Khốn khổ vì đã yêu chàng lạnh lùng
Có lúc, Linh thủ thỉ hỏi: “ Sao chẳng bao giờ anh nói anh yêu em nhỉ?” thì chàng trả lời ngắn gọn, súc tích: “Anh không thích!”.
Nghe tiếng điện thoại “bíp bíp”, Linh đoán chắc lại anh chàng nào đó nhắn tin “à ơi”. Cô nàng cố tình giả vờ đang bận nhờ Tuấn đọc hộ. Tưởng rằng bạn trai sẽ phát điên lên vì ghen, nào ngờ chàng vẫn bình thản đọc to: “Em đang làm gì đấy? Cường Hàng Khoai nhắn”, rồi sau đó mặt không biểu lộ cảm xúc, điềm tĩnh quay ra đọc báo tiếp. Linh hậm hực hỏi: “Anh không ghen à?” thì nhận được câu trả lời gọn lỏn: “Em xinh, nhiều người để ý là chuyện thường. Sao phải ghen?”. Cuối cùng chỉ mình cô là người ấm ức vì yêu phải một kẻ “máu lạnh”.
Hoài Linh (20 tuổi, Liễu Giai, Hà Nội) xinh đẹp, kiêu kì, rất nhiều chàng trai theo đuổi nhưng không hề động lòng trước ai. Oái oăm thay khi gặp Tuấn – một anh chàng mang dáng vẻ bụi bặm, phớt đời thì cô lại bị cuốn hút ngay. Có lẽ Linh thích cái cách cưa cẩm từ tốn, không vồ vập mà đôi lúc hơi “lửng lơ con cá vàng” của Tuấn, nó vừa khiến cô hồi hộp, lo lắng vừa khiến cô “lâng lâng khó tả”. Ban đầu Linh cho rằng anh chàng có sự hấp dẫn của một gã trai lạnh lùng, và chết mê chết mệt cái vẻ ngoài “băng giá” ấy. Thế nhưng đến khi thực sự yêu thì nét quyến rũ đó lại khiến cô “tức anh ách”, thậm chí “phát điên”.
Linh kể, bên nhau 3 tháng rồi cô chưa một lần được nghe một lời yêu thương tha thiết có cánh nào của Tuấn. Ngay cả ngày đầu chính thức “đặt mối quan hệ”, màn tỏ tình của chàng cũng chỉ là… chả nói chả rằng, lừ lừ nắm chặt tay Linh, thế là tự hiểu. Có lúc, cô thủ thỉ hỏi: “Sao chẳng bao giờ anh nói anh yêu em nhỉ?” thì chàng trả lời ngắn gọn, súc tích: “Anh không thích!”.
Linh thì có thói quen thường xuyên nhắn tin “tình củm” với bạn trai nhưng Tuấn tuyệt nhiên không, người hỏi gì thì mới “reply”, bằng không “có việc cần thì gọi luôn cho rồi, nhắn tin dài dòng mất thời gian lắm”, đó là quan điểm của Tuấn. Mà việc được bạn trai gọi điện hỏi thăm vu vơ cũng là điều hiếm hoi. Có đợt cả tuần liền, Tuấn bặt vô âm tín, chỉ đến thứ 7, chủ nhật mới thò mặt ra bảo: “Tuần này làm việc bận quá, tối về mệt lả người chẳng muốn đi đâu cả!”.
Linh cho hay, sở trường của Tuấn có lẽ chỉ là thái độ bất cần, thậm chí có lúc “kênh kiệu” đến đáng ghét. Là con gái, ai chẳng có chút đỏng đảnh, thi thoảng cũng muốn nhìn thấy người yêu phải lo lắng hoặc ghen tuông. Vậy mà Tuấn thì lúc nào cũng triết lí: “Thoải mái thì yêu nhau, bằng không thì giải tán, chứ níu kéo, ghen tuông làm chi cho mệt”. Vì thế, biết thừa Linh nhiều bạn trai theo đuổi anh chàng vẫn chả thèm bận tâm.
Đến lúc này Linh thấy rất hoài nghi về tình cảm của Tuấn, cô đang phân vân có nên sớm dứt áo ra đi hay không, kẻo “để lâu vập sâu khó bỏ!”.
Một anh chàng mang dáng vẻ bụi bặm, phớt đời thì lại khiến các nàng bị cuốn hút ngay… (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Trong hoàn cảnh tương tự, Thúy Nga (22 tuổi, Giảng Võ, Hà Nội) tâm sự rằng, tính cô ướt át bao nhiêu thì bạn trai lại khô cứng, lạnh lẽo bấy nhiêu.
Nhiều khi xem một bộ phim buồn, Nga sụt sùi, rơi lệ thì Cường – bạn trai cô ngồi cạnh mặt vẫn trơ như đá, thậm chí còn tương một câu mỉa mai: “Đúng là cái đồ mít ướt!”. Đi đường, thấy có phụ nữ ngã xe chỏng trơ, vậy mà Nga nói thế nào Cường cũng không chịu dừng xe giúp đỡ với lí do: “Lo chuyện thiên hạ thì lo cả đời!”.
