Khóc với lý do vợ cản tôi mang con đi xét nghiệm ADN
Có khi nào thằng bé không phải là con của tôi không nhỉ? Vì đúng là nó chẳng có gì giống tôi hết.
Sau 3 năm cưới vợ mà tôi vẫn không thể nào có nổi mụn con, gia đình tôi đã gây sức ép bắt vợ tôi đi khám. Tôi cũng thấy ái ngại cho vợ, cô ấy cứ gầy gò thế kia, có khi khả năng làm mẹ lại không có. Tôi từ trước đến nay thì khả năng đàn ông không có gì phải nghi ngờ. Tôi tự tin vào bản thân mình lắm. Thế nên tôi cũng giục vợ đi khám cho yên tâm. Nhưng đến khi nhận kết quả, vợ tôi một mực bảo ổn cả. Tôi đòi xem tờ giấy kết quả thì vợ bảo cô ấy ghé qua siêu thị mua đồ rồi để quên ở đó rồi, khi quay lại thì nó đã không cánh mà bay.
Đến nửa năm thứ 4 thì tôi bị điều đi công tác ở nước ngoài 2 năm. Nhưng đúng là trời thương, sau khi chạy chữa không biết bao nhiêu tiền của thì trước ngày tôi đi, vợ tôi đã chìa ra chiếc que thử thai hai vạch. Tôi vui mừng khôn xiết, thế là cuối cùng mong muốn làm bố của tôi đã thành hiện thực. Vợ chồng tôi sống ở thành phố, bố mẹ tôi vẫn ở quê nên tôi lo lắm, tôi đi rồi chẳng có ai chăm cho vợ mình, tôi dặn mẹ tôi thỉnh thoảng ghé lên chăm vợ, đừng để cô ấy phải trải qua thai kỳ buồn tủi.
Hồi đó phương tiện liên lạc không hiện đại như bây giờ, cứ 1 tuần tôi gọi điện thoại về cho vợ một lần, cứ mỗi lần vợ tôi bảo dạo này cô ấy đỡ rồi, không nghén nữa là tôi mừng lắm, thi thoảng cô ấy còn chụp ảnh bụng bầu rồi gửi đường bưu điện cho tôi nữa.
Rồi cũng đến ngày vợ tôi sinh, tôi ở nước ngoài mà lòng như lửa đốt. Mẹ tôi mừng lắm vì được thằng cháu trai. Tôi chỉ mong ngày mình về nước nhanh nhanh để được ôm con vào lòng. Tôi hứa sẽ chăm sóc và bù đắp cho vợ mình thật nhiều.
Con tôi ra đời là niềm hạnh phúc vô bờ đối với gia đình tôi (Ảnh minh họa)
Rồi tôi cũng về nước. Cảm giác ấm áp khi được ôm đứa con của mình vào lòng khiến tôi vô cùng hạnh phúc. Tôi thương con lắm, tôi toàn giành phần chăm con, tắm cho con. Cuộc sống của gia đình tôi vô cùng hạnh phúc khi cả hai vợ chồng đều đồng lòng nuôi dạy con nên người.
Nhưng càng lớn, thằng bé lại không có chút nào là giống tôi, tôi tóc xoăn thì nó tóc thẳng, cả hai vợ chồng da trắng thì nó lại đen nhẻm, tôi mũi cao thì nó mũi tẹt, lại còn đôi mắt một mí kia nữa, cả họ nhà tôi đúng là chả ai có. Cứ có ai đến chơi, họ đều quở rằng sao con gì mà chả giống bố khiến tôi bực vô cùng.
Nhiều người nói quá thành ra tôi cáu và bắt đầu nghi ngờ vợ. Có khi nào thằng bé không phải là con của tôi không nhỉ? Vì đúng là nó chẳng có gì giống tôi hết. Tôi nghĩ mình phải làm cái xét nghiệm ADN cho nó minh bạch chứ cứ sống trong sự hoài nghi thế này chắc tôi chết mất.
