Khóc cạn nước mắt trước khi xách va li rời khỏi nhà chồng
Đêm trước khi xách va li rời khỏi nhà chồng, trốn tránh chồng, Hồng có viết một bức thư nhòe chữ vì nước mắt.
Các cô gái quê thường mong được thoát nghèo nên luôn lựa chọn cách bỏ quê hương lên thành phố lập nghiệp mong đổi đời. Những cô gái tài giỏi may mắn tìm được cho mình một công việc ổn định để phấn đấu. Ai cũng mong thoát khỏi cái nghèo nên kéo nhau ra thành phố, để rồi ở cái nơi đất chật người đông ấy họ phải bon chen nhau từng chút một, từ cái ăn, chỗ ở…
Hồng cũng là cô gái quê chân chất, thật thà, đẹp người đẹp nết chỉ vì cái nghèo mãi đeo bám gia đình cô buộc lòng cô phải theo chân bạn bè lên thành phố lập nghiệp, mưu sinh. Ngày ra đi Hồng tự dặn lòng phải kiếm thật nhiều tiề.n để trang trải cho cuộc sống gia đình, phải cố gắng quen biết lấy một người đàn ông giàu có, chứ về quê chỉ yêu, chỉ lấy một gã trai làng cũng nghèo, cũng bần hàn như mình thì không ngóc đầu được lên.
Những ngày đầu chập chững theo chúng bạn “làm giàu” cơ cực lắm, bạn bè Hồng đứa thì có bằng cấp, đứa thì khôn ngoan nên công việc cứ nhẹ như bấc, còn riêng Hồng mới chỉ tốt nghiệp trung học, không thông minh, lanh lợi như bạ bè, ngoài khuôn mặt xinh đẹp, dáng dấp ra thì cô chẳng được nước non gì (bạn bè cô vẫn thường chế giễu cô như thế).
Đêm trước khi xách vali rời khỏi nhà chồng, trốn tránh chồng Hồng có viết một bức thư nhòe chữ vì nước mắt. (Ảnh minh họa).
Video đang HOT
Nhưng rồi ở đất Hà thành ấy cuối cùng cũng tôi luyện Hồng trở thành người con gá i can đảm, khôn ngoan. Trải qua bao sóng gió, bao đa.u đớ.n của cuộc đời cuối cùng Hồng cũng có ngày “đổi đời” khi được Nam yêu. Trước đó đã bao lần Hồng khóc trong đêm vì “cuộc đời đau khổ quá”, khi thì bị bạn bè bán đứng, cướp chỗ làm, lừa tiề.n bạc, khi thì bị chủ quỵt tiề.n công, dở trò đồ.i bạ.i.
Cuộc sống bon chen ấy đẩy Hồng vào con đường làm gái. Với Hồng giờ thì chẳng còn gì để mất nữa, tranh thủ tuổ.i trẻ mà kiế.m tiề.n, mà làm giàu. Hồng vào làm trong quán bar được 5 tháng, số tiề.n kiếm được không ít, Hồng nghĩ có thể theo cái “nghiệp” này vài 3 năm rồi về quê mở hàng mở quán lập nghiệp. Về quê rồi cô sẽ rũ bùn đứng lên, rồi chẳng ai biết được quá khứ của cô. Nhưng sau đó, Hồng gặp Nam… chính Nam đã cứu cô ra khỏi vũng bùn, và đem ánh hào quang đến cho cô.
Nam là đại gia, công tử nhà giàu. Trước khi quen biết, yêu thương Hồng, anh cũng là tay chơi cừ khôi, nổi tiếng sát gái, và cũng là gã sở khanh không thua kém bất cứ đại gia nào. Nhưng kể từ ngày quen biết, yêu thương Hồng, Nam trở thành người đàn ông thực thụ, chỉ yêu chung thủy mình Hồng.
Đám cưới của đại gia Hà Nội và cô gái quê nhanh chóng được tổ chứ, lấy được Nam, Hồng như chuột sa chĩnh gạo. Thế nhưng chỉ sau hơn 4 tháng kết hôn, Hồng phát hiện ra chính quá khứ đen tối khi làm gái ấy đã cướp đi quyền làm mẹ của cô, đã khiến cô trở thành đứa con dâu bất hiếu, người vợ tồi. Trong khi đó Nam lại dành hết tình cảm, niềm yêu thương cho Hồng, gạt đi mọi quá khứ xấu của Hồng.
Đêm trước khi xách vali rời khỏi nhà chồng, trốn tránh chồng Hồng có viết một bức thư nhòe chữ vì nước mắt. Bức thư đó, Hồng viết ra tất cả tâm tư của mình, tình yêu Hồng dành cho chồng, cho gia đình chồng, và nỗi ân hận khi bán đi tuổ.i trẻ, bán đi quyền làm mẹ chỉ vì tiề.n, vì muốn đổi đời. Cô gái quê ấy khóc cạn nước mắt trước khi rời đi.
Theo PHƯƠNG HẠNH/Doisongphapluat
'Đàn bà vô dụng giống như cô có làm gái cũng không ai thèm'
Khi nóng giận chồng tôi nói vợ làm gái cũng không ai thèm. Không thể ngờ chồng tôi lại ví vợ mình với những người làm gái 'bán thân nuôi miệng'.
