Khóc lóc vì 3 năm chồng không cho về ngoại ăn Tết
Anh chồng chị gia trưởng vô cùng, cứ mỗi ngày nghỉ dài là nhất định bắt vợ về nhà chồng. Anh ta bảo, đã lấy chồng thì phải theo chồng, phải phục vụ nhà chồng, không có chuyện thích đi đâu thì đi.
Không hiểu sao, đến bây giờ vẫn còn nhiều người đau đầu về chuyện ăn Tết nhà nội hay nhà ngoại. Một chốn mấy quê, biết là lấy chồng thì phải theo chồng nhưng cuộc sống hiện đại, người ta cũng muốn có được sự công bằng giữa hai bên gia đình, có nội, có ngoại như vậy con cháu mới vui vẻ, sum vầy. Nhưng bà chị tôi dù lấy chồng đã 4 năm nay nhưng chỉ có năm đầu được về nhà ngoại ăn Tết vì là mới. Còn 3 năm sau, chưa thấy chị bước chân về dịp Tết.
Nhìn khuôn mặt hốc hác của chị, tôi nghĩ, chắc chị sống bên chồng chẳng sung sướng gì. Có lẽ, chị đã lấy phải người đàn ông gia trưởng, bảo thủ và có thể là vũ phu. Chị bảo, năm nào cũng ỉ ôi đòi vè nhà ngoại ăn Tết với bố mẹ nhưng chồng nhất định không cho về. Chồng bảo, đường xá xa xôi, đi lại khó khăn nên hạn chế về. Với lại, cả năm cũng về mấy lần rồi, dịp Tết thì đông đúc, không cần đi lại làm gì. Năm mới xảy ra chuyện gì thì không hay.
Anh chồng chị gia trưởng vô cùng, cứ mỗi ngày nghỉ dài là nhất định bắt vợ về nhà chồng. Anh ta bảo, đã lấy chồng thì phải theo chồng, phải phục vụ nhà chồng, không có chuyện thích đi đâu thì đi. Mọi sự là do anh ta quyết, nên nếu vợ thích về nhà ngoại mà không được chồng cho phép thì chị không dám ho he gì.
Anh chồng chị gia trưởng vô cùng, cứ mỗi ngày nghỉ dài là nhất định bắt vợ
về nhà chồng. (ảnh minh họa)
Bảo là lấy chồng xa nhưng xa mấy, có hơn 1 trăm km, mỗi lần về cũng đơn giản. Nhưng hết lần này đến lần khác, anh ta kiếm lý do. Lúc thì bảo đường xa, khi thì bảo con nhỏ, lúc thì bảo kinh tế khó khăn nên cả năm, chắc chị về nhà được đúng 2 lần. Mà những lần về đều là chớp nhoáng, chỉ sáng đi tối về thôi. Anh này có cái tính, không bao giờ thích ngủ lại nhà vợ. Nhà vợ thì chật chội, không tiện nghi nên anh ta bảo về nhà mình vẫn là nhất. Thế nên, vợ có đòi sống đòi chết ngủ lại thì chồng vẫn mặt sưng lên đòi về. Lúc đó, không dám để bố mẹ nghĩ ngợi, chị đành thoái thác, bảo là lý do này, lý do nọ, do công việc rồi phải lên sớm còn đi làm. Thế là đành ngậm ngùi ra đi mà nước mắt rưng rưng.
Tết, chị chỉ gửi được quà về biếu bố mẹ, không thì cũng về trước đó cả tuần trời chỉ vì mang quà về biếu. Nhưng nhất định là chỉ về trong ngày, không có chuyện ở qua đêm. Chị biết tính chồng nên có ỉ ôi thì chỉ làm sứt mẻ tình cảm. Anh lại quắc mắt lên, nói chị không ra gì. Bảo lấy chồng, có con rồi mà cứ thích về nhà bố mẹ mình, còn ra cái thể thống gì.
Video đang HOT
Chị làm gì có quyền tự quyết, trong nhà này, anh làm chủ, chị sợ anh một vành. Từ chuyện tiền nong và mấy việc quan trọng, chị phải xin phép anh hết mới dám làm. Cái gì mà không bàn với anh ta trước thì bị anh ta cho một trận sỉ vả luôn. Có lần, chị mang tiền đi mua cái gì đó, về nhà anh ta nhìn ngứa mắt, đá thúng đụng nia, bảo là không biết thì đừng có mua, tốn tiền của anh ta.
Tết, chị chỉ gửi được quà về biếu bố mẹ, không thì cũng về trước đó cả tuần trời
chỉ vì mang quà về biếu. (ảnh minh họa)
Tiền thì tất nhiên chồng đưa cho vợ nhưng mua cái gì, chi cái gì cũng phải hạch toán ra, không có kiểu chi tiêu vớ vẩn, lung tung là xong được. Thế nên, chuyện trong nhà là do một tay anh ta quyết hết. Chị chỉ là người đứng ngoài, cho ý kiến cũng không được ấy chứ. Vì câu cửa miệng của anh chồng luôn là &’đàn bà biết gì mà nói’.
