Khốn khổ khi một lúc yêu hai chàng
Tôi khổ sở khi ban ngày ôm hôn người này mà tối đến lại nói chuyện thân mật, gần gũi với người kia.
Có ai đã hoặc đang lâm vào hoàn cảnh như tôi:
Bâng khuâng đứng giữa đôi dòng nước
Chọn một dòng hay để nước cuốn trôi?
Cùng một lúc, tôi phải lòng hai chàng trai, cả hai người đều tốt như nhau khiến bản thân nhiều phen khổ sở, dằn vặt trong quyết định chọn lựa người cuối cùng bởi “bỏ thì thương mà vương thì tội”.
Đừng ai quá đa tình, dễ dãi để mình rơi vào cảnh khốn cùng như tôi nhé! (Ảnh minh họa)
Chàng trai thứ nhất lớn tuổi hơn tôi, là người hiền lành, chất phác, sống nội tâm. Anh mang đến cho tôi cảm giác ấm áp, an toàn mỗi khi kề cận. Anh sẵn sàng nhường nhịn, chiều chuộng mọi điều kể cả những thứ điên rồ nhất của bạn gái mình.
Tôi yêu anh. Có lẽ anh là lựa chọn hoàn hảo cho những cô nàng chuộng sự chắc chắn, an toàn trong tình yêu và hôn nhân.
Video đang HOT
Người thứ hai là bạn cùng lớp thời phổ thông, trước đây hai đứa không thân lắm nhưng kể từ khi vào đại học, chúng tôi bỗng trở thành đôi bạn thân thiết của nhau.
Ban đầu, chúng tôi chỉ đơn thuần là bạn bè trò chuyện thân mật nhưng với tần suất “tám chuyện” mỗi lúc một tăng cộng với sự đồng điệu trong tâm hồn, chúng tôi đã nảy sinh tình cảm đôi lứa thật sự.
Tôi yêu chàng trai thứ nhất bằng tất cả tấm lòng của mình nhưng cũng không thể không rung động trước sự quan tâm và thấu hiểu ở người thứ hai. Người ấy khiến tôi cười thật nhiều và có thể cùng tôi san sẻ những vui buồn trong cuộc sống – điều mà người kia ít khi làm được.
Nói tóm lại, một chàng thì theo khuynh hướng thực tế, còn một chàng lại thiên về xúc cảm. Tôi khổ sở khi ban ngày ôm hôn người này mà tối đến lại nói chuyện thân mật, gần gũi với người kia. Phải chăng tôi đã biến thành một con người khác – tầm thường và dễ dãi?
Cả hai chàng đều không hề hay biết việc tôi phải lòng người khác. Có lẽ vì tôi giấu quá kỹ. Và hằng ngày, họ vẫn quan tâm, yêu thương, động viên tôi hết mực.
Nhiều lúc ngẫm lại, tôi thấy ăn năn, day dứt và ghê tởm chính bản thân mình khi trót chia đôi trái tim để san sẻ cho hai người mà vốn dĩ tình yêu của họ dành cho tôi là duy nhất, là nguyên vẹn.
Một kẻ ăn ở hai lòng khi ý thức được hành vi của mình thì một là sẽ tiếp tục điều đó trong sự trơ trẽn và chấp nhận hậu quả khi mọi chuyện vỡ lở, hoặc là sẽ dừng lại bằng một lựa chọn dứt khoát nào đó. Tất nhiên, tôi không thuộc tuýp người dễ dàng chấp nhận hướng giải quyết thứ nhất.
Hằng đêm, tôi vẫn gác tay lên trán trằn trọc suy nghĩ, đấu tranh nội tâm gay gắt để tìm ra câu trả lời cho cuộc tình đầy éo le, rắc rối của mình.
Tôi không muốn làm một kẻ dối trá và tham lam khi cứ mãi gấu diếm, ôm riết hai người đàn ông cho riêng mình và chẳng muốn làm tổn thương ai cả.
Việc yêu ai và rời bỏ ai cũng đều làm ít nhất một người đau khổ. Đó là chưa kể bản thân tôi cũng khổ tâm, dằn vặt, đau đớn bởi tình yêu tôi dành cho họ đều là thật lòng.
Tất cả những trải lòng trên có thể sẽ khiến các bạn nghĩ tôi là một kẻ đạo đức giả, đã làm sai mà còn cố tình biện minh cho hành vi của mình nhưng nếu ai đã từng ở vào hoàn cảnh ấy sẽ hiểu người trong cuộc phải đấu tranh nội tâm như thế nào! Sẽ chẳng dễ dàng và vui vẻ gì đâu!
Giờ đây, tôi phải làm sao để sự việc không diễn tiến xấu đi trước khi quá muộn? Chọn người này và bỏ rơi người nọ hay từ biệt hết cả hai đây? Dù quyết định như thế nào thì cũng sẽ có người bị tổn thương.
