Khốn khổ kiếp đàn ông cha mất, mẹ ốm đau, vợ bỏ chạy theo trai
Tôi đau đớn bồng con nhỏ, nước mắt ứa ra, cha mất, mẹ chỉ nằm được một chỗ, tiền bạc, nhà cửa tan nát, vợ bỏ theo trai.
Hôn nhân của chúng tôi cũng đã phải trải qua biết bao sóng gió mới có được, 6 năm yêu nhau với biết bao định kiến của mọi người, sự ngăn cấm của gia đình, người thân… Nhưng vì tình yêu mà hai vợ chồng tôi mới đến được với nhau bằng một hôn lễ chính thức.
Lúc đầu nhiều người khuyên tôi không nên lấy em vì em không học hành đàng hoàng, gia đình khó khăn, chỉ được cái xinh xắn không thôi chưa đủ. Cha mẹ tôi nhất quyết phản đối vì gia đình em vốn phức tạp, mẹ em thiếu nợ nên trốn biệt tăm bao lâu nay, cha em vì chán đời mà tìm đến rượu, dưới em còn có một cậu em ăn chơi, nghịch ngợm, bỏ nhà đi bụi.
Hôm đầu ra mắt cha mẹ tôi đã phản đối kịch liệt, còn nói không bao giờ chấp nhận một người con dâu như em.
Tôi gặp em khi em bán hàng thuê cho một shop thời trang. Tôi yêu em cũng bởi nét đẹp trên khuôn mặt em, cùng làn da trắng ngần, và cũng bởi nụ cười ấm áp của em mỗi khi có khách đến mua hàng. Để được gặp em ngày nào tôi cũng tìm cớ đến nơi em làm việc, khi thì vờ mua chiếc áo, khi thì chiếc kính, có những khi không biết mua gì tôi chỉ đến ngắm em rồi ra về.
Phải đến hơn 1 tuần tôi mới dám xin số điện thoại làm quen với em. Đêm đó chúng tôi nói chuyện điện thoại suốt đêm. Tôi cảm thấy yêu thêm giọng nói ngọt ngào của em, có lẽ tôi yêu con người em, yêu tất cả những gì thuộc về em. Sau đêm nói chuyện hôm đó, chúng tôi có những buổi hẹn hò mỗi tối. Em giản dị, hiền dịu đến không ngờ.
Em không hề giấu tôi bất cứ chuyện gì, kể cả gia cảnh của mình. Tôi quyết định đưa em về ra mắt sau gần 1 năm yêu nhau. Nhưng ngay trong hôm đầu ra mắt cha mẹ tôi đã phản đối kịch liệt, còn nói không bao giờ chấp nhận một người con dâu như em.
Tôi đã không thể làm gì, vì là con một trong gia đình. Kể từ đó em mặc cảm về mình hơn, còn tôi vẫn yêu em như ngày nào. Chúng tôi quyết định cứ yêu cho đến khi nào cha mẹ tôi đồng ý để chúng tôi kết hôn. Vậy là 6 năm yêu nhau, tôi không hề có ý định yêu ai khác ngoài em, cho dù cha mẹ có giới thiệu cô gái nào đi chăng nữa.
Video đang HOT
Hết cách với tôi nên cuối cùng bố mẹ cũng đồng ý để tôi cưới em. Đám cưới nhanh chóng diễn ra, có người vui mừng chúc phúc, nhưng cũng có không ít người thất vọng vì họ không nghĩ một người tài giỏi, đẹp trai và giàu có như tôi lại lấy một người bình thường như em.
2 năm đầu chúng tôi sống với nhau rất hạnh phúc. Thế nhưng chính vào cái ngày định mệnh, cha tôi qua đời vì tai nạn xe, mẹ tôi thì chấn thương sọ não phải sống đời sống thực vật, tôi vì chuyện gia đình mà mất tinh thần.
Một gia đình vốn hạnh phúc nay trở nên tan tác. Em vì ít học nên không thể giúp gì cho tôi trong công việc, hay bất cứ việc gì trong gia đình. Hai năm qua lấy em về, ngoài việc cơm nước và tiêu tiền ra em chưa hề đụng tay đến việc to lớn gì trong gia đình.
Lúc này tôi mới cảm thấy mệt mỏi mà không thể trút bỏ cùng ai. Chẳng bao lâu tôi cũng bị công ty cho thôi việc vì làm sai hợp đồng gây thua lỗ, trước khi ra đi tôi còn phải bồi thường một khoản tiền lớn cho công ty để tránh truy tố. Vậy là căn nhà duy nhất vợ chồng tôi đang ở cũng phải bán đi để trả nợ.
