Khốn khổ vì sống cùng mẹ chồng hay nghi ngờ
Tôi cứ nghĩ mẹ chồng mình thuộc kiểu hiền lành ít nói, nhưng ngờ đâu sống cùng mới biết mẹ chồng tôi có tính hay nghi ngờ.
ảnh minh họa
Đêm tân hôn, khi chúng tôi đang chuẩn bị kéo rèm đi ngủ, bà chạy hộc tốc vào phòng tuyên bố “tiền mừng cưới, của hồi môn các con nên đem đây để mẹ cho vào két sắt, để ngoài nhỡ trộm đánh hơi được thì nguy”.
Nghĩ mẹ nói cũng phải nên vợ chồng tôi chỉ giữ lại một ít rồi đưa bà cất hết. Mãi sau này, tôi mới phát hiện ra không chỉ vì sợ trộm mà bà còn sợ tôi lén lút lấy mang về cho bố mẹ đẻ.
“Tôi nghi lắm, con Lan nhà mình bố mẹ nó nghèo, nhỡ nó lén lút bớt xén mang về thì sao. Mà ông cũng nên cẩn thận đấy. Cách duy nhất là ông nên kiểm soát cả kinh tế của con trai mình nữa. Đừng có chỉ biết đứng nhìn như vậy”, giọng bà văng vẳng. Tiếp đó, bố chồng tôi lên tiếng “tôi thấy nó không phải kiểu người như vậy đâu. Bà cứ lo hão”.
Video đang HOT
Tiếp đó là khoảng thời gian khốn khổ của tôi khi sống cùng mẹ chồng. Hễ cứ không tìm thấy cái này cái kia là bà lại hỏi tôi: “Này con, liệu con có mang nó đi đâu không?”. Có hôm bà để quên cái vòng cổ trong nhà tắm, tôi lỡ tay cất đi hộ bà. Tìm mãi không thấy, nhân lúc tôi đi làm bà lẻn vào phòng thấy tôi để trong ngăn tủ của mình. Bắt được quả tang, chiều bà gọi tôi ra nói xa nói gần là tôi cất nó mang về cho mẹ mình. Tôi phải giải thích mất 1 buổi tối bà mới thôi, không nói lên nói xuống nữa.
Những hôm tôi đi chợ về, bà lục soát đồ ăn, hỏi rõ từng đồng từng hào một. Tôi thấy rõ là vô lý nhưng không dám láo xược mà vẫn giải thích từ tốn, nếu có sai sót một vài nghìn là bà lại bóng gió “Có chồng rồi thì lo cho chồng cho con, đừng nghĩ tích góp riêng rẽ làm gì con ạ. Thời buổi này thân ai người lo…” Hiểu điều mẹ chồng đang ám chỉ tôi chỉ còn biết thở dài ngao ngán.
Không chỉ nghi ngờ tôi lấy tiền, tài sản mang về nhà bố mẹ đẻ mà bà còn nghi ngờ tôi ngoại tình với anh này anh nọ và nhiều khi là “đánh ghen hộ con trai”. Chuyện là bà thấy tôi mặc cái váy, đánh tí son là cả ngày hôm đó, bà đứng ngồi không yên. Rồi tưởng tượng ra đủ chuyện xiên xẹo này nọ. Nếu có cuộc gọi đến, nhìn thấy tên con trai, lúc tôi nghe điện thoại là bà cứ lòng vòng đi lại, thậm chí còn yêu cầu được nghe “hộ” tôi. Nhiều lần tôi nhẹ nhàng nói chuyện nhưng rồi bà ậm ừ, vài hôm lại tái diễn.
Chưa hết bà còn làm tôi sốc bởi không chỉ đa nghi mà bà còn dễ nổi nóng. Hôm mới đây, có cậu em cùng cơ quan qua gửi tôi mấy giấy tờ, phát hiện chúng tôi nói chuyện đầu ngõ mẹ chồng tôi cắp tay đi đi lại lại, giả vờ hỏi han. Tưởng thế là bà đi vào nhà, ai ngờ bà nổi tính “ghen”, chạy ra gọi tôi về bằng được. Chưa dừng lại ở đó, bà còn đòi kiểm tra giấy tờ và tra hỏi nhân thân của đồng nghiệp tôi.