Cường lạnh lùng hờ hững với thiên hạ cũng chẳng lấy làm lạ vì bình thường, đến bạn gái mình anh còn chẳng buồn quan tâm. Khi Cường ốm, Nga đến nhà nấu cháo, mua thuốc thang, chăm sóc tận tình. Nhưng lúc Nga có đổ bệnh, cô bảo bạn trai không cần đến thăm đâu thì anh chàng cũng “tuân lệnh”, chả xót xa gì, chỉ hỏi han vài ba câu cho phải đạo rồi mất mặt luôn.
Tính Nga với Cường một trời một vực như vậy nên cãi vã là chuyện như cơm bữa. Tuy nhiên, Nga cũng không có quyền được làm nũng, hờn mát người yêu, mà luôn phải “nuốt hận” vào trong vì “có giận dỗi cũng chả “xi nhê” gì!”.
Mỗi bận hai đứa cãi nhau là một lần cô được… độc thoại, gào thét một mình. Thà rằng, Cường cũng ba máu sáu cơn thì còn bõ ức, đằng này, trước thái độ sắp phát khùng của Nga, anh chàng vẫn bình thản, im như thóc, không thèm bình phẩm câu nào, thậm chí nét mặt vẫn trơ như phỗng, không vui không buồn trước mọi biến cố, khiến cô càng thêm sôi máu.
Còn nếu đến giai đoạn giận nhau, kể cả Nga cố tình mất tích cả tuần thì Cường cũng “bơ” luôn. Rốt cục, chính Nga là người không chịu nổi, phải chủ động gọi điện trước và tức tối hỏi: “Tại sao anh không gọi điện cho tôi?” thì gã từ tốn đáp: “Có gọi cho em mà em vẫn còn giận thì bằng thừa. Lúc nào em hết giận thì em sẽ gọi thôi!”.
“Nhiều lúc tôi cũng không thể hiểu tại sao mình có thể yêu một tảng băng sống như thế”, đó là kết luận của Linh về bạn trai mình. Bản thân cô cũng thú nhận rằng, không biết làm cách nào để thay đổi tâm tính của người yêu, và chỉ còn cách “tình yêu đến đâu hay đến đó” – một suy nghĩ có vẻ cũng không mấy tích cực.
Theo VNE
Vợ cặp bồ 6 năm mà chồng không biết
Chị không quan trọng chuyện mượn hơi người này, người kia để vươn lên, vì xã hội cần như vậy. Chị quan điểm rõ ràng, ngoại tình chỉ là ngoại tình, còn chồng vẫn là chồng.
Cặp bồ ngay từ khi còn yêu
Ngày yêu anh, chị đã nổi tiếng là cô gái xinh đẹp, dáng vóc chuẩn lại thêm làn da trắng. Người ta bảo đúng là bù trừ, còn nhiều người thì ngạc nhiên, chưa hiểu vì sao anh với chị lại thành một đôi được. Chị thì nhìn lúc nào cũng toát lên vẻ sang trọng, quý phái. Chị mặc cái gì là đẹp cái ấy, quần áo xấu vào người chị cũng thành đẹp vì chị được cái dáng và nước da, dù khuôn mặt không phải là xinh, chỉ được dùng với từ ưa nhìn. Nhưng ở độ của chị, chị có thể thừa sức lấy một đại gia, một người đàn ông giàu có, có thể lo cho cuộc sống của chị như ý nguyện.
Nhưng chị chọn anh, thế nên người ta mới bắt tròn mắt dẹt. Vì sao một người con gái xinh xắn như vậy lại đi yêu một anh chàng nhìn có vẻ cục mịch, chậm chạp. Và đặc biệt, đó là một anh chàng không có vẻ chịu chơi của thanh niên, ăn mặc thì cũ kĩ, chưa bao giờ biết tự chải chuốt cho mình. Hai người họ đi với nhau quả là cọc cạch, ai nhìn vào cũng không nghĩ họ có thể lâu dài được, vì nhìn hình thức đoán tính cách. Thế mà cuối cùng, họ lại lấy nhau.
Đám cưới của hai người vẫn được tổ chức. Gia đình anh nghèo hơn gia đình chị, nhưng chị cũng không phải là giàu. Cuộc sống ở thủ đô, thuê nhà trọ và đi làm, kiếm tiền chắt bóp, anh và chị đều đang trải qua. Chị là lương chị kha khá, nên chị có vẻ có điều kiện sắm sửa hơn anh.
