Khóc ngất khi mẹ chồng tìm mai mối cho tôi tái giá
Cứ nghĩ, lấy chồng, cuộc đời sẽ sang trang mới, sống những ngày tháng vui vẻ, hạnh phúc, ai ngờ… Người đàn bà còn gì bất hạnh hơn là mất chồng khi tuổi đời còn quá trẻ.
Giờ, mẹ tìm cho tôi được một người khá tốt, mẹ muốn tôi lấy anh ấy và anh ấy cũng rất ưng tôi. (Ảnh minh họa)
Mất chồng, phận người đàn bà như tôi nói là bạc mệnh. Tôi một mình sống với bố mẹ chồng, vì bố mẹ chẳng có ai chăm sóc ngoài tôi. Sinh 3 cậu con trai, 1 thì đi lập nghiệp ở xa rồi định cư, một thì đi nước ngoài. Chỉ có chồng tôi ở nhà với bố mẹ. Giờ thì, tôi không may gặp phải cảnh đau lòng.
Cứ nghĩ, lấy chồng, cuộc đồi sẽ sang trang mới, sống những ngày tháng vui vẻ, hạnh phúc, ai ngờ… Người đàn bà còn gì bất hạnh hơn là mất chồng khi tuổi đời còn quá trẻ.
Nhưng, suốt thời gian làm con dâu, được bố mẹ chồng yêu quý như con gái ruột, lại vì không nỡ rời xa nơi kỉ niệm, tôi quyết định sống với mẹ, coi mẹ như mẹ ruột của mình. Mẹ chồng cũng yêu quý tôi và động viên tôi cố gắng vượt qua nỗi đau. Những ngày tháng ấy với tôi mà nói, thật vô cùng đau khổ. Nhưng luôn xác định, sự thật là như vậy, không thể nào thay đổi được thì dù có hủy hoại bản thân cũng không cứu vãn được gì. Tôi lao vào công việc, làm việc quần quật để quên đi nỗi đau mất chồng.
Mẹ chồng thương tôi nên lúc nào cũng tâm sự, nhỏ to cùng tôi. Có nhiều đêm, mẹ sang ngủ với tôi vì biết tôi nhớ chồng hay khóc. Mẹ động viên tôi nhiều lắm. Thật tình, tôi luôn cảm thấy biết ơn mẹ. Hai mẹ con coi nhau như người thân ruột thịt nên tất cả những chuyện gì cần nói, tôi cũng nói với mẹ, không giấu giếm bất cứ cảm xúc gì.
Hơn 3 năm ở nhà chồng trọn chữ tình với chồng, mẹ chồng tôi bảo, đã đến lúc tôi phải đi bước nữa. Tôi nhất định không muốn và cứ khóc lóc van xin mẹ cho tôi ở lại. Mẹ bảo, không phải mẹ không yêu quý tôi và không phải mẹ không muốn có một người con gái như tôi, chỉ là, tôi còn tương lai dài phía trước. Mẹ không muốn hủy hoại tương lai củ tôi. Như vậy là tôi đã làm tròn chữ tình với con trai mẹ. Mẹ muốn tôi phải nghĩ tới những đứa con của mình và mẹ sẽ coi chúng như cháu nội của mẹ.
Video đang HOT
Tôi bỏ qua những lời mẹ nói, mặc kệ tất cả vì tôi thương mẹ, biết ơn mẹ lại nhớ chồng tôi. Thế mà, mẹ đã khổ sở đi tìm tất cả những người quen, để biết ai đó tốt, có hoàn cảnh tốt để mai mối cho con dâu của mình. Mẹ muốn con dâu của mẹ có cuộc sống sung sướng hơn, vui vẻ hơn. Mẹ bảo, 3 năm qua là quá đủ rồi, bây giờ, mẹ không muốn tôi phải gánh nặng lương tâm nữa. Tôi có thể đi lấy chồng và con trai mẹ cũng vui vì mẹ làm như vậy…
Mẹ khóc lóc, tôi cũng khóc, cả hai mẹ con ôm nhau khóc. Thật sự, trên đời này, tôi nghĩ, mình sẽ khó tìm được người mẹ chồng tốt như mẹ. Nhưng mà số phận trớ trêu không cho tôi có được cuộc sống vui vẻ, để tôi phải khổ sở thế này? Bố mẹ đẻ thì ở xa, tôi cũng muốn về nhưng lại nhớ thương mảnh đất này, nơi chồng tôi và tôi đã có những tháng ngày hạnh phúc.