Anh chồng khinh đàn bà, coi đàn bà chỉ là người anh ta lấy để cho có vợ, sinh con cho anh ta hay sao ấy. Nên với chị, anh ta coi như người vô hình, tồn tại trong nhà này chỉ với tư cách là mẹ của mấy đứa trẻ. Hỏi chị đã bao giờ bị đánh chưa, chị bảo chưa. Nhưng mà nếu anh ta quắc mắt lên là chị sợ, vì lúc đó sắp đánh chị rồi nên chị nhịn hết, không nhịn thì tan cửa nát nhà. Chuyện về nhà mẹ vợ ăn Tết cũng vậy, anh ta nói không thì chị khóc. Nhưng khóc mãi cũng vẫn vậy, anh ta chẳng cho chị cơ hội tiếp theo, và cũng không mảy may đến giọt nước mắt của chị. Thât là một gã chồng lạ.
Đàn ông đôi khi vừa tham lam vừa ích kỉ, không biết thương vợ con, không tâm lý hiểu cho vợ con. Sau này sinh con gái ra, thì anh ta mới hiểu được nỗi khổ của người làm cha mẹ. Bây giờ có thằng cu nên chẳng nghĩ được gì, và nhà anh ta cũng có toàn con trai. Nếu mà có con gái, rồi con đi lấy chồng không thấy về thăm bố mẹ, lúc đó anh ta mới hiểu, chị đã từng mệt mỏi, khổ sở thế nào với người chồng gia trưởng.
Đấy, con gái đi lấy chồng được lợi lộc gì đâu, lại phải dành dụm, lo cho nhà chồng
mọi thứ còn bố mẹ mình thì cả năm mới nhận được chút quà gửi về ăn Tết
từ tay con gái mà xót xa trong lòng. (ảnh minh họa)
3 năm rồi không được cùng cả nhà sum vầy dịp Tết, chỉ là sum vầy 1-2 hôm thôi nhé, đừng nói đến chuyện đón giao thừa gì mà cũng không được. Chị nghĩ, nhiều lúc chị muốn bỏ quách chồng, chạy về với bố mẹ cho xong. Nhưng rồi sau đó thì mọi chuyện sẽ ra sao. Với tính cách của anh thì chỉ có tan cửa nát nhà.
Tiền bạc bao nhiêu năm hai vợ chồng kiếm được, anh đầu tư hết cho nhà mình. Đấy, con gái đi lấy chồng được lợi lộc gì đâu, lại phải dành dụm, lo cho nhà chồng mọi thứ còn bố mẹ mình thì cả năm mới nhận được chút quà gửi về ăn Tết từ tay con gái mà xót xa trong lòng. Năm nào chị cũng chỉ biết gửi lời chúc qua điện thoại, mong bố mẹ mạnh khỏe, bình an. Ngẫm thật thương bố mẹ, nuôi con gái bao nhiêu năm giờ con đi lấy chồng, đến Tết, mong được gặp con cũng không xong. Thôi thì đành chấp nhận, ngậm bồ hòn làm ngọt mong con khỏe mạnh, sống yên ổn bên gia đình chứ còn mong muốn gì hơn? Đẻ con gái là mất con, các cụ nói cấm sai bao giờ…
Theo Ngoisao
'Em yên tâm, vợ anh cù lần lắm'
Chị thẫn thờ nhìn màn đêm. Nỗi thất vọng tràn trề khiến chị không ngủ được. Chị không thể ngờ nổi người chồng đầy trọng vọng thế kia lại làm cho chị chết đứng khi phát hiện những hành vi của anh ta.
Sống với nhau hơn 15 năm, anh làm ở cơ quan nhà nước, ban đầu chỉ là nhân viên bình thường, nhưng vì giỏi ngoại giao nên chẳng mấy chốc anh được cân nhắc lên vị trí trưởng phòng rồi phó giám đốc. Kinh tế trong gia đình cũng tăng lên và quyền lực của anh cũng tăng theo. Ở nhà anh như khách trọ trong gia đình, chẳng bao giờ anh để ý chuyện cơm nước hay đồ đạc trong nhà để ở đâu, bất cứ cái gì anh cũng phải hỏi vợ con hoặc người giúp việc, nói không quá, có khi cái tủ lạnh trong phòng ăn có di chuyển đến chỗ khác anh cũng chả bao giờ để ý.