Nhưng trời phú cho chị tài năng ấy, con người ấy, chị tội gì không tận dụng nên cũng cứ mặc kệ, chỉ cần có nhiều tiền để con cái bớt khổ là được. (ảnh minh họa)
Hai người thuê một căn phòng nhỏ, tầm 3 triệu, trong phòng sắm đầy đủ các đồ dùng. Sau này, khi có thêm con cái, chị đã dọn ra ở một căn chung cư mini, tiền có đắt hơn chút nhưng tiện lợi hơn. Cả hai người họ chưa từng xích mích, chị cũng rất ân cần, chu đáo, quan tâm anh. Nhưng cuộc sống như vậy đôi khi cũng có chút buồn chán. Người ta thi thoảng lại xì xào chị hay được các sếp ưu ái, với lại chị xinh đẹp như vậy thì cẩn thận, anh mất vợ như chơi. Anh không nghĩ quá nhiều nhưng có đôi lần chị ăn diện làm anh chạnh lòng. Có đôi chút anh cũng thoáng nghi n gờ. Mối quan hệ của chị nhiều, chị cũng biết rằng, chị phải nhờ vào mấy ông háo sắc, mấy ông to mới lên được như thế, mới có cơ hội kiếm tiền. Nhưng trời phú cho chị tài năng ấy, thân hình ấy, chị tội gì không tận dụng nên cũng cứ mặc kệ, chỉ cần có nhiều tiền để con cái bớt khổ là được.
6 năm kín đáo nhưng vẫn yêu chồng, thương con
Thời gian đó, chị làm công việc kinh doanh, lương cũng khá ổn. Còn anh làm nhà nước, lương lậu đủ chi tiêu. Chị là người kiếm tiền trụ cột trong nhà, nhưng chưa bao giờ chị than vãn, hay khó chịu với anh. Chị luôn ân cần, quan tâm, chăm sóc anh, nhẹ nhàng với anh đúng sự chuẩn mực của một người vợ đảm.
Anh thích ăn gì chị cũng chiều, con cái thì chị chăm sóc chu đáo. Càng ngày, chị càng kiếm được nhiều hợp đồng và bán được nhiều hàng hơn. Chị trở thành một nhân viên kinh doanh có uy tín, rồi dần lên trưởng phòng kinh doanh. Chị có cơ hội làm giàu và ngày càng đẹp hơn.
Chị thuê một căn phòng chung cư rộng rãi, cho cả gia đình ở đó và đón mẹ lên ở cùng. Chị tính sẽ lo chu đáo cho cuộc sống của mẹ, vì gia đình chị ở quê còn mỗi mẹ. Thế là, gia đình được sum vầy, cả nhà quây quần.
Thoáng đấy mà đã 6 năm. 6 năm trôi qua với bao thăng trầm nhưng anh chưa bao giờ biết mắng chửi chị một câu. Chị cũng vậy. Nhưng có một bí mật mà anh mãi chưa bao giờ biết, ngay từ ngày yêu nhau, chị đã cặp bồ. Chị làm kinh doanh, gặp nhiều đối tác giàu có nên một trong số ấy chị đã chọn làm người tình. Và họ có thể sẽ giữ bí mật này cho chị, chấp nhận chuyện chị đi lấy chồng, chỉ cần thi thoảng họ giúp nhu thỏa mãn dục vọng, và chị nhận lại là tiền, địa vị. Chị có tiền cũng nhờ người đàn ông giấu mặt đó.
Có một bí mật mà anh mãi chưa bao giờ biết, ngay từ ngày yêu nhau, chị đã cặp bồ.(ảnh minh họa)
Chị không quan trọng chuyện mượn hơi người này người kia để vươn lên, vì xã hội cần như vậy. Chị quan điểm rõ ràng, ngoại tình chỉ là ngoại tình, còn chồng vẫn là chồng. Có lẽ, tình cảm dành cho người ta chỉ là sự có đi có lai mà thôi, chứ hoàn toàn không phải là tình yêu. Chị cũng muốn nhờ ông đại gia kia để kiếm tiền nhiều về cho gia đình. Nhờ ông ta, chị mới có ngày hôm nay.
Còn lấy chồng là chuyện bất cứ người phụ nữ nào cũng mong muốn. Chị muốn có một mái ấm, một gia đình, một người chồng thương yêu chị. Chị cần hơn hết một đứa con gọi chị tiếng mẹ. Còn cặp bồ ư, có sao đâu, chỉ cần gia đình chị yên ấm và hạnh phúc. Cho đi và nhận lại, người ta cũng như mình vậy, nhưng chẳng bao giờ chị nghĩ tới chuyện bỏ chồng. Chỉ là giúp cho gia đình chị sống tốt hơn ở thành phố thủ đô, nơi mà người ta phải chà đạp lên nhau mà sống. Có lẽ, sự khó khăn trong quá khứ và sự bươn trải của cuộc sống này đã khiến chị thành ra như thế. Còn chồng chị, 6 năm qua anh không hay biết gì, và rất có thể, anh cũng không bao giờ biết gì, trừ khi chị tự động công khai. Hi vọng anh sẽ hiểu cho chị, một người vợ chỉ vì chồng, vì con...
Theo VNE
Chửa hoang hay "vơ đại" chồng đần? Tôi có thai với người yêu cũ, còn anh muốn cưới tôi để cứu nguy. Nhưng tôi chán vì anh quá đần. Thú thực cho tới thời điểm này tôi chưa bao giờ yêu anh. Dù có đôi lúc tôi cảm động trước tâm tình của một kẻ khù khờ như anh nhưng bảo yêu thì tôi chịu. Tôi không sao thấy xao...