Không cam lòng ở nhà vì sống lệ thuộc nhưng vừa xin được việc vài ngày thì tôi bị chồng đán.h
Bình thường vợ chồng tôi ít khi nói chuyện thân thiết, nói ra một hai câu là bất đồng quan điểm và cãi nhau, người thua luôn là tôi.
Chồng tôi, anh ta có thể mặc áo mưa đi nhậu dù trời mưa rất to nhưng nếu chở vợ con đi chơi thì anh ta mặt nhăn mày nhó. Anh ta có thể đưa tiề.n để tôi bắt taxi chở con đi khám bệnh trong khi anh ta ở nhà nằm ngủ. Biết con đang bệnh, anh ta vẫn có thể bỏ đi nhậu, không nói tôi tiếng nào, tôi điện thì không nghe máy.
Bình thường vợ chồng tôi ít khi nói chuyện thân thiết, nói ra một hai câu là bất đồng quan điểm và cãi nhau, người thua luôn là tôi và tôi luôn biết điều mà nhịn anh ta nếu không muốn bị đán.h.
Chưa bao giờ anh nhường tôi một câu nào cho dù là anh ta sai. Anh ta luôn cho rằng tất cả những gì mình làm, mình nghĩ đều đúng với chuẩn mực của cuộc sống này, nhưng hành động và lời nói của anh ta thì không như vậy.
Chưa bao giờ anh nhường tôi một câu nào cho dù là anh ta sai. (Ảnh minh họa)
Tôi còn nhớ có hôm con bệnh, tôi dậy bật đèn để đo nhiệt độ cho con, đèn sáng anh ta ngủ không được thì chử.i mắng tôi. Tôi to tiếng cãi lại thì bị anh ta đán.h vào lưng, đán.h xong anh ta lăn ra ngủ tiếp, tôi vừa uất ức vừa nóng ruột con sốt mà nước mắt trào ra.
Xưa giờ tôi chưa biết được lương chính xác của anh ta là bao nhiêu, anh ta nắm chi tiêu trong gia đình. Tôi vì một phần con nhỏ, một phần sức khỏe không cho phép nên cứ sống bằng những đồng tiề.n anh ta phát. Tôi cũng biết thân phận mình sống dựa chồng nên nhiều khi hết tiề.n cũng không thể mở miệng kêu anh ta đưa tiề.n.
Video đang HOT
Anh ta là người gia trưởng, bảo thủ và luôn cho rằng mình đúng, ngay cả việc nuôi con anh ta cũng có thể bắt bẻ tôi phải thế này thế kia. Anh ta hay ch.ê ba.i những món tôi nấu, khin.h r.ẻ những người trong gia đình tôi. Anh ta nói đám cưới nhà tôi nghèo, ba mẹ không cho tôi được gì cũng bị anh ta để bụng và mang ra nói mỗi khi có chuyện cãi nhau. Tôi biết không có của hồi môn tôi đã đủ thiệt thòi lắm rồi, anh ta không những không thấu hiểu mà luôn chỉ trích thậm tệ.
Cuộc sống như thế này khiến tôi tuyệ.t vọn.g và bí bức quá! (Ảnh minh họa)
Chuyện quan hệ vợ chồng anh ta cũng chưa bao giờ chủ động với vợ. Tôi luôn là người chủ động, dần dần tôi đâ.m ra chán nản nên cũng không thèm gợi mở, mặc ai nấy ngủ. Có khi mấy tháng trời chồng chưa đụng vào người tôi, âu yếm vuốt ve vợ càng không có. Chúng tôi sống như những người cùng phòng cùng giường, cùng nhau chăm con mà thôi, chứ không phải là vợ chồng đúng nghĩa.
Hôm nay, tôi đã đi làm với 15 ngàn đồng trong người và bình xăng xe gần hết. Vừa chạy xe đi làm, tôi vừa khóc vì tủi thân tủi phận. Ngẫm mình từ khi lấy chồng sinh con đã hy sinh nhiều thứ nhưng anh ta không cảm thông, thương yêu mà lại đối xử với tôi t.ệ bạ.c như thế.
Mấy hôm trước anh ta đán.h tôi vì cho rằng tôi có thái độ co.i khin.h anh ta vì tôi đã xin được việc và đi làm vài ngày nay. Tôi đã không đầu hàng số phận, cho dù sức khỏe yếu, phải chuyển biết bao nhiêu công ty vì nghĩ môi trường làm việc không phù hợp nhưng tôi vẫn quyết đi làm chứ không ở nhà để anh ta khin.h b.ỉ. Nhưng cuộc sống như thế này khiến tôi tuyệ.t vọn.g và bí bức quá!
Xin hãy giúp tôi tìm ra cách giải quyết, cảm ơn đã đọc bài của tôi!
Theo Afamily
Phụ nữ dù ăn cơm ngon, mặc áo đẹp chưa chắc đã hạnh phúc!
