Khóc ngất trước sự ra đi đột ngột của vợ sau cái đêm tôi bận họp với thư ký về muộn ấy
Tôi chỉ còn kịp nhắn cho vợ một câu: “Anh bận họp đột xuất về muộn, em đợi em nhé” rồi tắt chuông điện thoại lao vào Diễm. Không hiểu cô ấy có thứ ma lực nào mà tôi không dứt ra được…
Lấy vợ được 8 năm và 8 năm đó là chuỗi ngày vô cùng hạnh phúc của một gia đình 4 thành viên chúng tôi. Tôi vốn được bạn bè đồng nghiệp phong cho chức danh người đàn ông thành đạt nhưng không quên nhiệm vụ với gia đình. Từ bao lâu nay tôi trở thành tấm gương mẫu mực cho mọi người noi theo.
Tất nhiên để có được một tổ ấm trọn vẹn thì không thể nào không nhắc tới vợ tôi, người phụ nữ cả đời chỉ biết chăm lo vun vén cho nhà chồng và yêu thương chăm sóc hết mực cho chồng con. Ngày mẹ tôi ốm nằm liệt đúng 1 năm trước khi mất, chính vợ tôi là người đã ở bên bà cả ngày lẫn đêm chăm lo cho bà mà không một lời kêu than. Ai cũng tấm tắc khen cô ấy nhỏ người mà có sức khỏe phi thường đến như vậy. Tôi tự hào về vợ và cũng cảm phục cô ấy biết bao.
Mọi chuyện cứ diễn ra êm đềm cho tới 2 tháng trước, khi công ty của tôi tuyển thư ký và Diễm đã trúng tuyển. Cô ấy là một cô gái xinh đẹp, nhanh nhẹn, có khiếu ăn nói và rất hòa đồng. Không biết có phải chúng tôi hợp mệnh với nhau hay không mà tự nhiên từ lúc cô ấy vào làm công việc hanh thông một cách bất ngờ.
Không biết có phải chúng tôi hợp mệnh với nhau hay không mà tự nhiên từ lúc cô ấy vào làm công việc hanh thông một cách bất ngờ. (Ảnh minh họa)
Cái dự án tôi phải đau đầu cả 2 tháng nay họp đi họp lại với đối tác mãi không xong. Cô thư cũ khiến tôi phát điên, nhiều lần đập bàn đập ghế bắt soạn thảo hợp đồng đi soạn thảo lại, giờ chỉ sau vài ngày Diễm đến làm việc và đi gặp đối tác cùng tôi có 2 lần mà họ đồng ý cưới liền.
Diễm cũng rất biết quan tâm và nắm bắt tâm lý người khác rất nhanh. Chỉ cần thấy tôi cau mặt là cô ấy biết tôi đang khó chịu về cái gì. Thậm chí cô ấy còn phát hiện ra tôi đang bị trĩ mà vẫn chưa chịu đi khám. Bản thân vợ tôi cũng chưa biết điều đó vì tôi giấu, công việc lúc ấy căng thẳng quá nên tôi cũng không còn nghĩ tới được việc gì khác nữa.
Diễm tới làm được một tháng thì tôi và cô ấy thường cà phê sau mỗi lần tan tầm. Chính vì thế mà tôi về nhà ăn cơm với vợ muộn hơn, và em lúc nào cũng ngồi bên mâm cơm đợi tôi về ăn cùng. Thấy chồng đột nhiên vui tươi đến lạ, không còn cau có như tháng trước nữa thì vợ có hỏi:
-Dạo này tự dưng thấy anh vui thế? Chắc là công việc thuận buồm xuôi gió đúng không chồng?
- Ừ, công ty anh mới tuyển được cô thư ký khá lắm, vừa có chuyên môn lại hợp mệnh trong làm ăn với anh ấy.
Video đang HOT
- Thế anh phải trả lương thưởng cho xứng để giữ người tài lại làm việc cho mình anh ạ.