Theo Khampha
Đau đớn khi chồng mới cưới bêu riếu phẩm tiết
Anh đi bêu riếu tôi là đứa con gái hư đốn, không còn trinh tiết trước khi cưới chồng.
Trước khi kết hôn, tôi đã lỡ trao thân cho người cũ. Tôi đau khổ quằn quại suốt thời gian sinh viên khi anh ấy không có trách nhiệm mà bỏ tôi ra đi. Sau đó tôi đã dùng hết can đảm để mở lòng và quen người đàn ông khác, được khoảng hơn 2 năm thì chúng tôi quyết định đi đến hôn nhân.
Anh là người rất chu toàn và thương yêu tôi, có thể nói tôi đã hãnh diện biết nhường nào khi cưới được một anh chàng khá giả và có điều kiện kinh tế ổn định, ba mẹ anh ấy đối xử với tôi rất tốt. Hôn lễ đã sẵn sàng và mọi thứ đâu vào đấy cả.
Ngay cả danh dự tôi cũng đã đánh mất và không thể giữ được nữa rồi (Ảnh minh họa)
Nhưng tâm trạng tôi rối bời không yên, tôi không biết làm sao khi đối diện với sự thật rằng tôi không còn trong trắng. Nhiều lần trước đó tôi đã hỏi anh ấy tại sao lại không dám đụng chạm vào thân thể của tôi như các cặp tình nhân khác thì anh bảo rằng "muốn giữ cho em đến đêm tân hôn".
Tôi ngần ngại e sợ nhưng lại không dám nói sự thật với anh vì tôi nghĩ chắc rằng khi biết được, anh sẽ bỏ tôi và khiến cơn đau trái tim tôi lại bộc phát thêm một lần nữa. Tôi không muốn mất anh, bởi thế tôi vẫn đủ tự tin để cùng anh tiến tới hôn nhân.
Thế rồi đêm tân hôn mọi việc đều sáng tỏ, anh không nói câu nào cả, cứ thế mà im lặng rồi đi ngủ. Tôi buồn bã kèm theo đó là sự nhục nhã ê chề của một người con gái đêm tân hôn nhận lấy cái lạnh lùng của chồng mới cưới.
Tôi và anh đã có cuộc nói chuyện rõ ràng, tôi không muốn anh cứ dùng bộ mặt hờ hững ấy đối xử với tôi nữa. Tôi đã hỏi anh rằng "bây giờ nếu không cần em nữa thì em có thể ra đi, không sao cả", đáp lại anh vẫn ngồi im rồi sau đó anh đã nói rằng "anh cần có thời gian suy nghĩ".
Thời gian để anh suy nghĩ ấy đã biến tôi thành một cô vợ bù nhìn trong mắt bà con dòng họ, những ngày ấy thật khủng khiếp đối với tôi. Chúng tôi như người vô hình vậy, anh không yêu thương quan tâm tôi như lúc trước dù chỉ là một ít nhỏ. Tôi tủi thân vô cùng, tôi nghĩ đã thật sự đi sai hướng và quá ngốc nghếch khi giấu giếm điều quan trọng ấy đối với anh.
Tôi chán nản mệt mỏi vô cùng, rồi một ngày người yêu cũ đến tìm tôi, anh ấy biết tin tôi đã kết hôn nên đến chúc mừng hạnh phúc cho tôi.
Lâu dần, vì chồng đối xử lạnh nhạt nên tôi đã gặp gỡ tiếp xúc nhiều hơn và vẫn giữ kẽ với anh ấy nói chuyện như những người bạn bình thường. Nhưng chồng tôi phát hiện và nghi ngờ tôi lại gian díu phụ bạc anh ta.
Tôi có giải thích thế nào chồng tôi vẫn không tin, và rồi anh ấy cư xử càng lúc càng thậm tệ để trả thù tôi. Anh đi bêu riếu gia đình bạn bè mọi người xung quanh rằng tôi là đứa con gái hư đốn, không còn trinh tiết trước khi cưới chồng, là loại đàn bà hư hỏng không biết nghĩ cho gia đình.
Tôi khóc nấc đi, bây giờ ngay cả danh dự tôi cũng đã đánh mất và không thể giữ được nữa rồi. Tôi không ngờ anh lại câu nệ chuyện quá khứ và trinh tiết nhiều như thế, tôi đã thật sự sai lầm khi nghĩ anh là tất cả đời tôi.
Theo Khampha
Đêm tân hôn anh gọi tên người cũ Anh đã mang tới cho tôi một nỗi đau mà tới suốt đời tôi không bao giờ quên được. Tôi đã cố gắng nén nỗi đau này, bơ đi mà sống nhưng nó cứ ám ảnh tôi. Một người vợ, ngay trong đêm đầu tiên về nhà chồng, tôi đã phải khóc thầm. Tôi thấy sợ những tháng ngày sắp tới, sợ phải...