Video đang HOT
Nhưng khi vợ biết được ý định đó của tôi thì cô ấy năm lầy bảy lượt ngăn cản. Cô ấy bảo phí tiền, bảo làm vậy là tổn thương con và không tin tưởng cô ấy, bao lần tôi định làm thì bấy lần cô ấy khóc lóc, thậm chí còn đòi mang con đi khỏi nhà cho tôi hả lòng hả dạ.
Tôi bất đắc dĩ quá nên mới xuôi xuôi nhưng rồi cũng cảm thấy khó chịu. Hôm đó, tôi uống rượu với bạn đến khuya mới về, hơi ngà ngà say nên tôi bảo rằng tối nay tôi ngủ lại nhà bạn. Nhưng tự dưng vợ nó khó chịu, thế là tôi lại mò về nhà.
Tôi rón rén tra chìa khóa vào cổng rồi bước vào nhà. Tôi thấy nhà tối đen, chỉ có điện trong phòng ngủ là sáng. Vợ tôi và mẹ tôi đang ngồi trong đấy, tôi nghe tiếng họ thì thầm:
- Mẹ ạ, anh Lâm cứ đòi đi làm xét nghiệm AND, nếu anh ấy mà biết kết quả chắc là sốc lắm, con thì không muốn anh ấy biết toàn bộ sự việc. Mẹ xem có cách gì ngăn anh ấy không? Thằng Bin cũng không có tội gì.
- Ừ, để mẹ tìm cách. Mẹ đúng là tu bảy kiếp mới được cô con dâu tuyệt vời như con. Thằng Lâm mà biết nó bị vô sinh và con phải giả vờ có bầu, nhận con nuôi để ở với nó thì…
- Mẹ đừng nói gì cả, con muốn ở bên anh ấy, làm cho anh ấy hạnh phúc. Hơn nữa, bé Bin cũng tội, con muốn nuôi nó thành người.
- Ừ, mẹ sẽ không nói cho thằng Lâm biết đâu, như người khác thì họ đã bỏ chồng để đi kiếm con rồi. Con thật tốt…
Những lời mẹ tôi và vợ tôi nói với nhau khiến tôi sốc nặng. Thì ra vợ tôi đã sớm lập kế hoạch để làm chuyện này từ trước khi tôi bắt đầu có kế hoạch đi nước ngoài. Và lý do khiến cô ấy khi nào cũng ngăn cản tôi đi làm xét nghiệm là vì không muốn tôi biết được sự thật mình bị vô sinh.
Tôi nghe vợ và mẹ nói, hai hàng nước mắt cứ thế chảy ra. Thì ra vợ tôi cao thượng hơn tôi nghĩ. Thế mà có lúc tôi nghi ngờ cô ấy, nghĩ cô ấy đi ngoại tình với người khác nên kiếm cớ ngăn cản mình. Tôi lặng lẽ bước lên lầu, vào phòng làm việc đóng cửa lại rồi đốt thuốc.
Theo Một Thế giới
Giấu vợ đưa con đi xét nghiệm ADN và cái giá đắng chát tôi phải nhận sau đó
Biết đây là dịp có một không hai nên tôi đèo con đến bệnh viện làm thủ tục xét nghiệm ADN. Tôi tự nhủ, kết quả chỉ có mình tôi biết, nếu như bé Bi không phải là con tôi thì tôi sẽ có cách ứng xử phù hợp với mẹ con Loan.
Vợ tôi xinh lắm, trước khi lấy tôi, cô ấy cũng đã trải qua nhiều mối tình và sâu đậm nhất có lẽ là mối tình với Phong. Công bằng mà nói, Phong hơn tôi về mọi thứ. Hắn ta cao ráo, đẹp trai, lại rất thành đạt trong công việc. Tôi dù sao cũng chỉ là một nhân viên quèn mà thôi, còn Phong, hắn ta đang làm phó giám đốc cho một công ty lớn. Dĩ nhiên là Loan chọn Phong vì hắn ta nổi trội hơn tôi về mọi thứ. Tôi lúc đó chỉ biết âm thầm đứng sau dõi theo Loan.