Tôi không ngờ khi nhắc tới cô thư ký mà vợ không hề tỏ ra ghen tuông chút nào cả. Có lẽ vợ vẫn đặt niềm tin tuyệt đối vào tôi như cô ấy vẫn tin tôi suốt 8 năm qua. Nhưng bản thân tôi lại không còn xứng đáng với niềm tin ấy nữa.
Gần gũi Diễm nhiều, tôi đã bị xiêu lòng trước cô gái trẻ đẹp ấy. Một cô gái có thân hình nóng bỏng lúc nào cũng như muốn thiêu đốt ánh mắt của người đối diện. Hôm ấy đúng vào ngày kỉ niệm 8 năm ngày cưới, tôi đã hứa với vợ sẽ đưa cả ra ngoài ăn tối nhưng vợ bảo muốn chỉ có hai vợ chồng. Em nói sẽ đưa con sang bà ngoại và tôi xong việc thì quay về đón em, tôi cũng đã đặt phòng trong khách sạn vì vợ muốn có một lễ kỉ niệm ngày cưới ở đó.
6 giờ tối lúc tôi chuẩn bị đứng lên ra về thì Diễm bất ngờ xuất hiện. Hôm nay cô ấy mặc chiếc váy khêu gợi vô cùng, cổ xẻ chữ V, vòng 1 lấp ló sau lớp váy voan mỏng. Cô ấy cúi sát xuống bàn tôi để tìm tập tài liệu và vô tình khi ngước lên môi Diễm đã chạm vào môi của tôi.
Cô ấy cúi sát xuống bàn tôi để tìm tập tài liệu và vô tình khi ngước lên môi Diễm đã chạm vào môi của tôi. (Ảnh minh họa)
Sau đó những gì phải diễn ra đã diễn ra. Tôi chỉ còn kịp nhắn cho vợ một câu: “Anh bận họp đột xuất về muộn, em đợi em nhé” rồi tắt chuông điện thoại lao vào Diễm. Không hiểu cô ấy có thứ ma lực nào mà tôi không dứt ra được, cứ quấn lấy cô ấy, háo hức khám phá rồi lại điên cuồng như một con thú dữ. Mãi tới khi Diễm có chuông điện thoại, tôi mới thể bừng tỉnh buông cô ấy ra.
Diễm chỉnh lại trang phục và ra ngoài nghe, tôi giật bắn mình khi nhìn đồng hồ đã 9 giờ tối. Tôi vơ vội điện thoại mặc lại quần áo rồi chào Diễm ra về, em vẫn không quên đánh đôi mắt tình tứ tạm biệt tôi. Ngồi trên xe tôi mới để ý tới điện thoại của mình. 49 cuộc gọi nhỡ của vợ và của số máy lạ mà tôi không hay.
Tôi gọi lại vào số máy lạ thì đầu máy bên kia lại là mẹ tôi nghe máy. Bà bảo tôi tới bệnh viện ngay, vợ tôi đang hấp hối. Tôi đờ cả người mất mấy giây rồi quay đầu xe tới bệnh viện. Thì ra vì muốn tôi không phải vất vả quay lại đón mình, cô ấy đã bắt taxi tới công ti tôi đợi tôi họp xong thì đi luôn. Nào ngờ giữa đường chiếc taxi bị tai nạn do chiếc xe tải quệt vào, cả vợ tôi và tài xế đều bị thương nặng.
Vợ nằm trên giường, mắt nhắm chặt. Tôi lao vào nắm lấy tay em, ngón tay động đậy được mấy dây thì không còn thấy gì nữa, vợ tôi đã trút hơi thở cuối cùng. Tôi gào lên thảm thiết. Tôi là thằng đàn ông khốn nạn mà, vì tôi mà vợ chết, vì tôi mà 2 đứa con mồ côi mẹ. “Vợ ơi, hãy tha lỗi cho anh”
Theo Một Thế Giới
Cầm bức thư vấy máu trên tay tôi khóc ngất khi biết lý do vì sao vợ cũ lại bỏ trốn ngay trước giờ đón dâu 5 năm về trước
"Em biết... mình không... qua khỏi. Những lời.. em muốn... nói từ... 5 năm trước... em đã...viết... ở trong này. Anh...đọc đi, và...đừng... giận em nhé".
