Khốn khổ vì… du học theo con
Để con cái có môi trường học tập tốt hơn, gia đình em đã hai lần di cư sang Mỹ và chấp nhận cuộc sống kham khổ.
ảnh minh họa
Em năm nay 19 tuổi, sinh ra và lớn lên trong một gia đình không giàu có, nhưng điều kiện kinh tế thì hoàn toàn ổn hơn so với các bạn đồng trang lứa. Bố mẹ em năm nay đã ngoài 50, là người lao động bình thường.
Bố sống rất mẫu mực, yêu vợ, thương con và không cờ bạc rượu chè, gái gú. Bố luôn cố gắng để xây dựng một gia đình trong ấm, ngoài êm. Mẹ em kém bố 5 tuổi, ở nhà chăm sóc cho bố con từng bữa cơm, mẹ là người chu đáo, lúc nào cũng lo cho chồng, cho con, hết mực yêu thương gia đình.
Bà ngoại và gia đình các dì định cư ở bên Mỹ, nên muốn gia đình em cũng sang cùng, vừa là để gần gũi nhau và quan trọng là mọi người cho rằng nếu sang đó thì chị em em có môi trường và điều kiện học tốt hơn. Nghe lời bà và gia đình dì, bố mẹ em nộp đơn xin sang Mỹ từ năm 2002, mãi không thấy được xét hồ sơ, nhà em đã quên mất chuyện đó. Nhưng thật bất ngờ cuối năm 2012, nhà em nhận được giấy gọi đi phỏng vấn để làm thủ tục sang Mỹ.
Video đang HOT
Ngày đó, với suy nghĩ nông cạn và trẻ con, rằng sang Mỹ sẽ được hưởng cuộc sống sung túc và ở trên một đất nước vẫn được cho là thiên đường. Em đã quyết định thật nhanh chóng mà không chút lưỡng lự. Bố mẹ em cũng suy nghĩ rằng sang Mỹ có thể giúp việc học của con mình tốt hơn. Vả lại mọi người ai cũng phải tốn hàng tỷ đồng để phải du học Mỹ. Bây giờ gia đình có cơ hội thì tại sao không đi để con mình có tương lai. Sau này trở về Việt Nam còn có thể giúp được gì đó cho đất nước.
Thế là gia đình em quyết định đi phỏng vấn. Và ngay từ lần phỏng vấn đầu tiên nhà em đã được xét duyệt hồ sơ. Bên ngoại hối hả giục qua mau để kịp việc học cho hai chị em, nên gia đình em gấp rút chuẩn bị đồ đạc để đi ngay sau đó hai tháng. Khi sang đến Mỹ, gia đình em ở với bà ngoại, tháng đầu tiên ở Mỹ, mọi chuyện vẫn ổn và suôn sẻ. Tháng thứ hai bắt đầu nảy sinh xích mích và ngày càng nghiêm trọng.
Vì bố mẹ em mới sang, còn lạ lẫm, chưa kiếm được việc làm nên các dì nghĩ rằng gia đình em toàn người trẻ mà ăn bám vào bà. Bên cạnh đó, kinh tế của gia đình em lúc này cũng không còn mấy nên bị các dì khinh thường. Cả gia đình em cố gắng hết sức để bỏ ngoài tai mọi lời gièm pha của các dì. Nhưng bố mẹ em có nhiều tự trọng, đến khi không chịu đựng được, bố mẹ em quyết định quay trở về Việt Nam.
Trước lúc về, bố mẹ em có ý định để em ở lại cho các dì chăm sóc hộ, vì em cũng đã học Đại học, và có thể tự chăm sóc cho bản thân, nhưng dì một mực không chấp nhận. Cũng thật buồn là khi gia đình em về lại Việt Nam, những người hàng xóm, họ hàng lắm chuyện đã chế giễu và nói xấu rất nhiều. Gia đình em vẫn cố gắng ổn định cuộc sống từ đầu, nhưng kinh tế cũng không còn mấy.
Lúc này, bố mẹ em lại nảy sinh mâu thuẫn và cãi vã nhau, chủ yếu vì lý do con cái mất một năm học, và vì sự ứng xử tệ bạc của gia đình ngoại. Chuyện chưa kết thúc ở đây, sau khi xây nhà xong, gia đình em chỉ được ở 3 tuần thì dì em lại liên lạc về và khuyên em qua Mỹ cho việc học của con cái được ổn định, thế là một lần nữa bố mẹ em lại quyết định đi, lý do chính vẫn nghĩ đến việc học hành của con cái. Nhưng một phần cũng vì sợ những lời thị phi của thiên hạ.
Hiện tại, cuộc sống của gia đình em ở bên Mỹ vẫn không hề được cải thiện phần nào, thậm chí còn tồi tệ hơn lúc trước vì chẳng một ai quan tâm hay đả động gì đến sự có mặt trở lại của gia đình em. Em chẳng biết làm gì cho cuộc sống đang bấp bênh của mình khi mà chưa biết lái xe, chưa nói thạo tiếng Anh, và cả nhà phải phụ thuộc vào dì. Dì em nói gì là cả nhà phải nghe theo răm rắp. Thật sự bây giờ em quá mệt mỏi và không biết làm gì khi bố mẹ mình đang lao đao với một cuộc sống không ổn định như thế này.