Tới đây, tôi thấy cuộc sống đời tư của mình quá bị xúc phạm, chuyện gì bà cũng muốn biết, muốn quản lý tôi. Khi tôi kể với chồng anh ấy lắc đầu “Em biết tính mẹ rồi đấy, đã biết thì liệu đường cư xử, anh thừa hiểu tính mẹ rồi. Chẳng can thiệp nổi gì đâu em”. Tới nước này tôi thực sự không biết phải xử lý như thế nào với mẹ chồng mình nữa.
Theo VNE
Sảy thai vì nhà chồng bắt về quê xa chơi Tết
Đó là câu chuyện của 1 năm về trước, cái Tết đầu tiên ở nhà chồng, tôi đã bị một nỗi đau quá lớn.
Ngày đó, tôi lấy chồng sát Tết vì đã mang bầu trước khi cưới. Thực sự là chưa muốn lấy chồng nhưng sự đã rồi nên tôi phải làm theo. Cưới gấp gần Tết tôi cảm thấy lo sợ. Vì nếu lấy chồng như thế, tôi nhất định phải về nhà chồng ăn Tết mà tôi lại muốn ăn nốt cái Tết độc thân với bố mẹ mình.
Ngày cưới xong, chúng tôi vẫn lên thành phố lập nghiệp vì phải làm nốt mấy ngày gần Tết. Nhưng chẳng may, do sức khỏe tôi yếu nên phải ở lại muộn vì không thể về được. Tôi bảo anh sát Tết thì về vì tôi muốn dưỡng sức thêm vài ngày nữa. Chỗ tôi thuê trọ cũng gần nhà bố mẹ đẻ nên tôi thường xuyên được mẹ lên chăm sóc. Nhà chồng thì rất xa, cách hơn 100km. Bố mẹ tôi bảo, nếu mà không đi lại được, khó khăn thì về quê ngoại ăn Tết.
Do thấy mình không được khỏe vì thời kì đầu mang thai nên tôi đã mạo muội nói với chồng để tôi ở lại quê ngoại ăn Tết, sang năm tính sau. Hoặc là mấy nữa đỡ, tôi sẽ về thăm bố mẹ trong Tết. Chứ bây giờ đi đường xa, tôi lại hay say xe, sợ rằng mình sẽ không thể nào chịu được. Nếu có chuyện gì xảy ra thì không biết làm thế nào. Vậy mà, khi nói ra chuyện đó, anh đùng đùng nổi giận. Anh nói với bố mẹ như vậy, bố mẹ anh nhất định không chấp nhận. Bố mẹ bảo: "Lên xe ngồi rồi nhắm mắt ngủ rồi về nhà thì có gì mà sợ?". Nhưng mà lên xe có phải là dễ, đường về nhà anh vừa xa vừa khó đi, lại gồ ghề. Đi nhiều rồi mệt mỏi, sẽ ảnh hưởng không tốt tới thai nhi.
Bố mẹ anh mắng tôi là tiểu thư, lười về quê chồng ăn Tết. Bố mẹ anh còn tiêm nhiễm vào đầu anh rằng, "con dạy vợ con đi, chứ kiểu vợ như thế thì vứt. Cưới về, năm đầu mà đã không muốn về quê ăn Tết cùng bố mẹ chồng thì còn dâu con gì. Vợ hư thì dạy nó, không nó đè đầu cưỡi cổ". Nghe anh nói như vậy, tôi buồn lắm. Tôi lo lắng vô cùng, vì chi có tôi là hiểu tình hình sức khỏe của mình. Nếu như bố mẹ anh nói vậy, tôi đành phải về thôi.