Tôi đang làm công nhân chuyên về sản xuất linh kiện điện tử. Vì hoàn cảnhgia đình nghèo khó, đông anh em nên sau khi học xong cấp 3, tôi không thi đại học mà xin làm công nhân. Nhiều người thầm tiếc nuối vì khi đi học tôi là người có học lực đứng nhất nhì lớp. Nhưng tôi tự động viên bản thân và quyết định đi làm để các em có thể ăn học đến nơi đến chốn.
Hàng tháng, tôi chi tiêu tiết kiệm để gửi tiề.n về cho gia đình. Khi đi làm, tôi mới biết cũng có nhiều người, nhiều mảnh đời giống mình. Xóm trọ tôi ở hầu như đều là công nhân. Trong đó, tôi thầm cảm mến một anh phòng đối diện. Anh cũng là công nhân cùng chỗ làm với tôi. Anh là người hiền lành và khá trầm tính. Qua nói chuyện, tôi mới biết bố mẹ anh mất sớm, từ nhỏ anh phải sống với bà ngoại. Biết vậy, tôi càng thương anh nhiều hơn.
Chúng tôi yêu nhau sau gần 1 năm quen biết (Ảnh minh họa)
Sau gần một năm, chúng tôi yêu nhau. Anh và tôi dọn về sống thử để tiện chăm sóc cho nhau. Thế rồi, chuyện gì đến cũng phải đến, chúng tôi đã đi quá giới hạn. Sau lần đầu tiên đó, tôi đã mang thai ngoài ý muốn. Là người đàn ông có trách nhiệm nên anh đề nghị làm đám cưới sớm trước khi bụng bầu to lên.
Khi về xin phép gia đình, bố mẹ tôi phản đối kịch liệt vì không muốn con gái lấy một người quá nghèo, cha mẹ lại mất sớm. Nhưng khi biết con gái đang mang bầu, bố mẹ đành chấp thuận cho cưới.
Sau ngày cưới, chúng tôi trở lại công việc và sống trong căn nhà trọ lúc trước. Vì đang bầu bí nên tôi và anh ngưng hẳn "chuyện ấy" trong 3 tháng đầu thai kỳ. Công việc vất vả cộng với việc đang mang bầu khiến tôi cảm thấy khó chịu mỗi khi chồng đụng vào người. Vì vậy, cho đến khi sinh số lần tôi "chiều chồng" chỉ đến trên đầu ngón tay. Chồng tôi dần tỏ ra khó chịu trước sự hờ hững của vợ.
Hết thời kỳ kiêng cữ, tôi và chồng trở lại sinh hoạt bình thường. Nhưng không biết chồng tôi học và xem ở đâu những tư thế quan hệ rất lạ rồi bắt vợ thực hiện theo. Tôi một mực phản đối và tỏ ra không muốn hợp tác. Một phần vì không quen, một phần vì nghĩ rằng những tư thế đó chỉ dành cho những người phụ nữ làm nghề "bán thân nuôi miệng". Cuộc sống của vợ chồng tôi cũng vì thế mà trở nên ngột ngạt. Vì không phòng tránh được nên tôi lại mang thai. Lần trước là con gái nên lần này tôi biết anh rất mong có một người con trai nối dõi đến thế nào. Nhưng cuối cùng, tôi lại sinh thêm một tiểu "công chúa" nữa.
Khi nóng giận chồng tôi nói: "Đàn bà vô dụng như cô có làm gái cũng không ai thèm" (Ảnh minh họa)
Cuộc sống của chúng tôi vốn đã chẳng mấy êm ấm nên việc đẻ thêm con gái lại càng khiến chồng tức tối. Nhiều lúc vợ chồng to tiếng anh đã chử.i mắng tôi không thương tiếc. Anh nói: "Tôi mong cô vứt ngay cái sĩ diện ấy đi. Vừa không biết cách đẻ con trai lại vừa không chiều chồng. Đàn bà vô dụng như cô có làm gái cũng không ai thèm đâu." Nghe đến đây, tôi đã tát chồng một cái trời giáng rồi thu xếp đồ đạc cùng hai con về quê ngoại.
Tại sao chồng tôi lại có thể ví vợ với những người làm cái nghề ở đáy xã hội như vậy. Cũng là con người nên tôi không thể nào chịu được những lời xúc phạm của chồng. Và không biết bao giờ có thể tha thứ cho những lời nói ấy của chồng nữa. Khi về nhà bố mẹ, tôi nói dối là đang được nghỉ nên cho hai cháu về quê chơi. Còn công việc thì tôi xin nghỉ một tuần và lấy lý do bị ốm. Mong rằng, trong thời gian đó chồng tôi sẽ nhận thức được sai lầm của mình và đón vợ con về.
Theo Afamily
B.ỏ co.n riêng lại cho chồng, vợ vượt biên theo trai Ngày em đi, con trai khóc ngặt ngẹo khiến tôi tỉnh giấc, bức thư từ biệt đặt trên bàn khiến tôi đau đến thắt tim lại. Em đi rồi, đi theo người đàn ông kia qua biên giới. Tôi quen vào một đêm tối ở Sapa, lúc đó em chạy trốn một đám người hung dữ rất hốt hoảng và bị ngã chảy...