Tôi và Vân là mối tình đầu của nhau. Hai đứa đã từng có 4 năm đại học yêu nhau say đắm. Năm chúng tôi ra trường đi làm thì mọi người giục cưới nhưng em muốn để công việc ổn định hơn nên tính để tới năm sau, tôi cũng không có gì phản đối vì tôi tin chắc chắn em sẽ là vợ tôi.
Suốt thời gian yêu nhau tôi luôn cố gắng giữ gìn cho em chứ không dám đi quá giới hạn. Nhưng tới giữa năm đó, hai đứa đi cắm trại qua đêm và 2 đứa đã ngủ cùng nhau. Sau lần ấy chúng tôi có thêm vài lần quan hệ thêm vài lần nữa và không hề phòng bị gì cả, lúc đó đã nghĩ nếu có bầu thì cưới. Nhưng cũng không thấy em báo tin gì. Cuối năm đó chúng tôi làm đám cưới.
Nhưng khi còn 1 tuần nữa là đám cưới diễn ra tự dưng tôi thấy em thần thái em buồn rầu, như đang lo lắng chuyện gì đó. Tôi hỏi thì em nhất quyết không nói, chỉ bảo là lo cho đám cưới nên thấy mệt trong người mà thôi. Tôi bảo em nghỉ ngơi, mọi việc cứ để tôi lo nhưng thấy em vẫn thẫn thờ.
Tôi còn thấy em nôn, nghĩ em nghén tôi gặng hỏi thì em không trả lời. (Ảnh minh họa)
Tôi còn thấy em nôn trong nhà vệ sinh, nghĩ em nghén tôi gặng hỏi thì em không trả lời. Lúc sau em lại hỏi lại tôi rằng: "Nếu chúng mình có con anh có vui không?". Tất nhiên là tôi vui lắm chứ. Không chỉ có tôi mà bố mẹ và gia đình tôi đều rất vui vì tôi là con trai duy nhất trong nhà mà.
"Em có bầu thật rồi hả?". "Không phải đâu, em chưa có mà". Em làm tôi mừng hụt nhưng rồi lại dặn em ăn uống nghỉ ngơi cho khỏe còn mấy ngày nữa là cưới rồi. Nhất định sau đám cưới tôi sẽ bồi bổ cho em thật nhiều để em lấy lại sức.
Nhưng 3 ngày sau đố, nghĩa là còn đúng 3 ngày nữa thì chúng tôi làm đám cưới tôi lại bắt gặp em lên xe cùng tình cũ. Em và cậu ấy là bạn học cấp 3 và đã có 1 năm yêu nhau trước khi cậu ấy ra nước ngoài. Sau khi chia tay cậu ta Vân mới gặp tôi, nghe nói giờ cậu ta về nước và làm ở một bệnh viện lớn.
Hôm ấy nhìn thấy em bước xuống xe của cậu ta tôi đã ghen lồng ghen lộn, định xông vào cho cậu ta một trận. Cậu ta hình như cũng muốn giải thích gì đó nhưng thấy tôi đang đằng đằng sát khí nên Vân đã hất tay có ý bảo cậu ấy lái xe đi. Đêm đó tôi đã uống rất nhiều, Vân ở bên tôi suốt đêm.
Hôm sau tỉnh dậy tôi bảo Vân: "Coi như anh chưa nhìn thấy gì và chúng ta vẫn làm đám cưới. Nhưng khi đã về chung một nhà em đừng để anh thấy cảnh đó một lần nữa. Anh sẽ không bình tĩnh được như hôm nay đâu".
Cứ ngỡ tôi đã tha thứ cho em thì em phải biết ăn năn hối lỗi. Nào ngờ đúng ngày cưới diễn ra em lại giáng cho tôi một đòn đau mà lúc đó tôi đã nghĩ chắc đến chết tôi cũng không quên được. Vân đã bỏ trốn ngay trước khi tôi đến đón dâu, cắt đứt mọi liên lạc với tôi và gia đình em. Lúc đó tôi đã đoán ra em bỏ đi với ai, là tình cũ của em chứ ai khác nữa. Tôi đau như có trăm ngàn mũi dao cứa vào tim.
