Khốn đốn khi bị gia đình chồng nghi ngờ đồng lõa tống tiền, làm mất danh dự em chồng
Mặc cho tôi khóc lóc, thanh minh, mẹ chồng vừa gào vừa chửi, còn nói sẽ đuổi tôi ra khỏi nhà. Đến khi chồng tôi giải thích mọi chuyện thì mẹ im lặng nhưng có vẻ mẹ chẳng tin. Chúng tôi gửi lại mẹ số tiền và xin lỗi vì không nói ngay với mẹ. Mẹ nói bỏ qua mọi chuyện nhưng hành động thì không như thế.
Tôi năm nay 28 tuổi, mới kết hôn 2 năm, nhưng chưa có con. Cuộc sống của tôi ở nhà chồng rất may mắn cũng bình yên, vui vẻ không điều tiếng gì. Vì chồng tôi là con trai duy nhất, nên sau kết hôn dù điều kiện có thể mua nhà riêng nhưng chúng tôi vẫn chọn ở cùng bố mẹ chồng. Như vậy vừa tình cảm, vừa được đỡ dần, chỉ bảo. Bố mẹ chồng cũng quý tôi hơn vì điều đó. Gia đình chồng cũng đơn người chỉ có bố mẹ, chồng tôi và một em gái kém tôi 1 tuổi. Vì chị em sàn sàn tuổi nhau nên tôi và em chồng rất thân thiết. Tôi thấy mình là người phụ nữ may mắn vì không phải sống cảnh mẹ chồng nàng dâu hay chị dâu em chồng.
Chị em tôi luôn tâm sự, trò chuyện với nhau thân thiết như chị em gái. Mọi tâm tư tình cảm em đều thổ lộ với tôi, còn tôi cũng kể với em nhưng vui buồn của mình. Năm ngoái, em chia tay người yêu, buồn ủ dột suốt mấy tháng trời, tôi thấy em như vậy mà xót. Rồi rủ em đi chơi, mua sắm và gặp gỡ bạn bè cùng tôi cho khuây khỏa. Cũng trong những lần đi cùng tôi, em có cảm tình rồi yêu một người bạn học cũ của tôi. Cậu ta cũng tử tế, đẹp trai, có học thức và có công việc thu nhập ổn định. Điều này làm tôi và gia đình chồng khá vui mừng. Thật may, sau khi có tình cảm với cậu bạn tôi, em trở nên vui vẻ, yêu đời và hai người cứ quấn lấy nhau như sam, chẳng còn thời gian cho tôi nữa. Nhiều lần tôi trêu đùa em “có tình yêu thì bỏ rơi chị dâu ngay” những lúc đó em cười rạng ngời với tôi với ánh mắt hạnh phúc. Tôi cũng yên tâm phần nào.
Chị em tôi luôn tâm sự, trò chuyện với nhau thân thiết như chị em gái
Bố mẹ chồng cũng hỏi tôi về cậu bạn kia, tôi kể những điều tôi biết, tuyệt nhiên không thêm pha điều gì. Bố mẹ cũng ưng thuận với con người, tính cách và gia thế của bạn tôi nên niềm nở chào đón mỗi khi cậu ta tới nhà. Tôi hiểu, bố mẹ chồng thầm mừng vì hạnh phúc của con gái. Nhưng mối tình của em chồng tôi với cậu bạn chẳng kéo dài được bao lâu, vì tính em chồng cả thèm chóng chán, hay so sánh người yêu với những người con trai khác. Cho dù bạn tôi níu kéo, quỵ lụy nhiều lần nhưng em vẫn dứt tình để trao tình cảm cho người con trai mới quen. Cậu bạn nhiều lần gặp tôi nhờ vả khuyên em, giải thích và tạo cơ hội cho cậu ta với em quay trở lại. Nhìn cậu bạn kia lụy tình với em tôi thấy thương nhưng không biết làm gì. Tôi chỉ biết khuyên cậu bạn dù buồn cũng khép lại mối tình đi để tìm hạnh phúc riêng cho mình. Việc tôi hay nói chuyện, nghe tâm sự của cậu bạn làm em chồng khó chịu, nhiều lần em nói với tôi không muốn tôi nghe tâm sự, hay trò chuyện với anh ta. Tôi đành làm theo ý em.
