Khởi đầu năm mới với bộ phim Beginners (2010)
Cuộc đời còn có bao nhiêu điều tốt đẹp, bao nhiêu người thương yêu, sẵn lòng mở rộng vòng tay chào đón mình, hà tất gì phải vì một tình cảm tủn mủn của một hay một vài cá nhân nào đó mà để bản thân phải thiệt thòi đến thế?
Xem trailer Beginners (2010)
Cam kết là những thỏa thuận, quy định, ràng buộc chung được sự đồng ý, thống nhất của cả hai phía.
Chính con người tạo ra những cam kết, nhưng đồng thời, khi đặt bút xuống kí tên mình vào những biên bản có hay không mang tính pháp lý đó, trong đầu ta chẳng ít thì nhiều cũng đã có hình dung đến cái viễn cảnh không may rằng, bất thình lình một lúc nào đó, một trong hai, hoặc cả hai bên đều có thể vi phạm giao kèo lúc ban đầu. Tuy nhiên, trên thực tế, nhân loại vẫn không ngừng hình thành cho mình những cảm xúc an toàn mang tính sở hữu, soạn thảo bằng cách này hay cách khác những tờ giấy vô tri vô giác nhưng có thể mang lại không ít tổn thương, mất mác về sau.
“Beginners”, một bộ phim hài kịch – tình cảm dựa trên một câu chuyện có thật được sản xuất vào năm 2010, biên kịch và đạo diễn bởi Mike Mills là một ví dụ điển hình khi nói về những cam kết được các thế hệ khác nhau trong xã hội đương thời đặt ra trong cuộc sống của chính họ.
Không thể không nhắc đến hai nhân vật chính trong phim, anh chàng Oliver trầm lặng và cô nàng Anna lạ lùng. Điểm tương đồng của cặp đôi này đó là họ đều có một nỗi ám ảnh mang tên cam kết, dẫn đến kết cục là cả hai đều trải qua một vài chuyện tình cảm nghiêm túc nhưng rút cuộc lại chẳng đi đến đâu, hôn nhân với họ mà nói có thể gọi là thứ không tưởng. Họ đã gặp và yêu nhau, nhưng lại không hề dám đặt ra cho đối phương bất cứ một điều khoản nào, bởi chính họ cũng không thật sự chắc rằng bản thân có thể duy trì mối quan hệ đó trong bao lâu.
Anna thậm chí còn chẳng có một chỗ ở cố định, vì cô sợ cảm giác gắn bó quá nhiều với một thứ gì đó. Bỏ nhà đi từ năm 16 tuổi, nhiều năm liền cô quen với việc sống trong khách sạn, những căn phòng hoàn toàn mới, trống trơn, không đồ đạc, không kỉ niệm cũ đem đến cho cô sự thoải mái và an toàn.
Trong khi đó, mẹ của Oliver, bà Georgia lại tự nguyện dấn thân vào một mối cam kết đầy phức tạp – kết hôn với cha của Oliver (ông Hal) mặc dù đã biết trước ông là người đồng tính. Phải, một khi đã yêu, người ta chấp nhận những khuyết điểm của nhau (nếu nhỏ nhặt và có thể bỏ qua được) và cũng thường tin tưởng rằng mình vô cùng đặc biệt nên có thể khiến người kia thay đổi theo thời gian, nhưng tin buồn là không nhiều người có thể làm được điều đó. Bà đã từng nói chắc nịch với ông rằng bà có thể thay đổi ông; đáng tiếc thay, thời gian qua đi, cuộc sống hôn nhân với bà vẫn chỉ là những ngày ông làm việc suốt ở viện bảo tàng nghệ thuật, đi đi về về và trao cho bà những nụ hôn kiểu xã giao, không chút ngọt ngào.
Sau khi bà mất, ông mới dám tuyên bố với mọi người rằng ông là người đồng tính. Cũng may mắn cho ông khi đã ở tuổi 75, ông vẫn tìm được cho mình một cậu bạn trai khá trẻ, dí dỏm và tốt bụng. Chính cậu là người đã ân cần ở bên, thường xuyên chăm sóc ông những năm tháng khi ông phải đương đầu với căn bệnh ung thư. Tuy vậy, ông cũng phải chấp nhận việc cậu ta không phải chỉ có một mối quan tâm duy nhất với ông. Hal dù thế vẫn ngậm ngùi cười nói với con trai rằng không sao cả, ông vẫn là ưu tiên số một của chàng ta. Không đòi hỏi nhiều, Hal rút cuộc cũng đã có cho mình một mối quan hệ khá phóng khoáng và vui vẻ cùng những kỉ niệm đẹp lúc cuối đời.
Vậy rút cuộc, theo bạn, nhân vật nào trong phim có thái độ đúng đắn và cư xử một cách có lý nhất?
Riêng bản thân mình mà nói, thật sự là không có cách nào khiến tất cả loài người giảm bớt một cách đáng kể hay thậm chí là ngừng đưa ra những cam kết, đặc biệt là trong tình yêu (một dạng tình cảm đậm chất sở hữu). Duy nhất chỉ có một việc mà nếu cố gắng, chúng ta có thể có cơ may làm được, đó là cố gắng tạo cho mình một suy nghĩ vững chắc về xác suất khả năng có thể xảy ra giữa hai trường hợp (có thể hoặc không thể thực hiện được cam kết) là hoàn toàn ngang nhau. Có vậy thì ta mới giữ cho mình một thái độ trung lập, điềm nhiên, không vì một điều gì chẳng đáng mà khiến ta quá bất ngờ, ngạc nhiên, đâm ra phản ứng một cách thái quá với cuộc sống.
