Khóc mếu chuyện “bà lão” bỗng mang thai
Hiện tại các khoa sản của các bệnh viện xuất hiện khá đông những người phụ nữ ở tuổi 50, 60 đến bỏ đi cái thai ngoài ý muốn.
Một phần họ ngại với con cháu, phần sợ ảnh hưởng đến sức khỏe người mẹ khi lâm bồn và sức khỏe của em bé sau khi sinh ra.
Ở tuổi 50, 60 các bà, các mẹ cứ cho rằng mình tuổi đã cao lại đang trong giai đoạn tiền mãn kinh nên không cần phải có biện pháp phòng tránh khi gần chồng, vì vậy đã xảy ra chuyện có thai ngoài ý muốn.
Có bầu tuổi xế chiều
Hằng ngày tại Khoa sản, BV Từ Dũ, thành phố Hồ Chí Minh có rất đông phụ nữ đến khám thai, trong đố, số người trên 50 tuổi chiếm khoảng 10%. Đa số họ là những người đến khám và muốn giải quyết cái thai của mình. Chúng tôi gặp bà T 56 tuổi đang lúi húi cầm sổ khám thai chờ bác sĩ gọi tên để vào khám. Bà T cho biết bà đang mang thai được hơn 2 tháng và muốn bỏ đi đứa con chưa được sinh ra của mình.
Bà T đã có 3 người con, 2 nam, 1 nữ, đều trưởng thành, bà cũng sắp có cháu nội. Cuộc sống gia đình bà hạnh phúc. Hiện nay bà đã nghỉ hưu, nhưng hơn 2 tháng nay, bà mất ăn mất ngủ vì bỗng nhiên cái thai hơn 2 tháng tuổi xuất hiện trong bụng mình.
Khi nghe bác sĩ cho biết bà đã có thai, hai vợ chồng bà đều choáng váng. Bởi, bà đã hơn 56 tuổi, chồng 61 tuổi sẽ rất khó có thai. Vậy mà bà đi khám đến 3 bệnh viện đều cho kết quả như nhau. Nếu giữ lại thì biết ăn nói như thế nào với con cháu, rồi đứa trẻ sinh ra có được khỏe mạnh hay không, mà bỏ con thì có tội.
Oái oăm hơn, lúc đó con gái bà cũng đang mang thai đứa con đầu lòng. Bà nói: “ông ấy và tôi nghĩ suốt đêm, thôi thì mình phải làm người có lỗi bỏ con”. Rồi bà lại nói: “Sáng nay ông ấy chở tôi đến bệnh viện khám thai mà ngại nên bỏ tui một mình rồi ra quán ngồi chờ”.
Giống như bà T, bà Sáu cũng đang mang thai tháng thứ 4 ở tuổi 61. Ngồi ở góc hành lang, tay cầm sổ khám thai, thấy có người đến bà vội vàng cất sổ đi. Hỏi chuyện, bà cho biết bà dẫn con gái đi khám thai và chẳng muốn nói chuyện với ai.
Khi được chúng tôi chia sẻ, bà mới từ từ kể câu chuyện dở khóc dở cười của mình. Bà Sáu cho biết, bà mang cái thai ở tháng thứ tư mà không biết mình đang có em bé, cứ nghĩ mình bị béo bụng và thèm ăn do tăng cân. Một lần bà bị sốt, đi khám bác sĩ cho biết bà đang mang thai thì mới tá hỏa.
Video đang HOT
Bà Sáu mang chuyện nói với ông nhà, ông gạt phăng: “Làm gì có, tôi với bà tuổi đã cao, bà cũng không còn kinh nguyệt cả hơn năm nay thì làm sao có thai”. Khi bà đưa sổ khám bệnh cho ông xem, ông mới há hốc miệng. Ngay lập tức, ông bàn với bà tìm cách bỏ đi cái thai và đừng để các con biết chuyện.
Vậy là bao nhiêu phương án được hai ông bà đặt ra nhưng không thực hiện được. Phần vì ông sợ ảnh hưởng đến sức khỏe của bà, phần bì sợ có lỗi với đứa con chỉ mới hình thành mầm sống đã bị cha mẹ từ bỏ. Nhưng nếu sinh con ra, “nó không được bình thường mà tuổi ba mẹ ngày càng cao, không thể chăm sóc được con thì tội con lắm”, bà nói. Hai ông bà phải lên chùa cầu nguyện rồi ông mới chở bà đến bệnh viện bỏ con. “Thương cháu nó lắm, chưa được cất tiếng khóc chào đời đã bị ba mẹ bỏ. Nhưng không có cách nào khác, cô ơi!”, nước mắt bà lăn dài, khóc thương cho đứa con trai bé bỏng.
