Khốn khổ vì em vợ “tự nhiên như ruồi”
Tắm rửa xong tôi chẳng thấy quần áo, cà vạt giày tất đâu. Hỏi vợ, vợ cũng tá hỏa đi tìm.
May mẹ vợ tôi cho hay cậu em vợ đã lấy mặc để đi sinh nhật người yêu. Nuốt cục tức vào bụng, tôi giục vợ là nhanh bộ khác để kịp đến đám cưới.
Tôi và vợ bằng tuổi nhau, tốt nghiệp đại học xong, có việc làm là chúng tôi tổ chức đám cưới. Vợ tôi là gái thành phố, còn tôi ở quê xa nên bố mẹ vợ cho tôi về ở rể. Dưới vợ còn một cậu em trai kém vợ tôi 2 tuổi, cậu mới có người yêu. Là anh rể, nhưng tôi và cậu em hao hao giống nhau, từ khuôn mặt đến chiều cao, cân nặng. Nhiều khi đi cùng cậu ấy, người lạ cứ tưởng chúng tôi là 2 anh em sinh đôi. Bố mẹ vợ thương con, quý rể nên nhường cho vợ chồng tôi một phòng ngủ khá lớn, đầy đủ tiện nghi, còn cậu em vợ phòng nhỏ hơn ở bên cạnh.
Thời gian đầu, tôi sống thoải mái cùng gia đình vợ, chuyện chỉ khó xử là cậu em vợ có tính quá tự nhiên, tự nhiên đến nỗi nhiều khi tôi tưởng mình sẽ nổi cáu, sẽ cãi nhau với cậu ấy vì giận. Lúc đầu anh em tôi cũng hòa hợp, vui vẻ, thấy cậu ấy trầm trồ, ngưỡng mộ quần áo, giày dép, thậm chí là xuýt xoa, ao ước dầu gội, dầu tắm, nước hoa của tôi.
Tôi sẵn lòng cho mượn hoặc tặng luôn cho cậu ấy, vì tôi nghĩ anh em trong một nhà, tôi lại có điều kiện đi đây, đi đó, lương bổng cũng khá hơn cậu ta, nên sắm lại mấy thứ đó không khó khăn gì. Nhưng hình như cái gì thái quá cũng không tốt, không hay. Bằng chứng là cậu em vợ khi thấy tôi dễ dãi thì cậu ấy lấn tới.
Ban đầu muốn gì cậu ấy còn dè dặt, gần xa ướm hỏi, và khi dùng xong cậu tự nguyện mang trả lại. Nhưng sau này cậu ấy thích là lấy, hợp là dùng mà không hề hỏi tôi lấy một tiếng. Dùng xong cậu ấy buông quăng bỏ vãi, khiến mỗi lần cần dùng tôi lại phải mất công đi tìm kiếm, lục lọi. Có lần cậu ấy lấy bộ dao cạo râu của tôi, khi cần tôi tìm khắp nơi không thấy, đến lúc vợ tôi dọn phòng cho cậu ấy mới thấy cậu để rơi dưới gậm giường ngủ.
Mà tôi cũng thấy lạ, cậu ấy chẳng kiêng cái gì. Đến mấy cái quần lót tôi đã xài rồi, cậu ấy cũng dùng một cách tự nhiên, mà có phải cậu ấy không có mấy thứ đó đâu? Câu chuyện trở nên không thể chịu nổi, khi thứ 7 tuần trước cậu bạn tôi tổ chức đám cưới có mời vợ chồng tôi tới dự.
Video đang HOT
Tôi và vợ cùng lựa chọn trang phục để đến chung vui với bạn, thế mà tắm rửa xong tôi chẳng thấy quần áo, cà vạt giày tất đâu. Hỏi vợ, vợ cũng tá hỏa không hiểu ở đâu. May mẹ vợ tôi biết cho hay cậu em vợ đã mặc để đi dự sinh nhật người yêu. Nuốt cục tức vào bụng, tôi giục vợ là nhanh bộ khác để kịp đến đám cưới.
Tôi có nên phản ứng quyết liệt với cậu em vợ có tính dùng tư trang của tôi một cách “tự nhiên nhu ruồi” này không? Liệu khi tôi có ý kiến có làm mất tình anh rể, em vợ không? Liệu có làm ảnh hưởng đến hòa khí của gia đình vợ và tôi không? Còn nếu im lặng – chắc tôi trầm cảm vì chịu đựng vô lý này quá!
An Trí
Theo dantri.com.vn
Sốc vì vợ chê mẹ chồng nhà quê nói ngọng
Thật sự những ngày này Huy thấy căng thẳng vô cùng. Anh không muốn để mẹ về quê sống 1 mình mà ở lại trên này cùng con cháu. Nhưng đã biết vợ suy nghĩ về mẹ mình như vậy thì Huy không đành.
Huy luôn tự hào vì mình lấy được Thủy - cô vợ thành phố vừa xinh đẹp vừa giỏi giang, nhất là mỗi lần về quê, cách giao tiếp của Thủy với người thân nhà chồng khéo léo khiến Huy nở mày nở mặt. Nhưng mấy hôm vừa rồi, có nhiều lúc Huy lại cảm thấy có chút hối hận vì lựa chọn đó.
Huy quê Hải Dương và là con cả trong nhà, sau anh còn một cô em gái cũng vừa lấy chồng. Bố Huy vừa mất cách đây vài năm do vậy ở quê chỉ có mỗi mẹ Huy vào ra sớm tối.