Tôi yêu Loan lắm, yêu bằng một tình yêu chân thành. Nhưng Loan lại dành tình cảm cho Phong. Khi nào em cũng chạy theo hắn, cung cúc phục vụ cho hắn. Rồi đùng một phát, sau 2 năm yêu Phong, Loan lại bỏ hắn ta và nhận lời yêu tôi. Không những thế, Loan còn giục tôi cưới thật nhanh.
Tôi lúc đó đầu óc đã mụ mị vì tình yêu của Loan nên thấy em giục cưới thì tuân lệnh ngay lập tức. Tôi không muốn bỏ lỡ cơ hội này nên nhanh chóng tổ chức lễ cưới ngay sau đó. Bạn bè đồng nghiệp, kể cả Phong đều rất bất ngờ trước đám cưới của hai đứa tôi. Họ còn bảo chúng tôi bị điên, rồi họ phê phán sự bất nghĩa của Loan. Nhưng tôi kệ, tôi đang hạnh phúc và rõ ràng là theo lời kể của Loan, Phong đã phản bội em trước.
Vợ tôi cực kỳ xinh đẹp khiến tôi mê mệt (Ảnh minh họa)
Cưới nhau chưa đầy 1 tháng thì Loan thông báo có bầu. Tôi mừng tột độ. Không ngờ hạnh phúc lại kéo đến với tôi nhanh thế. Trước đây, tôi chỉ là thằng đàn ông lấy công việc làm vui nhưng giờ thì khác, tôi có vợ và còn sắp có cả con nữa. Tôi hạnh phúc với tổ ấm nhỏ của mình và quên luôn những lời dè bỉu của mọi người xung quanh cho đến khi con trai tôi được sinh ra.
Lúc đó, nhìn ngắm đứa con bé bỏng trên tay mình, nước mắt tôi đã rơi, nhưng rồi 6 tháng sau, thằng bé càng ngày càng lớn, và nhiều lời nhận xét về vẻ ngoài của nó đã khiến tôi suy nghĩ rất nhiều. Điều duy nhất khiến tôi thấy bất an đó là con tôi có mái tóc xoăn trong khi đó, cả dòng họ tôi chẳng ai có kiểu tóc này. Hơn nữa, tóc xoăn lại là đặc trưng của Phong. Tôi bắt đầu nghi ngờ và xâu chuỗi các tình tiết lại với nhau.
Tôi bắt đầu cảm thấy từ việc Loan quay sang yêu tôi và đòi cưới một cách bất ngờ đến việc cô ấy mang thai nhanh chóng đều nằm trong sự tính toán của cô ấy. Có khi nào Loan mang thai với Phong, bị anh ta đá nên mới quay sang tìm tôi để đổ vỏ không? Tôi cứ quay quắt với suy nghĩ đó và muốn làm cho ra nhẽ. Nhưng giờ nếu tôi công khai mang con đi xét nghiệm thì vợ tôi kiểu gì cũng nổi giận, có khi cô ấy còn đòi ly dị cũng nên. Thế nên tôi đành giữ trong lòng, đợi thời cơ chín muồi.
Cuối cùng con trai tôi cũng được 3 tuổi. Hôm đó vợ tôi về quê, bảo tôi ở nhà trông con. Biết đây là dịp có một không hai nên tôi đèo con đến bệnh viện làm thủ tục xét nghiệm ADN. Tôi tự nhủ, kết quả chỉ có mình tôi biết, nếu như bé Bi không phải là con tôi thì tôi sẽ có cách ứng xử phù hợp với mẹ con Loan. Cái chính là tôi muốn mọi thứ được minh bạch, sáng sủa chứ không phải khi nào cũng phải nghe những lời bàn tán, dị nghị từ mọi người.