Giờ, mẹ tìm cho tôi được một người khá tốt, mẹ muốn tôi lấy anh ấy và anh ấy cũng rất ưng tôi. Nhưng lòng tôi đã nguội, tôi không muốn đi bước nữa với bất cứ người đàn ông nào cả. Có chăng, tôi sẽ xin một đứa con nuôi, để có niềm vui và động lực hơn trong cuộc sống. Tôi sẽ coi như đó là cháu nội của mẹ và sẽ trọn chữ tình với chồng của tôi. Giờ, tôi chỉ có thể nghĩ như vậy, còn lòng tôi đã nguội lạnh từ rất lâu rồi… Không còn chỗ cho người đàn ông nào khác ngoài chồng tôi.
Theo Eva
Khóc ngất trước sự ra đi đột ngột của vợ sau cái đêm tôi bận họp với thư ký về muộn ấy
Tôi chỉ còn kịp nhắn cho vợ một câu: "Anh bận họp đột xuất về muộn, em đợi em nhé" rồi tắt chuông điện thoại lao vào Diễm. Không hiểu cô ấy có thứ ma lực nào mà tôi không dứt ra được...
Lấy vợ được 8 năm và 8 năm đó là chuỗi ngày vô cùng hạnh phúc của một gia đình 4 thành viên chúng tôi. Tôi vốn được bạn bè đồng nghiệp phong cho chức danh người đàn ông thành đạt nhưng không quên nhiệm vụ với gia đình. Từ bao lâu nay tôi trở thành tấm gương mẫu mực cho mọi người noi theo.
Tất nhiên để có được một tổ ấm trọn vẹn thì không thể nào không nhắc tới vợ tôi, người phụ nữ cả đời chỉ biết chăm lo vun vén cho nhà chồng và yêu thương chăm sóc hết mực cho chồng con. Ngày mẹ tôi ốm nằm liệt đúng 1 năm trước khi mất, chính vợ tôi là người đã ở bên bà cả ngày lẫn đêm chăm lo cho bà mà không một lời kêu than. Ai cũng tấm tắc khen cô ấy nhỏ người mà có sức khỏe phi thường đến như vậy. Tôi tự hào về vợ và cũng cảm phục cô ấy biết bao.
Mọi chuyện cứ diễn ra êm đềm cho tới 2 tháng trước, khi công ty của tôi tuyển thư ký và Diễm đã trúng tuyển. Cô ấy là một cô gái xinh đẹp, nhanh nhẹn, có khiếu ăn nói và rất hòa đồng. Không biết có phải chúng tôi hợp mệnh với nhau hay không mà tự nhiên từ lúc cô ấy vào làm công việc hanh thông một cách bất ngờ.
Không biết có phải chúng tôi hợp mệnh với nhau hay không mà tự nhiên từ lúc cô ấy vào làm công việc hanh thông một cách bất ngờ. (Ảnh minh họa)
Cái dự án tôi phải đau đầu cả 2 tháng nay họp đi họp lại với đối tác mãi không xong. Cô thư cũ khiến tôi phát điên, nhiều lần đập bàn đập ghế bắt soạn thảo hợp đồng đi soạn thảo lại, giờ chỉ sau vài ngày Diễm đến làm việc và đi gặp đối tác cùng tôi có 2 lần mà họ đồng ý cưới liền.
Diễm cũng rất biết quan tâm và nắm bắt tâm lý người khác rất nhanh. Chỉ cần thấy tôi cau mặt là cô ấy biết tôi đang khó chịu về cái gì. Thậm chí cô ấy còn phát hiện ra tôi đang bị trĩ mà vẫn chưa chịu đi khám. Bản thân vợ tôi cũng chưa biết điều đó vì tôi giấu, công việc lúc ấy căng thẳng quá nên tôi cũng không còn nghĩ tới được việc gì khác nữa.
Diễm tới làm được một tháng thì tôi và cô ấy thường cà phê sau mỗi lần tan tầm. Chính vì thế mà tôi về nhà ăn cơm với vợ muộn hơn, và em lúc nào cũng ngồi bên mâm cơm đợi tôi về ăn cùng. Thấy chồng đột nhiên vui tươi đến lạ, không còn cau có như tháng trước nữa thì vợ có hỏi:
-Dạo này tự dưng thấy anh vui thế? Chắc là công việc thuận buồm xuôi gió đúng không chồng?
- Ừ, công ty anh mới tuyển được cô thư ký khá lắm, vừa có chuyên môn lại hợp mệnh trong làm ăn với anh ấy.
- Thế anh phải trả lương thưởng cho xứng để giữ người tài lại làm việc cho mình anh ạ.
