Khoét lỗ trên cửa nhà tắm để theo dõi vợ để rồi tá hỏa khi thấy những gì cô ấy làm bên trong
Hôm đó như mọi khi, vợ tôi vào nhà tắm. Tôi đợi nàng vào xong đứng phía ngoài bắc ghế ghé mắt nhìn qua cái lỗ đã khoan để quan sát. Tôi thấy nàng ngồi xuống cái ghế thấp vẫn để trong nhà tắm, bắt đầu cởi quần áo.
Tôi hơn vợ 12 tuổi, có lẽ vì lấy vợ quá trẻ, lại xinh nên trong lòng tôi khi nào cũng sợ mất cô ấy. Nhất là khi mấy thằng bạn cứ nói bóng nói gió kiểu: “Vợ mày ngon lành thế thì coi chừng ra ngoài sẽ bị cướp đấy”. Tôi nghe những lời đe dọa ấy thì sợ lắm, bình thường tôi vẫn để cho vợ tự do nhưng kể từ khi thấy bạn bè cảnh báo hơi nhiều, tôi khi nào cũng để mắt đến vợ.
Vợ tôi có dáng người nho nhỏ nhưng ba vòng đâu ra đấy. Nàng cứ chọn những chiếc váy ôm khoe triệt để vóc dáng. Từ hôm nghe thằng bạn làm cùng công ty cô ấy rỉ tai bảo rằng vợ tôi đi làm hay bị sếp vỗ mông thì tôi tức điên. Tôi đem hết loạt váy ôm của vợ ra cắt vụn hết. Vợ tôi ngồi khóc rưng rức. Tôi thấy thế mắng té tát vào mặt cô ấy: “Khóc cái gì mà khóc, cứ lúng liếng đưa tình với mấy thằng cha ở công ty rồi tôi cho cô biết mặt”.
Bẵng đi một thời gian, tôi không thấy vợ tôi diện váy đẹp nữa, người cô ấy bắt đầu gầy rộc đi, lúc nào cũng ủ rũ, nói trước quên sau, cứ cầm cái điện thoại mặt ngẩn ngơ trông cứ như đang tương tư thằng cha nào đó. Tôi cứ nghĩ vợ bị bệnh, định đưa nàng đi khám nhưng nàng cứ gạt đi. Tôi có để ý thêm thì thấy rằng vợ tôi hay mang điện thoại vào nhà tắm và ngồi trong đó rất lâu. Hơn nữa, dạo này tôi cứ động vào người là vợ tôi gạt tay tôi ra, có hôm còn cáu gắt đạp tôi rơi xuống giường. Với những biểu hiện như vậy, tôi đoán chắc trăm phần trăm là vợ tôi đang có bồ.
Với những biểu hiện như vậy, tôi đoán chắc trăm phần trăm là vợ tôi đang có bồ. (Ảnh minh họa)
Bình thường, vợ tôi chỉ tắm khoảng 30 phút là ra nhưng bây giờ, có khi nàng ngồi cả tiếng đồng hồ trong đó. Thực ra nhà tôi có đến 2 cái nhà tắm thuộc dạng lớn nên tôi mà đập cửa đòi vào tắm kiểu gì nàng cũng bắt tôi chạy sang nhà tắm khác. Lúc đầu tôi không biết làm sao để biết được cái việc mà vợ tôi đang làm trong nhà tắm. Đến hôm cô ấy đi công tác mấy ngày, tôi mượn cái khoan về khoét nguyên một cái lỗ trên cửa để dễ bề theo dõi vợ. Tôi ngụy trang ở phía ngoài bằng một miếng lót cùng màu với cánh cửa thế nên nếu không để ý kỹ, sẽ không thể nào nhận ra.
