Khoảnh khắc thay đổi đời tôi
Nhớ những ngày còn trẻ, tôi suốt ngày lên mạng, lướt Facebook, xem ti vi và chơi games. Tôi hối hận vì những tháng năm tuổi trẻ của tôi hoài phí vào những thứ đó. Thanh xuân của tôi trôi qua êm đềm và trầm lặng. Tôi không hi sinh và dám dấn thân, vì thế kết quả tôi thu về là một con số không tròn trĩnh.
Trong cuộc sống hiện tại, tìm việc làm được xem như là một trong những vấn đề lớn đối với các bạn trẻ. Tìm được một công việc mình yêu thích thì mỗi ngày đi làm sẽ là một ngày hưởng thụ, nếu chọn nghề với mục đích làm ra nhiều tiền mà nghề ấy mình không yêu thích, không phù hợp thì công việc mỗi ngày sẽ trở thành gánh nặng suốt đời. Tôi đã tốt nghiệp đại học với tấm bằng loại khá. Những ngày đi xin việc làm hiện ra trước mắt. Tôi thực sự vẫn chưa hiểu mình muốn gì và mình đang ở đâu. Nhìn bạn bè đứa thì đi du học, đứa thì xin vào được công ty nước ngoài, đứa thì tự lập công ty riêng, tôi cảm thấy mình vẫn còn quá sợ sệt và không dám dấn thân. Các bạn khuyên tôi nên tự tin hơn, nỗ lực hơn để hoàn thành ước mơ của mình.
Tôi hoang mang lắm, lo lắng lắm, tôi chần chừ trước mọi quyết định của mình cho đến khi tôi đọc 1 câu chuyện. Đây là một câu chuyện tôi tình cờ xem trên mạng Internet, câu chuyện tuy đơn giản nhưng cho tôi thêm động lực và ý chí để tôi tin tưởng vào bản thân mình. Nội dung câu chuyện như sau:
“Một đàn ếch đi ngang qua một khu rừng và hai con ếch bị rơi xuống một cái hố. Khi thấy cái hố quá sâu những con ếch còn lại bèn nói với hai con ếch kia rằng chúng sẽ phải chết.
Hai con ếch mặc kệ những lời bình luận và cố hết sức nhảy ra khỏi cái hố. Đàn ếch nhao nhao bảo chúng đừng nhảy vô ích, hãy chấp nhận cái chết không thể tránh khỏi.
Cuối cùng, một con ếch nghe theo lời của đàn ếch. Nó gục xuống chết vì kiệt sức và tuyệt vọng. Con ếch còn lại vẫn dồn hết sức lực cuối cùng tiếp tục nhảy lên. Đàn ếch trên bờ lại ầm ĩ la lên bảo nó hãy nằm yên chờ chết.
Con ếch nọ lại càng nhảy mạnh hơn nữa. Và thật kỳ diệu, cuối cùng nó cũng thoát ra khỏi cái hố sâu ấy.
Vài ngày sau…
Video đang HOT
Một con ếch già hé lộ rằng: Con ếch vừa thoát khỏi cái hố kia bị điếc và nó cứ nghĩ là những con ếch khác hò reo đang cổ vũ cho nó,và chính điều đó đã làm nên một sức mạnh kỳ diệu giúp cho nó tìm được sự sống mong manh trong cái chết.”
Qua câu chuyện đó, ta có thể rút ra được vài điều:
Thứ nhất là con người ta dù sống trong bất kì hoàn cảnh nào cũng không nên nghe theo ngoại cảnh, nghe những lời của người khác mà nhụt chí. Chú ếch sống sót đã dũng cảm không nghe theo lời đám đông mặc dù ở trong tình thế rất bất lợi. Chúng ta nên chấp nhận hiện thực và cố gắng từng ngày. Những lời của người khác chỉ thay đổi được cuộc đời của chính chúng ta khi chúng ta tin vào điều đó. Điều quan trọng là không nên nghe theo lời đám đông mà vội vàng bỏ cuộc. Những người hay chế giễu hoặc chê bai người khác thì không đáng được ngợi ca. Những người không chấp nhận nghịch cảnh mà biết nỗ lực để tiến bộ thì mới xứng đáng được tôn trọng.