Tôi không ngờ khi nhắc tới cô thư ký mà vợ không hề tỏ ra ghen tuông chút nào cả. Có lẽ vợ vẫn đặt niềm tin tuyệt đối vào tôi như cô ấy vẫn tin tôi suốt 8 năm qua. Nhưng bản thân tôi lại không còn xứng đáng với niềm tin ấy nữa.
Gần gũi Diễm nhiều, tôi đã bị xiêu lòng trước cô gái trẻ đẹp ấy. Một cô gái có thân hình nóng bỏng lúc nào cũng như muốn thiêu đốt ánh mắt của người đối diện. Hôm ấy đúng vào ngày kỉ niệm 8 năm ngày cưới, tôi đã hứa với vợ sẽ đưa cả ra ngoài ăn tối nhưng vợ bảo muốn chỉ có hai vợ chồng. Em nói sẽ đưa con sang bà ngoại và tôi xong việc thì quay về đón em, tôi cũng đã đặt phòng trong khách sạn vì vợ muốn có một lễ kỉ niệm ngày cưới ở đó.
6 giờ tối lúc tôi chuẩn bị đứng lên ra về thì Diễm bất ngờ xuất hiện. Hôm nay cô ấy mặc chiếc váy khêu gợi vô cùng, cổ xẻ chữ V, vòng 1 lấp ló sau lớp váy voan mỏng. Cô ấy cúi sát xuống bàn tôi để tìm tập tài liệu và vô tình khi ngước lên môi Diễm đã chạm vào môi của tôi.
Cô ấy cúi sát xuống bàn tôi để tìm tập tài liệu và vô tình khi ngước lên môi Diễm đã chạm vào môi của tôi. (Ảnh minh họa)
Sau đó những gì phải diễn ra đã diễn ra. Tôi chỉ còn kịp nhắn cho vợ một câu: "Anh bận họp đột xuất về muộn, em đợi em nhé" rồi tắt chuông điện thoại lao vào Diễm. Không hiểu cô ấy có thứ ma lực nào mà tôi không dứt ra được, cứ quấn lấy cô ấy, háo hức khám phá rồi lại điên cuồng như một con thú dữ. Mãi tới khi Diễm có chuông điện thoại, tôi mới thể bừng tỉnh buông cô ấy ra.
Diễm chỉnh lại trang phục và ra ngoài nghe, tôi giật bắn mình khi nhìn đồng hồ đã 9 giờ tối. Tôi vơ vội điện thoại mặc lại quần áo rồi chào Diễm ra về, em vẫn không quên đánh đôi mắt tình tứ tạm biệt tôi. Ngồi trên xe tôi mới để ý tới điện thoại của mình. 49 cuộc gọi nhỡ của vợ và của số máy lạ mà tôi không hay.
Tôi gọi lại vào số máy lạ thì đầu máy bên kia lại là mẹ tôi nghe máy. Bà bảo tôi tới bệnh viện ngay, vợ tôi đang hấp hối. Tôi đờ cả người mất mấy giây rồi quay đầu xe tới bệnh viện. Thì ra vì muốn tôi không phải vất vả quay lại đón mình, cô ấy đã bắt taxi tới công ti tôi đợi tôi họp xong thì đi luôn. Nào ngờ giữa đường chiếc taxi bị tai nạn do chiếc xe tải quệt vào, cả vợ tôi và tài xế đều bị thương nặng.
Vợ nằm trên giường, mắt nhắm chặt. Tôi lao vào nắm lấy tay em, ngón tay động đậy được mấy dây thì không còn thấy gì nữa, vợ tôi đã trút hơi thở cuối cùng. Tôi gào lên thảm thiết. Tôi là thằng đàn ông khốn nạn mà, vì tôi mà vợ chết, vì tôi mà 2 đứa con mồ côi mẹ. "Vợ ơi, hãy tha lỗi cho anh"
Theo Một Thế Giới
Cầm bức thư vấy máu trên tay tôi khóc ngất khi biết lý do vì sao vợ cũ lại bỏ trốn ngay trước giờ đón dâu 5 năm về trước "Em biết... mình không... qua khỏi. Những lời.. em muốn... nói từ... 5 năm trước... em đã...viết... ở trong này. Anh...đọc đi, và...đừng... giận em nhé". Tôi và Vân là mối tình đầu của nhau. Hai đứa đã từng có 4 năm đại học yêu nhau say đắm. Năm chúng tôi ra trường đi làm thì mọi người giục cưới nhưng em muốn...