Lập nghĩa trang online cho con
Tại Khoa sản, bệnh viện Phụ sản quốc tế Sài Gòn, chúng tôi gặp bà T.T.B 57 tuổi đang ngồi chờ đến lượt mình vào khám. Bà ngồi buồn thiu một chỗ, không dám nói chuyện với ai, đưa mắt quan sát những người phụ nữ mang bầu. Ngồi nói chuyện với bà, chúng tôi được biết, hôm ấy bà đi tái khám vì phá thai trước đó một tuần.
Cầm cuốn sổ khám bệnh trên tay, bà B rưng rưng nước mắt: “Tôi tự tay giết chết một đứa con khi nó chưa kịp chào đời. Cách đây một tháng thôi, nó mới hình thành trong bụng mẹ, vậy mà bây giờ nó không còn nữa. Có trách ngàn lần cũng không hết tội ác của một người mẹ”, bà B vừa khóc vừa sự cùng chúng tôi.
Ở cái tuổi 57, cứ nghĩ tuổi cao và đang ở tuổi tiền mãn kinh nên khi gần gũi chồng, bà không sử dụng các biện pháp phòng trách. “Tôi chủ quan quá. Tôi không nghĩ bằng tuổi này còn có thể mang thai. Khi được thông báo kết quả, tôi không tin đó là sự thật. Vậy nên, tôi cùng chồng bàn kế hoạch phá bỏ. Giờ thì thương con quá. Lúc lấy nó ra khỏi bụng, các bác sĩ nói cháu là một bé trai và rất khỏe mạnh. Vậy mà …”. Nói đến đây bà ngừng lời để kìm nén cảm xúc.
Bà B cũng cho biết, từ lúc phá bỏ cái thai, lúc nào khuôn mặt đứa bé cũng hình thành trong trí tưởng tượng của bà. “Trong giấc mơ, tôi thấy con về, nó cứ gọi tên mẹ, tên ba. Thương nhớ con, tôi đã cùng chồng lập một bàn thờ ở nghĩa trang online để ngày ngày thắp hương, nói chuyện và tâm sự cùng con. Có lẽ đó là cách tôi thể hiện tình thương của một người mẹ với cậu con trai bé bỏng”, bà B nói trong nước mắt. Và trước khi đi bệnh viện để tái khám, bà B cũng lên nghĩa trang online để thắp hương, nói chuyện và nói lời xin lỗi con.
Mãn kinh 2 năm mới an toàn
Trao đổi với chúng tôi, BS Dương Phương Mai – Phó giám đốc Y khoa BV Phụ sản quốc tế Sài Gòn cho biết, nhiều người lớn tuổi còn đến bệnh viện khi thai đã to ( trên 12 tuần tuổi ) cũng vì tâm lý “không mang bầu được nữa” và nhằm lẫn trễ kinh do mang thai với rối loạn kinh nguyệt tuổi tiền mãn kinh. Thai to đương nhiên thủ thuật phức tạp hơn, nguy cơ cao hơn. Nếu thai còn nhỏ và lựa chọn biện pháp phá thai nội khoa thì người lớn tuổi lại đối mặt với nguy cơ đến từ các căn bệnh mãn tính sẵn có như bệnh lý tim mạch, cao huyết áp, tiểu đường …
Và sau khi phá thai, thể chất và tinh thần của những bà bầu tuổi 50, 60 cũng khó hồi phục hơn, kèm theo đó là sự căng thẳng, ngại ngùng, bối rối lẫn buồn bã vì mang thai rồi sau đó bỏ thai có thể gây cho họ những rối loạn tâm lý kéo dài, có thể dẫn đến cả rối loạn tình dục, ảnh hưởng đến đời sống tình dục tuổi xế chiều vốn rất cần tâm lý thoải mái để bù đắp những trục trặc về mặt thể chất.