Ở nhà anh rất nghiêm khắc với con và gia trưởng với vợ. Trên cơ quan anh áp đặt nhân viên thế nào thì những lúc ở nhà anh cũng áp dụng như vậy với vợ con. Với anh, vai trò của anh trong gia đình là trên hết, lời của anh vợ con không được phép cãi, không được phép đưa ra ý kiến, anh đã nói thì cứ răm rắp mà làm theo, chuyện chăn gối khi nào anh "muốn" thì chị phải chiều, còn chị "muốn" mà anh không thì cố gắng mà nhịn.
Vốn là người giỏi giao tiếp nên anh được tin yêu và thăng tiến nhanh(ảnh minh họa)
Chị sống với anh chừng nào thời gian thì chị thấy mệt mỏi và chán nản chừng đấy. Ở ngoài xã hội rồi mọi người đến nhà chị chơi, nhìn cơ ngơi đồ sộ cộng với hai đứa con xinh đẹp, ai cũng bảo nhất chị, vừa có chồng giỏi lại vừa có con ngoan, chị cười mà nước mắt trong lòng chị chỉ trực tuôn trào. Đôi khi chị chẳng biết mình có phải là vợ anh nữa không, các con anh thì sợ bố như sợ cọp, thậm chí chúng đang học mà bố ho khẽ một cái chúng cũng giật mình. Nhiều đêm sang phòng con, chị thấy con cứ nằm mơ ú ớ xin lỗi bố, chị ứa nước mắt thương con. Chị thấy cuộc đời mình ngày càng rơi vào mệt mỏi và bế tắc.
Chồng chị có một căn phòng làm việc riêng, nơi đó tuyệt đối con cái không được phép vào, còn chị chỉ được vào dọn dẹp phòng cho anh chứ anh không bao giờ cho phép chị động vào bất cứ đồ đạc nào trong phòng của anh. Tính anh vốn cẩn thận và nhớ dai nên chỉ cần chị di chuyển đồ đạc của anh là ngay lập tức anh biết luôn. Chị biết tính anh và cũng vốn ngại rắc rối nên chỉ hút bụi đồ đạc cho anh còn lại chẳng bao giờ chị động vào máy tính của anh vì chị vốn tôn trọng anh và cũng không có thói quen tò mò.
Vậy mà chỉ một lần sơ ý chị đưa máy hút bụi lên giá sách của anh và làm rơi mấy quyển sách, chị nhặt lên thấy có tấm ảnh của anh chụp với người phụ nữ lạ, cô ấy ngả vào đầu anh khá tình tứ. Chị nén giận hỏi anh thì chẳng những anh chẳng tỏ ra xấu hổ hay lúng túng mà thẳng thừng nói với chị: "thứ nhất: cô không có quyền xem xét đồ đạc và hỏi tôi, thứ 2, làm gì là quyền của tôi, cô không được phép hỏi han hay nhắc nhở tôi, biết phận làm vợ là được rồi". Anh còn tiếp tục mắng chị một hồi rằng anh ghét nhất người khác tò mò, rằng anh không chấp nhận được kiểu lén lút như vậy... khiến chị tối tăm mặt mũi. Bỗng nhiên từ một người chủ động hỏi để ra vấn đề thì chính chị lại bị lên án.
Khi phát hiện ra tấm ảnh tình tứ của anh, chẳng những anh không giải thích mà còn chửi mắng chị(ảnh minh họa)
Chị nhẫn nhục chịu đựng vì nghĩ rằng đời mình đã khổ, chị không muốn con phải khổ thêm vì thiếu hoặc cha hoặc mẹ trong gia đình. Nhưng mọi việc cũng chẳng dừng lại được ở đó khi một lần nữa chị phát hiện ra được chồng chị đang tán tỉnh cô thư ký của anh ta. Đọc những đoạn chat của anh với cô ta chị sốc nặng khi thấy anh nói "Cưng yên tâm, ở bên anh không bao giờ cưng phải lo điều gì, vợ anh cù lần lắm, chỉ cần anh quát một cái là im như thóc ngay".
Chị chết đứng, hóa ra trong mắt anh quyền hạn của chị cũng chẳng khác nào một đứa con hay người ở, chị chỉ là người hằng ngày nấu nướng cơm nước cho con anh rồi phục vụ anh, vậy là hết. Chị có thể làm gì trong hoàn cảnh này?
Theo Ngoisao
Phân loại chồng để 'bốc thuốc' điều trị Nếu bạn đang có một anh chồng hoàn hảo, xin được chúc mừng bạn vì điều tuyệt vời này. Nhưng, rất nhiều phụ nữ không được may mắn như bạn. Họ đang phải chịu đựng anh chồng gia trưởng, anh chồng trẻ con,....Bài viết này sẽ giúp chị em phân loại các anh chồng Chồng trẻ con Dầu hiệu: Chồng trẻ con là...