"Em cứ ở nhà chăm lo cho con cho gia đình, cả thế giới cứ để anh lo", nghe đến đây nhiều người cứ nghĩ tôi sướng, thế nhưng với tôi đó là một nỗi khổ "to đùng".
Nhiều người cho rằng tôi sướng không biết đường mà hưởng khi có một anh chồng tài giỏi, thương vợ con và lại "điển trai" nữa. Thế nhưng tôi không muốn sống an phận trong một cái tổ kén vo tròn.
Chính vì lẽ đó mà từ khi sinh con tới giờ sự bất đồng quan điểm này của tôi và chồng vẫn chưa có hồi kết. Anh hết ngon ngọt rồi đến cáu gắt khi tôi không bao giờ đồng tình với quan điểm của anh: "Em cứ ở nhà chăm lo cho con cho gia đình, cả thế giới cứ để anh lo".
Tôi tin rằng với khả năng và sự cố gắng của mình, tôi không những không bỏ bê gia đình, con cái để lao đi làm mà có thể làm tốt cả hai. Vậy tại sao tôi lại phải ở nhà chăm con?
Hầu hết mọi cuộc cãi vã của vợ chồng tôi đều xuất phát từ nguyên nhân bất đồng quan điểm. Thực sự nhiều khi vợ chồng căng thẳng cũng chẳng vì lý do to tát. Chỉ là tôi nhận ra, tôi không thể sống mãi trong sự bao bọc của chồng được.
Nhiều người xung quanh, thậm chí bạn bè nhìn vào tôi đều dè bỉu cho rằng tôi ngu dại, không biết gì, sung sướng mà không biết hưởng lại còn làm màu,...
Thế nhưng mỗi người mỗi khác. Quan điểm của tôi là nếu không được vận động, chỉ ngồi im một chỗ sống trong sự bao bọc của của người khác, trong khi tôi có đủ khả năng làm việc thì đó là một nỗi khổ chứ chẳng phải sung sướng.
Cũng giống như con ngựa được tự do trong môi trường tự nhiên nhưng rồi lại bị xiềng xích kìm hãm vậy. Thế nên từ khi sinh con, tôi luôn phải đấu tranh để được đi làm. Vì việc này mà tôi không thấy mình sướng, còn thấy khổ là đằng khác.
Ngày tôi mang bầu, chồng vẫn khuyên vợ ở nhà để nghỉ ngơi, tĩnh dưỡng nhưng tôi vẫn đấu tranh để bảo vệ quan điểm của mình. Tôi vẫn đi làm đến tận sát ngày sinh. Tôi trân trọng sự yêu thương, quan tâm và muốn bảo vệ, chăm lo cho vợ con thật tốt của chồng. Nhưng đôi khi sự yêu thương, lo lắng không cùng chiều với quan niệm hạnh phúc của người khác thì lại trở nên vô nghĩa. Chính điều này tạo nên hiềm khích, xích mích trong cuộc sống vợ chồng tôi.
Tôi biết, dù tôi có nằm ôm con từ sáng đến đêm, rồi từ đêm đến sáng thì chồng tôi vẫn chăm lo tốt mọi việc. Đối với nhiều người thế là hạnh phúc, là cuộc sống viên mãn nhưng nếu cuộc sống có như vậy thì thật sự rất vô nghĩa, một nỗi khổ,... Mà tôi nhất định sẽ phải đấu tranh chứ không bao giờ chấp nhận.
Tôi cũng tốt nghiệp đại học như ai nên muốn cống hiến khả năng, trí óc của mình, để có một chỗ đứng trong xã hội, giá trị của tiếng nói trong gia đình cũng được đề cao hơn. Hạnh phúc của tôi muốn xây dựng viên mãn hơn bằng cách được làm việc thì có gì là sai cơ chứ. Đôi khi hạnh phúc của con người ta chỉ đơn giản mà sao khó để đạt tới vậy.
Tôi vẫn sẽ đấu tranh để ngày mai đây khi con lớn một chút tôi lại có thể ra ngoài để làm việc, để sống là chính mình. Tôi chắc chắn sẽ không khoan nhượng trong cuộc chiến được đi làm sau sinh. Và khi đó mới là lúc tôi sống đúng với con người mình, bằng tất cả nhiệt huyết của mình để đến khi chân mệt, gối mỏi không bao giờ ân hận vì đã đứng và đi bằng đôi chân của chính mình.
Theo Emdep
Lấy chồng giàu trả thù tình cũ, cô gái hối hận khi sớm làm mẹ đơn thân Giờ trở thành mẹ đơn thân nuôi đứa con trai hơn 2 tuổ.i, cô thực sự thấm thía và hối hận vì sự vội vã, nông nổi của mình... Giá như không trêu tức bạn trai cũ, không đặt cái tôi lên quá cao thì cuộc đời cô đã không phải trải qua những tháng ngày tủi thân. Ảnh minh họa: Internet Giá...