Điều thứ hai, khuyết điểm đôi khi lại là một lợi thế hoặc may mắn cho chúng ta trong cuộc sống. Trong câu chuyện trên, chú ếch bị điếc nhưng lại sống sót, còn chú ếch lành lặn chịu số phận ngược lại vì nghe theo đàn ếch kia. Cuộc sống là như thế, chúng ta không nên lấy khuyết điểm của mình ra để kể lể hoặc than thở vì đôi khi khuyết điểm của chúng ta lại giúp ích trong một số tình huống. Hai chú ếch ở cùng một hoàn cảnh nhưng lại có hai số phận khác nhau.
Vì thế, nếu chúng ta chỉ biết trách móc và hèn nhát thì chỉ làm hại mình. Rất nhiều người khác ở cùng hoàn cảnh với chúng ta nhưng lại biết nỗ lực phấn đấu thì kết quả tốt đẹp sẽ đến với họ. Chúng ta nên học tập những người dũng cảm, biết đi lên từ hai bàn tay trắng.
Câu chuyện cho tôi bài học, kinh nghiệm sống và truyền cảm hứng để tôi tự tin hơn. Nhớ những ngày còn trẻ, tôi suốt ngày lên mạng, lướt Facebook, xem ti vi và chơi games. Tôi hối hận vì những tháng năm tuổi trẻ của tôi hoài phí vào những thứ đó. Thanh xuân của tôi trôi qua êm đềm và trầm lặng. Tôi không hi sinh và dám dấn thân, vì thế kết quả tôi thu về là một con số không tròn trĩnh. Bố mẹ tôi đã răn dạy tôi rằng:
Cái đáng làm thì không làm, đi ngoài đường dù chỉ một giây cũng cố mà vượt lên người khác, tự nhủ tai nạn nó không tìm đến với mình đâu. Cơ hội đến thì chỉ nhanh hơn một giây để chớp lấy thôi cũng ngại. Muốn có công việc mà không dám nộp hồ sơ, muốn có kinh nghiệm thì lại sợ đi làm ảnh hưởng việc học thay vì học cách kiểm soát thời gian thật hiệu quả. Rất nhiều người thất bại bởi chữ “Đợi”.
Bây giờ tôi mới hiểu được những lời khuyên của bố mẹ, tôi thay đổi bản thân và đã suy nghĩ rất nhiều. Tôi đã chấp nhận đi làm, kiếm tiền từ chính sức lao động của mình. Tôi bắt đầu với công việc thời vụ ở công viên, sau đó tôi bắt đầu đi thực tập, làm công việc nhân sự, và bây giờ tôi là quản lý của một tiệm giặt ủi, đó chính là những gì tôi yêu thích. Tôi đã khám phá được bản thân mình và biết được mình muốn gì, tôi đã bắt đầu yêu cuộc sống hơn, không còn yếu đuối và nản chí như tôi trước đây nữa. Cảm ơn câu chuyện về những chú ếch và lời khuyên dạy của bậc sinh thành. Tất cả những khoảnh khắc đó đã thay đổi cuộc đời tôi.
Theo blogradio.vn
Chị người yêu nghĩ tôi dùng con đường "đổi chác" để thăng tiến trong công việc
Tôi không ngờ khoảnh khắc đó đã bị chị của người yêu bắt gặp.
Người yêu tôi là con nhà khá giả, gốc thành phố. Anh có công việc ổn định về mảng quản trị kinh doanh. Còn tôi làm dịch thuật. Tôi được mọi người nhận xét là có nét duyên "ngầm" nên anh lấy làm tự hào về tôi lắm.
Anh có một chị gái đã từng học và làm việc ở nước ngoài. Gần đây, chị mới về nước do muốn thay đổi môi trường công tác.
Rồi tôi được nhận vào phòng dịch thuật của một công ty xuất khẩu lớn. Tôi vui sướng thông báo cho anh đầu tiên. Anh rủ tôi đi ăn, mời thêm cả chị anh cho vui. Trong bữa ăn, anh rào đón trước rằng chỉ nói chuyện về gia đình, bạn bè chứ không bàn đến công việc. Qua trò chuyện, tôi thấy chị anh là một người trầm tính và ít nói.