Khốn khổ kiếp đàn ông cha mất, mẹ ốm đau, vợ bỏ theo trai.
Chúng tôi chuyển ra ngoài ở trọ, tôi phải vất vả xin việc để lo cho gia đình. Ngỡ tưởng em sẽ ở bên an ủi và vỗ về tôi, nào ngờ hơn một tuần ở trọ em như biến thành con người khác, cả ngày đi biệt tăm, tối về thì say xỉn, con cái không màng đến. Con mới được 6 tháng khóc đòi sữa tôi phải pha sữa ngoài, nhìn con khóc mà tôi thấy nghẹn trong lòng.
Bực dọc quá tôi quát lớn, lôi em dậy và tát em một tát. Tôi ngỡ ngàng khi nhận lại cái tát điếng người từ em, em vội vàng thu dọn hành lí, dõng dạc nói với tôi “Là anh không thể lo cho cuộc sống của tôi, con anh anh nuôi, tôi không thể sống mãi thế này.
Tôi không quen chịu khổ, hai năm qua tôi đã sướng quen rồi. Anh ở lại tự lo cho mình, đừng tìm tôi nữa”. Trước lúc ra khỏi nhà tôi còn thấy em rút điện thoại và gọi cho một người đàn ông “Anh đến đường… đón em ngay nhé”.
Vì con khóc quá tôi không thể bỏ con ở lại mà chạy theo em để hỏi rõ lí do. Sáng hôm sau em quay lại và đưa cho tôi tờ đơn li hôn. Ký xong đơn chúng tôi ra tòa, tòa án xử em nuôi con vì con còn quá nhỏ, và cũng vì tôi chưa có việc làm nên không đủ điều kiện để nuôi đứa bé.
Vậy mà em nỡ lòng nào ác hơn hổ dữ, em không đồng ý, nói nhường quyền cho tôi vì em không thể có tương lai nếu có thêm đứa con. Tôi nghẹn lòng vì trót quá tin em, hóa ra bao lâu nay vì em sống quá sung sướng, tôi lại quá bận rộn trong công việc để em tìm đến người đàn ông khác mà không hay biết.
Tôi đau đớn bồng con nhỏ, nước mắt ứa ra, cha mất, mẹ chỉ nằm được một chỗ, tiền bạc, nhà cửa tan nát, vợ bỏ theo trai. Vậy là bỗng một ngày tôi mất đi quá nhiều thứ. Nhìn em bước lên xe với gã người tình tôi che vội mắt con, dù nó còn quá nhỏ để biết điều gì đang xảy ra nhưng tôi không muốn con tôi nhìn thấy người mẹ độc ác đó.
Theo Phunuvietnam
Đau đớn tột cùng vì chồng bí mật cưới vợ khác
Tôi giờ sống như một cỗ máy, không có cảm xúc với chồng, vẫn phải chứng kiến chồng quan tâm tới người phụ nữ khác.
Tôi 34 tuổi, có hai con trai, một bé 10 tuổi, một bé 2 tuổi, là giáo viên tự do, chồng làm kinh doanh. Cách đây 4 năm tôi có bầu song sinh cùng trứng, vì nghe một số ý kiến của bác sĩ và người thân khác nên không đủ tự tin giữ lại thai và bàn với chồng về việc bỏ, chồng cho tôi quyền tự quyết. Tôi đã đến bệnh viện để giải quyết thai. Sau khi bỏ thai, tôi phát hiện chồng có bồ và những chuỗi ngày đó thực sự rất nặng nề với gia đình tôi.
Tôi yêu cầu chồng dứt khoát mối quan hệ với cô gái kia nhưng hết lần này đến lần khác vẫn chứng kiến những tin nhắn cô ta gửi cho anh ngay cả lúc anh ở nhà và vào ban đêm. Rồi tôi lại mang bầu lần nữa, hoang mang không biết mối quan hệ của chồng và cô kia đến đâu, vì còn tình cảm với chồng và thấy thái độ vui vẻ của chồng khi tôi mang thai nên tôi cũng bỏ qua. Đến thời gian mang thai tháng thứ bảy, tôi tình cờ nháy vào số điện thoạicủa cô kia thì thấy máy chồng tôi rung lên. Không hiểu tại sao chồng giữ số điện thoại của cô ta nhưng tôi đã hiểu ra anh vẫn tiếp tục mối quan hệ đó.
