Khóc trong ngày vu quy
Anh! Ngốc của anh muốn gọi anh lần cuối như vậy, nghe đau lòng quá anh nhỉ! Chúng ta đã yêu nhau rất nhiều phải không anh.
Chúng mình từng ở bên nhau hạnh phúc như những đôi uyên ương khác. Nhưng đến bên anh, yêu từ những nỗi đau trong anh, yêu mà không thể để những người xung quanh mình biết, yêu mà không thể mãi mãi ở bên nhau thì tình yêu đầu em dành cho anh lại là thứ tình cảm sâu nặng hơn nhiều… Vậy mà sau hôm nay thôi, sau những hạnh phúc và đau khổ dằn vặt mình đã trải qua cùng nhau, em sẽ bỏ lại tất cả mà bước đi tìm bến đỗ cho mình. Trái tim em như đang bị ai bóp nghẹn, đau đớn như chưa bao giờ hơn thế khi biết rằng em sẽ phải quên anh, vứt bỏ lại tâm hồn mình để đến bên người khác….
Em đang khóc anh à, khóc trong sự run rẩy tiếc nuối khi vô tình nghe một ca sĩ nào đó hát lên :”Đừng nhìn nhau chi mà hoen lệ bờ mi, tình dù chưa phai không tránh được từ chia ly… xót xa từng kỷ niệm đầy vơi, lòng mình muối xát sao không mặn người ơi, trăng nước còn đây em đâu rồi ngăn cách phương trời, hận tình không tan, trọn đời riêng mang. Xe, xe hoa đưa em lăn ngỡ ngàng, là đoàn xe tang tiễn hồn anh sang…” Không, Em không thể nghe tiếp được nữa, em sẽ không thể chịu đựng được hơn thế. Anh có phải trải qua những cảm xúc như em không anh, anh có thật sự đớn đau nuối tiếc khi mình không còn là gì của nhau nữa không anh? Lúc này đây em đang là gì trong trái tim anh, rồi cả mai sau nữa… Hãy quên em đi anh nhé, quên đi như em chưa từng tồn tại, quên đi những gì thuộc về hai chúng ta. Đau đớn quá phải không anh, vậy mà mình vẫn phải chấp nhận và cố gắng mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Em đang dặn lòng mình rằng cứ buồn đi có sao đâu, có vậy mới đang sống thật với tình cảm của mình anh nhỉ! Rồi biết đâu đó sau này trên đường đời tấp lập ta lại vô tình bước qua nhau…. Lúc đó sẽ thế nào đây??? Mình chờ kiếp sau, hẹn lại yêu nhau.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Làm sao để quên?
Để quên đi lỗi lầm của anh đã khó nhưng để quên anh lại càng khó hơn. Giờ đây, em chẳng biết phải làm sao cả. Tình cảm của em dành cho anh vẫn còn đó, vẫn vẹn nguyên. Và anh cũng vậy, trong anh, em vẫn là người quan trọng nhất đối với anh.
Em tin vào điều đó. Vì em tin ở anh... Nhưng giờ đây, niềm tin đó không còn trọn vẹn như ban đầu nữa. Sau lỗi lầm đó của anh, dẫu biết rằng đó chỉ là phút giây yếu lòng của anh, dẫu biết rằng hình ảnh của em vẫn trong anh, mọi thứ chỉ vì sự xa cách giữa em và anh đã khiến sự việc xảy ra như thế. Em hiểu, dẫu rằng điều này rất khó chấp nhận. Em đã cố vượt qua sự hụt hẫng này, cố xoa dịu nỗi đau này trong em nhưng sao khó quá. Em và anh, không có điều kiện bên nhau để bù đắp cho nhau, để anh có thể chăm sóc sự tổn thương này trong em... Một tháng qua, em vẫn không thể không bị những suy nghĩ về chuyện ấy quanh quẩn trong tâm trí mình.
Em mệt mỏi, em kiệt sức. Muốn rũ bỏ và quên hết tất cả. Muốn rời xa anh mãi mãi để em không bị vết thương ấy hành hạ nữa. Nhưng liệu em có thể quên được anh hay không khi em rời xa anh, chạy trốn nỗi đau đó trong em. Em chẳng bắt anh hứa được, em chẳng bắt anh xin thứ tha... Vì mọi chuyện đã xảy ra như thế, thời gian không thể quay trở lại được. Chỉ có anh và em mới có thể vượt qua nỗi đau này trong em. Em yêu anh, Rock!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Cuối một đoạn đường Cảm ơn anh đã cùng em đi chung một đoạn đường. Dù rằng gần 5 năm qua không thể sánh bằng khỏang thời gian giữa anh và cô ấy, nhưng em nghĩ rằng nó cũng đủ để lại cho cả hai chúng ta nhiều kỷ niệm vui buồn phải không anh? Đoạn đường mà chúng mình đã đi qua có cả nụ cười...