Theo VNE
Vợ "kẹo"
Cũng bởi em "kẹo", nên nhìn bề ngoài, chẳng ai dám nói vợ chồng mình là "ông bà giám đốc" cả.
Nhìn em dọn mâm cơm lên mà anh thở dài ngao ngán: vài miếng đậu hủ chiên sả khô quéo, đĩa rau muống luộc và tô nước rau. Nghe anh cằn nhằn, em tỉnh bơ trả lời câu quen thuộc: "Phải tiết kiệm chứ anh!". Với phương châm "tiết kiệm", em cứ xoay đi vòng lại có mấy món, hết đậu hủ lại trứng chiên, hết rau luộc đến rau xào, hết cá nục đến cá song, ròng rã từ năm này sang năm khác. Nói ra thì xấu hổ, chứ nhà mình ăn kham khổ quá, đến nỗi hễ có ai mời cơm, anh mừng lắm.
Tính "kẹo" của em xuất phát bởi quá khứ nghèo khó của hai vợ chồng mình. Thời sinh viên, anh và em đều là dân tỉnh, vừa học vừa lăn lộn làm thêm. Mì gói, mì gõ, xôi... là thực đơn quen thuộc. Thậm chí, có nhiều buổi hai đứa phải nhịn đói đi học. Hai đứa ra trường, đi làm, chắt chiu dành dụm để tổ chức một đám cưới nhà nghèo nho nhỏ. Rồi cơ hội đổi đời cũng tới, khi anh và em tích lũy đủ kinh nghiệm và vốn liếng, mở được một công ty nho nhỏ. Cứ cắc củm làm lụng, dần dà thu nhập cả tháng của hai vợ chồng, gom lại cũng được hơn 20 triệu. Với thu nhập ấy, vợ chồng mình xứng đáng được hưởng một mức sống tốt hơn. Nhưng với cái tính "kẹo" đã ăn sâu vào máu, em tự kéo dài những chuỗi ngày kham khổ...
Ảnh minh họa.
Nếu chỉ "kẹo" trong ăn uống, anh còn ráng chấp nhận, đằng này em "kẹo toàn tập" mới chết anh. Công ty mở cũng đã lâu, việc thì ngày càng nhiều, nhưng em cương quyết không chịu thuê nhân viên. Ai đời, công ty của mình chỉ có đúng hai người: anh và em. Anh là giám đốc kiêm nhân viên kinh doanh, kiêm giao hàng, kiêm khuân vác, kiêm chạy việc vặt... Em là nhân viên văn phòng, là nhân viên trực điện thoại, là kế toán... Nếu thuê thêm người, anh sẽ rảnh rang hơn, có thời gian lập kế hoạch kinh doanh, phát triển thêm khách hàng, công ty sẽ càng lớn mạnh. Nhưng nói mãi mà em không chịu hiểu, chỉ khư khư ý kiến: "Biết có kiếm thêm được gì không, hay chỉ thấy mất mỗi tháng cả đống tiền lương?".
Cũng bởi em "kẹo", nên nhìn bề ngoài, chẳng ai dám nói vợ chồng mình là "ông bà giám đốc" cả. Chiếc xe từ hồi mới cưới, đến giờ vẫn chưa đổi, bởi: "Còn chạy tốt thì đổi làm gì". Quần áo của hai vợ chồng toàn là đồ cũ, thậm chí có cái đã sờn, đã rách, em vẫn chưa bỏ. Nhiều khi, anh cần đi xã giao hay tiếp khách, muốn kiếm bộ đồ coi cho đàng hoàng một chút cũng chẳng có. Trách em, em lại bảo "anh coi trọng bề ngoài quá!".
Nhà cúp điện, anh rủ em ra quán cà phê trốn nóng, em cằn nhằn: "Phí! Ngồi có chút xíu mất cả trăm ngàn". Rủ đi xem ca nhạc, em bảo: "Bật đĩa lên nghe còn hay hơn". Rủ đi du lịch, em đề xuất ngay: "Lấy xe chở em về quê đi, vừa thư giãn vừa đỡ tốn". Bạn rủ nhậu, anh hùn vài trăm ngàn trả tiền cũng phải giấu em, bịa đủ lý do để "hợp thức hóa" số tiền mất đi ấy...
Mới đây, gặp lại thằng bạn cùng học chung đại học. Nó tròn xoe mắt: "Sao mày mau già vậy?". Giật mình về nhà soi gương, anh thấy cũng phát hoảng. Cái thằng trong gương tệ quá! Mới chớm 30 mà tóc đã bắt đầu bạc, hom hem gầy còm, áo quần sờn cũ. Cũng phải thôi, làm ngày làm đêm, lại ăn uống kham khổ, chẳng biết vui chơi giải trí là gì... không già cũng uổng. Phần em, nhìn cũng chẳng khá hơn là bao.
Tiết kiệm là tốt, nhưng "kẹo" như em cũng chẳng phải hay. Kiếm tiền, ngẫm cho cùng cũng chỉ để cuộc sống được tốt hơn. Cứ cái đà kham khổ này thêm 10, 20 năm nữa, thì hai vợ chồng mình sống để làm gì, hả em?
Theo VNE