Tái bút: Cuộc đời còn có bao nhiêu điều tốt đẹp, bao nhiêu người thương yêu, sẵn lòng mở rộng vòng tay chào đón mình, hà tất gì phải vì một tình cảm tủn mủn của một hay một vài cá nhân nào đó mà để bản thân phải thiệt thòi đến thế?
Đoàn Nam Anh
Theo blopgradio.vn
Năm mới đến rồi chúng ta hãy cùng hạnh phúc được không?
Thời khắc chuyển giao giữa năm cũ và năm mới mỗi người sẽ có những cảm xúc riêng. Người thì nở nụ cười trên môi, người thì buồn vương vấn nhưng cũng có những người lặng lẽ không vui không buồn.
Một năm nữa lại qua đi chúng ta đã làm được gì và để mất những gì thì hãy bỏ lại tất cả sau lưng để chào đón những thứ tốt đẹp hơn ở phía trước. Dù có bất cứ chuyện gì xảy ra hãy tin rằng vào ngày đầu tiên của năm mới ai cũng sẽ hạnh phúc thôi.
Ngày cuối năm cô bận rộn sắp xếp lại công việc rồi trở về nhà lúc tối muộn. Vài người bạn rủ cô ra ngoài nhưng cô đã từ chối, hôm nay không chỉ là ngày cuối cùng của một năm mà nó còn là ngày vô cùng đặc biệt với riêng cô.
Cô cầm ly cà phê nóng hổi trên tay, cái hơi ấm khiến cô bỏng rát chứ không như bàn tay của anh. Khi anh rời xa cô đã nghĩ sớm muộn gì hai người cũng quên nhau nhưng chẳng hiểu sao cô vẫn nhớ anh đến hao gầy.
Người ta vẫn háo hức chờ đợi một năm cũ qua đi nhưng cô lại chẳng mong điều đó vì cô sợ thời gian trôi qua anh sẽ quên mất cô của ngày nào. Cô suy nghĩ một lúc rồi quyết định ra ngoài, ít nhất vào thời khắc mọi người cho là quan trọng cô cũng không cảm thấy lẻ loi nữa.
Cô đi qua những con phố cũ, rõ ràng nó đã in dấu những kỉ niệm của cả hai vậy mà giờ cũng đến lúc cô cảm thấy mọi thứ trôi vào dĩ vãng. Đoạn tình cảm người ta gọi là yêu đương giữa hai người trưởng thành hoá ra còn khó khăn hơn việc giữ gìn một mối quan hệ bình thường.
Có quá nhiều thứ khiến người ta phải lo lắng những hiểu lầm không thể hoá giải cũng khiến cho khoảng cách trở nên xa hơn. Cô đã từng ước rằng mình gặp anh sớm hơn để đi cùng anh suốt quãng thanh xuân tuyệt vời ấy.
Nhưng sau này cô nhận ra số phận đã sắp đặt cô không thể gặp anh sớm hơn cũng chẳng thể gặp anh muộn hơn, mà nhất định phải gặp anh vào thời khắc đó khi cả hai đã hiểu được thế nào là yêu và thế nào là đau.
Nhìn những cặp đôi xung quanh tay trong tay trao nhau những cái ôm hạnh phúc, cô chỉ khẽ mỉm cười có lẽ họ là những người biết trân trọng nhau, có lẽ họ may mắn hơn cô khi có thể cùng người mình yêu trải qua thời khắc đặc biệt ấy.
Một dòng kí ức hiện lên trong tâm trí cô: "Ước gì em có thể cùng anh đón năm mới một lần". "Còn anh ước gì năm nào cũng có thể cùng em đón năm mới". Hoá ra cũng có lúc cô trở nên lãng mạn như vậy, nhưng ước muốn đó chưa bao giờ và mãi mãi không thể trở thành hiện thực được nữa.
Cô chọn một góc khuất song vẫn có thể ngắm được pháo hoa, tất cả mọi người đều hồi hộp vui vẻ chờ đợi giây phút bước sang năm mới. Rồi những tiếng đếm ngược ngày càng lớn, cô lặng lẽ nhìn cặp đôi đang đứng trước mặt mình.
Khi cả bầu trời rực sáng đủ thứ sắc màu của pháo hoa, khi mọi người vui vẻ chúc mừng nhau lại có một cô gái không rõ đang buồn hay vui. Mặc dù lúc ấy rất ồn ào nhưng cô vẫn nghe rõ cô gái đứng trước mặt mình nói với người yêu: "Chúc mừng năm mới và chúc mừng sinh nhật anh".
Còn cô cũng khẽ mấp máy đôi môi: "Chúc mừng sinh nhật anh". Có một vài chuyện khi thời gian qua đi, người ta sẽ không quên không nhớ nhưng đã dám đối diện với nó. Như ngày hôm nay cô đã thấy anh hạnh phúc và nhận được lời chúc từ người anh yêu, vậy là bước sang năm mới rồi chúng ta sẽ cùng hạnh phúc phải không?
Gia Linh
Theo ilike.com.vn
10 sự thật "phũ phàng" về người yêu cũ khiến chị em không thể không gật gù Người yêu cũ cũng là một loại "virus" đáng nể mà mỗi khi hội chị em mới chỉ nghe thấy hoặc "ngửi thấy" là trong lòng đã dâng trào những cảm xúc... khó tả thành lời. "Người yêu cũ" - chỉ 3 tiếng thôi là đủ để khiến chúng ta xốn xang, bối rối rồi. Nói về người yêu cũ, hẳn ai cũng...