Khốn khổ bởi vì bồ không chịu buông tha
Thực sự lúc này tôi đang rất hoang mang và lo sợ. Tôi sợ mọi chuyện vỡ lở thì không còn gì trong tay nữa. Tôi muốn chấm dứt tất cả nhưng anh ta không chịu.
Liệu tôi có nên thú nhận mọi chuyện với chồng trước khi một ngày nào đó mọi chuyện bị bại lộ hay không?
Tôi đã kết hôn được gần 10 năm. Nhìn chung cuộc sống của tôi khá bình lặng. Chồng tôi tốt, cũng yêu thương vợ con nhưng nhiều khi vô tâm khiến tôi buồn. Sinh xong đứa con đầu lòng, tình cảm vợ chồng cũng không còn được mặn nồng như thời kì mới cưới nữa. Đôi lúc tôi cũng góp ý với chồng nhưng anh nghe xong để đó, lại không thay đổi. Mãi rồi cũng thành quen, tôi cũng chấp nhận vì nghĩ anh tốt với tôi là đủ rồi. Nhưng từ sâu thẳm trong tâm hồn, vẫn luôn có một nỗi buồn không biết tâm sự cùng ai.
Thế rồi tôi đã mềm lòng, để để cho mình đi lạc lối khi ngoại tình với một người cùng công ty. Anh ấy chưa vợ, là người hóm hỉnh, hài hước và rất hiểu tâm lí phụ nữ. Trong công ty có nhiều cô mê anh ấy lắm, nhất là những cô gái trẻ trung, ngây thơ lại càng thích vẻ phong trần và từng trải của anh. Nhưng không hiểu vì sao, anh lại có phần hợp với tôi và luôn muốn gần tôi.
Tôi ngoại tình vì chồng quá khô khan (Ảnh minh họa)
Ban đầu chỉ là những lần đi uống cà phê dưới căng tin cùng nhau, sau đó là ăn ngoài, uống cà phê bên ngoài và rồi tôi với anh ngoại tình lúc nào không biết. Chúng tôi đi nhà nghỉ, khách sạn với nhau. Tôi cũng biết như thế là không đúng nhưng lúc đó cứ mê muội vì tình. Giống như một người đã sống quá buồn chán bên chồng khô khan nên khi gặp anh tôi được hồi sinh và bất chấp tất cả để chạy theo thứ cảm giác mê muội đó. Chúng tôi si mê nhau, không rời nhau, mỗi khi có thể là lại hẹn hò.
Video đang HOT
Hơn 4 tháng qua đi, tôi thực sự giật mình vì mình đã đi quá xa. Tôi muốn dừng lại nhưng anh níu kéo. Anh nói cũng không hiểu vì sao lại “cuồng” tôi đến vậy. Tôi quả quyết sẽ không bỏ chồng để lấy anh vì tôi còn con. Hơn nữa, dù sao chồng tôi cũng là người tốt, có thể anh còn hạn chế một vài điều nhưng tôi không muốn đánh đổi. Nếu cứ tiếp tục như thế này thì tôi sẽ mất hết. Nhưng anh không chịu. Anh cầu xin tôi hãy ở bên anh, cứ giấu giếm chuyện tình cam này. Anh cũng không bắt tôi phải ly hôn với chồng. Anh hứa khi nào tìm được người bạn đời, anh kết hôn thì sẽ chấm dứt tất cả. Nhưng bây giờ xin tôi đừng rơi xa anh.
Bồ không chịu buông tha cho tôi, khăng khăng đòi tôi phải giữ quan hệ (Ảnh minh họa)
Tôi đã chần chừ và bị anh gây sức ép nên lại đồng ý. Chuyện đó lại tiếp tục kéo dài thêm vài tháng nữa. Anh vẫn chưa có ý định lấy vợ vì cũng chưa tìm được ai cả. Tôi quyết tâm nói dừng lại thì anh nói nếu tôi làm thế sẽ không để tôi sống yên ổn vì anh đang rất cần tôi. Thực sự chồng tôi đã bắt đầu nghi ngờ, tôi không muốn mình vụng trộm mãi thế này. Tôi muốn quay về bên chồng, tôi muốn chấm dứt tất cả nhưng anh không chịu buông tha cho tôi.
Bây giờ tôi sợ lắm. Tôi vừa sợ vừa thương anh vì anh gần như kiệt quệ khi tôi nói rời xa anh. Tôi không biết mình phải làm gì nữa. Hay là tôi nói tất cả với chồng mình, để anh giúp tôi thoát khỏi người tình này? Nhưng liệu chồng tôi có tha thứ hay không hay sẽ chấm dứt tất cả với tôi? Tôi phải làm sao? Mong mọi người hãy cho tôi một lời khuyên!
Theo VNE
Bị HIV vì "yêu" buông thả với người đồng tính
Tôi có thể "quan hệ" với bất cứ người đàn ông nào đi chơi cùng. Không biết từ bao giờ tôi đã như một gã "trai bao" chuyên nghiêp.
