Không biết anh còn nhớ em không?
Thế là tròn 12 đêm anh em mình không liên lạc với nhau, thế mà em cứ có cảm giác lâu lắm rồi mình không được nói chuyện với anh.
Nhận lời yêu anh khi mà em thực sự không biết anh là ai, tất cả chỉ qua lời anh kể. Nếu như một ai đó nghe chuyện này cũng sẽ cho rằng em hồ đồ, nhưng em nghĩ rằng tình yêu là cảm xúc của mỗi người, yêu là yêu mà không cần một lý do nào cả. Nhưng có lẽ em đã nhầm và em phải trả giá cho quyết định nông nổi của mình.
Em mất anh mà không biết lý do thực sự là gì và em không biết bám víu vào đâu để giữ được anh cho chính mình. Em hy vọng đây là bài học tình yêu đầu tiên và cuối cùng cuả em.
Video đang HOT
Em đã xoá hết tất cả những gì liên quan đến anh để có thể quên anh, nhưng sao em thấy khó quá. Không biết anh có một chút cảm giác nào như thế với em không, chỉ một chút thôi cũng đủ làm em thoả mãn rồi. Nhưng chắc là không vì anh đâu có tình cảm với em. Nhưng cho dù thế nào em vẫn luôn chúc anh khỏe, học tập tốt và vững vàng trong sự nghiệp của mình.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Cần không một lý do để yêu thương
Như lẽ thường, người ta thường đặt ra một mẫu đàn ông lý tưởng cho mình, có thể để làm mục đích tìm kiếm, có thể để hướng người đàn ông của họ trở nên lý tưởng như ý họ mong muốn.
Mình thì khác, khác lắm Yêu Thương nhỉ, mình thì không có sự bắt đầu thơ mộng lý tưởng vì cả hai đều quá khác so với những người cả hai từng gặp.
Em thì chẳng có mẫu đàn ông nào là lý tưởng bởi trước đây em vẫn trăn trở một điều chẳng ai có thể làm em yêu họ hơn em yêu chính bản thân mình. Giờ thì khác, khác lắm rồi, em thậm chí còn đang hơi lo sợ rằng dường như em đang đánh mất chính mình vì em quá yêu anh.
Tình yêu luôn có điều kỳ diệu của nó, sau khi gặp anh em mới nhận ra anh mới là tình yêu lý tưởng của em. Những gì anh mang đến luôn làm tim em loạn nhịp, những gì anh mang đến luôn làm em thấy thổn thức, những gì anh mang đến luôn làm bầu trời quanh em trở nên rực rỡ, đổi màu.
Tình yêu của em dành cho anh đến thật đặc biệt, em tự hào, em hân hoan, em luôn thấy trân trọng điều đó. Bởi tình yêu đến lần đầu tiên ngay từ khi em chưa biết anh là ai, chưa biết anh thế nào, chưa biết mình sẽ ra sao cơ mà. Cơn say nắng làm em choáng chỉ vì ngày đầu tuần định mệnh ấy khi em thấy anh đứng đó thật hiền, thật đáng tin. Có lẽ đó là cảm giác, đó là linh cảm, đó là rung động mãnh liệt báo hiệu mình sẽ là của nhau.
Câu chuyện say nắng được nhắc đến quá nhiều lần vì nó quá đẹp. Câu chuyện say nắng sẽ còn được nhắc đến nhiều lần nữa vì em phải khoe khoang với người khác. Câu chuyện say nắng sẽ còn phải nhắc đến thật nhiều vì trong suốt một đời, mấy ai bắt gặp được cảm xúc đó, biết nuôi dưỡng nó thành chuyện tình đẹp.
Đôi khi em cũng muốn thử tìm một lý do làm mình thấy yêu nhau như vậy. Với anh thì em không rõ nữa, phải chăng đó là vì em quá khác biệt với mẫu phụ nữ mà anh mong muốn? Là những phiền nhiễu có, buồn phiền có, mong ngóng chờ đợi có, thất vọng có, hân hoan có, hạnh phúc có và có lẽ là cả mãn nguyện cũng có. Với tình yêu, với hai đứa mình, chẳng có lý thuyết nào có thể áp dụng, chẳng có chuẩn mực nào để đo được tình yêu, chẳng có lý do nào mà dựa vào đó để nói vì anh thế này nên em yêu anh, vì em thế kia nên anh thấy không thể sống thiếu em.
Yêu nhau...đâu cần một lý do cụ thể. Em biết em không thể sống thiếu anh chỉ từ một giấc ngủ mèo con ngon lành không mộng mị trong vòng tay anh. Em biết em không bao giờ có thể giận anh, vì như chuyện ngày hôm qua vậy: cảm giác bất lực, biết anh làm vậy, biết anh ở đó, giận lắm, giận sôi người mà vẫn vang vang trong đầu ôi em yêu anh, nhớ anh quá.
Em biết em ngày càng thấy ngưỡng mộ anh bởi cách anh làm, bởi lời anh nói, bởi những gì anh nghĩ. Em biết em sẽ yêu anh trọn đời bởi một ngày không được gặp anh sao em thấy ngột ngạt quá, sao trống trải quá, thiếu thốn quá. Nhưng nếu anh hỏi anh đã phải người đàn ông hoàn hảo của em chưa, chắc em sẽ trả lời chưa. Câu trả lời không phải để mình nói với nhau vào lúc này, câu trả lời "Anh quá hoàn hảo, tình yêu tuyệt đối của đời em". Em sẽ dành để thì thầm vào tai anh vào ngày 963 của 46 năm sau tình yêu nhé, 50 năm cho một chuyện tình đẹp, thật ý nghĩa và lại vô tình rơi vào dẫy số 963.
Nếu vào ngày đó, vợ chồng mình đã quá già để nói với nhau những lời âu yếm thì tình yêu ơi hãy hiểu một lời nói thì có nghĩa gì đâu, vì rằng em luôn tâm niệm một ngày yêu anh trọn vẹn cũng là quá ý nghĩa cho một đời.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Anh thật sự là cục đá lạnh ngắt Em sẽ ra đi và mãi mãi không ngoái đầu nhìn lại nữa, nhưng tận sâu thẳm trong tim vẫn ôm một nỗi niềm day dứt khôn nguôi, một câu hỏi sẽ chẳng bao giờ có câu trả lời vì anh đã ở rất xa xôi, nơi đó là dĩ vãng. Sẽ chẳng bao giờ em biết được "Thật sự, ngày ấy, tình...