Ông cũng cho biết, nếu những người phụ nữ lỡ mang thai mà lựa chọn giữ lại con sẽ phải đối mặt với nguy cơ bị dị tật, mang bệnh lý, chết lưu, mẹ sinh khó, tỷ lệ tai biến sản khoa cho cả mẹ và con cao hơn … Vì vậy, cần phải có một chế độ quản lý thai chặt chẽ, nên đi khám và chuẩn bị sinh nở ở bệnh viện tuyến tỉnh trở lên, đồng thời thực hiện đầy đủ các biện pháp tầm soát trước khi sinh vốn được khuyến cáo đối với phụ nữ trên 40 tuổi.
Bác sĩ Mai khuyến cáo, với những người phụ nữ ở tuổi trung niên có quan niệm “già rồi khó có con” là không đúng. Bởi, ở người phụ nữ chỉ thật sự không mang thai được nữa khi mãn kinh – được xác định khi kinh nguyệt đã chấm dứt hoàn toàn sau 2 năm. “Nhiều người thấy đã 3 tháng, 6 tháng rồi không có kinh, thế nghĩ là xong rồi, ai ngờ một vài tháng sau lại xuất hiện. Thực tế, trước khi mãn kinh thật sự, phụ nữ có một giai đoạn khá dài bị rối loạn, khi có khi không. Khả năng có thai lúc ấy tuy rất thấp nhưng không phải là không có. Nhiều trường hợp vỡ kế hoạch đã xảy ra ngay trong giai đoạn này”, bác sĩ Mai cho biết.
Theo VNE
"Cảm ơn em rất nhiều vì đã dọn sạch đống rác của chị"
Cô ta - người thứ 3 nhìn chị với đôi mắt ráo hoảnh. Trong đó chứa đầy lòng tự tin và kiêu hãnh. Bắt gặp ánh mắt ấy, bao nhiêu lời thuyết phục ôn hòa chị dự định nói bỗng chốc bay biến hết.
Hôm đó là một ngày khó quên của chị. Chị đã làm một việc mà có lẽ cũng khá nhiều người vợ có chồng ngoại tình đã từng làm: đi gặp người thứ 3. Vì sao chị đi gặp ư? Vì chị còn muốn giữ gia đình cho con trai bé bỏng của mình.
Chị đã làm một việc mà có lẽ cũng khá nhiều người vợ có chồng ngoại tình đã từng làm: đi gặp người thứ 3
Nhiều nhiều nói, kẻ cần trị tội phải là chồng mình chứ gặp người thứ 3 thì được cái gì. Nhưng đôi khi trong cuộc sống, con người ta vẫn phải làm những việc ngốc nghếch như vậy đấy. Như khi bạn nhiễm một loại virus nào đó, bạn vẫn phải chấp nhận tìm mọi cách để chữa trị những triệu chứng nó gây ra. Trong khi ấy bạn biết thừa, nó sẽ tồn tại trong cơ thể mình cả đời, hôm nay khỏi thôi nhưng ngày mai có thể lại tái phát cũng không chừng.
Đó là một cô gái trẻ - một sinh viên vừa mới ra trường. Cô gái ấy xinh xắn, trẻ trung đầy sức sống. Cô ta nhìn chị với đôi mắt ráo hoảnh. Trong đó chứa đầy lòng tự tin và kiêu hãnh. Bắt gặp ánh mắt ấy, bao nhiêu lời thuyết phục ôn hòa chị dự định nói bỗng chốc bay biến hết. Chị không còn chút hứng thú nào để nói nữa.
Chị hiểu được ánh mắt ấy. Cô gái trẻ ấy tin tưởng vào tình yêu chồng chị dành cho cô ta. Cô ta tự hào và nhìn chị với tâm thế của kẻ thắng cuộc. Có lẽ giờ này cô ta đang thương hại chị, vì tuy là vợ chính thức nhưng chỉ giữ được cái vỏ của anh, còn phần hồn và cả tinh lực thể xác anh đều dành cho cô ta cả. Không biết kẻ ngây thơ là chị hay là cô ta đây?
Chị nhìn thẳng cô ta, nhẹ nhàng mỉm cười: "Hôm nay chị hẹn gặp em không có mục đích gì to tát cả. Trước hết là muốn chị em mình biết mặt nhau. Thứ nữa là muốn nói với em, chị đã biết hết mối quan hệ của em và chồng chị. Chị không có ý kiến gì về việc đó, vì tự bản thân nó đã nói lên tất cả rồi.
