới ngỏ lời xin cưới bạn không?
Hãy ngẩng cao đầu, thật tự tin, thật rạng rỡ đi bên anh ấy, bạn là mối tình mãi mãi của anh ấy, ngay hiện tại chính là thế. Vì thế chẳng cần là tình đầu đâu, chỉ cần là cô dâu hạnh phúc bên cạnh anh là đủ!
Chỉ cần đó là anh, người nắm tay em đi đến cuối cuộc đời, thì có phải là tình đầu hay không không quan trọng…
Theo Hy/Phununews
Mẹ chồng nói trong nước mắt: 'Con thương mẹ, thương cháu thì đi bước nữa đi'
Mẹ chồng cầm tay tôi, rớm nước mắt: "Con còn trẻ, đời còn dài. Căn nhà này không có bóng dáng đàn ông cũng mấy năm rồi. Con thương mẹ, thương cháu thì đi bước nữa đi con".
Chết đứng khi mẹ chồng mời người tình của chồng đến ăn TếtTôi mới về làm dâu chưa lâu, mẹ chồng đã lộ bản chấtTôi hối hận vì đã làm dâu nhà này!Con dâu ngoan hiền chống nạnh quát "không thèm nể nang" mẹ chồng nữa
Ngày nhà anh đem trầu cau, lễ lộc đến hỏi cưới, tôi thấy mẹ tôi rơi nước mắt. Tôi thừa hiểu, đó là những giọt nước mắt lo lắng, buồn bã chứ không phải hạnh phúc. Tôi lấy chồng rồi là đi luôn, vì nhà chồng tôi quá xa. Suốt cả buổi lễ, thỉnh thoảng mẹ tôi lại lấy tay quẹt nước mắt. Mẹ chồng tôi đứng bên cạnh, cứ nắm chặt tay còn lại của mẹ tôi như để an ủi.
Lúc tiễn bố mẹ tôi về, mẹ chồng đã ôm lấy mẹ tôi. Những lời của mẹ chồng hôm ấy, tôi sẽ không bao giờ quên. "Anh chị cứ yên tâm. Tôi cũng phận gái lấy chồng xa quê nên tôi hiểu con bé sẽ tủi thân thế nào. Tôi nhất định sẽ thương yêu nó thay cả phần của anh chị". Và mẹ đã làm đúng như thế.
Suốt 6 năm làm dâu, chưa một ngày tôi dậy sớm quét sân, nấu ăn, trừ mấy ngày giỗ, tiệc bởi mẹ luôn bắt ép tôi ngủ nghỉ cho khỏe. Chiều đi làm về tôi cũng không lo chuyện cơm nước vì đã có sẵn sàng rồi. Ngày chủ nhật, mẹ còn bắt chồng tôi đưa tôi đi chơi, đi cà phê, ăn uống xả stress. Chưa kể nếu chồng tôi lỡ to tiếng nạt nộ tôi, chắc chắn anh sẽ bị mẹ trách mắng. Đến chồng tôi vẫn hay đùa tôi làm dâu sướng nhất quả đất này.
Mẹ chồng luôn bênh vực tôi, làm chỗ dựa cho tôi. (Ảnh minh họa)
Khi con lên 3 tuổi, tai họa ập xuống nhà tôi. Chồng tôi bị tai nạn giao thông, mất ngay tại chỗ. Hôm đó, tôi ngất lên ngất xuống. Nhà chỉ có hai mẹ con nhưng mọi chuyện hậu sự cho chồng đều do mẹ chồng tôi lo hết. Bà còn mời y tá về tiêm thuốc an thần cho tôi. Suốt mấy ngày tôi không ăn được gì. Bà lại phải bón từng thìa cơm cho tôi vì sợ tôi ngã gục, bà luôn an ủi tôi là phải cố giữ sức vì con cái.
Đến khi đưa chồng tôi ra huyệt, tôi mới thấy mẹ gục xuống khóc. Lúc này, tôi mới nhận ra mình quá yếu đuối, người đau nhất phải là mẹ chứ không phải tôi. Tôi cùng lắm sống với chồng được vài năm, còn mẹ nuôi nấng anh, chăm sóc anh từ nhỏ. Vậy mà, mẹ lại nén đau để làm chỗ dựa cho tôi.
Sau khi chồng mất, gia đình tôi lặng lẽ hẳn đi. Mẹ chồng tôi cũng không muốn ở nhà nữa mà xin phụ một quán cơm. Mẹ nói mẹ ở nhà buồn, thấy di ảnh của chồng tôi càng đau lòng nên mới đi làm. Nhưng tôi biết, mẹ đi làm là vì muốn bớt đi gánh nặng kinh tế cho tôi. Tôi và mẹ cứ thế dựa vào nhau mà sống.
Suốt 6 năm làm dâu, chưa một ngày tôi dậy sớm quét sân, nấu ăn, trừ mấy ngày giỗ, tiệc bởi mẹ luôn bắt ép tôi ngủ nghỉ cho khỏe. (Ảnh minh họa)
Duy chỉ có một điều, sau khi mãn tang chồng tôi, mẹ cứ liên tục dẫn đàn ông về nhà giới thiệu cho tôi. Tôi không đồng ý ai hết và cũng nói thẳng là trọn đời này sẽ sống như vậy để chăm mẹ, nuôi con, thờ chồng. Mỗi lần nghe như thế, mẹ đều thở dài rồi lặng lẽ đi làm việc nhà.
Tối hôm qua, mẹ gọi tôi vào phòng. Mẹ nắm tay tôi rất lâu, rất lâu rồi mới mở lời: "Con còn trẻ, đời còn dài. Căn nhà này không có bóng dáng đàn ông cũng mấy năm rồi. Ở chỗ làm mẹ có một anh chàng, lớn hơn con vài tuổi cũng vừa chia tay vợ. Được cái họ chưa con cái gì nên con cũng không cần lo lắng nhiều. Con thương mẹ, thương cháu thì đi bước nữa đi con. Con lấy chồng rồi, mẹ sẽ nuôi thằng Ken. Nếu không thì căn nhà này mẹ nhường cho vợ chồng con hẳn, mẹ chuyển đến ở nhà dì con cũng được".
Mẹ vừa nói vừa nhìn tôi. Trong cái nhìn ấy, tôi cảm nhận được tình thương của mẹ. Tôi lắc đầu. "Con không lấy ai cả. Đời này con không còn chồng thì chỉ còn mẹ và con trai con thôi". Mẹ khóc, tôi cũng khóc. Tôi biết mẹ thương tôi. Nhưng tôi phải làm sao để mẹ không dẫn ai tới giới thiệu và thúc ép tôi lấy chồng nữa đây bởi giờ tôi vẫn chưa sẵn sàng để bước thêm bước nữa.
Theo Phununews
Đừng bao giờ coi mẹ chồng như mẹ đẻ Các cô gái ạ, mẹ chồng thì mãi mãi là mẹ của chồng. Bà có thể rất tốt với bạn, có thể nuông chiều bạn, nhưng chắc chắn đó không phải là tình yêu tuyệt đối và vô điều kiện. Tôi từng đọc trên một tờ báo, ai đó viết rằng: "Khi bạn đã về làm dâu, mẹ chồng cũng luôn muốn mở...