Khốn khổ với anh chồng ‘vợ cũng yêu và cô gái nào cũng qua tay’
Chồng tôi tính rất trăng hoa, vợ cũng yêu mà cô gái nào qua tay anh anh cũng tiếc, không nỡ buông bỏ bất cứ bên nào.
Ảnh minh họa
Phải nói thật, tôi là người phụ nữ không đến nỗi nào, hình thức khá, kiếm tiền cũng giỏi, lại biết chăm sóc hai bên gia đình nên được lòng tất cả mọi người. Còn chồng tôi, anh ấy đẹp trai, kiếm tiền giỏi, lại khéo chăm con. Cuộc sống gia đình tôi cứ ngỡ thế mà viên mãn, ấy thế mà rồi chẳng có gì là không thể xảy ra.
Chồng tôi tính rất trăng hoa, vợ cũng yêu mà cô gái nào qua tay anh anh cũng tiếp, không nỡ buông bỏ bất cứ bên nào. Nói chung, anh không chính thức đi lại với bất cứ ai, không duy trì mối quan hệ nào quá một năm nhưng từ ngày tôi lấy anh tới nay, tôi phát hiện ra anh đã từng quan hệ với ít nhất là 3 người mà chính tay tôi bắt gặp.
Ban đầu tôi không nói năng gì, rồi sau đó làm ầm ĩ lên, thậm chí khóc lóc đòi chia tay thì anh lại quay ra chăm sóc và xin tha thứ cùng việc anh hối lỗi thực sự khiến tôi lại bỏ qua. Nói chung, ngoài thói à ơi với gái thì còn lại tôi không chê ở anh một điểm gì, bố mẹ tôi bảo chẳng có người đàn ông nào hoàn hảo cả, nên tôi phải cố gắng chấp nhận và biết tha thứ chờ anh ấy quay lại.
Video đang HOT
Nhưng thật sự tôi không biết mình còn có thể kiên nhẫn được bao lâu với tính cách này của chồng nữa, dường như cuộc sống của tôi bình yên được rất ít ngày sau đó tôi lại bắt đầu phát hiện thấy có những hành vi bất thường từ chồng rồi lại đánh ghen…
Riết rồi tôi thành quen, cũng chán không muốn đánh ghen nữa vì đánh ghen anh lại chia tay cô này chuyển sang thích cô khác, tôi cũng không còn thấy đau khổ tức giận và cũng không ầm ĩ lên đòi ly hôn như xưa. Tôi biết chồng tôi cũng không có ý định từ bỏ những sở thích của anh ta, cũng không có ý định bỏ gia đình. Liệu tôi có nên tiếp tục chấp nhận cuộc sống như thế này mãi hay sẽ làm thế nào? Làm sao để chồng tôi bỏ thói trăng hoa ong bướm đó đi?
Theo Afamily
Quê con, mùa bão nổi...
Con vẫn luôn tự hào vì được mang trong mình dòng máu của con người miền Trung. Mảnh đất quanh năm lam lũ với những bộn bề lo toan, khốn khó... hết chống chọi với nắng gắt hanh khô, rồi lại gồng mình lên đương đầu với thiên tai bão lũ...
Những ngày này trời đang vào mùa mưa, bão lũ dồn dập kéo về mảnh đất nơi con sinh ra như muốn thử thách cái tính bền bỉ, vững chãi; như muốn thử lòng cái nết chịu thương chịu khó của những con người ở nơi đây...
Quê con ơi...
Con vẫn nhớ như in những cánh đồng lúa trổ bông ngập chìm trong vùng nước trắng. Bao công sức, bao giọt mồ hôi chát mặn nước mắt, người dân nghèo quê con đem thổi vào những hạt thóc trổ cây, những cánh đồng hoa màu chỉ chờ đến mùa gặt... Giờ đây, nhìn bát cơm của mình đang xuôi theo con nước mùa bão nổi, quê con ngậm đắng vào lòng, biết trách ai đây...
Nhìn cơn mưa xối xả, mưa trắng trời, trắng đất ngoài kia... mỗi đợt mưa rơi là mỗi lần quê con phải oằn mình lên để tránh lũ. Gió gào thét từng cơn, đập vào từng thanh cửa gỗ; hàng cây đổ xào xạt, nghiêng ngả theo từng đợt gió nổi; đêm hun hút bão về như muốn nuốt lấy cả quê con...
Rồi hình ảnh những con sông dữ tợn lên vì nước vẫn ám ảnh con khi cơn bão đi qua. Còn đâu con sông yên bình vắt ngang lũy tre buổi trước. Nước chảy ồ ạt, dồn dập, cuốn hết tất cả mọi thứ trôi theo dòng lũ. Tiếng trẻ con khóc thét, tiếng người lớn buồn rầu nhìn ngôi nhà mình tan hoang theo từng bước bão...
Từ ánh đèn dầu leo lắt trong những căn nhà tạm bợ trông ra, chỉ thấy quê con mênh mông một biển nước. Mỗi năm, bao lần bão quét, khúc ruột miền Trung lại thương tổn, đau đớn thêm bấy nhiều lần...
Có đứa trẻ mắt buồn nói mất cha... Có người mẹ già khóc gào tên con trong mắt bão... Có đôi vợ chồng nhìn đàn con nheo nhóc, đưa mắt nhìn ngôi nhà mất mái đã cuốn theo dòng lũ trôi...
Con ước một lần ông trời thương lấy mảnh đất miền Trung... Đừng để nắng cháy khét da, đừng để lũ về quê con lại đói...
Đêm nay, bão lại về...
Đứng ở một thành phố khác trông ngóng về quê hương mùa bão, chỉ mong trời nhẹ bớt mưa, gió bớt mạnh, đường bớt ngập, sông bớt đầy cho quê con được bình yên. Chỉ mong người quê con mạnh mẽ, để qua bão lũ, con vẫn được thấy những nụ cười sáng, lấp lánh sau những nếp da nhăn...
Con thương lắm, quê con ơi!
Theo Gocyeuthuong
Tủi hổ khi nghe mẹ chồng liên tục đay nghiến "ăn cơm trước kẻng" Tôi biết bố mẹ nào cũng yêu thương con cái. Nhưng nếu giờ tôi ép mẹ chồng thì sau này tôi còn khốn khổ hơn. Bởi vậy tôi chấp nhận sinh con xong mới cưới. Tôi và anh đã có một tình yêu nồng nàn, hạnh phúc. Cả hai đứa đầu xác định sống bên nhau trọn đời nên chuyện vượt rào cũng...