Video đang HOT
Hôm đó như mọi khi, vợ tôi vào nhà tắm. Tôi đợi nàng vào xong đứng phía ngoài bắc ghế ghé mắt nhìn qua cái lỗ đã khoan để quan sát. Tôi thấy nàng ngồi xuống cái ghế thấp vẫn để trong nhà tắm, bắt đầu cởi quần áo. Nhưng rồi thay vì thoa sữa tắm lên người, nàng lại lôi ra một túi thuốc và bông băng. Tôi tá hỏa khi thấy một bên ngực của nàng bị băng bó trắng toát, dù cái lỗ chỉ bằng ngón chân cái nhưng tôi vẫn có thể nhìn ra vết thương của vợ mình đang rỉ máu.
Tôi hoảng quá, chạy đi tìm cái chìa khóa phòng tắm rồi mở cửa bước vào trước sự ngạc nhiên tột độ của vợ. Tôi ngồi xuống, đỡ tay vợ ra khỏi vết thương rồi nước mắt chảy ròng ròng hỏi: “Em bị sao thế này? Sao cứ giấu mà không cho anh biết?”.
Tôi ngồi xuống, đỡ tay vợ ra khỏi vết thương rồi nước mắt chảy ròng ròng hỏi: “Em bị sao thế này? Sao cứ giấu mà không cho anh biết?”. (Ảnh minh họa)
Thì ra vợ tôi phát hiện mình bị u ở vú nên đã đi kiểm tra. Bác sỹ bảo cô ấy bị ung thư vú, phải phẫu thuật cắt bỏ khối u. Vợ tôi bảo với tôi rằng cô ấy phải đi công tác mấy hôm rồi tự làm phẫu thuật mà không nói với tôi một câu nào. Hèn gì thời gian này tôi thấy vợ tôi mệt mỏi đến vậy.
Tôi ôm lấy vợ khóc lên khóc xuống. Có lẽ vì bản thân tôi quá ích kỷ, khi nào cũng nghi ngờ, bắt bẻ vợ nên vợ tôi không tin tưởng tôi nữa. Tôi lấy bông băng thay cho vợ rồi bế cô ấy ra khỏi nhà tắm. Tôi khóc nhiều lắm, nhưng tôi cũng không quên nói với vợ rằng, giờ đây dù có còn bao nhiêu thời gian thì tôi cũng sẽ ở bên cạnh để chiến đấu với cô ấy.
Theo Một Thế Giới
Nhờ có cô bạn "đểu" mà tôi biết được bộ mặt thật của chồng
Là bạn thân với nhau hơn 10 năm vậy mà cô ả lại đành lòng cướp chồng của bạn trắng trợn đến vậy. Thế nhưng cũng may nhờ có người bạn "đểu" ấy tôi mới biết bộ mặt thật của chồng.
Câu chuyện tôi sắp tâm sự ra đây có lẽ cũng đã có không ít người đồng cảnh ngộ với tôi. Thế nhưng "mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh" mỗi người rơi vào trường hợp này đều có những cách xử trí khác nhau. Đối với tôi, thứ gì đã không thuộc về mình thì có níu kéo cũng không được, thôi thì tự mình buông tay còn dễ hơn là chấp nhận việc bị người khác cướp đi. Chẳng vì thế mà ngay cả chồng, người chung chăn chung giường tôi cũng sẵn sàng "cho đi".
Vợ chồng tôi kết hôn được gần 2 năm, có với nhau một cô công chúa nhỏ, thế nhưng chỉ vì tin tưởng bạn thân mà gia đình tôi tan nát. Tôi với cô ả cướp chồng ấy là bạn thân với nhau hơn 11 năm, hai đứa xưa nay như hình với bóng, bạn bè thường nói vui "Hai đứa mà sau này lấy chung chồng cũng được đó". Ấy vậy mà câu nói đùa xưa nay thành thật, chỉ có điều tôi thà mất chồng chứ không chịu cảnh "chồng chung".