Đau đớn tột cùng vì chồng bí mật cưới vợ khác.
Tôi vô cùng đau khổ mà chồng cũng không hứa hẹn sẽ chấm dứt mối quan hệ đó. Anh dường như bắt tôi phải chấp nhận. Tôi đã tìm đến nhà cô ta nhưng với vai trò là một người bạn để gặp mẹ cô ta nhưng không dám nói lên sự thật về mối quan hệ của con gái bà với chồng mình, tôi sợ ảnh hưởng đến chồng. Lần sau tôi lại đến nhưng không có ai ở nhà.
Tình cờ tôi xin được số điện thoại của mẹ cô ta để nói chuyện. Tôi gọi điện nói rõ mối quan hệ của con gái bà và chồng mình, khuyên bà nên dạy dỗ lại con cái. Bà nói tôi mang giấy chứng nhận kết hôn cho bà xem vì từng có người tự xưng là vợ của chồng tôi, bà muốn khẳng định lời tôi nói là đúng. Hôm sau tôi gọi thì bà tắt máy. Thấy thái độ của mẹ con bà như thế nên tôi quyết định không cần phải gặp nữa, cái chính là thái độ của chồng.
Từ khi sinh xong chồng cũng ít quan tâm đến tôi, vợ chồng hầu như không ân ái. Tôi lại càng buồn hơn cùng với những tin nhắn qua lại của cô gái kia với mình khiến tôi trở nên stress. Khi con được khoảng 9 tháng, tôi phát hiện chồng đã vụng trộm cưới cô kia, lúc đó cô ta đã mang thai được khoảng hai tháng. Sự thật đó được tôi tình cờ phát hiện trên trang Facebook của cô ta. Khi tôi biết được, cô ta càng trêu ngươi tôi bằng cách tung lên cả những bứcảnh cưới chồng tôi và cô ta chụp chung.
Sững sờ với những gì chứng kiến được, lại trong lúc nuôi con nhỏ nên quãng thời gian đó tôi thực sự rất u uất. Vợ chồng ngày càng trở nên xa cách, không còn gần gũi nhau về cả thể xác lẫn tình cảm. Tôi cũng trở nên lãnh cảm, không có nhu cầu gần gũi với chồng. Chồng cũng không chủ động tình cảm với tôi. Cứ thế thời gian trôi qua, con trai thứ hai của tôi giờ hơn hai tuổi rồi. Vài lần vì bế tắc nên vợ chồng tôi đã làm đơn để giải thoát nhưng đến giờ vẫn chưa nộp đơn lên tòa.
Thời gian này công việc của chồng tôi không được thuận lợi nên cũng ảnh hưởng rất nhiều đến tâm lý của anh. Tôi được biết anh thỉnh thoảng vẫn cho mẹ con cô ta về nhà chồng tôi gặp gỡ gia đình, coi như một sự công khai với mọi người. Tôi biết dù sao đứa bé cũng là máu mủ của gia đình họ nên họ sẽ không bao giờ từ bỏ. Tôi thực sự không biết làm thế nào.
Về mặt tài chính, khoảng hai năm nay chồng làm ăn khó khăn nên không có thu nhập gì, trong khi đó tôi vẫn phải chu toàn cho gia đình con cái từ đồng tiền dành dụm trước đây. Tôi giờ sống như một cỗ máy, không có cảm xúc với chồng, vẫn phải chứng kiến chồng quan tâm tới người phụ nữ khác.
Đầu óc tôi đến giờ trí nhớ giảm sút rất nhiều. Nhiều lúc tôi muốn dứt khoát cho xong, không muốn nhìn thấy chồng cũng không muốn chứng kiến những việc chồng làm. Chẳng lẽ tôi vẫn tiếp tục sống như vậy cho đến hết cuộc đời? Tôi thực sự mệt mỏi. Xin cho tôi những lời khuyên tốt nhất để có thể sáng suốt tháo gỡ những vướng mắc này.
Theo VNE
Cám ơn chị đã chăm sóc chồng em đến tận giường chiếu! Em phải rất cảm ơn những điều chị đã dạy cho em cũng như việc chị đã "quan tâm, chăm sóc" cho chồng em tới tận giường chị nhé! Chị yêu mến của em ! Em phải bắt đầu như thế nào nhỉ, từ mối quan hệ của chị em mình đi nhé. Chị biết không, cảm nhận lần đầu tiên khi em...