Ngày đầu tiên đi làm, tôi mới biết chị của người yêu làm việc cùng phòng ban với tôi. Chị ấy là trưởng bộ phận dịch thuật, chỉ đứng dưới giám đốc.
Tôi muốn tìm công việc tại một công ty lớn nên lại tiếp tục nộp hồ sơ khắp nơi. (Ảnh minh họa)
Hôm trước, tôi vô tình gặp sếp tổng ở hành lang. Tôi chỉ cúi đầu chào rồi đi vội. Nào ngờ, anh sếp gọi tôi lại, hỏi rõ tên và làm ở phòng ban nào. Lúc ấy, tôi có chút sợ hãi vì lo mình đã để lại ấn tượng xấu gì. Chỉ vài hôm sau, anh sếp đã đến tận chỗ làm việc của tôi và mời tôi đi ăn.
Tôi còn ngơ ngác không hiểu chuyện, đồng nghiệp xung quanh đã xì xào bàn tán. Tôi không biết có nên nhận lời hay không. Bởi lẽ, tôi là "hoa đã có chủ", nếu đi ăn riêng với người đàn ông khác là không nên. Nhưng từ chối lời mời của sếp lại là thất lễ.
Ngay tối hôm đó, khi tôi vẫn còn đang suy nghĩ đau đầu thì nhận được cuộc gọi từ chị của người yêu. Tôi bắt máy và chào chị lịch sự. Đầu dây bên kia, chị lớn tiếng mắng tôi: "Em làm trò gì ở công ty vậy? Công ty chứ không phải nơi "thả thính", hẹn hò. Có em trai chị rồi thì liệu mà hành xử cho đúng mực."
Tôi chuyển từ ngạc nhiên sang bất bình. Tôi chẳng làm gì sai để chị ấy phải to tiếng với tôi như vậy nên tôi cãi lại. Chẳng thể tưởng tượng nổi, chị ấy nói tôi có ý đồ dùng con đường bất chính này để thăng tiến. Tôi tức giận chào chị rồi cúp máy.
Tôi phó mặc chuyện tình cảm này đến đâu thì đến. (Ảnh minh họa)
Vì nhiều chuyện xảy đến nên tôi chẳng còn tâm trạng mà đi ăn đi chơi gì nữa. Lấy lí do không khỏe, tôi từ chối khéo lời mời của sếp. Những ngày sau đến công ty, chị người yêu nhìn tôi với ánh mắt bực dọc. Dù tôi nói đã có người yêu rồi, sếp vẫn tỏ ra chú ý, quan tâm đến tôi khiến tôi rất khó xử.
Tôi gọi điện tâm sự với người yêu vì nghĩ anh ấy sẽ cảm thông và động viên mình. Nhưng câu trả lời nhận lại chỉ là: "Ai yêu mà chẳng ghen, chị anh nói như vậy cũng chỉ là muốn tốt cho chúng ta". Rồi, anh không hỏi han đến cảm xúc, suy nghĩ của tôi.
Chẳng lẽ là tôi sai hay sao? Tôi chỉ cố gắng hoàn thành công việc tốt nhất, để có tương lai tốt đẹp với anh. Tôi không hiểu vì sao anh và chị gái anh lại có phản ứng gay gắt như vậy. Được người khác quan tâm cũng là một tội hay sao? Tôi phó mặc chuyện tình cảm này đến đâu thì đến. Còn công việc mà tôi rất khó khăn mới có được, nhất định tôi sẽ không từ bỏ. Tôi đã làm đúng phải không mọi người?
Theo Thời đại
Hạnh phúc hay tan vỡ - lỗi tại duyên phận hay ở lòng người? Sẽ có lúc bỗng dưng nghĩ lại, chỉ cần ta làm khác đi trong khoảnh khắc, có thể mọi chuyện đã thay đổi rất nhiều. Duyên phận được cho là mặc định, là thứ dù làm thế nào cũng không thể thay đổi được. Nhưng tình yêu ít khi phụ thuộc vào yếu tố ngoại cảnh mà phụ thuộc nhiều vào tính cách...