ảnh minh họa
Hận đời, hận người, tôi không bao giờ suy nghĩ về những hậu quả sẽ đến cho đến một ngày tôi phát hiện mình bị nhiễm HIV.
Vốn là con trai độc nhất trong nhà. Ngay từ nhỏ tôi đã là niềm hi vọng lớn lao của cả gia đình. Tôi nhận biết được điều đó và chưa bao giờ làm cha mẹ phải phiền lòng vì mình.
Tuy nhiên mọi chuyện thay đổi khi tôi bắt đầu dậy thì. Tôi phát hiện ra tình cảm của mình chỉ dành cho những cậu trai cùng trang lứa khác. Khi ấy tôi đã vô cùng hoảng sợ. Tôi lao vào đi tìm hiểu các thông tin trên mạng và hiểu rằng mình khác những thằng con trai khác.
Tôi lo sợ phải nói ra với một người thân quanh mình nên chỉ biết âm thầm tìm đến những trang kết bạn của người đồng tính. Ở đó tôi quen Quân. Quân hơn 4 tuổi và làm việc trên tận Sơn La. Sự quan tâm nhẹ nhàng, nồng ấm của Quân chính là những gì mà bao lâu nay tôi chờ đợi. Tôi nhanh chóng nhận lời yêu Quân.
Cuộc tình của chúng tôi cũng nồng nàn như bao đôi tình nhân khác và kéo dài suốt 1 năm. Cho đến một ngày gia đình phát hiện ra mối quan hệ mập mờ giữa 2 thằng con trai. Với gia đình lúc này, tôi như một người bệnh hoạn. Mọi người mắng nhiếc, dè bỉu và đặc biệt là ngăn cấm, bắt tôi "quay về con đường hoàn lương".
Nghĩ lại những trận đòn roi khi ấy, tôi vẫn còn bàng hoàng. Bố lao vào đánh tôi tới tấp, chảy cả máu đầu nhưng không một ai bảo vệ tôi. Đỉnh điểm là khi bố tôi không biết đi đâu về, nghe lời ai mà đã làm dây thép bao quanh phòng để nhốt tôi vào trong cái cũi sắt đó không cho đi đâu.
Ông nói: "Không học hành gì cả, ở nhà, nếu không thay đổi đi, vẫn mù quáng như thế thì đừng mơ đến việc ra khỏi nhà một bước". Như một sinh vật sống leo lắt, tôi không được ra ngoài, không được tiếp xúc với ai chỉ ngày 2 lần được ra ngoài đi vệ sinh những lúc ăn cơm xong.
Tuy nhiên, cho dù có như vậy tôi vẫn không thể nào ngừng yêu Quân. Tôi sẵn sàng chịu nỗi đau thể xác để được quyền yêu anh. Thế nhưng thực tế lại quá nghiệt ngã. Trái lại với sự kiên định của tôi thì Quân đã phủ định ngay việc có quan hệ yêu đương với tôi khi gia đình tôi tìm đến anh. Ngược lại, bố mẹ anh còn mắng nhiếc tôi thậm tệ vì nghĩ rằng đặt điều cho anh. Họ nói Quân đã dẫn bạn gái về nhà và cuối năm sẽ tổ chức đám cưới.
Đau đớn, bẽ bàng tôi xấu hổ với mọi người vô cùng. Họ lại thêm lần nữa coi tôi như người bệnh hoạn. Tối hôm đó tôi quyết định bỏ nhà ra đi.
Sau khi một mình bỏ lên Hà Nội, tôi lang thang không biết đi về đâu. Giữa lúc ấy tôi lại gặp Tùng. Tùng cũng là một người như tôi, ngay đêm đầu tiên, chúng tôi đã có những va chạm tiếp xúc cơ thể. Anh dẫn tôi làm quen với những người cùng thế giới của mình. Tôi bắt đầu những ngày sống buông thả không phanh.
Tôi có thể quan hệ với bất cứ người đàn ông nào đi chơi cùng. Không biết từ bao giờ tôi đã như một gã "trai bao" chuyên nghiêp. Hận đời, hận người, tôi không bao giờ suy nghĩ về những hậu quả sẽ đến cho đến một ngày tôi phát hiện mình bị nhiễm HIV.
Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng quan hệ với người cùng giới lại cũng có thể mắc căn bệnh thế kỉ đó. Giờ có hối hận thì cũng đã muộn. Tôi chỉ còn biết trân trọng những ngày tháng quý giá trong quỹ thời gian ít ỏi của mình.
Theo VNE
Làm gì khi thấy người yêu cũ sống buông thả? Tôi thật lo, day dứt, cảm thấy có lỗi với ba mẹ anh vô cùng khi từng hứa sẽ khiến anh sống tốt. Tôi đã kéo anh lên từ tận cùng đau khổ, vậy mà giờ không giữ được lời hứa. Ảnh minh họa Tôi và anh yêu nhau tính đến nay hơn ba năm, quyết định chia tay hơn một năm rồi....