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Mẹ giội nguyên xô nước vừa mới lau nhà lên đầu tôi vì ngủ dậy muộn giờ đón em 5 phút

Lương hưu 50 triệu/tháng nhưng bố chồng không đưa con dâu đồng nào, ăn uống thì chê bai, tôi nổi đóa nói lại thì ông tiết lộ chuyện động trời

Nửa đêm nghe tiếng mẹ vợ khóc than trong phòng, tôi vào hỏi thì bàng hoàng khi bà quỳ sụp xuống van xin con rể cứu giúp

Bố vợ U80 vay tiền tôi để chu cấp cho tình trẻ kém 30 tuổi

Chồng keo kiệt với vợ con, nhưng lại lén lút gửi tiền về cho mẹ mình

Thức trắng đêm xem phim "Sex Education", tôi thất thần vì đang SỐNG TỆ: Vợ ôm con bỏ đi, bị mọi người XA LÁNH chỉ vì lỗi này

Xem phim "Sex Education", tôi bật khóc hối hận khi hiểu lý do con gái HẬN MẸ: Bi kịch xuất phát từ LỖI SAI ĐƠN GIẢN này

Tối nào con rể cũng pha cho mẹ vợ một ly sữa ấm, tôi điếng người và không dám uống khi vô tình biết âm mưu phía sau

Thầm ngưỡng mộ bạn gái lương 40 triệu/tháng nhưng khi phát hiện việc làm của 2 mẹ con cô ấy trong chuyến du lịch thì tôi khủng hoảng thật sự

Đi làm về muộn, cả nhà đã ngủ ngon lành, lúc mở lồng bàn ăn cơm, tôi lặng người khi thấy tờ giấy mà mẹ vợ đặt trên mâm

Trước khi đập bỏ nhà cũ, chồng mời các em ăn bữa cơm cuối trong ngôi nhà của bố mẹ mà tôi thấy bản thân quá thất đức

Chồng rút 10 triệu mua quà 8/3, tôi hí hửng mừng thầm cho đến khi thấy tên 2 cô gái được ghi trên thiệp
Có thể bạn quan tâm

'Mỹ nhân kế' trong đường dây mua bán người sang Campuchia
Pháp luật
06:31:10 11/03/2025
Thực hư vụ ông Đoàn Văn Báu gây tai nạn giao thông rồi 'chối bỏ trách nhiệm'
Tin nổi bật
06:29:05 11/03/2025
Ai đã đẩy Kim Sae Ron vào đường cùng, khiến cô phải đăng ảnh thân mật với Kim Soo Hyun?
Sao châu á
06:25:11 11/03/2025
Thùy Tiên nỗ lực cứu vớt nhan sắc sau khi bị "ống kính hung thần" dìm thê thảm, lộ cả rổ khuyết điểm giữa trời Tây
Sao việt
06:21:20 11/03/2025
Món canh từ loại nguyên liệu gây bất ngờ: 99% mọi người chưa từng nấu mà không biết rằng siêu ngon
Ẩm thực
06:11:27 11/03/2025
Phim Trung Quốc quá hay xứng đáng nổi tiếng hơn: Cặp chính đẹp mê mẩn, đã xem là không dứt ra được
Phim châu á
06:04:39 11/03/2025
Bạch Lộc vĩnh viễn không quên người giúp mình đổi đời: Lưu giữ 1 tin nhắn suốt 12 năm
Hậu trường phim
06:01:27 11/03/2025
Loạt phim hành động khuấy đảo rạp chiếu nửa đầu năm 2025
Phim âu mỹ
05:56:28 11/03/2025
Nga thừa nhận chặng đường khôi phục quan hệ với Mỹ còn nhiều khó khăn
Thế giới
05:50:00 11/03/2025
Cận cảnh căn bếp có giá 600 triệu đồng: Nhìn sơ qua là thấy toàn đồ bếp siêu xịn xò
Sáng tạo
00:58:39 11/03/2025