Vẫn có thêm một lần nữa chị phải gặp bồ của chồng, vẫn là ở quán café cũ. Nhưng lần này không phải là chị hẹn gặp mà là kẻ thứ 3 hẹn gặp chị
Bây giờ, chị có ý kiến thế này. Em hãy đề nghị chồng chị ly hôn. Chỉ cần anh ấy mang đơn về, chị sẽ kí ngay lập tức không trì hoãn. Còn nếu em không thuyết phục được anh ấy làm điều đó, thì tất cả vật dụng, tiền bạc anh ấy cho em bấy lâu nay cũng chỉ có thể xem như là tiền chồng chị trả cho em vì em đã phục vụ anh ấy nhiệt tình".
Nói xong, chẳng cần nghe xem cô ta trả lời thế nào, chị đứng dậy ra về. Ra tới cửa quán café, ngoái lại nhìn chị vẫn thấy cô ta ngồi im không nhúc nhích.
Chị không biết cô ta nghĩ sao về lời chị nói. Chỉ biết, sau hôm ấy chị không còn bắt gặp những tin nhắn, cuộc gọi nào của cô ta tới máy chồng chị nữa. Chồng chị cũng trở nên "ngoan" bất ngờ. Chị cố nén nỗi đau, chỉ hy vọng sau cơn sóng dữ sẽ là bình yên.
Ấy vậy mà vẫn có thêm một lần nữa chị phải gặp bồ của chồng, vẫn là ở quán café cũ. Nhưng lần này không phải là chị hẹn gặp mà là kẻ thứ 3 hẹn gặp chị. Và cũng không phải là cô gái nhỏ mới bước vào đời mà là một người phụ nữ đã dày dạn kinh nghiệm sống.
Chị thiết nghĩ, mình không cần phải nói một lời nào cả. Bởi, đối với người phụ nữ trưởng thành, đã biết chồng chị có vợ và con trai nhưng vẫn sẵn sàng lao vào, ngang nhiên hẹn gặp chị thì chị có nói gì cũng là thừa. Mọi lí lẽ thuyết phục lúc này đều trở nên vô nghĩa. Và có lẽ chị cũng chẳng còn hứng thú nữa...
Nhưng chị vẫn ngồi lắng nghe cô ta nói một cách chăm chú. Cô ta kể về tình yêu của chồng chị và cô ta. Nó nồng thắm, cuồng nhiệt vô cùng. Hai người không thể sống thiếu nhau. Họ mới mà một nửa đích thực của nhau, còn chị - kẻ đến trước, người vợ danh chính ngôn thuận nhưng thực ra lại chỉ là một mảnh ghép lệch lạc do anh... ghép tạm khi chưa tìm ra một nửa đích thực mà thôi.
Chị bật cười. Có thể cô ta nói đúng thật ấy chứ! Nhưng chị không ngắt lời, vẫn kiên nhẫn lắng nghe tất cả. Cuối cùng, cô ta chìa ra trước mặt chị một tờ giấy. Đó không ngờ lại là lá đơn ly hôn do chính tay chồng chị viết - chữ viết của anh khá đặc biệt, chị nhìn qua là nhận ra ngay.
Hơi ngỡ ngàng nhưng cũng chẳng có gì là bất ngờ. Cả tuần nay anh không về nhà, không một lời hỏi thăm con. Và giờ, đến lá đơn li hôn anh cũng không muốn tự tay đưa cho chị. Mà cũng có thể, cô ta sốt sắng nên muốn mang đến cho chị kí càng nhanh càng tốt. Hoặc mang đến để... ra oai với chị cũng nên. Ôi, có là gì đi chăng nữa thì chị cũng chẳng cần phải quan tâm nữa rồi.
Kí xong lá đơn, nhìn cô ta cẩn thận cất đi như thứ gì đó quý báu lắm. Chị cười nhẹ: "Có lẽ chị em mình không còn việc gì để có cơ hội gặp nhau nữa đâu nhỉ. Nhân đây chị cũng chúc em và chồng vừa cũ của chị hạnh phúc. Riêng chị, chị cảm ơn em rất nhiều vì đã dọn sạch giúp chị đống rác hôi hám mà chị đã quá chán ngán rồi!".
Dứt lời, chị đứng dậy ra về. Lần này, chị đi thẳng, không ngoái lại lần nào cả.
Theo VNE