Video đang HOT
Đứng giữa hai người, một bên là bạn, bên là em chồng tôi rất khó xử. Dẫu cho cậu bạn kia yêu em nhiều nhưng như những điều em nói thì bạn tôi không tốt. Còn như bạn tôi kể thì em chồng tôi cạn tình, “tham vàng bỏ ngãi”. Trong lòng tôi dù có suy nghĩ, phân tích nhận định riêng của mình nhưng chẳng thể hiện ra. Tôi vẫn phải đứng về phía em chồng tôi, bởi em mới là người thân thiết, ruột thịt với tôi. Tôi thẳng thắn, chỉ trích và khuyên bạn tôi đừng làm phiền em nữa. Mọi chuyện cũng lắng xuống. Mấy tháng trôi qua, tưởng cậu bạn đã tĩnh tâm rời bỏ nhưng khi biết em chồng tôi chuẩn bị làm đám cưới thì lại dọa dẫm, tống tiền tống tình em. Khiến gia đình tôi khốn đốn, bản thân tôi cũng bị cậu ta làm liên lụy, tình cảm của tôi với gia đình chồng không còn được như xưa.
Nghe tin em chồng tôi sắp cưới, cậu ta gọi điện đe dọa và yêu cầu em quay lại với cậu ta. Nếu không sẽ gửi những bức ảnh, video thân mật của hai người với nhau cho chồng sắp cưới của em. Bạn đầu, em giấu kín chuyện này, cho là cậu ta cuồng ghen, đe dọa nhưng khi cậu ta gửi cho em em video thì em biết là thật. Em hoảng loạn, lo lắng và cầu cứu tôi. Tôi gọi điện nói chuyện với bạn nhưng cậu ta quả quyết và nói sẽ làm thật, không dọa đâu. Cho dù tôi thương lượng gì cậu ta cũng không chịu, nói chỉ yêu em và muốn cưới em. Tôi cũng lực bất tòng tâm, thương em những không biết giải quyết thế nào. Gia đình không ai biết chuyện này nên vẫn vô tư lo chuẩn bị cưới xin, càng làm cậu ta điên dại.
Hôm đó, cậu ta ném vào cổng nhà tôi những bức ảnh tình cảm của cậu ta và em gái cắt từ đoạn video. Bố mẹ chồng tôi, ngất xỉu, lo sợ hoang mang vô cùng khi biết điều này. Mọi người trong nhà liên lạc thương lượng với cậu ta và hứa cho cậu ta rất nhiều tiền, thì cậu ta đồng ý. Tôi thất vọng vô cùng về người bạn của mình, cậu ta hành động cạn tình quá. Cuối cùng cậu ta cũng đồng ý giao cho em chồng tôi toàn bộ dữ liệu, đám cưới của em diễn ra êm đẹp.
Mẹ không cho tôi giải thích hay thanh minh, một mực nói tôi đồng lõa với cậu ta.
Ngay sau đám cưới, cậu ta gọi cho tôi nói buồn và chỉ muốn thử nhưng không cản được sự lạnh lùng của em. Tôi nói quá thất vọng thì cậu ta nói muốn trả lại số tiền cho gia đình chồng tôi và kèm theo lời xin lỗi, nhưng không có mặt mũi qua nhà. Xin tôi hãy nhận và đưa trả hộ cậu. Tôi đã nói với chồng về chuyện này, anh đồng ý để tôi đến nhận và đã nói chuyện tha thứ với cậu ta. Tôi hẹn cậu ta ở quán cà phê gần nhà. Chẳng may khi cậu ta đưa tiền thì mẹ chồng tôi đi chợ qua nhìn thấy. Chẳng nói chẳng rằng, mẹ “tặng” tôi một cái tát trời giáng rồi yêu cầu tôi về nhà nói chuyện.
Mẹ nghĩ tôi đồng lõa với cậu ta tống tiền và làm mất danh dự của em. Mẹ mắng chửi tôi té tát mà chẳng cho tôi giải thích một lời, thậm chí mẹ còn nói “cô là đồ ăn cháo đá bát, lòng dạ đen tối. Uổng công chúng tôi yêu thương cô, con gái tôi kính trọng cô. Nếu cô cần tiền thì cứ nói, có khi nào gia đình này tiếc cô gì đâu. Sao cô nỡ đồng lõa với cậu ta bôi nhọ danh dự con gái tôi?” Mặc cho tôi khóc lóc, thanh minh, mẹ chồng vừa gào vừa chửi, còn gọi chồng tôi về nói sẽ đuổi tôi ra khỏi nhà. Đến khi chồng tôi về, anh giải thích mọi chuyện thì mẹ im lặng nhưng có vẻ mẹ chẳng tin. Vợ chồng tôi gửi lại mẹ số tiền đó và xin lỗi vì không nói ngay với mẹ. Mẹ nói bỏ qua mọi chuyện nhưng hành động thì không như thế.