Vì là bạn bè thân thiết nên tôi chưa bao giờ giấu giếm gì cô bạn ấy, có chuyện vui buồn tôi đều tâm sự, thế rồi chính sự chủ quan trải lòng của tôi mà cô ả mới rắp tâm cướp chồng bạn thân. Cũng có thể chỉ vì sự ghen ghét đố kỵ mà cô ta trở thành người tàn nhẫn đến thế, tôi không nghĩ việc tôi có chồng đẹp trai, giàu có lại là cái tội lớn với bạn thân.
Gia đình tôi luôn coi cô ả là người thân thích nên ngay cả chìa khóa vào nhà tôi, tôi cũng đánh thêm một chìa cho cô ta để cô ta có thể ra vào nhà tôi tự do như người nhà. Hóa ra chính sự tin tưởng của tôi đã tạo điều kiện cho cô ta cướp chồng tôi.
Đến tận bây giờ tôi vẫn không biết chồng tôi và cô ta cặp kè từ bao giờ, nhưng chính trong cái ngày tôi đưa con về nhà ngoại chơi là ngày mà tôi chứng kiến tất cả sự giả dối của chồng và sự bỉ ổi của bạn thân.
Chiếc camera tôi lắp thêm trên nóc phòng ngủ vốn chỉ định để theo dõi con nhỏ mỗi khi tôi làm việc nhà, nấu ăn... tránh trường hợp mẹ bất cẩn để con ngã, bỏng... nào ngờ, chiếc camera ấy đã giúp tôi nhìn rõ bộ mặt thật của chồng và cô bạn thân hơn 10 năm.
Camera còn ghi rõ hình ảnh cô ả từ từ mở cửa phòng ngủ của tôi, còn chồng tôi đã nằm sẵn trên đó. Hai người ân ái, quấn lấy nhau không mảnh vải che thân. Thật đau đớn, nếu không phải tôi tận mắt chứng kiến thì có lẽ tôi sẽ chỉ mãi là bù nhìn, là con ngốc trước chồng và bạn thân. Tại sao cả hai người tôi yêu thương nhất lại đối xử với tôi như vậy.
Hai người bọn họ đã tiến triển đến mức đó vậy sao vẫn có thể hành động như không hề có chuyện gì trước mắt tôi, vẫn cười đùa tự nhiên, vẫn quan tâm tôi. Thậm chí chồng tôi còn đối xử với tôi như "bà hoàng", như thể sẽ mang tất cả những gì tôi muốn đến, có thể lên trời hái sao xuống cho tôi nếu tôi thích... Càng nghĩ đến sự giả dối của chồng, của cô bạn "đểu" tim tôi càng đau.
Những ngày sau đó tôi quyết định ly hôn chồng mà không một lần níu kéo, mặc cho chồng, cho bạn thân giải thích, van xin tôi tha thứ... nhưng tất cả đã quá muộn màng, tôi thà không có chồng chứ không thể sống nhìn mặt, yêu thương, ngày ngày phải đối mặt với người chồng phản bội.
Và rồi, đau đớn hơn gấp trăm vạn lần khi tôi nhận ra được bộ mặt thật của chồng. Rõ ràng là anh ta đã cầu xin sự tha thứ ở tôi, đã van nài tôi, giải thích tất cả chỉ là phút giây bồng bột... vậy mà chỉ hơn 1 tháng sau khi ly hôn chồng tôi cùng cô ả đó kết hôn. Đám cưới họ còn mời tôi đến dự. Liệu tôi có nên đến dự đám cưới, chúc phúc cho hai con người "khốn nạn" đó không? Tôi nên làm gì lúc này?
Theo ĐSPL
11 điều các cặp đôi nên và không nên thể hiện trên mạng xã hội Không nhất thiết đọc từng bài viết, like hết album hình của anh ấy, bình luận ngay sau khi anh ấy đăng bất kì status nào. Cơn bão like và bình luận mang tên bạn có thể dẫn bạn đến con đường bị chặn tài khoản mà không hiểu vì sao? Bạn và anh ấy vừa quen biết nhau nhưng không có cơ...