Bố mẹ em phải lễ lạt tới trả lại nhà tôi và cầu mong mọi người tha thứ. Tôi phải mất cả 2 năm đau đớn và uất hận. Cho tới năm thứ 3 thì tôi gặp vợ tôi bây giờ. Yêu nhau 1 năm chúng tôi làm đám cưới. Tuy vẫn chưa thể quên được Vân vì tôi vẫn rất yêu em nhưng vợ tôi bây giờ là người phụ nữ tốt, chăm lo hết lòng cho chồng con nên tôi cũng nguôi ngoai dần khi nghĩ tới người tình cũ.
Giờ vợ chồng tôi đã có con gái hơn 1 tuổi, con bé kháu khỉnh và quấn bố vô cùng. Tôi bằng lòng với hạnh phúc hiện tại và không còn nhớ gì tới Vân nữa cho đến một ngày, chị gái Vân gọi điện cho tôi. "Vân bị tai nạn không qua khỏi, nó mong được gặp cậu lần cuối". Thì ra Vân đã về nhà rồi sao ?
Tô phi như bay tới cái bệnh viện mà chị Vân cho địa chỉ. Cô ấy bị tai nạn khi sang đường. Nhìn thấy Vân người đầy băng trắng tôi không cầm được nước mắt, tôi lao lại ôm chầm lấy em, bộc lộ hết cảm xúc mà bao năm qua tôi đã phải kìm nén, tôi òa khóc nức nở.
Đỡ tay Vân lên và nhận bức thư nhuốm đầy máu của người yêu trong đó, tôi khóc nấc lên. (Ảnh minh họa)
Vân thều thào: "Em biết... mình không... qua khỏi. Những lời.. em muốn... nói từ... 5 năm trước... em đã...viết... ở trong này. Anh...đọc đi, và...đừng... giận em nhé". - Vân mỉm cười, đặt tay tôi vào túi áo nơi có bức thư cô ấy viết cho tôi rồi trút hơi thở cuối cùng.
Đỡ tay Vân lên và nhận bức thư nhuốm đầy máu của người yêu trong đó, tôi khóc nấc lên. Sau ngày tang lễ Vân, tôi như một kẻ mất hồn. Không thiết tha ăn uống gì cả. Rồi tôi chợt nhớ ra lá thư Vân đưa trước lúc lâm chung. Giở ra đọc, những giọt nước mắt của tôi tuôn rơi hòa cùng với những vết mực, máu loang lổ trên tờ giấy.
"Em xin lỗi, ngàn lần xin lỗi anh vì đã bỏ đi trước đám cưới của chúng ta. Em đau lắm nhưng vẫn phải làm như vậy. Anh biết vì sao không? Vì em vô sinh, em không thể có con được. Ngày anh thấy em đi với Hùng là ngày mà em nhận kết quả xét nghiệm lần thứ 2 từ cậu ấy, kết quả vẫn không hề thay đổi. Em không thể bắt anh sống cả đời với em được, anh phải có con để nối dõi cho gia đình mình. Em đi rồi hi vọng anh sẽ sống tốt và tìm được hạnh phúc mới. Suốt cuộc đời này em luôn cầu chúc điều đó đến với anh.
Yêu anh nhiều!"
Trời ơi, đây là lí do Vân bỏ đi sao. Sao em ngốc vậy Vân, sao em không nói với anh để bây giờ âm dương cách trở thế này. Tim tôi lại cuộn lên một nỗi đau, đau biết đến nhường nào.
Theo Một Thế Giới
Hí hửng được bạn gái cho ngủ lại để rồi nửa đêm sốc khi em đột ngột cởi hết quần áo làm chuyện khủng khiếp ấy Hùng đã tối xầm lại, chân tay run lẩy bẩy, miệng á khẩu không thể cất lời khi chứng kiến Mai đột ngột cởi hết quần áo rồi cầm con dao sáng choang đó. Hùng quen Mai cũng đã được hơn 1 năm. Mai là người con gái dịu dàng, thùy mị, nết na nên trong tư tưởng, Hùng đã sớm xác định...