Mấy ngày nay, mẹ không nói chuyện, cười đùa với tôi như trước. Mẹ dè dặt lời nói, chuyện trò với tôi làm lòng tôi nặng trĩu. Tôi thông cảm cho những cảm xúc hành động của mẹ, không dám trách mẹ điều gì nhưng tôi buồn vì tự dưng mối quan hệ tốt đẹp của mẹ con tôi rạn nứt vì chuyện không đâu. Tôi phải nói với mẹ gì đây, khi tôi hiểu trong lòng mẹ vẫn hoài nghi, chưa thông suốt. Chồng tôi nói, thời gian qua đi mẹ sẽ hiểu, nhưng tôi không muốn sống như thế này, tôi muốn được trò chuyện vui vẻ, ôm ấp, tình cảm với mẹ như trước đây. Xin mọi người hãy cho tôi lời khuyên để xóa đi mối nghi ngờ trong lòng mẹ chồng tôi.
Theo Emdep
Tin ân nhân ... mất vợ
Nếu ngay từ dầu anh thấy những giọt nước mắt của vợ anh khi nghe hoàn cảnh của ông ấy, và sau này là những chuyến đi dài ngày của vợ để buôn hàng nhưng thường xuyên qua lại nhà ông ta thì anh phải đặt nghi vấn, cảnh giác chứ.
Ảnh minh họa: Internet
Tôi không muốn bao biện cho hành động sai trái của vợ anh khi lén lút qua mặt anh để ngoại tình với người đàn ông lớn tuổi là ân nhân cứu mạng anh và dược vợ chồng anh coi như người anh lớn trong nhà.
Song anh cứ bình tĩnh để xét lại diễn biến việc lâu nay xem có phải anh cũng góp phần đẩy cô vợ trẻ của mình đến gần với người đàn ông kia không?
Bởi nếu ngay từ dầu anh thấy những giọt nước mắt của vợ anh khi nghe hoàn cảnh của ông ấy, và sau này là những chuyến đi dài ngày của vợ để buôn hàng nhưng thường xuyên qua lại nhà ông ta thì anh phải đặt nghi vấn, cảnh giác chứ.
Đằng này anh lại còn quà cáp, còn tạo điều kiện để vợ anh gần gũi, tiếp xúc với ông ấy thì làm sao họ không "lửa gần rơm lâu ngày cũng bén" được.
Thôi anh ạ, dù gì thì chuyện cũng đã rồi, nếu xét thấy còn yêu, còn cần vợ cho cuộc sống của anh và con trai thì thiết nghĩ anh nên nhanh chóng tìm việc làm có thu nhập mà lo cho vợ con, thì vợ anh cũng sẽ không còn lí do nào để xa nhà, để tư tình với người đàn ông đó nữa.
Ấy là suy nghĩ, là mong muốn của tôi trước hạnh phúc gia đình của anh đang có nguy cơ tan vỡ, nhưng mọi việc đều phụ thuộc vào sự hối lỗi của vợ anh và lòng vị tha của anh để cô ấy sớm trở về mái ấm của mình.
Còn nếu vợ anh đã lún sâu vào mối quan hệ ngoài luồng với người đàn ông kia mà không còn yêu chồng, thương con nữa thì chắc anh cũng chẳng cần phải níu giữ làm gì phải không anh? Quyết định thế nào là ở anh, mong anh bình tĩnh, sáng suốt để có giải pháp đúng. Chúc anh may mắn.
Theo Baomoi
Chiếc quần lạ và lời thanh minh vội vàng của chồng Tôi phản bác những lời thanh minh của chồng bởi vì 10 năm qua có bao giờ chồng tôi tự đi mua đồ lót đâu. Với lại nếu anh tự mua, chẳng lẽ anh chỉ mua có 1 chiếc sao? Khi đang băn khoăn đi tìm những tâm sự có đồng cảnh ngộ thì tôi bắt gặp những chia sẻ của chị Phương...