Bây giờ, lại một cái Tết nữa sắp đến, nghĩ lại quá khứ, nghĩ lại chuyện đã qua, tôi thấy đau lòng vô cùng. (ảnh minh họa)
Chuyến đi năm đó, tôi nôn thốc tháo. Bố mẹ tôi lo lắng cho con quá nhiều. Nhưng mà chẳng còn cách nào, lấy chồng thì phải theo chồng, dâu con thì phải phục vụ nhà chồng. Con đường ấy quá khó khăn, quá xa xôi với tôi. Về tới nhà chồng, tôi nhận được ánh mắt khó chịu, coi thường của bố mẹ anh. Đứa con dâu đang mang bầu, lần đầu về ăn Tết nhưng mẹ chồng chẳng hồ hởi, còn có thái độ khó chịu. Nhìn gia đình chồng mà tôi chán hẳn.
Tôi cũng không muốn nói gì nhiều vì tôi mệt mỏi lắm rồi! Nhưng tối ấy, khi đang ngủ, tôi thấy bụng đau dữ dội. Đi cả ngày trời mới về tới quê chồng, tôi mệt mỏi kinh khủng mà không được một lời hỏi han hay sự chăm sóc của gia đình chồng. Ăn cơm xong chưa được nghỉ, tôi còn phải rửa cả đống bát mấy mâm mà mẹ chồng không hề thò tay vào. Con dâu đi xa mệt như thế, vất vả như thế lại mang bầu mà mẹ chồng không nỡ giúp một tay. Nghĩ mà chán nản.
Đêm hôm đó, tôi đau bụng dữ dội và có dấu hiệu chẳng lành. Tôi phải gọi chồng và anh đưa tôi đi bệnh viện. Đau đớn thay, tôi bị sảy thai. Người tôi ngất đi ngất lại vì cảm thấy hụt hẫng, mất đi đứa con của mình còn gì đau hơn. Nghĩ đến cảnh tượng về nhà chồng, nghĩ đến chuyện tôi van nài bố mẹ chồng, chồng tôi cho tôi ở lại nhà mẹ đẻ ăn Tết thì chồng không đồng ý. Còn nói tôi là kênh kiệu, sinh sự, lười biếng. Bây giờ tôi hận quá. Nằm trong bệnh viện, nước mắt tôi rơi. Mẹ chồng cũng không hỏi han tôi một lời. Mới làm dâu mà lại khổ thế này sao?
Tôi nói với anh rằng, tôi không muốn tiếp tục việc này nữa, tôi mặc kệ tất cả. Ngày hôm sau, chồng đón tôi về. Tôi quyết định không làm gì cả, cũng không ăn uống. Khi nào có việc gì cần thiết lắm thì tôi đi lại, không tôi cứ nằm lì trong nhà, để chồng tôi mặc xử lý. Tôi không còn thiết tha nữa, chán nản lắm rồi! Tôi chỉ mong cho cái Tết qua nhanh để bố mẹ chồng không còn phải thấy bộ dạng của tôi khiến họ khó chịu nữa, chồng tôi cũng bớt khó xử đi.
Bây giờ, lại một cái Tết nữa sắp đến, nghĩ lại quá khứ, nghĩ lại chuyện đã qua, tôi thấy đau lòng vô cùng. Lòng tôi như lửa đốt, tôi chán nản, chỉ sợ cảnh về nhà chồng. Nhưng năm nay, chắc chắn là tôi phải về rồi, vì không bầu bí cũng chẳng có con thơ. Không về nhà chồng nữa thì chỉ có nước chia tay. Thôi thì vợ chồng mới lấy nhau được hơn 1 năm nên cố gắng làm mọi chuyện thật tốt. Cố gắng hòa giải mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu, nhưng mỗi lần nghĩ lại chuyện cũ, thực sự tôi mệt mỏi vô cùng, tôi cảm thấy chán nản lắm vì áp lực gia đình chồng!
Theo VNE
Anh phản bội em nhưng bắt em phải còn trong trắng Anh quay về sau khi phản bội em và nói không tha thứ nếu em ngủ với người khác khi anh đi. Chị Thanh Bình thân mến! Em đang thực sự rất rối bời, em không biết phải làm sao, mong chị hãy cho em một lời khuyên! Em và anh ấy đã yêu nhau được 4 năm. Chúng em yêu nhau tha...