Ban đầu hai vợ chồng Huy đi thuê nhà. Sau 2 năm, vợ chồng Huy tích góp được 300 triệu. Số tiền này cộng với 1 tỷ bố mẹ Thủy cho vay, vợ chồng Huy mua được một căn chung cư 70m2 xinh xắn.
Thật lòng Huy lúc nào cũng cảm ơn gia đình vợ. Thế nhưng Thủy lại ngược lại, từ ngày cưới, nhất là sau khi sinh con tính cô thay đổi tới chóng mặt.
Với chồng thì Thủy vẫn ân cần, nhẹ nhàng chăm sóc, song với mẹ chồng thì cô lại tỏ ra kì thị bà là dân nhà quê, lôi thôi nhếch nhác. Về quê, Thủy ít khi ngồi ăn cơm cùng mẹ chồng và nếu có ăn thì cô chỉ xới cơm ăn gọi cho có chứ gần như không động đũa các món bà nấu.
Ảnh minh họa.
Về phía mẹ Huy, từ ngày Huy thông báo bà sắp có cháu nội, bà rất vui. Bà thấp thỏm mong ngóng từng ngày, nói khi nào Thủy sinh, nhất định bà sẽ bán chó bán gà, nhờ láng giềng trông nom nhà cửa hộ để lên chăm dâu chăm cháu.
Rồi cũng đến ngày Thủy sinh, nhận được điện báo từ tối, sáng sớm hôm sau mẹ Huy đã có mặt ở Hà Nội với một thùng trứng gà và rau sạch. Nhưng khác với những phụ nữ sau sinh muốn nhờ cậy mọi người, Thủy lại muốn tự tay làm hết mọi việc.
Mẹ Huy muốn giúp đỡ việc nhà, muốn bế cháu lúc giữa đêm khi cháu quấy khóc cho Thủy nhưng cô đều không cho. Thủy nói: "Mẹ lên đây chỉ việc chơi với cháu, ăn thật ngon, ngủ thật ngon thôi, không phải lo gì hết, con tự lo mọi việc được". Ở được hai tuần, mẹ Huy thấy mình cũng chẳng phải làm gì, lại nói nhớ nhà nhớ quê nên quyết định về quê sớm hơn dự định.
Sau khi mẹ Huy về quê thì mẹ Thủy sang. Với mẹ đẻ thì Thủy thoải mái hơn, để bà pha sữa, thức đêm trông cháu, vào bếp và làm việc nhà.
Thấm thoắt, con gái Huy cũng đã được 1 tuổi. Thủy đã chuẩn bị để trở lại với công việc sau thời kì nghỉ sinh. Suốt ngày Thủy lang thang trên các diễn đàn lùng sục tìm người giúp việc có kinh nghiệm chăm trẻ nhỏ. Thấy vợ mất thời gian tìm kiếm, Huy liền gọi điện cho mẹ bảo bà lên phụ trông cháu.
Ai ngờ, nghe Huy thông báo vậy, Thủy tỏ ra không vui. Cô khó chịu nói: "Anh thật là, bà già rồi để cho bà nghỉ ngơi. Bà nuôi anh chưa đủ sao mà giờ còn bắt bà phải chăm cháu".
Chẳng là mẹ Huy đã gần 70, bà hiền lành chịu khó nhưng chậm chạp lại mắc tật nói ngọng vậy nên Thủy không bằng lòng. Lúc nào đi làm về nhìn mẹ chồng Thủy cũng mặt nặng mày nhẹ. Thậm chí có lúc bà hỏi Thủy cũng không trả lời ngay, phải để Huy nhắc cô mới ậm ừ, dạ vâng.
Hôm vừa rồi, đi làm về, vừa đứng ở cửa phòng ngủ, Huy thấy vợ đang nói chuyện thì thào với cô bạn thân qua điện thoại: "Mày có quen mối giúp việc nào không thì giới thiệu cho tao với nhé. Mẹ chồng tao ờ quê nên xuề xòa và cẩu thả lắm. Hồi tao mới sinh, bà ra mà tao còn chẳng dám cho bà ôm con bé, cũng chẳng cho bà sờ vào việc gì. Đã thế bà lại còn nói ngọng, tao sợ ảnh hưởng đến con Bột nhà tao mấy bữa nữa lại cứ nhầm "l" với "n" tán loạn lên. Thời buổi này nói ngọng người ta cười cho thối mũi. Bà ở cùng thì cũng vẫn phải tốn tiền, thà thuê giúp việc cho nó khỏe tấm thân mà vẫn theo ý mình".
Nghe vợ nói Huy thật sự sốc. Đó lần đầu tiên Huy biết được suy nghĩ thật của vợ mình về mẹ chồng như thế. Nhất là chuyện mẹ Huy nói ngọng. Huy thấy chuyện ấy cũng bình thường bởi ở quê Huy rất nhiều người bị song lại bị Thủy miệt thị.
Thật sự những ngày này Huy thấy căng thẳng vô cùng. Anh không muốn để mẹ về quê sống một mình mà ở lại trên này cùng con cháu. Nhưng đã biết vợ suy nghĩ về mẹ mình như vậy thì Huy rất buồn và không đành lòng để mẹ ở cùng con dâu nữa.
Vũ Anh
Theo doanhnghiepvn.vn
Của chồng công vợ? Tiền chung, tiền riêng luôn là những thỏa thuận nên được rạch ròi và đồng thuận ngay từ đầu. Đừng vì ngó "nhà người ta" hay tư duy thuận theo cái tình mà bỏ quên cái lý, để ấm ức chuyện mình chẳng quản được tiền chồng... Chẳng hiểu sao, ngày càng có nhiều bà vợ hỏi nhau chuyện làm sao để có...