Thấy con có mái tóc xoăn, tôi bắt đầu nghi ngờ và muốn mang con đi xét nghiệm (Ảnh minh họa)
Mọi việc diễn ra êm đẹp, thằng con tôi còn quá nhỏ, thấy bác sỹ thì khóc ré lên. Tôi phải mất công dỗ dành rất nhiều. Xong việc, tôi chở con về, định bụng sẽ đi mua sữa cho nó. Đang suy nghĩ mông lung thì từ trong ngõ, một chiếc xe máy phóng ra làm tôi không thể nào phanh kịp. Chiếc xe của tôi ngã xuống...
Nhìn thấy con trai ngã xuống đường, máu me be bét, ngay cả một tiếng khóc của nó tôi cũng không nghe thấy, tôi luống cuống và hoảng sợ vô cùng. Nhưng chiếc xe máy đang đè lên chân tôi, tôi không thể nào nhúc nhích được. Tôi gào tên con mình trong vô vọng rồi ngất đi, lúc đó, tôi chỉ nghe có tiếng người nhao nhao.
Tỉnh dậy, tôi chỉ thấy mẹ tôi ngồi đó cùng tôi. Nước mắt bà cũng nhòe nhoẹt. Tôi hỏi cu Bi đâu thì bà bảo nó mất rồi, cả nhà đang lo hậu sự cho nó ở nhà.
Tôi chết điếng. Trời ơi, tại sao mọi việc lại thành ra thế này cơ chứ? Tôi đã tự tay hại nó, nếu tôi không chở nó đi làm cái xét nghiệm đó thì có lẽ, giờ này nó vẫn còn cười đùa...
Rồi sự việc cũng qua. Vợ tôi từ ngày đó không nói với tôi câu nào. Tôi không dám nói rằng mình giấu cô ấy đưa con đi xét nghiệm. Chỉ bảo rằng lúc đó mình chỉ đưa con đi mua sữa.
Chỉ vì tính đa nghi của mình mà tôi đã phải nhận kết quả đắng chát (Ảnh minh họa)
Hôm đó, tôi đang đi làm thì bác sỹ nhắn bảo tôi qua lấy kết quả. Tôi dắn đo mãi, không biết có nên qua lấy hay không vì dù sao giờ đây con trai tôi cũng không còn nữa. Nghĩ mãi rồi tôi quyết định sang bệnh viện, lấy xong dù nó thế nào tôi cũng đốt đi. Nhưng khi vừa cầm tờ kết quả, đọc kết luận cu Bi chính xác là con của tôi thì tôi gần như phát điên. Trời ơi, chính tay tôi đã hại chết con mình chỉ vì cái tính nghi ngờ vớ vẩn.
Những chuỗi ngày sau đó đối với tôi thật khó khăn. Tôi luôn sống trong mặc cảm tội lỗi. Những cơn ác mộng cũng đến với tôi thường xuyên hơn. Loan động viên tôi nhiều lắm, em bảo tôi đừng nghĩ nhiều nữa, dù sao mọi sự cũng đã rồi. Tôi không dám nhìn thẳng vào mắt vợ, không dám nói với vợ rằng: "Vợ ơi, chính anh là người đã hại chết con mình".
Theo Một Thế Giới
Vợ năm lần bảy lượt ngăn cản tôi mang con đi xét nghiệm ADN và lý do phía sau khiến tôi bật khóc Nhiều người nói quá thành ra tôi cáu và bắt đầu nghi ngờ vợ. Có khi nào thằng bé không phải là con của tôi không nhỉ? Vì đúng là nó chẳng có gì giống tôi hết. Sau 3 năm cưới vợ mà tôi vẫn không thể nào có nổi mụn con, gia đình tôi đã gây sức ép bắt vợ tôi đi...